Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 150: Sau khi trọng thương, so đấu thời gian khôi phục (Thượng)





Thanh âm của Cơ Động so với Hạt Tử cũng không khá hơn bao nhiêu, nói được vài chữ cũng phải ngừng lại thở mấy hơi. Bất quá, dưới tình huống thế này liền hiển lộ ra năng lực khôi phục cường đại của thân thể đã từng được trải qua Long Huyết Tẩm Thể. Ngay trong lúc nói chuyện, Cơ Động đã cảm giác được thân thể mình khẽ nóng lên, giống như người bình thường bị sốt vậy. Bằng vào tinh thần lực khổng lồ đã được tăng phúc lên, hắn có thể cảm giác được rõ ràng, các bộ phận cơ năng trong cơ thể mình đang nhanh chóng phục hồi lại. Đây không hề nghi ngờ là một tin tức vô cùng tốt. Hiện tại cái mà hắn và Hạt Tử so đấu, chính là ai có thể khôi phục lại sớm hơn.
Cổ tay run lên, một khỏa Ma Lực Phục Hồi Dược Hoàn đã nhảy vào trong miệng, Cơ Động cũng cầm hai quả Tinh Hạch, bắt đầu khôi phục lại ma lực của mình.
So sánh với Hạt Tử, hắn nhìn qua thì thong dong hơn nhiều. Ít nhất về mặt khí thế, hắn tuyệt đối sẽ không bị đối thủ áp đảo.
- Này, tên dã man. Ngươi thật sự muốn biết ta sao?
Hạt Tử khẽ ưỡn cao bộ ngực lộ ra mấy phần xuân quang của mình, cặp mắt xanh biếc ẩn chứa sau lớp mặt nạ nhìn chăm chú vào Cơ Động.

Cơ Động thản nhiên nói:
- Ngươi thuộc về Hắc Ám, ta thuộc về Quang Minh. Ngoại trừ đối địch ra, chúng ta còn có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ nói, nếu có cơ hội, ngươi lại sẽ không giết ta sao? Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ tiểu thư?
Hạt Tử hừ một tiếng:
- Tên man rợ thật đúng là tên man rợ. Bất quá, hai người chúng ta ai có thể kiên trì đến phút cuối cùng còn rất khó nói. Nếu như ta đoán không lầm, ngươi hẳn là Nhất Đại Thánh Vương của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đời này.
Dưới tình huống đặc thù như hiện nay, hai người đều đã bị thương nặng, do đó đã xảy ra một màn nói chuyện trao đổi hết sức buồn cười như thế.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết hay sao?
Hạt Tử khinh thường chu miệng một cái:
- Không cần ngươi nói ra, ta cũng biết được. Siêu Tất Sát Kỹ, một ma sư còn chưa đến Ngũ Quan đã có thể thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ. Cái này còn cần phải giải thích nữa hay sao? Cho dù kỹ năng của ngươi chỉ là một cái Sơ Cấp Siêu Tất Sát Kỹ mà thôi, nhưng cũng không phải một Thiên Can Thánh Đồ bình thường có khả năng thi triển ra. Ta chính là Ất Mộc Hệ Ma Sư, khôi phục chính là thứ mà ta am hiểu nhất. Ngươi lần này chết chắc rồi.
Cơ Động gật gật đầu với nàng:
- Cứ đợi xem sẽ rõ thôi.
Hai người cứ như vậy quan sát lẫn nhau. Trong mắt Hạt Tử lộ ra vẻ tức giận, còn trong mắt Cơ Động thì chỉ có bình thản. Bọn họ mặc dù đang nói chuyện, nhưng không ai buông lỏng việc khôi phục ma lực của mình.
Hạt Tử nói rất đúng, thân là Ất Mộc Thánh Đồ, bằng vào Cực Hạn Ất Mộc ma lực, khả năng khôi phục của nàng đúng là mạnh nhất trong mười hệ ma sư. Bất luận là trị liệu thương thế hay là khôi phục ma lực, cũng hoàn toàn vượt xa các hệ ma sư khác. Nhưng mà, hiện tại nàng cũng không phải ở trạng thái bình thường. Sau khi hai lần thiêu đốt sinh mệnh lực, bản thân nàng đã tổn thương nguyên khí nặng nề, tốc độ khôi phục của nàng tự nhiên là chậm lại. Mặc dù Cơ Động cũng không biết đến điểm này, nhưng bản thân hắn lại có chỗ để dựa vào. Không nói đến năng lực phòng ngự kinh khủng của hắn, Hạt Tử chỉ vừa mới khôi phục chút ma lực, tuyệt không có khả năng công kích nổi, bên cạnh đó, hắn còn có Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận. Chỉ cần ma lực hắn khôi phục đến trình độ nhất định, tuyệt đối có khả năng triệu hồi ra Ngưng Tụ Pháp Trận, như vậy, về mặt tốc độ khôi phục ma lực tuyệt đối tăng lên một cấp bậc mới, phát sau nhưng đến trước.
Ánh mắt Cơ Động không nhịn được khẽ liếc nhìn xuống Chu Tước Thủ Trạc nằm trên cổ tay của mình một cái, không khỏi một trận im lặng.
- Hỏa Nhi ơi Hỏa Nhi, thật là xin lỗi ngươi. Mỗi khi ta gặp phải nguy hiểm, ma lực của ngươi lại bị ta hấp thu đi hết. Hy vọng chuyện này đối với việc tu luyện của ngươi không sinh ra hậu quả gì. Nếu như hiện tại ngươi còn lại ma lực, chúng ta có thể dễ dàng giết chết nữ nhân trước mặt này rồi.
Vì đối phó với Bạch Kim Thiên Bằng, Cơ Động có thể nói là lật hết bày tẩy của mình ra, bao gồm của Tứ Long Tứ Xà ẩn chứa trong cũng toàn bộ thả hết ra ngoài. Thông qua lần chiến đấu này, khiến hắn có thể khắc sâu một đạo lý, đó chính là, bất luận dưới tình huống thế nào đi chăng nữa, cũng phải tận hết sức bảo trì lại một phần thực lực của mình, tuyệt đối không thể quá mức hào phóng, đem toàn bộ lực lượng của mình hoàn toàn thả hết ra. Nếu như không phải hắn quá tham lam muốn đánh chết Bạch Kim Thiên Bằng, ngay lúc đối thủ bị chế trụ bởi U Diễm Băng, lập tức rời khỏi nơi này, hắn tuyệt đối sẽ không chật vật như hiện nay. Mặc dù sau khi phóng thích một kích khi nãy, hắn đã lĩnh ngộ được rất nhiều thứ. Nhưng mà kỹ năng kia có thể sau này hắn sớm muộn gì cũng sẽ sử dụng ra, hay sớm muốn gì cũng sẽ có lĩnh ngộ khác. Nếu đổi lại một chỗ khác, không phải là trên Thánh Tà Đảo, hắn căn bản là không cần phải lo lắng gì cả. Nhưng bây giờ, hắn chẳng những vừa phải đối diện với Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ, hơn nữa có thể phải đối mặt với địch nhân hoặc ma thú nào đó, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện.
Thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua, dưới tình huống cả hai người dùng hết toàn lực, ma lực cả hai rất nhanh dần khôi phục lại. Nhưng bọn hắn, một người tổn thương nguyên khí nặng nề, một người bị rơi xuống từ trên hơn trăm thước trên cao, muốn trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn khôi phục lại ma lực tự nhiên cũng là chuyện không thể.
Khoảng một khắc sau, bọn họ cũng đều có năng lực hành động. Nhưng cũng không ai dám coi thường vọng động. Bọn họ đều đang chờ đợi, chờ đợi cơ hội. Cơ Động chờ đợi mình có thể triệu hồi ra Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, còn Hạt Tử đang suy nghĩ mình nên làm cách nào để tốc độ khôi phục của mình vượt qua tên man rợ trước mặt này.

Quang mang phát ra, tay của Cơ Động và Hạt Tử cơ hồ là đồng thời giơ lên.
Tay phải Cơ Động khẽ quay một vòng trên không trung, Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận dưới ngón tay của hắn, có chút khó khăn nhưng cũng dần dần xuất hiện. Kim quang nhàn nhạt của Pháp Trận vừa hình thành xong, Dương Hỏa Nguyên tố trong không khí rõ ràng trở nên nồng đậm hơn rất nhiều, nhanh chóng tràn vào cơ thể Cơ Động, làm cho tốc độ khôi phục của hắn tăng lên rất nhiều lần. Trải qua một khắc nghỉ ngơi và khôi phục, cảm giác đau đớn từ nội phủ cùng với xương cốt của hắn cũng dần dần biến mất. Hiện tại, cái mà hắn cần nhất chính là thời gian.
Hạt Tử cũng đồng dạng giơ tay phải lên, chỉ bất quá tay nàng chỉ khẽ chém nhẹ về phía thân thể mình. Một đạo quang mang màu xanh biếc đột nhiên hiện ra. Khí sắc Hạt Tử nhìn qua nhất thời trở nên tốt hơn rất nhiều. Từ trên cả người dần dần bắt đầu dâng lên một tầng quang thải màu xanh biếc nhàn nhạt. Quang mang màu xanh biếc chậm rãi chuyển hoán, hoán thành màu trắng biếc như Dương Chi Bạch Ngọc, đại biểu cho ma lực Cực Hạn Ất Mộc. Tầng bạch quang nhàn nhạt kia tựa hồ như phát ra thanh âm kêu gọi, trong khoảng không gian ngàn thước xung quanh trên thảo nguyên, từng điểm từng điểm lục quang lặng yên xuất hiện, hướng về phía thân thể nàng bay vọt tới. Đó chính là Ất Mộc Ma Lực, cũng đồng dạng là Sinh mệnh lực ẩn chứa trong thực vật. Có sự trợ giúp của chúng nó, tốc độ khôi phục của Hạt Tử không hề nghi ngờ cũng sẽ gia tăng lên rất nhiều.
Dưới tình huống cả hai bên đều đồng thời gia tăng tốc độ khôi phục, hai người cũng không có phát động công kích. Bọn họ đối với năng lực của mình tràn đầy tự tin. Cục diện lại một lần nữa hình thành thế cân bằng. Ma lực và thể lực hai người, cứ như vậy từng chút từng chút một khôi phục lại. Bọn họ vẫn cứ thủy chung nhìn chằm chằm vào nhau, ánh mắt cũng càng ngày càng sáng hơn, càng toát ra lực uy hiếp mạnh mẽ hơn.
Hiện tại hai người cũng chỉ có thể cố gắng quan sát lẫn nhau và đồng thời khôi phục lại ma lực, có thể nói là tạm thời hài lòng về tốc độ khôi phục của mình. Đột nhiên đúng lúc này, một thanh âm chói tay tràn đầy bi ai cùng với tức giận chợt vang lên trên không trung. Một con ma thú phi điểu khổng lồ từ đằng xa bay tới, phóng thẳng về phía vị trí hai người đang ngồi mà đáp xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.