Tu Tiên Nữ Xứng Khó Làm

Chương 59: Tuyệt Vọng Dãy Dụa




Chap 59: Tuyệt Vọng Dãy Dụa.

*Hai chương nhá. Chưa sửa lỗi.

Hồng Điệp hứng thú quan sát nằm im bất động tiểu nha đầu, không thể không nói nha đầu này so Lý Tâm Nhi thuận mắt hơn nhiều.

Ít ra nha đầu này tuy rằng không có tu vi là một người phàm, nhưng thân thể tố chất rất cường đại, hiển nhiên là đã qua tỉ mỉ bồi luyện mà thành, chưa kể tới kiếm pháp cùng thân thủ cũng rất linh hoạt chỉ là không có rõ ràng chiêu thức nên khá hỗn loạn.

Tuy nhiên ở tuổi thế này có thể ở không có tu vi đánh ngang với Lý Tâm Nhi có luyện khí ba tầng thực lực như thế, hơn nữa tâm trí cũng rất linh mẫn xảo quyệt, nha đầu này xem như đã rất nổi bật.

Đó là không nói đến nha đầu này bên trong cơ thể lại mơ hồ có linh khí lưu động, nhưng linh khí này rất bạc nhược lúc có lúc không nên rất khó phán đoán, nếu không phải khi nãy chiến đấu nha đầu này vô thức khiến dòng linh khí đó bạo loạn, e rằng Hồng Điệp cũng khó mà nhận ra.

Còn có túi trữ vật, một phàm nhân tiểu nha đầu tuyệt đối sẽ không có tu sĩ mới có đồ vật, mà túi trữ vật này cũng không là bình thường túi trữ vật, là một loại đặc thù túi trữ vật được cải tạo khiến một người dù là phàm nhân cũng có thể sử dụng.

Thứ này không phải ai cũng dễ dàng có được, hơn hết là trăm dặm truyền tống phù, xem đến Lý Tâm Nhi nói không sai, nha đầu này có thể chính là đệ tử của Thiên Kiếm Tông, hơn nữa thân phận còn không nhỏ mới có được đến truyền tống phù.

Lý Tâm Nhi nói nha đầu này là của nàng đồng hương, Hồng Điệp biết ba năm trước Lý Tâm Nhi tham gia Thiên Kiếm Tông thử luyện, nhưng vì không có linh căn nên mới bị loại, nghe Lý Tâm Nhi nhắc qua có hai người cùng thôn được chọn, khi nãy quan sát hai người Hồng Điệp nghĩ có lẽ trước mắt nha đầu này thật là có quan hệ với Lý Tâm Nhi.

Lý Tâm Nhi thấy Hồng Điệp xuất hiện, còn đánh ngã Vũ Linh, mặt liền biến sắc, đáng chết, hóa ra Hồng Điệp vẫn chưa rời đi, như vậy khi nãy ý định của mình đều bị nghe hết, Lý Tâm Nhi mặt mang tức giận la lên.

"Hồng Điệp, làm sao ngươi lại trở về, ngươi..."

"Câm miệng, đi hay ở là quyền của ta, một con chuột như ngươi thì đừng có mà ở đó ra tiếng, nếu ngươi còm dám quát to trước mặt ta, đừng trách ta ra tay giết ngươi"

Mắt lạnh mang cảnh cáo, Hồng Điệp không che dấu sát khi đối với Lý Tâm Nhi nói ra cảnh cáo, Lý Tâm Nhi bị sát khí đè ép gắt gao, cảm thấy mình như đặt trong tu la điện, hoảng sợ tới cực điểm.

Thỏa mãn thấy Lý Tâm Nhi bị hù dọa té ngã trên đất, Hồng Điệp mới thu lại sát khí, Lý Tâm Nhi mặt tái nhợt chật vật thở dốc, dấu dưới lông mi là đôi mắt tràn đầy âm u oán độc.

"Hồng Điệp, tốt nhất là ngươi không nên động vào nàng như khi nãy đã hứa với ta"

Lý Tâm Nhi ngẩn đầu, thu hồi âm trầm biểu lộ, mở miệng nhắc nhở Hồng Điệp lời hứa, Hồng Điệp lại xùy mũi khinh thường.

"Lý Tâm Nhi, đã khi nào rồi mà ngươi còn ngây thơ như thế? Ta cũng chưa nói là sẽ cướp người cùng ngươi, nhưng mà...nghe ngươi nói như thế, ta cũng thật cảm thấy hứng thú với nha đầu này."

"Ngươi!!!"

Lý Tâm Nhi trừng mắt xem Hồng Điệp, hận không thể giết chết nữ nhân ngang ngược này, nếu không phải thực lực chênh lệch quá lớn, thì Lý Tâm Nhi đã giết Hồng Điệp từ lâu.

"Để ta xem, nha đầu này có gì mà khiến ngươi nhất quyết giữ lấy."

Nói xong cũng không đợi Lý Tâm Nhi phản ứng, bắt lấy Vũ Linh, chỉ tay vào mi tâm của Vũ Linh, mạnh mẽ tiến vào dò xét.

Đang nằm giả chết Vũ Linh cũng không kịp tránh thoát liền bị túm lấy, sau đó liền cảm giác có một luồng thần thần thức mạnh mẽ xâm lấn, Vũ Linh biến sắc, hành động như thế thường chỉ dành cho những người đáng tin cậy, tiến vào dò xét cơ thể như thế chẳng khác gì bộc lộ hết điểm yếu trước mắt người khác.

Vũ Linh lo lắng Hồng Điệp nhận ra bản thân thượng phẩm biến dị linh căn, càng sợ hãi bị Hồng Điệp phát hiện bên trong đan điền của mình chứa màu xám sương mù, bị Hồng Điệp xâm nhập dò xét như thế, Vũ Linh cảm thấy như bị lột hết mọi thứ trần truồng trước mặt người khác.

Hơn nữa, bên trong đan điền còn có Mạt Tà Kiếm, trước kia Vũ Linh cảm thấy bỏ một thanh kiếm vào cơ thể thì rất quái dị, mãi đến khi bị Hàn Tư Viễn nhắc nhở mới đành bỏ vào đan điền, Vũ Linh đã mất hơn nửa năm để luyện hóa mới miễn cưỡng đưa được Mạt Tà Kiếm vào đan điền uẩn dưỡng, vì chưa thể hoàn toàn luyện hóa nên rất dễ bị người tước đoạt.

Vũ Linh dám chắc nếu Hồng Điệp thấy thanh kiếm này, nhất định sẽ đánh lên chủ ý, vì Vũ Linh gần đây mới biết được nguyên liệu tạo ra Mạt Tà Kiếm không phải là bình thường bảo vật, biết càng nhiều Vũ Linh thấy mình nợ Mộ Thần Hy càng sâu, chỉ hi vọng sau này có thể trả hết được, bằng không để kiếp sau bị đày làm trâu làm ngựa cho Mộ Thần Hy thì khổ.

Hồng Điệp ỷ vào bản thân tu vi vượt trội, không kiêng dè đi vào dò xét Vũ Linh kinh mạch cùng đan điền, xem thấy kinh mạch tan vỡ của Vũ Linh mới hiểu được tại sao bản thân không cảm nhận được nha đầu này linh lực, hóa ra là kinh mạch bị phế không thể tu luyện.

Xem đến tu vi của nha đầu dĩ nhiên lại là luyện khí năm tầng hậu kỳ, quả nhiên nàng đúng là tu sĩ, sợi linh khí mơ hồ kia có lẽ là do còn sót lại, nhưng dù thế nào thì nha đầu này đã xem như phế nhân.

Đan điền như dự đoán khô kiệt không chút linh khí tồn tại, chợt Hồng Điệp bị một thứ gây chú ý, là một thanh kiếm trông vô cùng xinh đẹp, Hồng Điệp không thể tin nỗi nha đầu này dĩ nhiên lại có một thanh linh khí.

Một số ít linh khí có thể chứa đựng vào đan điền, không thể nghi ngờ thanh kiếm này chính là như thế, mắt thoát qua tham lam, nếu bản thân giết chết nha đầu này rồi lấy đến thanh kiếm, như thế bản thân sẽ có thêm một thanh hảo kiếm bên người.

Chờ đã.

Hồng Điệp lại bị một thứ khác thu hút, xem trước mắt mơ hồ trận văn, Hồng Điệp cảm nhận đến bên dưới trận văn này là một cỗ linh khí vô cùng to lớn lại rất tinh thuần, thậm chí đủ để Hồng Điệp dễ dàng tấn thăng lên kim đan trung kỳ mà không trở ngại, thậm chí hướng đến kim đan hậu kỳ.

Nha đầu này rốt cuộc là ai mà lại có những thứ đặc biệt thế này, không nói đến thanh kiếm, chỉ riêng cỗ linh khí kia cũng đủ khiến cho nha đầu đó thuận lợi không chút cách trở thăng lên kim đan.

Tuy ma tộc hấp thu ma nguyên mà thăng cấp, hệ thống cấp bậc cũng khác tu sĩ, nhưng ma tộc vẫn có thể dùng linh khí tu luyện, thậm chí nhờ đó mà thăng cấp tu vi.

Ma tộc dùng huyết mạch kích phát truyền thừa, từ đó phân ra thứ bậc rõ ràng, nhưng sức mạnh vẫn dùng đến tu sĩ hệ thống mà phân biệt, giống như Hồng Điệp dù là tướng cấp nhưng tu vi vẫn chỉ là kim đan, không phải cấp bậc cao là tu vi sẽ cao, huyết mạch truyền thừa của ma tộc tương đương linh căn của tu sĩ, quyết định thành tựu cũng như địa vị của một người, nhưng ma tộc so tu sĩ phân biệt cấp bậc còn khắt khe phức tạp hơn.

Còn có trận văn kia, có thể khắc trận pháp vào đan điền chứng tỏ trận pháp thành tựu vô cùng cao, ít nhất cũng là lục cấp, không, là thất cấp trở lên.

Hồng Điệp nội tâm hơi dãy dụa, nha đầu này quả thật vượt quá dự kiến của nàng, Hồng Điệp muốn lấy đến thanh kiếm cũng muốn phá trận văn kia để lấy cỗ linh khí tinh thuần kia, nhưng nếu muốn lấy đến phải phá vỡ trận văn như thế người lập ra trận văn sẽ cảm ứng được.

Có thể đạt tới thất cấp trận pháp sư nào phải là nhân vật nhỏ nhoi gì, Hồng Điệp cũng không muốn đắc tội một vị cường đại trận pháp sư, không thể nghi ngờ nữa rõ ràng là nha đầu này xuất thân không tầm thường, nhất định là một đệ tử của đại gia tộc mà ra.

Nhìn xem trong thần thức còn có lưu giữ một tia linh hồn ấn ký, nếu giết chết nha đầu này thì hình ảnh sẽ được chuyển tới người lưu lại ấn ký, nhưng muốn buông tha cho thì Hồng Điệp lại không nỡ, đây chẳng khác nào đưa bảo vật đến tay lại phát hiện bảo vật đã có chủ, Hồng Điệp cần phải suy xét kỹ càng.

Nhưng có một điều chắc chắn đó là Hồng Điệp sau khi thấy trong đan điền Vũ Linh lợi ích, thì tuyệt đối sẽ không giao ra cho Lý Tâm Nhi.

Mặc dù lúc trước có hứa là sẽ không đoạt nha đầu này với Lý Tâm Nhi, nhưng ai kêu Hồng Điệp là ma tộc đâu này? Muốn tin tưởng ma tộc giữ vững lời hứa, được thôi, trừ khi ngươi đánh thắng lại rồi hãy nói.

Mà Lý Tâm Nhi hiển nhiên không có khả năng thắng Hồng Điệp, cho nên Hồng Điệp rất thoải mái đoạt người đi mà không chút vướng bận.

Sau khi Hồng Điệp thu hồi thần thức, Vũ Linh mới đánh cái rùng mình, trời mới biết khi nãy Vũ Linh thấy mình yếu ớt vô lực đến mức nào, một cảm giác vừa đả kích vừa khuất nhục đâm sâu vào Vũ Linh, đánh tan sự đắc ý thoải mái cuối cùng mà bấy lâu nay tích tụ.

Bị dội cho một ráo nước lạnh, Vũ Linh càng chán ghét bản thân trước giờ lười nhác, xem đến còn là bị bảo hộ quá chặt chẽ, Mộ Thần Hy nói Vũ Linh không có kiếm tâm cũng không có đạo tâm, đúng là Vũ Linh không hứng thú với tu luyện.

Hai mươi mấy năm sống ở yên bình niên đại, bị nhồi nhét vào tâm trí về thế giới vô thần, Vũ Linh tuy rất muốn mạnh mẽ, nhưng nếu ngay cả bản thân sức mạnh cũng không tin tưởng, thì dù muốn cường đại hơn cũng sẽ bị hạn chế, thế nên trong đan điền bị Mộ Thần Hy phong ấn lại linh khí từ Kim Lân Ngư mới chậm chạp không bị phá vỡ, bằng không tu vi của Vũ Linh dựa vào ngộ đạo khi trước cũng không phải chỉ dừng lại như thế.

Hồng Điệp nhìn Vũ Linh, lại nhìn sang Lý Tâm Nhi, cười nhếch môi.

"Lý Tâm Nhi, nha đầu này ta định rồi"

"Hồng Điệp, rõ ràng là ngươi đã hứa vớt ta, ngươi..."

Lý Tâm Nhi lời nói giữa chừng liền bị cắt đứt, vì Hồng Điệp lấy ra chiết phiến đặt ngay cổ Lý Tâm Nhi, chiết phiến xòe ra, tinh mĩ cánh quạt lại tràn ngập huyết tinh cùng âm u hơi thở, Lý Tâm Nhi cảm giác đến huyết dịch trong cơ thể như bị đông lại, bản thân lại đang bước nửa chân vào tử môn.

Mà nhìn đến Hồng Điệp, đối phương cũng lột đi ngụy trang, lộ ra đôi mắt màu đỏ với đồng tử dựng thẳng, lỗ tai hơi nhọn hơn người thường, trên da cũng có tướng cấp mới có vân văn đồ án, đây là ma tộc đặc thù hình dáng, khác xa nhân tộc nên rất dễ nhận diện.

Khác thường tức dị loại, xưa nay nhân tộc không chấp nhận được ma tộc bề ngoài khác biệt, ma tộc bản tính lại hung tàn khát máu nên càng khó chung đụng, chính vì thế mà gây ra mâu thuẫn gay gắt giữa tu sĩ và ma tộc.

Quay trở lại, Lý Tâm Nhi siết chặc nắm tay, không cam lòng quay mặt đi hừ lạnh, ngầm chấp nhận Hồng Điệp lấy đi Vũ Linh, nhưng trong lòng lại thầm nguyền rủa Hồng Điệp.

Lại dám phá hỏng kế hoạch của ta! Hồng Điệp, thù này chờ ngày sau ta nhất định sẽ tính sổ với ngươi!!!

"Hừ, xem như ngươi thức thời. Nếu có lần sau thì đừng trách ta"

Nói xong, Hồng Điệp liền quay sang đánh giá Vũ Linh, cười tà mị, nha đầu này có là con em đại gia tộc thì sao chứ, bản thân là ma tộc còn là dùng ngụy trang hình dạng, dù có bị ghi lại hình ảnh thì đối phương chưa chắc nhận ra mình mà tìm đến, mà dù nhận ra thì cũng phải mất không ít thời gian đến truy tìm, khi đó bản thân đã họp mặt với thiếu chủ, hừ, dù là ai khi thấy thiếu chủ mà không nhượng bộ ba phần, Hồng Điệp không tin đối phương sẽ vì một tiểu nha đầu mà đối đầu với cả Ma Cung.

Nếu Hồng Điệp biết tiểu nha đầu mà mình bắt được không phải là đệ tử của đại gia tộc, mà là đệ tử của Lăng Tiêu Phong, thì chưa chắc đã đắc ý mà nghĩ như thế, dù Vũ Linh vì tu vi chưa đủ mà không thể ghi tên vào phổ tịch, nhưng đã được chủ nhân Lăng Tiêu Phong là Tử Dận chấp nhận, thì xem như đã là một phần của Lăng Tiêu Phong.

Ai mà không biết, ma tộc ngang ngược hung tàn có tiếng thì người từ Lăng Tiêu Phong đi ra càng thêm hung tàn, Băng Cơ năm xưa từng ở ma tộc lịch lãm, danh tiếng còn lưu truyền khiến ma tộc mỗi lần nghe đến tên liền hận tới cắn răng, trong tiểu thuyết nữ chủ chính là vì xuất thân từ Lăng Tiêu Phong nên mới gây hứng thú với Ma Cung thiếu chủ Dạ Triệt.

(P/S: ở đây nói rõ luôn, là vì Vũ Linh chưa đạt trúc cơ nên chưa chính thức nhập môn, đó là lý do Vũ Linh xưng hô mọi người theo tu vi mà không là bối phận, cho nên xét theo cấp bậc Vũ Linh đồng lứa với Tiêu Diễm đám người, nhưng do chưa đủ tu vi nên vẫn phải xưng hô là sư thúc, Mộ Thần Hy bối phận cao hơn Tiêu Diễm, nhưng vì thân thuộc tu vi cũng tương đối, nên khi ở cùng nhau thì luôn đối xử ngang hàng.)

Hồng Điệp liếm môi, mắt nóng rực xem Vũ Linh, khiến cho Vũ Linh quanh thân nổi lên một trận da gà, lòng dâng lên một trận hoảng hốt, không nghĩ tới nữ nhân này lại là ma tộc, như vậy muốn từ đối phương tránh thoát càng là không thể.

Lý Tâm Nhi lại đi cùng ma tộc! Tin tức đánh sâu quá lớn, nhất thời đại não của Vũ Linh vận chuyển không hết.

Mím chặt môi, mặc kệ chuyện Lý Tâm Nhi làm sao đi cùng ma tộc sang một bên, nay thấy Hồng Điệp nóng bỏng xem mình, Vũ Linh nào không biết trong lòng Hồng Điệp đang đánh lên chủ ý gì, hừ, mặc kệ nữ nhân này có là ma tộc hay không, muốn Vũ Linh ngoan ngoãn chịu chết thì có mà nằm mơ, đến nước này chỉ còn liều mạng tìm đường sống trong chỗ chết mà thôi.

Quyết định như thế, Vũ Linh liền thôi sử trong người ít ỏi đến đáng thương linh khí, bên trong ngực áo được Vũ Linh vì phòng hờ mà giấu lên một tờ cao cấp bạo linh phù, đây là tờ linh phù mà trước kia Vũ Linh cùng Lưu Thẩm Nhã trao đổi, không ngờ rằng phải sử dụng sớm như thế, còn là trong trường hợp đồng quy vu tận thế này.

Lần này hành động chẳng khác gì đang cố gắng dãy dụa trong tuyệt vọng, Vũ Linh dù biết khó mà qua khỏi nhưng vẫn phải nhắm mắt đánh cuộc vào cái vận khí lên voi xuống chó chuyên hố người của mình.

(Chưa xong còn tiếp)

---End Chap---


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.