Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 136:




Nguyên Tu Vân nhìn Âm dương thuỷ hỗn độn trên đầu con bạch tuộc này trong lòng có chút sửng sốt, dựa theo tình huống bình thường con bạch tuộc lớn này chạy đường xa như vậy, coi như lực kéo dài của Âm dương thuỷ hỗn độn lợi hại như thế nào đi nữa lúc này cũng không có khả năng vẫn tồn tại trên đầu của con bạch tuột lớn này. Nhưng giờ đây có một Âm dương thuỷ hỗn độn xác xác thật thật ở trên đầu con bạch tuột lớn này không ngừng công kích nó, như vậy chỉ có thể nói rõ Âm dương thuỷ hỗn độn này nhất định không tầm thường.
Nguyên Tu Vân híp mắt suy nghĩ một lát, sau đó chậm rãi trừng lớn hai mắt, khóe miệng cũng hơi nâng lên, đã nói làm chuyện tốt nhất định sẽ có hồi báo tốt không phải sao? Y còn tưởng rằng lần này ngoại trừ lông Kim Ô, ba người bọn họ mạo hiểm nguy hiểm lại cũng không được thứ tốt gì chứ, giờ thứ tốt không phải đang chạy tới trước mặt y rồi sao? Hơn nữa còn có ích vô cùng.
Nguyên Tu Vân bắt lấy Dịch Nhiên đang ở bên cạnh khống chế bảo kiếm bổn mạng của mình công kích bạch tuột lớn Hải yêu Bát trảo: "Ngươi có chú ý tới quả cầu sáng màu vàng nhạt trên đầu con bạch tuột kia hay không?" Dịch Nhiên nghe được câu này quay đầu lại nhìn về phía đạo lữ của mình, phát hiện nét mặt vô cùng hưng phấn của đạo lữ nhà mình nhìn chằm chằm Hải yêu Bát trảo bên kia, giống như trên trời rơi tiên đan vậy.
Hắn hơi nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Hải yêu Bát trảo, thì phát hiện trên đầu nó thật sự có màu điểm sáng nhỏ màu vàng đang lóe lên, hơn nữa điểm sáng này dường như tạo thành một chút phiền phức cho Hải yêu Bát trảo, khiến nó rất là nôn nóng, trên đường có mấy cái vòi nỗ lực công kích điểm sáng này, nhưng cuối cùng bởi vì điểm sáng ở trên đầu của nó mà không cản được phải quay về.
Dịch Nhiên nhướng mi nói: "Thấy được, điểm sáng kia là bảo bối gì? Ngươi muốn?"
Nguyên Tu Vân gật đầu không chút do dự, sau đó thấp giọng nói: "Nếu như ta không đoán sai, điểm sáng kia chắc là Âm dương thuỷ hỗn độn chi linh, linh vật trời sinh xếp hạng mười một trên Thiên thuỷ bảng! Ngươi nói coi nó có phải là bảo bối hay không?"
Dịch Nhiên nghe được xếp hạng mười một trên Thiên thuỷ bảng nhất thời hai mắt trừng lớn, sau đó trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt trịnh trọng: "Ngươi nói là sự thật? Nếu là như vậy, ta nhất định cướp về cho ngươi." Nguyên Tu Vân gật đầu, "Chuyện quan trọng như vậy làm sao ta có thể tính sai. Nếu như đem Thủy chi linh lấy vào tay, Ngũ linh căn của ta cũng chỉ thiếu một linh căn cuối cùng là có thể triệt để thay đổi hình dạng! Đến lúc đó ta giúp ngươi đi đánh mấy người kia, cũng là giúp đỡ vô cùng tốt!"
Dịch Nhiên nâng khóe miệng khẽ mỉm cười một cái, "Không cần ngươi rất lợi hại đại sát tứ phương, chỉ cần đừng cản trở ta là được."
Hắn nói xong câu đó thì trực tiếp ngự kiếm bay về phía bạch tuột lớn, mà Nguyên Tu Vân ở bên cạnh buồn bực liếc trắng mắt, suy nghĩ một chút cũng trực tiếp đi theo qua. Lúc này Hải yêu Bát trảo còn chính là bạch tuột lớn đã chiến đấu bảy ngày bảy đêm với người cá người chim của tộc Hắc Ngư và tộc Bạch Vũ rồi, hai tộc tử thương rất nhiều người, mà cho dù Hải yêu Bát trảo là đại yêu kỳ Hợp Thể, đối mặt nhiều đối thủ như vậy cũng không có khả năng lông tóc không tổn hao gì, cũng sẽ cảm giác được uể oải và không còn sức. Huống chi, thông qua Nguyên Tu Vân tỉ mỉ quan sát, Hải yêu kỳ Hợp Thể này cũng bị Âm dương thuỷ hỗn độn làm cho bị thương không nhẹ, rất có thể vận khí rất không tốt trêu chọc phải Âm dương thuỷ hỗn độn chi linh, cho nên mới phải rời đi Thủy hỗn độn, còn khiến Thủy chi linh đuổi theo đánh.
Chẳng qua cứ như thế ngược lại cho y tìm được một cơ hội tốt vô cùng, đoán chừng đây là cơ duyên chăng? Người của tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư thấy Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên vậy mà thẳng tắp đi về phía bạch tuộc lớn, nhất thời trong lòng đều có chút khẩn trương, thế nhưng bọn họ ở trong bảy ngày cảm nhận rất trực quan về độ đáng sợ của Hải yêu Bát trảo, hai người kia vậy mà không lùi, ngược lại còn vọt tới hay sao? Các tộc nhân tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư nhất thời ở trong lòng đều cảm động, ba người này thực sự là người tốt á! Trách không được tộc trưởng sẽ trịnh trọng tiếp đãi bọn họ như vậy nha!
Sau đó hai tộc quần cũng đều ở trong lòng tăng thêm phần kính trọng, bắt đầu hợp lực đối phó Hải yêu. Công kích chủ yếu của tộc Bạch Vũ là Hải long quyển, mà tộc Hắc Ngư thì lại là đại chiêu tộc quần Hải chi nhận. Hai tộc dùng sức lực từ lúc bú sữa mẹ đi đối phó bạch tuộc to lớn này, sau khi ma hợp trải qua hơn bảy ngày, người am hiểu phòng ngự của hai tộc hợp thành một cái chắn to lớn ngăn chặn công kích. Mà tộc nhân am hiểu công kích của hai tộc thì lại đứng ở sau cái chắn phòng ngự, lực độ lớn nhất và góc độ xảo quyệt nhất đi công kích Hải yêu Bát trảo. Bọn họ thậm chí đã bắt đầu tìm kiếm nhược điểm của Hải yêu Bát trảo, ngay cả vị trí di chuyển cũng bắt đầu trở nên ra dáng hơn.
Tộc trưởng hai tộc mang theo đau thương nhìn biến hoá này, trong lòng đều âm thầm gật đầu, quả nhiên tôi luyện vẫn có ích.
Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên thừa dịp Hải yêu Bát trảo không chú ý, đến phía trên đầu của nó tương đối nhẹ nhàng, trên đường có mấy vòi chân muốn công kích bọn họ cũng được bọn họ đỡ, ngoài ra còn có tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư ngăn cản, mà khi hai người đi tới trên đầu bạch tuột lớn, Nguyên Tu Vân chỉ nhìn thoáng qua thì xác định một quả cầu hơi nước chỉ lớn bằng bàn tay, lóe ánh vàng nhàn nhạt, chính là Thuỷ chi linh của Âm dương thuỷ hỗn độn.
Vật nhỏ này dường như bản thân có linh tính, ở lúc nhìn thấy Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, vậy mà không công kích Hải yêu Bát trảo nữa, ngược lại trước tiên muốn trốn chạy vào trong biển. Chẳng qua, Nguyên Tu Vân từ lúc xông tới cũng đã làm xong chuẩn bị vẹn toàn, Dịch Nhiên cũng như thế, hai người làm sao cũng không thể để nó chạy.
Cho nên quả cầu hơi nước ánh vàng này vẫn chưa kịp chạy thì phát hiện xung quanh xuất hiện, mấy trăm thanh kiếm xuất hiện tạo thành lồng giam, mà nó muốn hạ xuống chui ra, lúc đi lại phát hiện, không biết lúc nào xung quanh xuất hiện cái chắn do kim loại làm thành bốn phía, trực tiếp đem nó trói vào bên trong.
Nguyên Tu Vân dùng kim loại của Tiểu Kim Thụ đóng lại Thuỷ chi linh của Âm dương thuỷ hỗn độn, sau đó trực tiếp liên hợp với cái hộp màu vàng kia đem Thủy chi linh của Âm dương thuỷ hỗn độn, nhưng chỉ cần đi vào đan điền của y, vật nhỏ này tuyệt đối chạy không được nữa.
Nguyên Tu Vân không chút keo kiệt lộ ra một nụ cười thật lớn với Dịch Nhiên, Dịch kiếm tu thấy nụ cười sáng lạn như thế, trong lòng khẽ động, trực tiếp đưa tay chộp một cái liền đem người bắt vào trong lòng, sau đó hung hăng gặm một lúc lâu, Nguyên Tu Vân hổn hển đẩy ra Dịch Nhiên rất câm nín nói: "Chú ý thời gian địa điểm được không?! Làm trò trước mặt của nhiều người như vậy, quan trọng là giờ đang đánh được không!"
Dịch kiếm tu chỉ nâng lên khoé miệng, nếu bọn họ đã đi tới trên đầu con bạch tuộc này, chỉ có thể nói rõ Hải yêu này đã bị kéo vào tình trạng kiệt sức không thể lại xưng bá nữa. Sở dĩ nó là kỳ Hợp Thể, cũng chẳng qua là ỷ vào thọ mệnh đủ dài của nó, sống lâu như vậy mà thôi. Pháp thuật công kích và kỹ xảo của bản thân Hải yêu Bát trảo này cũng lại là ít càng ít, Dịch Nhiên đứng ở trên đầu bạch tuộc hai tay tạo thành chữ thập, sau đó tay phải chỉ hướng lên trời tay trái nhắm thẳng vào đầu Hải yêu Bát trảo dưới chân, khẽ quát một tiếng: "Phong!"
Mấy trăm thanh kiếm do kiếm khí cấu thành trường kiếm, trong cùng một lúc xông thẳng lên phía chân trời, sau đó lại lấy tốc độ cực nhanh rơi xuống, mang theo khí thế vô cùng bén nhọn xông về phía Hải yêu Bát trảo.
Hải yêu Bát trảo dường như đã ở vào thời khắc này cảm thấy nguy hiểm cực kỳ, vì vậy nó kêu gào điên cuồng muốn chạy đi về phía bên cạnh, mấy cái móng vuốt cũng đánh điên cuồng cào mặt biển, đồng thời có bốn cái xúc tua chắn trên đầu của mình, rất sợ kiếm này ghim vào đầu của nó. Chỉ chẳng qua những cách làm này thật sự là uổng công vô ích, Dịch Nhiên nhìn dáng vẻ của nó hừ một tiềng: "Hơn vạn năm cũng không mở ra thần trí, chỉ số thông minh thực sự quá kém, kiếp sau đầu thai vẫn nên làm người đi, ít ra có thể học."
Sau đó người chim và người cá của tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư nhìn thấy, trường kiếm trên trăm kia như là có ý thức của mình, trực tiếp xuyên thấu qua kẽ hở xúc tua của Hải yêu Bát trảo đâm vào trong đầu của bạch tuộc lớn, sau một lát bạch tuộc Bát trảo bị đâm bị ghim thành cái sàng phát ra gào thét rung trời, nó điên cuồng mà đánh vào mặt biển, còn muốn cuốn đi vài tộc nhân của tộc Bạch Vũ. Nhưng lúc này nó đã thành nỏ mạnh hết đà, công kích không thành công không nói, ngay cả nó muốn chìm xuống đáy biển tránh né công kích, cũng bị những người cá của tộc Hắc Ngư ngăn lại. Tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư làm sao có thể dễ dàng buông tha con Hải yêu này như vậy? Nếu như không tới địa bàn của bọn họ còn chưa tính, đã tới đây, chính là cục diện không chết không thôi!
Lúc này tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư đã sắp đạt được thắng lợi, chẳng qua Dịch Nhiên ba người cũng không thấy được. Bởi vì bọn họ đồng thời cảm nhận được lực hút đến từ trong cơ thể, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên liếc nhau vội vàng bay về phía Sặc Sỡ bên kia, mà Sặc Sỡ đồng dạng cũng vọt về phía bọn họ, lúc ba người vừa hội hợp, sức kéo đạt tới đỉnh điểm, ba người bọn họ hoàn toàn từ trong bí cảnh nơi này rời đi.
Đợi được người của tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư trăm cay nghìn đắng chiến thắng hải yêu, reo hò thắng lợi lần đầu tiên của bọn họ, lại phát hiện tìm không được đồng minh của bọn họ. Bọn họ biết ba người này cũng đã rời khỏi, chẳng qua bọn họ vẫn hơi cúi đầu về hướng rời đi của Dịch Nhiên ba người. Nếu như không có bọn họ, có thể số phận của tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư sẽ đi vào chỗ ngoặc khác rồi.
Nguyên Tu Vân ba người lúc đi ra hầu như không làm kinh động bất kỳ kẻ nào, Sặc Sỡ được Nguyên Tu Vân đặc biệt nhanh tay nhét vào trong bí cảnh Khôn Minh do y luyện chế. Nhưng mặc dù là như vậy, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên lúc đi ra vẫn liếc mắt liền thấy được Chu Tồn đợi ở nơi đó. Trong lòng hai người nhất thời trầm xuống, Nguyên Tu Vân lôi kéo Dịch Nhiên đi vào bí cảnh, hoàn toàn không dự định nhiều lời với Chu Tồn, mà Chu Tồn trơ mắt nhìn Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên hai người ở trước mặt lão ta biến mất, cười lạnh một tiếng, "Trốn được mùng một, còn có thể trốn được mười lăm sao? Trừ phi các ngươi vĩnh viễn sống ở đó trong bí cảnh, nếu không giống như lần trước đây, chỉ cần ngươi đi ra, ta có thể bắt được các ngươi. Đến lúc đó... Hừ!"
======
688,"|8"3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.