Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 74: Biểu tượng Bính Hỏa – Chu Tước (Thượng)





Chu Tước sửng sốt một chút:
- Giúp ta? Chỉ dựa vào một gã nhân loại nho nhỏ như hắn có thể giúp gì được ta? Nữ hoàng điện hạ, chẳng lẽ nói, ngươi đem thần lực của hai đại quân vương trước kia tặng lại ta?
Chu Tước có chút kích động quạt cặp cánh rực rỡ của nó mấy cái, trong cặp mắt màu đỏ rực không ngừng lóe ra quang mang, thậm chí ngay cả thanh âm cũng có chút dồn dập hơn.
Liệt Diễm lạnh nhạt nói:
- Ngươi hẳn cũng rõ ràng, thần lực của hai đại quân vương không phải là thứ ngươi có thể có được. Tuy rằng ngươi là Thần thú, nhưng cũng giống như ta, Thần giới sẽ không cho phép ngươi có được thực lực như vậy. Kẻ có thể giúp ngươi đúng là gã nhân loại trước mắt này. Bởi vì, hắn chính là người kế thừa ý chí của hai đại quân vương.
Ánh mắt Chu Tước lại nhìn chằm chằm xuống người Cơ Động. Quang mang màu kim đỏ không ngừng chớp động. Trong lòng Cơ Động trầm lại, hắn cảm giác được trên người Chu Tước truyền đến cảm giác nguy hiểm.
- Chu Tước, ngươi muốn giết chết hắn, cướp đoạt ý chí của hai đại quân vương hay sao?

Thanh âm của Liệt Diễm chợt trở nên nghiêm khắc lại:
- Ngươi nhớ kỹ, hắn tên là Cơ Động, là bằng hữu duy nhất của ta đó. Còn nữa, với ta mà nói, chết cũng không đáng sợ. Ở nơi Địa Tâm Hồ sâu thẳm này, quả thật vô cùng cô tịch, so với chết cũng không mấy khác nhau. Huống chi, giết chết ngươi cũng không nhất thiết ta phải đích thân động thủ. Nếu Cơ Động bị bất cứ tổn hại nào, như vậy, ngươi hãy đợi sự trả thù của trăm ngàn vạn sinh vật dưới lòng đất đi.
Ánh mắt Chu Tước lạnh lùng:
- Không cần phải uy hiếp ta, Nữ hoàng điện hạ. Ngươi rốt cuộc là muốn gì?
Liệt Diễm tựa hồ sớm biết Chu Tước nhất định sẽ chịu thỏa hiệp với mình:
- Ta chỉ muốn cùng ngươi làm một cuộc giao dịch mà thôi. Cơ Động có thể giúp ngươi tiến hành điều hòa Âm Dương Thuộc Tính. Nhưng mà, ta muốn ngươi phải trả lại ba giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết, một thước Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm, cùng với một tấn Cực Hỏa Tinh Thiết ở nơi này.
- Chuyện đó không thể được.
Chu Tước có chút hổn hển nói:
- Nữ hoàng điện hạ, ngươi quá tham lam rồi đó. Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc Thụ Tâm, ngàn năm mới dài thêm được một tấc, ba giọt Phượng Hoàng Tinh Huyết, tương đương với một phần mười lực lượng của ta rồi. Cực Hỏa Tinh Thiết ta có thể cho ngươi được, nhưng hai thứ còn lại, nhất định là không được.
Liệt Diễm bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng những thứ đồ vật ngoài thân đó lại so sánh được với một cái sinh mạng hay sao? Ở trong lòng ngươi, không lẽ con của ngươi cũng không quan trọng bằng những thứ đồ vật đó sao? Những thứ đó cũng không phải là thứ mà ta cần dùng. Ta nhắc ngươi một lần nữa, người trẻ tuổi đang đứng trước mặt ngươi tuy rằng thực lực còn yếu kém, nhưng mà, hắn chính là người kế thừa sức mạnh và ý chí của hai đại quân vương đó. Nhân loại cũng sẽ không chịu những hạn chế trong tu luyện giống như ta. Ta tin rằng, ngươi nhất định không dám giết hắn. Chẳng lẽ, ngươi lại nguyện ý tạo ra một địch nhân cường đại như thế sao?
- Ta…
Ánh mắt Chu Tước thoáng có chút ngây dại ra, quay đầu nhìn lại tán cây Ngô Đồng, nhìn thoáng qua một chút, rốt cuộc cũng đồng ý:
- Được rồi, ngươi thắng. Ngươi nói không sai, bất cứ cái gì cũng không thể quan trọng bằng sinh mệnh của con ta. Nhưng ta muốn xem qua Quân Vương Chi Hỏa của hắn.
Liệt Diễm cười nhạt:
- Được chứ, Cơ Động, cho nàng nhìn qua hai loại Cực Hạn Song Hỏa của ngươi đi.
Cơ Động im lặng không nói tiếng nào, hai tay nâng lên, vàng kim và đen, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa đồng thời xuất hiện.
Tuy rằng hiện tại trước mặt hắn chính là biểu tượng của Bính Hỏa Hệ, Chu Tước, sau lưng hỗ trợ hắn chính là người mà hắn yêu mến, Liệt Diễm hoàn mỹ. Thế nhưng, trong lòng Cơ Động tâm tình hoàn toàn không tốt. Hắn không thích cái cảm giác sinh mệnh của mình hoàn toàn không do mình nắm giữ. Thực lực, thực lực, thực lực… hàm răng hắn cắn chặt, hắn mơ hồ cảm nhận được dấu ấn của hai đại quân vương trong lòng bàn tay mình đang thừa nhận sự sỉ nhục. Chính là do thực lực của mình yếu ớt mới khiến cho bọn họ có cảm giác như thế. Trong lòng Cơ Động, ý chí khao khát muốn có thực lực cường hãn dần dần hình thành, lúc này đây, cũng không quan hệ gì đến bảo hộ Liệt Diễm cả.
Ánh mắt Chu Tước nhìn chằm chằm vào ngọn hỏa diễm Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa trên tay trái Cơ Động. Cảm giác nóng bức mơ hồ làm người khác không thể hô hấp từ trên người nó phát ra. Bởi vì quá mức hưng phấn, nên từng sợi lông trên người nó đều có chút run rẩy.
Chu Tước gật gật đầu:
- Được, giao dịch.
Hồng quang chói mắt chợt từ trên thân thể Chu Tước mở rộng ra. Trước mặt Cơ Động hoàn toàn biến thành một mảng đỏ rực, rốt cuộc không nhìn thấy được gì nữa. Hỏa thuộc tính dày đặc trong không trung cũng không làm hắn cảm thấy khó chịu, đóa Hồng Liên xung quanh thân thể hắn đã ngăn cản tất cả Hỏa nguyên tố ra ngoài.
Chỉ khoảng một lát sau, luồng hồng quang rực rỡ kia đã lặng yên biến mất. Trên mặt đất trước mặt Cơ Động đã xuất hiện thêm một số đồ vật.
Đầu tiên đập vào mắt chính là một khối khoáng thạch hình thù kỳ dị có thể tích khá lớn. Khối khoáng thạch này so với đá trên vách động có chút giống nhau, y như một khối hồng ngọc trong suốt. Chỗ khác biệt chính là, trong khối khoáng thạch màu đỏ tươi có thể tích khoảng một thước vuông này ẩn chứa vô số tia tinh quang màu vàng kim sặc sỡ. Khiến cho Cơ Động cảm thấy kinh ngạc chính là, khối khoáng thạch này cũng không có tản mát ra năng lượng ba động, mà tựa hồ như không ngừng hấp thu Hỏa nguyên tố trong không khí vậy.

Bên cạnh khối khoáng thạch, là một khúc gỗ dài khoảng một thước, đường kính ước chừng ba tấc. Toàn bộ khúc gỗ có màu đỏ kim, quang mang lúc sáng lúc tối liên tục phát ra, giống y như cây Ngô Đồng thật lớn kia vậy, không thể nghi ngờ, đây là một thước thụ tâm. Cơ Động phát hiện, hào quang phát ra từ cây Ngô Đồng dưới chân Chu Tước rõ ràng ảm đạm xuống vài phần. Hiển nhiên là có quan hệ đến khối thụ tâm bị tách ra này. Bên cạnh khúc thụ tâm, còn có ba khỏa tinh thạch đỏ rực, to khoảng một trái long nhãn, có hình giống như giọt nước, lẳng lặng nằm ở nơi đó. Bên cạnh ba thứ đó còn có thêm chín sợi lông chim thon dài, màu đỏ rực, nhìn giống như đúc lông đuôi của con Chu Tước.
Lúc này thần sắc của Chu Tước cũng đã ôn hòa hơn rất nhiều:
- Những thứ Nữ hoàng cần đều đã ở đây. Chín cái Phượng Hoàng Vĩ kia là ta tặng thêm, coi như là lễ vật đền bù cho sự vô lễ của ta khi nãy. Mời ngươi nhận lấy. À, cái thủ trạc lưu trữ kia của ngươi tựa hồ như không chứa nổi thì phải. Để ta giúp ngươi cải tạo nó lại cho.
Chu Tước khẽ há miệng ra, một đạo hỏa diễm kim sắc từ trong miệng Chu Tước chợt phụt ra, trên không trung hóa thành một đạo kim tuyến lặng yên quấn quanh cái thủ trạc lưu trữ trên tay phải của Cơ Động. Sự khống chế ngọn lửa hết sức xảo diệu, khiến cho Cơ Động nhìn không chớp mắt. Hắn thậm chí còn không có cảm nhận được một tia nóng bức nữa. Phải biết rằng, đây chính là Chí dương chí cương Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa a!
Màu vàng lan tràn, cái thủ trạc lưu trữ vốn có màu đỏ tươi lúc này đã dần dần xảy ra biến hóa, từ màu đỏ tươi đã từ từ chuyển sang màu đỏ sẫm. Nhiều điểm kim quang trong không trung bắt đầu ngưng tụ lại, hình thành một hư ảnh con Hỏa Phượng Hoàng màu đỏ kim, bay xuống nhập vào cái thủ trạc, làm nó cũng biến thành một cái thủ trạc có hình Phượng Hoàng, đầu, đuôi chạm nhau. So với vẻ giản dị ban đầu, hiện tại cái thủ trạc lưu trữ này đã có hình dạng cực kỳ huyễn lệ.
Hỏa tuyến màu vang kim chợt thu hồi. Một cỗ ý niệm ấm áp tự động từ trên cái thủ trạc phát ra, hòa nhập vào ý chí của Cơ Động. Cơ Động kinh ngạc phát hiện, không gian trong cái thủ trạc lúc trước chỉ cỡ một thước vuông, thế nhưng hiện tại đã mở rộng ra gấp ngàn lần, không gian hơn một ngàn thước vuông cực kỳ rộng rãi. Các loại vật phẩm lúc trước hắn cất sẵn trong thủ trạc, lúc này đã được sắp xếp gọn gàng trong một góc nhỏ.
Thu hồi những thứ trên mặt đất, Cơ Động ngước nhìn con Chu Tước:
- Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.