Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 137: Thứ thần khí, Quân Ma Âm Dương Khải (Thượng)





- Về phần mặt nạ, là ta sau khi cẩn thận nghiên cứu kỹ mới quyết định chế tạo. Trên Thánh Tà Chiến Trường, ngươi chẳng những vừa phải đối mặt với công kích của địch nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể bị đám đệ tử của Thiên Can Học Viện đánh lén. Có cái mặt nạ này, không ai có thể nhận ra ngươi là ai. Mang nó trên mặt, ngươi luôn luôn là kẻ thần bí. Hơn nữa, cái mặt nạ này có thể khiến cho ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể bảo trì thanh tỉnh, vừa có thể bảo hộ cho mặt. Lớp bảo hộ cặp mắt, chính là dùng một loại ngọc tên là Huyết Sắc Minh Dạ Long Giác tạo thành. Bất luận là dưới tình huống ánh sáng như thế nào đi nữa, cũng có thể giúp ngươi nhìn thấy rõ từng chi tiết. Khuyết điểm duy nhất của nó chính là khi mang theo nó, cảnh vật trước mắt ngươi cũng chỉ có một màu đỏ nhạt. Tiểu đệ đệ, sau khi trở về ta sẽ dần dần giúp ngươi hoàn thiện bộ giáp này, cuối cùng sẽ thực sự trở thành một bộ toàn thân giáp khải. Hiện tại ta có thể khẳng định, bản thân bộ giáp có linh tính, hoàn toàn có thể tự xưng là thứ thần khí. Nếu có thể trở thành toàn thân giáp khải, lại thêm ngươi truyền Ngũ Hành Pháp Trận mà ngươi đã lĩnh ngộ vào trong đó, cho dù thực sự là trở thành một Thần Khí cũng không phải là không có khả năng. Nhưng chuyện này để sau hãy tính. Hiện tại, ngươi nhất định phải cố gắng lĩnh hội các Ngũ Hành Pháp Trận còn lại.
Bản thân Cơ Động mặc áo giáp, mang theo mặt nạ, đã đem sự cao ngạo của hắn phóng xuất càng thêm hoàn mỹ hơn rất nhiều. Kim chúc phát ra khí tức lạnh như băng, lại thêm cặp mắt màu đỏ rực lạnh như máu, càng thêm thâm thúy. Mơ hồ từ trên người hắn có thể ngửi thấy một cỗ khí tức huyết tinh nhàn nhạt nữa.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Đại ca, bộ giáp này là do ngươi đúc ra, vậy ngươi nên đặt cho nó một cái tên đi.
Chúc Diễm ha ha cười, nói:
- Được. Lần trước trận chiến giữa ngươi và tiểu tử Phất Thụy, có thể nói là kinh tâm động phách, cũng làm cho ta cảm nhận được nhiều điều. Khi ngươi phóng xuất ra Cực Hạn Dương Hỏa, giống như một Quân vương thô bạo, khi ngươi phóng xuất ra ma lực Cực Hạn Âm Hỏa, lại giống như một Ma vương thâm thúy. Hơn nữa ngươi lại có thuộc tính ma lực Cực Hạn Âm Dương. Không bằng bộ giáp này cứ gọi là Quân Ma Âm Dương Khải đi.
- Quân Ma Âm Dương Khải...

Cơ Động lặp lại cái tên Chúc Diễm nói. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, tựa hồ như bộ áo giáp trên người hắn truyền đến cảm giác khí tức hưng phấn, hiển nhiên là nó rất thích cái tên này. Bạo Quân, Ma Vương, hai cái xưng hô này Cơ Động cũng không có để ý lắm, nhưng bản thân hắn chính là kế thừa năng lực cùng với kỹ năng của Hỏa Diễm Quân Vương cùng với Ám Viêm Ma Vương, hai chữ Quân Ma này, cũng có thể nói là bao hàm danh hiệu của cả hai đại quân vương.
- Được! Cứ gọi là Quân Ma Âm Dương Khải đi.
Ngay khi Cơ Động trả lời khẳng định, một tiếng ông minh vang lên, bộ áo giáp trên người hắn đại phóng quang mang. Hai màu đen, vàng kim luân phiên lóng lánh, mơ hồ có thể nhìn thấy tất cả ma văn trong bộ giáp đều đồng thời luân chuyển một vòng. Bộ giáp thứ thần khí này đã hoàn toàn chân chính định danh.
Trong mắt Chúc Diễm mang theo tiếu ý mãnh liệt, thân thể khẽ lay động một cái, chậm rãi ngã xuống. Âm Triêu Dương bước một bước đến bên cạnh hắn, chụp lấy bả vai Chúc Diễm, một cỗ kim quang nhàn nhạt từ lòng bàn tay phát ra, truyền vào trong cơ thể Chúc Diễm.
Cơ Động vội vàng phóng đến. Hắn nhìn rõ, lúc này tuy hai mắt Chúc Diễm nhắm nghiền, nhưng trên mặt hắn vẻ tươi cười vẫn không hề giảm.
Âm Triêu Dương khoát tay với Cơ Động:
- Không cần lo lắng, hắn chỉ là quá mệt mỏi mà thôi. Để cho hắn nghỉ ngơi một chút sẽ khỏi. Áo giáp đã tạo xong, ngươi đi thu thập ít đồ dùng cá nhân, cùng với Phất Thụy xuất phát đi. Hắn đã không phải lần đầu tiên gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, tự nhiên sẽ biết chiếu cố cho ngươi.
Những gì cần dặn dò, Âm Triêu Dương cũng đã sớm nói qua, lúc này cũng không cần phải dặn dò gì thêm.
Cơ Động từ biệt Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung hai đại Chí Tôn Cường Giả, rồi rời khỏi căn nhà gỗ. Hắn định cởi bộ Quân Ma Âm Dương Khải này ra, cũng không thể mặc bộ áo giáp này mà lên đường được. Ngay khi ý niệm hắn vừa động, cổ tay phải hơi nóng lên, giống như cảm nhận được ý nghĩ của hắn vậy, toàn thân thoáng nhẹ đi một chút, toàn bộ bộ giáp đã rời ra, hóa thành mấy đạo lưu quang dũng mãnh dung nhập vào Chu Tước Thủ Trạc trên cánh tay phải của hắn biến mất không thấy.
Nhìn Chu Tước Thủ Trạc không ngừng lưu chuyển hồng quang trên cổ tay phải, Cơ Động không khỏi sửng sốt một chút. Quả nhiên không hỗ là Thứ thần khí a! Thật sự là tâm ý tương thông với mình. Không biết vũ khí ma lực cấp bậc Thần khí có thể đạt đến trình độ như thế nào đây.
- Áo giáp tốt quá! Tiểu sư đệ, ta ghen tị với ngươi đó.
Ngay lúc Cơ Động còn đang sững sờ, thanh âm Phất Thụy đã vang lên. Thân ảnh cao lớn của Lôi Đế đã xuất hiện, đi đến trước mặt của Cơ Động.
Chấn động khi nãy lớn như vậy, Phất Thụy làm sao lại có thể không biết được chứ? Chỉ là hắn sợ ảnh hưởng đến việc chế tạo của Chúc Diễm, nên mới nén lòng không chạy tới. Thế nhưng bộ dạng Cơ Động mặc áo giáp ra khỏi căn nhà gỗ, hắn vừa lúc đến có thể nhìn thấy.
Phất Thụy thủy chung không có che dấu sự hâm mộ của mình, chạy đến trước mặt Cơ Động:
- Đáng tiếc, đáng tiếc...
Cơ Động buồn cười, hỏi:
- Sư huynh, cái gì đáng tiếc?
Phất Thụy thở dài nói:
- Đáng tiếc thuộc tính của ta và ngươi bất đồng a! Nếu không, ta nhất định sẽ cướp lấy bộ giáp này của ngươi làm của riêng. Nếu ta nhìn không lầm, bộ Khinh khải giáp này của ngươi hẳn là đỉnh cao của sư thúc chế ra. Sau này có thể làm được bộ như vậy nữa hay không còn rất khó nói a!
Cơ Động cười ha hả, nói:
- Ta tin tưởng về sau nhất định đại ca sẽ lại có đột phá mà. Với sự chuyên chú của hắn đối với nghề đúc, một ngày nào đó hắn sẽ chế tạo ra được Thần khí.
Phất Thụy bất đắc dĩ nói:
- Ta gọi hắn là sư thúc, ngươi lại gọi là đại ca. Cái này đúng là có chút loạn a.
Cơ Động nói:
- Sư tổ bảo chúng ta nên xuất phát đi thôi. Thời gian chắc cũng sắp tới rồi.
Phất Thụy gật gật đầu, nói:

- Ta cũng định đi gặp Sư tổ đây. Thời gian cũng đã sắp đến, chúng ta nên sớm xuất phát đi thôi. Chỉ khi nào tụ họp chung với Thiên Can Quân Đoàn, chúng ta mới có thể gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường, không cách nào lén đi riêng được. Có sự chấn nhiếp lần trước của Sư tổ và Sư mẫu, ta nghĩ đám đệ tử Thiên Can Học Viện kia cũng không dám làm khó chúng ta đâu. Dù sao, Thánh Tà Chi Chiến cũng quan hệ đến an nguy của toàn bộ đại lục. Cho dù bọn họ có muốn bày mưu tính kế gì, cũng phải chờ sau khi chúng ta kết thúc Thánh Tà Chi Chiến trở về đại lục mới tính được.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta cũng nên xuất phát đi.
Phất Thụy gật gật đầu, nói:
- Được, để ta từ biệt Sư tổ, Sư mẫu một chút sau đó sẽ xuất phát. Có Lôi Đình ở đây, chúng ta cũng không mất bao lâu có thể đến rồi.
Khoảng vài phút sau, thân thể khổng lồ mang theo vài phần lôi điện của Tử Lôi Diệu Thiên Long bay vút lên trời cao, mang theo hai thiếu niên cường giả phá không mà đi.
Lần này phi hành, Cơ Động ngồi sau lưng Phất Thụy. Bản thân Phất Thụt thì cùng với yên rồng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long kết hợp lại cùng một chỗ. Mặc dù hắn cũng không có mặc áo giáp, nhưng ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, khí phách vô hình cũng phát ra mãnh liệt. Cơ Động rất rõ ràng, nếu ngày kia chiến đấu, Phất Thụy kết hợp với Tử Lôi Diệu Thiên Long, chỉ sợ ngay cả một kích thôi, rất có thể khiến cho mình không thể nào thừa nhận nổi.
o0o
Thánh Tà Đảo, bản thân vốn nằm ở phía Đông của Đông Hải. Muốn đến đó, nhất định phải từ một chỗ bên bờ Đông Hải đi vào Thánh Tà Thông Đạo. Không hề nghi ngờ, lối vào Thánh Tà Thông Đạo, chính là chỗ phòng ngự nghêm mật nhất của toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Cho dù đến gần cũng không có khả năng. Dân chúng bình thường, thậm chí là một số ma sư bình thường cũng căn bản không biết đến sự tồn tại của Thánh Tà Thông Đạo, lại càng không thể biết được bên ngoài Đại lục của mình lại có thêm một mảnh đại lục khác bất cứ lúc nào cũng có thể đem quân xâm lược mình.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.