Tung Hoành Thiên Khung

Chương 7: Truy Vân Kiếm Thức




Triệu Thiên trong phòng cảm nhận tu vi tăng tiến, hơn nữa cũng phát hiện thể chất của mình tăng lên những vết thương ngày hôm qua tập luyện cũng hơi mờ nhạt.
- Đây hẳn là do mình luyện hóa hàn độc nhờ tăng lên chân nguyên mà thể chất cũng tăng lên một ít a. phải tìm một ít vũ kỹ luyện mới được.
- ca ca, huynh có trong đó không?
từ bên ngoài muội muội Triệu Như Hương vang lên cắt ngang suy nghĩ của hắn, Triệu Thiên hướng bên ngoài nói:
- muội tìm ta có việc gì sao?
Triệu Như Hương nghe hắn hỏi liền vui mừng từ bên ngoài bưng vào một khây đồ ăn cười nói.
- Đêm qua muội đã nấu cho huynh, mau ăn bồi bổ cơ thể.
Triệu Thiên Nhìn trong khuây một bát canh thịt lại nhìn muội muội mình trong lòng ấm áp
- ta không sao chỉ nghỉ ngơi là khỏe, muội hà tất cực khổ làm nó cho ta.
Triệu Như Hương nghe hắn nói như vậy không vui làm vẻ tức giận nhìn hắn nói
- người ta bỏ công một đêm cố gắng vì huynh vậy mà huynh lại nói như vậy.
Triệu Thiên thấy nàng ủy khuất biết mình qua lời liền vội an ủi
- được rồi muội đừng giận để ta ăn, thử xem tay nghề của muội như thế nào
hắn liền bưng bát canh nhanh uống, Triệu Như Hương nhìn hắn uống canh nàng làm làm trong lòng nàng cảm thấy vui mừng, hắn uống một lúc trong bát hết sạch lại nhìn nàng cười nói:
- thật ngon, làm ta cảm thấy sức lực tràn trề phải cảm tạ muội rồi.
Triệu Như Hương nghe thấy hắn khen mình làm ngon liền vui mừng cười lên, hắn nhìn nàng cười trong lòng say mê, nàng cười lên như một tinh linh tinh nghịch nhìn rất đẹp, trong Triệu gia nàng như cô công chúa nhỏ vậy, nàng rất được gia gia Triệu Vô Địch yêu thương.
- muội không những xinh đẹp ngược lại trù nghệ cũng rất giỏi sau này không biết ai lấy muội đây, hắn cũng có số hưởng a.
- ca, huynh nói lung tung gì vậy chứ, ta nào có như huynh nói.
nàng nghe Triệu Thiên khen mình xinh đẹp mặt đều đỏ lên nhìn trong rất hấp dẫn trên mặt tỏ vẻ hờn dỗi hắn nhưng trong lòng lại thấy vui. hắn nhìn nàng ngượng ngùng trong rất đáng yêu cũng rất buồn cười.
- ta chỉ đùa với muội một chút mà thôi, phải rồi phụ thân hiện tại như thế nào.
hắn nhớ đến phụ thân Triệu Thiên Hùng đêm qua trừ đi hàn độc không biết giờ đã tỉnh lại chưa, Triệu Như Hương nghe hắn nhắc đến phụ thân liền nói.
- phụ thân người hiện tại vẫn đang tĩnh dưỡng, nương đang chăm sóc cho người, muội nghe nương nói phụ thân hàn độc đã trị hết, nhìn người trong rất vui.
Lâm Quân Nghi trong bốn năm này luôn buồn rầu lo lắng cho bệnh tình Triệu Thiên Hùng nên khi nghe tin hắn khỏi hẳn liền rất vui mừng, là con cái chỉ cần nhìn thấy cha, mẹ mình vui vẻ là hạnh phúc nhất của bảng thân
- ừm, phụ thân bao năm qua thống khổ như vậy mẫu thân rất thương tâm nhưng bây giời người đã không sao là tin tốt.
huynh muội hai người cùng nhau trò chuyện vui đùa một lúc Triệu Thiên hướng nàng nói:
- huynh đi luyện công, muội hãy ở lại trong phụ thân cùng với mẫu thân, nếu có chuyện gì thì tìm ta.
- ừm ca huynh đừng mê luyện quá sức
nàng nhìn hắn dặn dò, Triệu Thiên nhìn muội muội mình gật đầu sau đó rời đi, Triệu Như Hương nhìn hắn rời đi hai nắm tay nắm chặt: " ta cũng phải cố gắng"
-----
Triệu Thiên một mạch chạy thẳng đến đồi núi hắn hay thường tập luyện, hắn ngước nhìn mặt trời đang chiếu nắng chói chang.
- trong sách có nói luyện bì dựa vào nhiệt lượng thiêu da cùng ngoại vật tác động có thể đẩy nhanh quá trình luyện thể.
hắn lẩm bẩm một hồi liền cởi bỏ y phục ra đi tới một tảng đá tập trung mặt trời chiếu rọi liền trên đó ngồi khoanh chân ngưng thần tĩnh khí.
sau một lúc từng tia nắng rắc soi ngay hắn cảm giác nóng rát nhanh chóng thẩm thấu vào trong da thịt của hắn, càng lâu càng làm cho da hắn trở nên săn chắc nhưng đổi lại bản thân phải chịu sự thiêu đốt của ánh nắng.
những tia nắng xâm thực chiếu rọi cả bóng cây cùng làn gió từng luồng nhiệt lưu bao quanh chỗ ngồi của hắn, Triệu Thiên bắt đầu cảm thấy nóng rát thâm nhập vào từng mảnh da hắn cố gắng chịu đựng trong cơ thể chân nguyên chi khí sôi trào chạy dọc toàn thân.
mặt trời càng lên cao ánh nắng xa xuống mang theo nhiệt lực càng mạnh, lúc này tảng đá hắn đang ngồi cũng bắt đầu nóng lên da của hắn cũng đỏ mẫn dần, hắn càng cố gắng hấp thu.
- nhiêu đây chưa đủ để ta bỏ cuộc.
hắn tự trấn định bản thân, nếu có người ở đây nhìn thấy hắn bán khỏa thân ngồi ngoài trời nắng, sẽ mắng hắn bị điên. nhưng thực tế đây là cách tu luyện thân thể cứng rắn nhanh nhất cũng đau đớn nhất chỉ có người có ý chí mạnh mẽ mới có thể như vậy.
-----
- hahah, hàn âm thực cốt chưởng của ta cuối cùng cũng hoàn thành.
một hắc bào nhân trên mặt đã bị che khuất một mảng nhìn bàn tay âm đen của mình cười lên.
- lão nhị ngươi đã xuất quan rồi sao ta còn tưởng ngươi bị thương chưa khỏi.
một trung niên nhân tầm năm mươi nhìn hắc bào nhân nói, tên hắc bào nhân kia nhìn hắn sau đưa tay sờ mặt mình.
- không biết tên trúng hàn âm thực cốt của ta chết chưa nhỉ, mỗi khi nhớ đến lại làm vết thương trên mặt ta nhức nhói.
hắc bào nhân mặt âm trầm nói ra trong ngữ khí còn mang theo sát khí, trung niên nhân nhìn hắn cười bảo.
- hắn vẫn chưa chết nhưng hắn cũng bị hàn độc của ngươi dài vò sống không bằng chết ngươi hẳn nên vui mới phải.
- rắc.....bành.
một mảnh băng vụ vỡ vụn tên hắc bào nhân ánh mắt sát khí, còn mang theo oán hận.
- hắn chưa chết sao, hahah ta thật mong chờ có thể cho hắn nếm thử hàn âm thực cốt thủ của ta một lần nữa.
hắn cười lạnh một tiếng có phòng dường như băng sương lạnh lẽo, trung niên nhân nhìn hắn cũng may hắn tu vi cao có thể chống đỡ.
- ngươi sẽ có cơ hội, lần này Hồ gia muốn cùng chúng ta hợp lực diệt Triệu gia, Triệu gia chỉ có hai tên tiên thiên nhưng lại bị ngươi đã thương một còn một, mà Hồ gia chỉ có một tên chúng ta có hai.
hắc bào nhân nghe hắn nói hàn khí thu liễm cười lạnh nhìn trung niên nhân.
- Hồ gia sao bọn chúng muốn lợi dụng chúng ta diệt Triệu gia, vậy đại ca ngươi nghĩ như thế nào.
- chúng ta có thể hợp tác cùng bọn họ, Triệu gia mấy năm nay đã dần yếu, hơn nữa cái chết của lão tam chúng ta cần phải trả lại cho chúng.
trung niên nhân khi nhắc đến lão tam ánh mắt trở nên đáng sợ không khác gì hắc bào nhân, hắc bào nhân sắc mặt âm trầm hướng trung niên nhân.
- cái chết của lão tam nhất định phải bắt cả gia tộc bọn chúng tê hắn, nhất định hắn trên trời có thể yên nghỉ.
-------
thời gian từng ngày trôi qua, Triệu Thiên mỗi ngày đều điên cuồng luyện thể hết ngồi dưới ánh nắng mặt trời hấp thu nhiệt lực luyện cho da trở nên săn chắc, hoặc dùng những khúc gỗ nện vào da thịt hoặc dùng nước nóng ngâm mình luyện công.
tuy khắc nhiệt cùng điên rồ nhưng thành quả lại làm hắn mừng rỡ, lúc đầu toàn thân hắn bị phỏng da nhưng dần dần da thịt hắn trở nên cứng rắn, đã ba tuần trôi qua.
- ầm....rắc......bành.
Triệu Thiên tung một quyền nện thẳng vào một tảng đá to bằng một người, những tiếng nứt vỡ phát ra hắn thậm chí không dùng chân nguyên chi khí hổ trợ mà bằng vào lực lược thân thể.
- luyện bì đại thành có thể một đấm phá vỡ thiết thạch năm trăm cân tương đương hậu thiên ngũ trọng khai mạch.
Triệu Thiên nhìn những mảnh đá vụn trên mặt đất, tâm tình trở nên vui mừng hắn dùng gần một tháng điên cuồng tôi luyện thân thể bây giờ. cảm nhận được thành quả tâm tình đương nhiên là kích động.
- mình bây giờ còn thiếu chính là vũ kỹ, hiện tại chỉ có thể tập luyện Phách Sơn quyền cơ bản của đệ tử Triệu gia.
hắn nói rồi liền động thân ra quyền, quyền ra rất mãnh liệt chân nguyên chi khí cuộn trào theo từng quyền hắn tung ra. phách sơn quyền gồm ngũ thức, liệt sơn, phá sơn, bài sơn, đảo hải, xuyên vân.
- bành...
mỗi một lần ra quyền như một thiết chùy quyền sau nặng hơn quyền trước cộng với hắn trải qua luyện thể nên quyền kình mạnh bạo hơn rất nhiều.
- thật không ngờ phách sơn quyền mà mình đánh ra lại mạnh hơn lúc trước rất nhiều tuy đây là chiêu thức nhập môn của Triệu gia nhưng với nó mình có thể đánh bại Triệu Minh.
Triệu Thiên nhìn quyền mình tung ra mạnh bạo như thế liền bất ngờ, nếu để hắn cùng Triệu Minh giao thủ kẻ bại sẽ là Triệu minh. hắn hiện tại tu vi chỉ là tứ trọng hậu thiên khai mạch còn Triệu Minh là ngũ Trọng, lúc trước hắn còn sợ nhưng hiện tại thì khác.
- ừm quyền ra rất tốt, rất mạnh quyền kình.
tại hắn đang chuyên tâm luyện quyền từ phía sau truyền đến giọng nói làm hắn giật mình quay người nhìn lại thì thấy Triệu Thiên Hùng đã đứng đó nhìn hắn.
- phụ thân người tới khi nào vậy?
Triệu Thiên Hùng khí sắc tươi tốt, hắn từ lúc Triệu Thiên giúp hắn thôn phệ hàn độc đến giờ cũng không giống như trước nữa, tu vi của hắn đã khôi phục đến tiên thiên cảnh, cái này cũng nhờ có linh dược mà Triệu Thiên long cho hắn. hắn đi đến gần Triệu Thiên nắm lấy cổ tay hắn, lập tức trên mặt biểu thị kinh ngạc cùng vui mừng.
- ngươi đã đột phá tứ trọng hậu thiên cảnh sao?
- ta mới đột phá mà thôi.
Triệu Thiên nghe hắn hỏi liền thừa nhận gật đầu, Triệu Thiên Hùng nghe vậy vui mừng cười lên:
- hahah, ai nói nhi tử ta là phế vật chứ.... gần một tháng đột phá hai cảnh giới, haha tốt tốt.
Triệu Thiên hùng không ngừng cười cùng khen ngợi hắn, Triệu Thiên Thấy hắn vui như vậy không hỏi mình nguyên nhân thì thở nhẹ một hơi, lại nhìn Triệu Thiên Hùng hỏi:
- phụ thân người có thể dạy ta vài loại vũ kỹ?
Triệu Thiên Hùng nghe nhi tử mình hỏi, trong lòng hắn hôm nay rất tốt liền nhìn Triệu Thiên nghiêm túc nói.
- ta chỉ tu luyện kiếm thuật cùng chưởng pháp, ngươi muốn học?
- ta muốn học kiếm kỹ.
- nếu ngươi đã quyết ta sẽ truyền thụ cho ngươi " truy vân kiếm thức" cùng " thiên trung bộ" tất cả chúng đều là hoàng gia trung phẩm vũ kỹ.
Triệu Thiên nghe hắn nói sẽ dạy mình kiếm kỹ hoàng giai trung phẩm trong lòng liền vui mừng, phách sơn quyền cũng chỉ là hạ phẩm, đang khi nói chuyện Triệu Thiên Hùng bẽ một nhánh cây làm kiếm.
- chú ý nhìn cho thật kỹ.
- vù
hắn dứt câu thân hình lóe lên, nhánh cây trong tay hắn theo động tác của hắn mà chuyển động, mỗi một lần Triệu Thien Hùng tung ra một kiếm đều rất nhanh những tàn kiếm phiêu phiêu như mây trôi cùng thân pháp di chuyển càng tăng thêm uy lực.
- bành
khi Triệu Thiên Hùng dùng nhánh cây ra chiêu thức vào một tảng đá, nhanh chóng nó bị đánh nát mà nhánh cây vẫn còn nguyên vẹn không hư hao, Triệu Thiên một bên xem đến nhập thần trong đầu hắn những chuyển động của Triệu Thiên Hùng lập đi lập lại như bản thân hắn đang thi triển những chiêu thức ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.