Tu Tiên Giả Tại Long Châu Thế Giới

Chương 16: Khế ước chủ bộc






Mà lúc này, đại trưởng lão của Namek tinh ho nhẹ một cái, sau đó mở miệng nói:
- Nail, chúng ta có khách đến, mau ra dẫn hắn vào đây.
Mà Nail nghe vậy nhíu mày một cái hỏi:
- Trưởng lão, ba người kia vừa mới rời khỏi, không lẽ bọn họ lại trở về?
Đại trưởng lão thấy hắn hỏi vậy, lão ta ho khan vài tiếng rồi bảo:
- Không phải, là một kẻ khác. Sức mạnh của hắn rất lớn, nhưng ta cảm giác hắn vừa chính vừa tà, không biết là phúc hay họa.
Mà đang lúc hai người nói chuyện, Thần Ngọc đã vào trong và xuất hiện trước mặt bọn họ.
Hắn nhìn đại trưởng lão, lại nhìn Nail, sau đó là đứa trẻ Namek đứng ở một bên, cuối cùng mở miệng:
- Đại trưởng lão đúng chứ? Hẳn ngươi là người cầm quyền hành tinh này đúng không? Ta tới tìm ông là có hai,ba việc cần làm.
Đại trưởng lão nhìn Thần Ngọc rồi hỏi:
- Không biết là chuyện gì? Nếu có thể giúp ta sẽ giúp cậu.
Thần Ngọc hài lòng gật gật đầu sau đó nói ra mục đích của hắn.

- Thứ nhất ta muốn ngọc rồng của Namek, có một số điều ước ta cần làm. Mà ta nghe được các vị nói, ngọc rồng có thể thực hiện ba nguyện vọng. Thứ hai, ta muốn ông giúp ta tăng sức mạnh lên như đã làm khi nãy với người khác.
Nghe thế, đại trưởng lão trầm tư thoáng cái rồi nói:
- Ngọc rồng đã bị kẻ khác lấy đi, nếu cậu có thể đoạt lại từ tay mấy tên ác nhân kia, cậu có thể dùng nó. Còn về tăng sức mạnh giúp cậu, ta cảm nhận được cậu còn mạnh hơn tất cả những người đang ở trên hành tinh này, khi ta giúp cậu, hứa với ta hãy đánh đuổi bọn người tà ác kia khỏi Namek.
Thần Ngọc nghe vậy cười cợt nói ra:
- Ta chỉ có thể nói rằng ta sẽ cố hết sức.
Đại trưởng lão gật gật đầu, sau đó Thần Ngọc tiến lên để hắn ta giải phóng sức mạnh tiềm ẩn.
Bất quá hắn thoáng chút dừng lại, sau đó lấy ra vài viên đan dược rồi nói:
- Đây là Diên Thọ Đan do ta luyện chế, ăn một viên có thể kéo dài năm mươi năm tuổi thọ. Nhưng với tình trạng của ngươi, cần phải ăn vài viên mới được, ta không chắc ông sẽ ra sao nếu giải phóng sức mạnh cho ta, đề phòng vạn nhất ngươi mà có chuyện, khi đó ngọc rồng sẽ không có tác dụng, vậy nên ăn nó đi.
Đại trưởng lão, Nail, còn có đưâ trẻ Namek ở một bên đều kinh ngạc, có cả loại thuốc giúp người ta kéo dài tuổi thọ sao? Điều này là không thể nào, nếu có sao đến giờ bọn họ mới nghe qua.
Nail cảnh giác nhìn số đan dược trên tay Thần Ngọc, sau đó làm ra tư thế động thủ, hắn lạnh giọng nói ra:
- Ngươi tính mưu hại đại trưởng lão của bọn ta sao? Trên đời này làm gì có thứ nào như vậy?
Thần Ngọc liếc hắn một cái nhàn nhạt nói:
- Ngươi không biết không có nghĩa là không có. Nếu ta muốn hại não ta thì cần nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Trực tiếp động thủ cho nhanh.
Đại trưởng lão gian nan đưa tay ra nói:
- Nail, cậu ta nói đúng. Ta sẽ ăn nó.
Nói xong đại trưởng lão tiếp nhận Diên Thọ Đan từ tay Thần Ngọc.
Sau đó hắn nuốt vào, thoáng chốc cả người toát ra sinh cơ nồng đậm, từ một lão khọm gần đất xa trời, có thể mất mạng lúc nào không hay thì bây giờ, lão ta trẻ ra một chút, nhìn có vẻ sinh long hoạt hổ hơn trước rất nhiều.
Nail thấy vậy khẽ kinh ngạc, sau đó là kinh hỉ. Không ngờ thứ kia lại là thật, hiện tại hắn cảm giác đại trưởng lão đã mạnh khỏe hơn rất nhiều.
- Thật thần kỳ, ta cảm giác sinh mệnh đang ở bên bờ vực tử thần thoáng cái đã trở lại. Thứ này quả là nghịch thiên.
Đại trưởng lão nhìn lại bản thân biến hóa rồi nói ra.
Mà Thần Ngọc thấy thế khẽ nhíu mày, hắn vẫn cảm giác không đúng. Hiện tại, tu vi của hắn gần đến Xuất Khiếu Kỳ, cấm chế của hắn hầu như có thể mở ra gần hết những thứ liên quan đến tu chân giới. Đan dược kia là một loại cấp cao của tu chân giới khi trước hắn luyện chế ra, ăn một viên có được năm mươi năm tuổi thọ, đương nhiên chỉ giới hạn tu chân giới, tại tiên giới ăn thứ này không có trứng gì dùng.
Nhưng mà cũng là loại một viên năm mươi năm thọ mệnh, hai viên là có trăm năm.
Mà hắn đưa cho tên trước mắt năm sáu viên. Ấy thế mà chỉ giúp lão ta có thêm trăm năm thọ mệnh. Điều này làm hắn không khỏi cau mày.
Hắn nhìn trưởng lão nói:
- Kinh ngạc đủ rồi. Giờ là lúc giúp ta giải phóng sức mạnh.

Đại trưởng lão nghe vật gật đầu nói:
- Được rồi.
Sau đó hắn ta đặt tay lên đầu Thần Ngọc, vận dụng khả năng đặc biệt của mình giúp hắn giải phóng.
Mà lúc này, toàn thân Thần Ngọc phát ra hai luồng khí đen trắng đan xen nhau lẫn lộn. Sau đó cả người hắn phiêu du, hắn cảm giác cả người như bị bay lên chín tầng trời.
Lúc này một cỗ khí tức từ sâu trong người hắn, như là ngủ đông vài ngàn vài vạn năm trỗi dậy.
Tu vi Thần Ngọc hiện tại không ngừng gia tăng. Oành, tu vi của hắn vậy mà đột phá Xuất Khiếu một tầng. Không chỉ dừng lại ở đó, tu vi hắn tiếp tục gia tăng, Xuất Khiếu sơ kỳ, Xuất Khiếu trung kỳ, Xuất Khiếu hậu kỳ, Xuất Khiếu đỉnh phong.
Bành bành bành, bầu trời Namek Tinh bống tối sầm lại, bên trên, chín đạo lôi kiếp không biết từ đâu ầm ầm kéo đến, lơ lửng trên chín tầng mây.
Mà lúc này tu vi Thần Ngọc tạm dừng ở Xuất Khiếu đỉnh phong. Sức mạnh của hắn lúc này tăng nhanh chóng mặt. 2 ức, 3 ức, 4 ức, 5 ức... mãi cho đến 12 ức thì có xu thế ngừng lại.
Toàn bộ Namek rơi vào bóng tối, toàn bộ hành tinh đều run rẩy như khiếp sợ điều gì đó, tất cả những ai cảm nhận được khí đều phát giác ra, sau đó là khiếp sợ nhìn về phương hướng Thần Ngọc và trưởng lão đang ở.
Vegeta, Son Gohan, Krilin nhìn qua hai chân run rẩy nói:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Cỗ sức mạnh thật khủng khiếp.
Vegeta lắp bắp nói ra, toàn thân hắn mềm nhũn ngồi bệt dưới mặt đất.
Krilin nhìn bầu trời, sau đó miệng há to không dám chắc thì thào nói:
- Sức mạnh này, bầu trời kia, còn có sấm sét nữa, không lẽ rồng thần được gọi ra rồi. Cái tên khủng khiếp Freeza kia đã thành công ước được trường sinh bất tử? Nhưng phương hướng đó không đúng a.
Mà lúc này, đội đặc nhiệm Ginyu cũng cảm giác được trên máy đo, bất quá toàn bộ máy đo đều phát nổ. Bọn họ chỉ biết tại nơi nào đó ở Namek có kẻ có sức mạnh chiến đấu rất cao. Còn cao đến đâu thì bọn hắn không rõ.
Freeza lúc này đang đeo máy đo do Ginyu mang đến, bất quá cũng đã phát nổ. Hắn bây giờ đã gom đủ bảy viên ngọc rồng, bất quá vẫn đang đứng ngây ngốc ở đó không biết làm gì.
Thần Ngọc lúc này hài lòng gật gật đầu nhìn đại trưởng lão nói ra:
- Làm tốt lắm.
Bất quá hắn lại nhìn ra bên ngoài bầu trời, thần thức kéo dài đến cực điểm, lúc này đã nhìn thấy lôi kiếp đang lăng không đợi hắn.
Thần Ngọc giật mình, không tự chủ được nói ra:
- Lôi kiếp? Điều này không có khả năng. Tại thế giới này làm sao sẽ có lôi kiếp? Nếu có thì bước vào Độ Kiếp Kỳ mới xuất hiện chứ.
Hắn thoáng cái ngưng trọng rồi lại cười nhạt. Lôi kiếp đã làm sao? Hắn lại sợ quá cơ, hiện giờ dù ngạnh kháng lôi kiếp của Thừa Đỉnh hay Độ Kiếp hắn còn không sợ, huống chi là lôi kiếp của Phân Thần Kỳ.
Hắn nhìn qua đại trưởng lão nói:
- Ta không có nhiều thời gian, bây giờ ta sẽ nói ra mục đích thứ ba. Namek Tinh phải phục tùng ta, mà ngươi sẽ trở thành bộc nhân của ta.

Nail đám người nghe xong giận tím mặt, hắn nhìn Thần Ngọc rồi nói:
- Tên khốn, không ngờ ngươi lại trở mặt nhanh đến vậy. Dám bất kính với đại trưởng lão, chết đi.
Nói xong hắn hai tay bắn ra vô số chưởng lực vào Thần Ngọc.
Thần Ngọc mặc kệ hắn, coi như không thấy. Hắn nhìn đại trưởng lão rồi lấy ra một cổ trục nào đó, nói:
- Đây là khế ước chủ bộc, nếu ngươi ký vào đây, sau này sẽ là nô bộc trung thành của ta. Ta có thể hứa với ngươi, ta sẽ giúp Namek Tinh nhân các ngươi, còn nữa, ta sẽ nghĩ cách hồi sinh đám người Namek để bọn họ hiệu trung với ta, sau đó là đánh bại Freeza giúp các ngươi.
Đại trưởng lão trầm mặc một hồi, hắn quay sang nói với Nail:
- Nail, đủ rồi. Cậu không làm gì hắn ta được đâu.
Sau đó lại nhìn Thần Ngọc nói:
- Ta cảm giác trong cậu có một cỗ sức mạnh tà ác, nhưng cậu không có mục đích diệt sát tinh cầu để chiếm đoạt thứ mình cần như tên Freeza kia. Chỉ cần cậu nói được làm được, hồi sinh tất cả tộc nhân đã chết, sau đó đánh bại Freeza bảo vệ hành tinh này, ta sẽ ký kết khế ước này với cậu.
Nail ở một bên nghe vậy, gấp giọng hét:
- Đại trưởng lão, không cần. Hắn rất gian xảo, đừng để hắn lừa.
Thần Ngọc tiếp tục lơ đễnh Nail, sau đó hắn trầm ngâm suy tư một chút, sau đó nói ra:
- Đánh bại Freeza và hồi sinh người Namek ta sẽ giúp các ngươi làm. Vì thế không cần nghĩ ngợi gì nữa, ký đi.
Đại trưởng lão hít sâu một hơi, sau đó không chút do dự, hắn dùng máu của mình ký tên lên khế ước.
Sau khi ký xong, toàn thân đại trưởng lão thoáng run rẩy, rùng mình thoáng cái. Hắn cảm nhận được bản thân như có ai đang nhìn chằm chằm, cảm giác bị nhìn thấu không chút che dấu nào.
Thần Ngọc khóe miệng khẽ nhếch, đây là khế ước chủ bộc của tiên giới, muốn thoát khỏi thứ này là không thể nào.
- Đây là một phần sức mạnh của ta. Ta ban nó cho ngươi để bảo vệ bản thân. Bây giờ ta có việc đi trước, đợi ta làm xong sẽ quay lại giúp các ngươi.
Vừa nói hắn vừa truyền sức mạnh cho trưởng lão rồi biến mất.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.