Tung Hoành Thiên Khung

Chương 11: Vô tình gặp nhau




Triệu Thiên nhìn lấy xung quanh toàn là một mảnh đổ nát, lại nhìn bản thân quần áo toàn thân đều là máu cùng vết rách không khỏi nhớ tới vừa rồi giao chiến với yêu thú
- nơi này lại bị mình làm cho một mảnh hỗn độn, phải mau chóng ly khai nếu không có người phát hiện thì rất phiền phức.
hắn thu thập một chút đồ vật cùng thi thể hai con yêu thú sau ly khai, hắn một chuyến lịch lãm này đã đạt được so với dự tính còn muốn lớn hơn, chẳng những có thể kinh lịch chiến đấu mà còn đột phá tu vi, hắn còn muốn thử tham tiến vào sâu bên trong tìm kiếm một ít thảo dược.
dù sao tu luyện cũng tốn rất nhiều thời gian, nếu may mắn có thể tìm được dược thảo giống như chu tinh quả cũng tốt nghĩ như thế hắn liền tiến lên.
----------
sưu sưu
ngay khi Triệu Thiên đi không được bao lâu có hai thân ảnh hắc y xuất hiện một người trong đó nhìn khung cảnh xung quanh nói.x
- kỳ lạ lúc trước ta nghe thấy ở có người giao chiến.......... bây giờ lại không thấy
một tên khác cũng nhìn đến trên mặt đất những mảnh vỡ xa còn có thi thể của bạo hùng tinh trên mặt cười lạnh nói.
- xem ra chúng ta tới chậm hắn có thể rời đi, ngươi nhìn phía trước thi thể của bạo hùng tinh còn nữa xung quanh có những cây bị phá hủy chắc có thể là một hồi ác chiến, dấu vết cũng mới hắn chắc đi chưa xa
tên kia theo lời hắn nói nhìn đến phát hiện thi thể bạo hùng tinh hơn nữa đã bị người bổ đầu liền nói.
- ngươi nói đúng, xét theo tình huống bạo hùng tinh luôn ít xuất hiện tại đây, nó luôn xuất hiện ở những nơi dược thảo có màu và mùi hương nồng, ngươi nhìn còn có đầu của hỏa hạc hổ cũng tại, chắc có thể là thứ quý giá chúng ta có muốn đuổi theo không.
tên hắc y nhân kia nhìn hắn trên mặt mang theo âm lạnh cười: " ngươi quên chúng ta đến đây là thăm dò tình hình của các thế gia trong Thiên Tân Thành sao"
- hắc, chuyện đó chúng ta làm sau cũng được, quan trọng hơn là có bảo vật mà không muốn thật sự là ngu ngốc.
tên đồng bạn nhìn hắn trào phúng, nhưng hắn trên mặt cũng hiện lên âm hiểm cười nhìn tên kia nói.
- ngươi nói cũng phải nhiệm vụ lần này cũng không có gì quan trọng chúng ta có thể làm sau cũng được.
- như vậy chúng ta mau đuổi theo hắn có thể không đi xa.
hắn nói rồi từ trong người lấy ra một lọ thuốc, hắn vừa mở ra thì từ trong có một cỗ mùi vị khó chịu bay ra, qua một lúc từ trong rừng đi ra một con nhìn rất giống chó yêu thú, hắn lại từ trong người lấy ra một viên thuốc cho nó ăn vào sau lại lấy một mảnh vải rách trên đất đưa cho nó ngửi.
- mau truy tìm chủ nhân của vật này
nó ngửi xong liền nhắm thẳng hướng lúc Triệu Thiên đi, hai tên kia cũng nhanh phi người đi theo nó.
Triệu Thiên lúc này đã đi đến một cái hồ nước nhìn rất trong xanh, hắn nhìn xung quanh không thấy ai lại nhìn bản thân hắn tự giễu nói:
- haiz, trên người toàn máu cùng bẩn may ở đây có một hồ nước xuống tắm một chút nếu không trở về thế nào cũng bị mẫu thân mắng một trận.
hắn liền cởi bỏ y phục tự thân nhảy xuống từng giọt nước bắn tung tóe lên, hắn trên người vết máu cũng liền theo nước mà trôi đi, da thịt hắn cũng bởi vì hấp thu nhiệt lực mà trở nên sạm đi không ít nhưng đổi lại nó trong rắn chắc hơn trước rất nhiều.
- thật thoải mái, nước hơi mát thật tuyệt
hắn hô lên một tiếng cả người nằm trên mặt nước ngước nhìn bầu trời trong xanh, nhìn trong rất trong lành và êm ấm cả tâm hồn lẫn thể xác hắn như hòa vào thiên nhiên.
xào xạc
nhưng khi hắn đang cố tận hưởng thì từ xa truyền đến xì xào làm cho hắn rất tò mò hắn liền núp sau một ngọn đá lú đầu ra một chút nhìn thấy một màn làm hắn máu mũi đều muốn phun ra.
tại phía trước hắn không xa có một nữ nhân cũng đang tắm nàng tốc dài đen tuyền, thân thể trắng như bạch ngọc, hai quả đào bự trước đung đưa làm cho hắn xúc động muốn xịt máu, nhưng chết người nhất là nàng nơi thánh địa có một hàng đen nhung che lắp, khe suối rãnh màu hồng nhạt nhìn trong rất mê người làm cho hắn nhìn đến không rời mắt.
khuôn mặt nàng bị che lại bởi một sa mỏng rất khó có thể nhìn thấy rõ được chân diện mục thực sự, nhưng nhiêu đây cũng đủ làm Triệu Thiên nhìn đến ngây người, nhưng hắn mau chóng tỉnh táo.
- phải bình tỉnh, không được nhìn, không được nhìn.....,
hắn cố trấn tỉnh bản thân mình, một hồi hắn nhìn xung quanh cảm thấy kỳ quái.
- quái lạ như thế nào một nơi sơn lâm nguy hiểm như thế này lại có nữ nhân ở đây được, hơn nữa lúc mình ở đây đâu có thấy ai khác ngoài mình đâu.
hắn lại một lần nữa nhìn lại phía trước đang tắm nữ nhân, nhưng lần này hắn không giống như trước mà là cảm thấy kì lạ, hắn muốn nhìn xem nàng tu vi như thế nào, nhưng chưa kịp thì một tiếng.
xoạt
- ai?
nữ nhân này nghe được tiếng xoạt liền nhanh chóng cầm lấy y phục che lại nhìn phí tảng đá Triệu Thiên đang núp kêu lên trong thanh âm rất lạnh lẽo như muốn giết người.
- không xong bị phát hiện, nếu để nàng ấy biết mình nhìn lén thì chết chắc.
hắn trong lòng nhảy dựng lên, muốn đem y phục mặt vào nhưng là nó lại nằm trên bờ hắn không cách nào lấy được.
- xông, nếu mình lên tiếng thì bị cô nương ấy hiểu lầm, mình thanh danh cũng chẳng tốt hủy cũng có sau.
nữ nhân kia mặt vào y phục lại không nghe thấy hắn trả lời liền một lần nữa lạnh giọng nói ra.
- nếu ngươi không ra thì đừng trách ta buộc ngươi ra.
Triệu Thiên nghe xong liền biết nàng muốn động thủ liền lên tiếng nói;
- vị cô nương này nếu không phiền cô có thể quay mặt chỗ khác để ta có thể thay y phục được không nó đang nằm trên bờ mà ta đang dưới nước.
nư nhân kia nghe hắn nói sắc mặt liền lạnh như khói banh lạnh giọng nói với hắn:
- hừ, ngươi cho là ta không biết ý đồ ngươi sao?, muốn ta quay mặt đi rồi trốn sao?
Triệu Thiên nghe nàng nói vậy liền biết nàng không tin lời mình nói, hắn vội lên tiếng biện minh.
- ta hứa với cô nương ta sẽ không trốn.
nàng nghe hắn nói vậy liền bán tin, nàng trước giờ thân thể có cho ai nhìn nhưng không ngờ hôm nay lại bị người khác lén nhìn làm sao nàng có thể bỏ qua.
- hừ, ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi sao?
"đáng ghét, nếu đã như vậy cô cùng đừng trách ta" hắn thật lòng nói mà nàng không tin, hắn liền tức giận từ trong nước trần truồng đi lên.
- á... ngươi..... ngươi.
nàng cũng không ngời Triệu Thiên lại bạo như vậy liền thân thể trần đi lên trước mặt nàng lấy y phục, nàng mặt không khỏi đỏ lên hơn nữa còn vô cùng tức giận nhanh quây người sang chỗ khác không dám nhìn.
Triệu Thiên cũng mặt kệ nàng, mà cầm lấy y phục mặt vào, hắn lúc trước đã nói, mà nàng không tin hắn cũng hết cách đành phải làm như vậy.
xoạt xoạt.
tiếng hắn mặt lấy y phục truyền đến tai nàng làm nàng càng thêm tức giận, đây là lần đầu tiên nàng gặp một người như hắn cứ như thế trần như nhộng đứng trước mặt một nữ nhi mà mặt lấy y phục.
này cũng không trách Triệu Thiên được hắn cũng là bắc đắc dĩ mới làm như vậy, hắn mặc vào rồi nhìn nàng nói.
- cô nương có thể quay người lại được rồi.
nữ nhân này vận một màu bạch y phối hợp với dáng người của nàng nhìn rất đẹp hơn nữa khí chất tỏa ra từ người nàng để người ta cảm giác như tiên nữ xa không chạm tới, nàng ánh mắt lạnh lùng nhìn Triệu Thiên.
- ngươi nhìn thấy những gì?
Triệu Thiên nghe nàng hỏi nếu hắn nói ra đã thấy hết thì không xong với nàng ta,liền một mặt giả bộ thành thật nói với nàng.
- tại hạ không nhìn thấy gì cả lúc ta đang ngắm bầu trời thì nghe thấy thấy tiếng đục nước sau liền nghe cô hét lên, vì vậy ta mới đi ra, tại hạ có thể thề với trời những lời tại hạ nói là thật
nàng nhìn Triệu Thiên một bộ thành thật, nàng không khỏi nghi ngờ ánh mắt lạnh lùng làm cho hắn rùng mình, nàng một giọng lạnh nói
- ngươi nghĩ ta sẽ tin sao? dám nhìn lén ta còn biện minh.
nàng dứt lời trong tay trường kiếm rút ra nhắm thẳng Triệu Thiên đánh tới, Triệu Thiên Không ngờ nàng lại tấn công mình ý niệm vừa động tử kiếm ra.
ầm...ầm.
Triệu Thiên bị nàng một kiếm đẩy lùi, miệng còn chảy ra máu kinh ngạc nhìn bạch y nữ nhân.
- hậu thiên bát trọng
nhìn nữ nhân này cũng 15-16 nhưng tu vi lại cao như vậy cho dù là thiên tài của các thế gia cũng không có như nàng nhỏ tuổi như vậy, làm sao mà hắn không kinh ngạc, nhưng ngạc nhiên hơn không chỉ có hắn mà nàng cũng ngạc nhiên.
- hậu thiên ngũ trọng, hắn vậy mà đỡ được một kiếm của mình, thiên tài trong Thiên Tân thành này mình đều biết nhưng hắn là ai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.