Tung Hoành Thiên Khung

Chương 14: Triệu Gia Tộc Hội (2)




hô....
qua một đêm tu luyện Triệu Thiên hắn cũng tỉnh trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, cảm thụ chân nguyên lực dồi dào trong đan điền khí hải
- chỉ kém một bước nửa là có thể đột phá lục trọng tẩy tủy
hắn đang ngẫm ngĩ tìm cách đột phá thì một tiếng kêu từ ngoài phòng hắn vang lên.
- ca ca, huynh mau chuẩn bị, phụ thân cùng mẫu thân đang đợi.
" muội đợi một lát ta ra ngay": Triệu Thiên hướng bên ngoài nói, sau nhanh thay đổi một thân y phục qua một hồi hắn đi ra nhìn thấy muội muội mình Triệu Như Hương một thân hồng sắc y phụ kết hợp với dung mạo xinh đẹp của nàng nhìn rất động nhân.
Triệu Như Hương thấy hắn nhìn mình trong lòng vui mừng sau đó cười nhìn hắn.
- thấy sao? hợp với muội không?
Triệu Thiên nhìn nàng như con bướm nhỏ xoay người một vòng cười nhìn mình trong rất đáng yêu, hắn đưa tay sờ đầu nàng cười nói:
- ừm, muội mặc nó rất hợp nhìn càng thêm xinh đẹp không biết bao nhiêu người bị muội cuốn hút đây, nghĩ đến làm ta khó chịu a.
Triệu Như Hương được hắn khen trong lòng cảm thấy rất vui, đợi nghe hắn nói câu sau mặt nàng đỏ lên, nhìn hắn hờn dỗi.
- hừ! người ta mới không như vậy, huynh thật đáng giận muội mặt kệ huynh.
Triệu Thiên nhìn nàng tức giận liền dỗ ngột nàng, hai người nô đùa một hồi liền cùng nhau rời đi, khi ra ngoài đã thấy Triệu Thiên Hùng cùng Lâm Quân Nghi đang chờ bọn họ.
Triệu Thiên Hùng hôm nay tu vi đã hoàn toàn khôi phục trên người tản mát ra một cỗ khí tức uy nghiêm, những ngày này hắn đều nhờ luyện hóa cây nhân sâm mà Triệu Thiên Long dưa cho nên tu vi mau chóng khôi phục.
Lâm Quân Nghi mặc y phục hồng nhạt giống như Triệu Như Hương nhìn nàng trong rất trẻ, đẹp, nguyên nhân cũng vì Triệu Thiên Hùng hồi phục làm cho nàng tâm tình rất tốt, lúc trước vì bệnh tình của hắn nàng thì tiều tụy đi, nhưng từ khi hắn khỏi bệnh nàng liền so với trước vui hơn.
đối với nàng có thể nhìn thấy phu quân mình hồi phục lại bộ dáng oai hùng ngày xưa cùng con cái của mình không bị người khác bức hiếp làm nàng cảm thấy rất mĩ mãng.
- phụ thân, mẫu thân đã để các người chờ lâu.
Triệu Thiên cùng Triệu Như Hương ra tới liền hướng hai người họ kính thưa, Triệu Như Hương một bên đi tới nắm lấy cánh tay mẫu thân mình cười nói, Triệu Thiên Hùng nhìn hắn huyết khi dân trào liền gật đầu cười nói.
- các ngươi đã tới thì đi thôi tộc hội cũng gần đến giờ rồi.
gia đình bốn người bọn họ cùng nhau đi, trên đường đi Triệu Thiên nhìn thấy xung quanh rất nhiều người đang miệt mài luyện võ, nhìn rất sôi trào và náo nhiệt.
trên đường đi có rất nhiều người nhìn bốn người Triệu Thiên xì xào đặc biệt là khi nhìn thấy Triệu Như Hương như thế xinh đẹp đều nhìn đến ngây người, có người chỉ bọn họ nói.
- kia không phải Như Hương tiểu thư sao? thật xinh đẹp không hổ là tam đại mỹ nhân Thiên Tân thành.
- xụy, chớ nói lớn, không thấy bên người nàng là ai sao?
có người nhìn thấy thấy Triệu Thiên đi cùng trên mặt khinh thường thấp giọng nói.
- không phải Triệu Thiên sao, có gì phải sợ hắn.
- ý ta không phải nói hắn mà là phụ thân bọn họ tam gia chúng ta, nghe nói ngài ấy bị người đánh trọng thương, ít khi xuất hiện.
- nhìn Triệu Thiên đi chung, có thể lần này hắn sẽ tham gia tộc hội đi.
- tộc hội cách mấy năm mới tổ chức một lần, tất cả thành viên đệ tử trẻ tuổi trong tộc đều phải tham gia, hắn cũng không ngoại trừ.
- hừ! dựa vào hắn tu vi hậu thiên nhất trọng cũng tham gia, nhất định sẽ thua rất thê thảm.
một người trong đó còn lớn tiếng nói, trên mặt không che khỏi khinh thường hắn, Triệu Như Hương nghe được bọn họ nói Triệu Thiên như vậy liền tức giận.
- những tên này thật đáng giận.
Triệu Thiên thấy nàng tức giận như thế liền nói:" muội hà tất phải tức giận, miệng là của bọn họ, cũng chỉ là lời nói mà thôi không cần phải cùng họ chấp nhất".
Triệu Như Hương nghe hắn nói vậy liền thôi, Triệu Thiên Hùng nhìn Triệu Thiên âm thầm tán thưởng.
- thiên nhi nói rất đúng, lời người khác nói chỉ là hoang ngôn, thực lực lên nói mới là đạo lý, muốn thành cường giả phải có tâm kiên định.
Triệu Thiên nghe Triệu Thiên Hùng nói trong lòng hắn cũng hiểu được, những lời mà bọn họ nói hắn nghe cũng rất nhiều nhưng hắn không để tâm đến bản thân cố gắng dùng thực lực chứng minh mới là đạo.
một lúc sau bốn người bọn họ đi đến khu võ tràng nơi đây vô cùng rộng lớn trong sân đã có mặt rất nhiều người phía dưới là hai cái sân đấu rộng lớn, phía trên là một dãy ghế ngồi.
tộc hội hàng năm đều đến đây tổ chức, những người tham dự đều ngồi vào ghế của mình còn những người thi đấu sẽ được đưa vào sân. bởi vậy có thể nhìn thấy rất nhiều người đến dự, ngoài người trong tộc còn có những chi thứ của Triệu gia tham gia.
tộc hội diễn ra cách mấy năm một lần nên tổ chức vô cùng trọng đại, đây là dịp trổ tài của những thế hệ trẻ trong tộc, cho dù là bận việc hay người từ các chi thứ đều phải vào ngày này tụ hợp trong nội tộc.
- ồ, là lão tam sao?
Triệu Thiên Hùng bọn người đang tìm chỗ ngồi thì từ xa có thanh âm làm dẫn ánh mắt bọn họ nhìn lại, Triệu Bách Lâm nhìn thấy hắn vẻ mặt vui mừng đi đến theo sau hắn là Triệu Minh hắn mặc y phục màu lục nhìn thấy Triệu Thiên liền cười lạnh, ánh mắt cao ngạo.
Triệu Thiên nhìn thấy hắn liền nhớ lại những nỗi nhục mà hắn mang lại nhưng mặt vẫn bất động thanh sắc, hắn lại nhìn thanh niên kế bên hắn gương mặt tuấn tú, khí thế ép người, thanh niên này là đại nhi Tử nhị bá Triệu Bách Lâm, Triệu Quân Trác.
Triệu Quân Trác nhìn lấy hắn trên mặt tỏ vẻ khinh thường, không để ai vào mắt cao ngạo không khác gì Triệu Minh, hắn nhìn Triệu Thiên cười lạnh.
- ồ, Thiên đệ ngươi cũng đến tham gia tộc hội sao?
Triệu Thiên nghe hắn lời nói có ý cũng liền thuận theo trả lời:" ừm, tộc hội năm nay yêu cầu tất cả người trẻ trong gia tộc tham gia, ta như thế nào không đi hơn nữa biết đâu gặp vận may giành thắng lợi cũng không thể nói"
Triệu Minh, Triệu Quân Trác nghe hắn nói mình may mắn giành chiến thắng liền cười lên:
- hahaha, thật tức cười người nhìn lại mình xem chỉ là Hậu Thiên nhị Trọng cũng muốn giành quán quân.
mọi người xung quanh nghe thấy lời Triệu Minh nói, một mặt không nhịn được nhìn Triệu Thiên cười, Triệu Quân Trác cười lạnh, khinh thường nhìn hắn nói.
- vậy ngươi muốn cẩn thận, trên sân đấu sẽ không có từ nương tay, nhưng ngươi có thể xin hàng bảo vệ mình, nếu may mắn gặp ta ngươi nên nhận thua là vừa nếu không ngươi sẽ thành phế nhân.
Triệu Quân Trác lời nói làm cho Triệu Thiên trong lòng dâng lên một tia hàn quang, nếu là lúc trước thì hắn không nói lời như vậy nhưng hắn hôm nay đã khác, hắn nhìn Triệu Quân Trác cười nói.
- đa tạ ngươi nhắc nhở ta sẽ chú ý. ta sẽ nhìn xem ai mới thực sự như lời ngươi nói.
hắn nói rồi liền quay người đi đến Triệu Như Hương bên cạnh để lại Triệu Quân Trác sắc mặt âm lãnh cực kỳ, hắn lúc này trong lòng muốn hung hăng phế đi Triệu Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.