Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 115:




Khác với bí cảnh an an ổn ổn của Yêu tộc được đưa đến lần trước, lần này hai người Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên vừa bước vào bí cảnh sau đó đã trực tiếp trong nguy cơ chưa từng có. Cây cối của Tả trường mãn kim thích như là vật sống, đem y và Dịch Nhiên bao phủ ở bên trong, sau đó những Kim thích này nhanh chóng sinh trưởng, nếu như không có bảo vệ của Tiểu Sỏa Đản, lúc này hai người bọn họ chỉ sợ cũng đã bị đâm thành nhím, trên người tràn đầy lỗ thủng rồi.
Nhưng nói là như vậy, Nguyên Tu Vân cũng biết hai người bọn họ chống đỡ không được bao lâu, lửa của Tiểu Sỏa Đản mặc dù lợi hại nhưng ở đây hiển nhiên là đại bản doanh của những Kim thụ này, Tiểu Sỏa Đản đốt kịch liệt, nhưng sinh trưởng của những Kim thụ này cũng càng lúc càng nhanh, thậm chí Nguyên Tu Vân cảm thấy nếu như ở chỗ này ngây ngô hơn một canh giờ, y và Dịch Nhiên làm không tốt sẽ bị hoà tàn trong nhựa nhớp nháp của những Kim thụ này.
"Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này!" Nguyên Tu Vân lôi kéo tay áo Dịch Nhiên, Dịch Nhiên bên kia không cần phải nói đã trực tiếp triệu hoán ra kiếm bổn mạng của mình, thanh kiếm kia lúc này bị ngọn lửa màu vàng bao vây lấy, được Dịch Nhiên hung hăng vung lên phía trên, những gai nhọn và nhánh cây phía trên thoáng cái đã hòa tan, sau đó Dịch Nhiên nhanh chóng ôm Nguyên Tu Vân bay lên không, ước chừng một khắc đồng hồ sau đó hai người bọn họ cuối cùng cũng thoát khỏi một vùng vây quanh của Kim thụ.
Nguyên Tu Vân lấy ra phi thảm Tuyệt mệnh để hai người ngồi ở phía trên nghỉ ngơi, sau đó nhìn một vùng màu vàng chói mắt nhịn không được thở dài: "Vẫn còn có kỳ cảnh như vậy, chẳng qua cũng thật sự quá hung hiểm. Kim thụ này cũng không biết làm từ thuộc Kim gì, độ cứng của nó có thể sánh bằng vàng bạc có khi còn cứng hơn."
Dịch Nhiên nghe vậy khẽ chậc một tiếng: "Giống như Hoả Lưu kim, chẳng qua chưa từng nghe Hoả Lưu kim có thể thành cây, loại thuộc Kim này dường như có thể tự do sinh trưởng, chỉ là một điểm này đã có thể lên Địa bảng rồi."
Nguyên Tu Vân nghe được Dịch Nhiên nói như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến "Trân bảo đại cương Ba nghìn thế giới " bản thân lấy được từ tổ tông, lập tức để Dịch Nhiên ở chỗ này hộ pháp cho y, bản thân chìm đắm vào hải thức lật sách. Trân bảo đại cương này y đã lâu không nhìn, hiện giờ nhớ tới mới cảm thấy thứ này rất thích hợp tình cảnh hiện giờ của y. Sau này y sẽ đi rất nhiều bí cảnh, nói không chừng sẽ đụng được rất nhiều trân bảo, có trân bảo đại cương này, y cũng không phải vào núi bảo mà mắt không nhìn thấy châu rồi.
Qua một lúc lâu, Nguyên Tu Vân chợt mở hai mắt ra, Dịch Nhiên từ trong ánh mắt của y có thể nhận thấy được đạo lữ nhà mình rất là kích động, quả nhiên sau một khắc đã nghe y nói: "Đây là Trường Sinh kim! Có một vùng lớn như thế nhất định là có kết tinh Trường Sinh kim, đó là bảo vật hạng thứ bốn mươi của Thiên bảng! Kết tinh Trường Sinh kim có thể cảm ứng được tất cả kim loại hiếm đồng thời bắt chước đặc điểm nào đó của bọn nó, quan trọng nhất là nó có thể lớn lên, nếu như có thể lấy được nó, ta có thể tiến giai Kim Đan rồi!"
Dịch Nhiên nghe được Trường Sinh Kim thì nhìu mày có chút ngoài ý muốn, ngược lại hắn từng nghe loại bảo bối này, chẳng qua không nghĩ tới lại sẽ gặp được ở trong bí cảnh. Nhưng nếu gặp được vậy dĩ nhiên không thể bỏ qua, mặc dù người bên ngoài muốn đi vào trong rừng cây của vùng Trường Sinh kim này rất khó, nhưng hắn và Tu Vân lại hoàn toàn không có loại băn khoăn này, Hoả khắc Kim, hai người bọn họ cũng đều là lửa lão đại trời sinh.
Hiển nhiên Nguyên Tu Vân cũng nghĩ tới điểm này, trực tiếp lộ ra một nụ cười thật lớn với Dịch Nhiên, Dịch Nhiên bị nụ cười loé lên này của y, sau đó chậc một tiếng lúc đang muốn nói, ánh mắt lại nghiêm túc nhìn về phía trước. Tiểu Hồ Lô trên vai Nguyên Tu Vân cũng nhảy cạch một cái, hồ lô đằng nhắm thẳng vào phía trước. "Chu Hoàn! Người đừng khinh người quá đáng!! Nếu như ở trong bí cảnh Tam linh giết chết chúng ta, phái Thuỷ Linh chúng ta tuyệt đối sẽ không buông tha các ngươi!"
"Há, phái Thuỷ Linh là cái thứ gì? Nếu như muốn bảo vệ tánh mạng thì đem quả La Toa trên người cho ta, thực lực không đủ nhắc đến sư môn của ngươi cũng không dùng được."
Đó là ba người hai nam một nữ đang chạy chật vật phía trước, phía sau có một tu giả mặc pháp y đỏ thắm đang cười lạnh đuổi theo. Mắt thấy ba người kia dường như sẽ bị tu giả đuổi theo phía sau công kích, nữ tử trong ba người bỗng nhiên thấy được hai người Dịch Nhiên đang ngồi trên phi thảm nhìn bọn họ.
"Đạo hữu phía trước không biết là của môn phái nào? Ta là đệ tử của phái Thuỷ Linh, nếu như có thể ra tay cứu giúp sau này nhất định hậu tạ!"
Biểu thị của Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên với lần này là thật sự không thích, dù sao bọn họ ở nơi này không biết có thể chờ đợi bao nhiêu ngày, thời gian vừa đến cũng sẽ bị cưỡng chế lôi đi, nếu như người trong bí cảnh đưa ra hậu tạ với bọn họ, trừ phi trực tiếp cho bọn họ nếu không đến cuối cùng cũng là giỏ trúc múc nước công dã tràng.
Chẳng qua, cũng không có thể trơ mắt nhìn ba người này cứ như vậy bị giết ở trước mặt bọn họ, cho nên Nguyên Tu Vân vẫn là tay phải vừa nhấc, một đạo quang ảnh màu xanh biếc bay ra ngoài, không cần nói đó chính là hồ lô đằng của Tiểu Hồ Lô.
Nguyên Tu Vân vừa ra tay, ba người kia thoáng cái đã có dựa vào, cũng không chạy nữa dừng ở bên cạnh Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân, ba người quay đầu nhìn hung hăng về tu giả tên là Chu Toàn, một người nam tu trong đó: "Hừ! Chu Toàn! Hiện giờ chúng ta có giúp đỡ ngươi cũng đừng nghĩ thực hiện được! Còn không mau mau giao ra bảo vật cướp đoạt được cho chúng ta?!"
Nguyên Tu Vân còn chưa kịp nói đã nghe được câu như vậy, nhất thời cảm thấy tam quan hơi vỡ nát, chuyển biến này cũng hơi quá nhanh rồi đi? Vừa rồi người còn bị đánh cướp đó, lúc này đã bắt đầu đánh cướp ngược lại rồi? Ba người phái Thuỷ Linh bên này giống như không cảm thấy cũng không ổn tí nào, nhìn sắc mặt Chu Toàn đối diện có chút không tốt, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
Ánh mắt Chu Toàn nặng nề nhìn về phía hai người Nguyên Tu Vân: "Hai vị vẫn không nên nhúng tay thì tốt hơn, không từ mà biệt, chỉ có phái Thuỷ Linh từ trước đến nay đều là danh tiếng lấy oán trả ơn, hai vị cũng nên khoanh tay đứng nhìn. Huống chi lần này ta đuổi giết bọn họ cũng là bởi vì bọn họ trêu chọc ta trước mà thôi."
"Xí! Ngươi nói bậy bạ gì đó? Phái Thuỷ Linh chúng ta thế nhưng là phái lớn nhất của Thuỷ thế giới! Ở trong Đại thế giới Thương Lan đều có một chỗ đứng của phái Thuỷ Linh chúng ta, ngươi đừng nghĩ nói xấu thanh danh của chúng ta! Huống chi bảo bối lúc ngươi đi qua còn chưa thành thục, mà chúng ta đi qua nó đã thành thục đây tự nhiên mà nói rõ chúng ta mới là người hữu duyên! Bảo vật ba người chúng ta cướp được đó chính là chúng ta, ngươi không có bản lĩnh, lại vẫn vô sỉ đuổi giết chúng ta, ta nhìn Chu gia ngươi là nghĩ không tốt rồi!" Mở miệng là người nam tu mặt chữ điền mang trên mặt vài phần đắc sắc, sau đó gã quay đầu nhìn về phía hai người Nguyên Tu Vân: "Coi như các người thức thời, phải biết rằng ba người chúng ta đều là đệ tử nội môn của phái Thuỷ Linh, có thể kết giao với ba người chúng ta sau này các ngươi ở Thuỷ thế giới tất nhiên có thể có một chỗ đứng!"
Nguyên Tu Vân: "..." Cho nên nói y thật sự là bắt chó đi cày* xen vào việc của người khác.
[Câu tục ngữ đầy đủ là "Không trâu bắt chó đi cày" nghĩa đen trỏ một thực tế không thể thực hiện được, từ thực tế dường như vô lí đó dẫn đến nghĩa biểu trưng hàm chứa trong câu là "khi không có cái tốt thì phải thay thế bằng cái kém hơn", cùng nghĩa biểu trưng đó là các câu "Không có chó bắt mèo ăn cứt". "Không có ngựa thì cưỡi lừa". (trích vusta.vn)]
Dịch Nhiên đột nhiên mở miệng: "Trong tay các ngươi cũng có Thanh Nguyên thuỷ?"
Ba người phái Thuỷ Linh lúc nghe được ba chữ Thanh Nguyên thuỷ sắc mặt thoáng cái hơi trầm xuống, nam tu mặt chữ điền trong đó thiếu kiên nhẫn nhất: "Các ngươi lại cũng muốn cướp bổn nguyên của chúng ta? Còn tưởng rằng các ngươi là thứ tốt gì!"
Sắc mặt Dịch Nhiên không đổi, "Vậy chính là có rồi."
Người tu nữ kia lúc người nam tu mặt chữ điền muốn nói gì đó bắt lại tay áo của gã kéo kéo sau đó tiến lên phía trước nói: "Vị đạo hữu này, Thanh Nguyên thuỷ là bổn nguyên linh căn của tu giả phái Thuỷ Linh chúng ta, nếu chúng ta còn muốn tu luyện, nhất định không thể thiếu Thanh Nguyên thuỷ. Cho nên sức không đủ của ta không thể đem Thanh Nguyên thuỷ cho hai vị rồi. Chẳng qua, nếu như hai vị nguyện ý chờ sau khi việc này kết thúc, chúng ta có thể bẩm báo sư tôn, xin tới một lọ Thanh Nguyên thuỷ cho hai vị đạo hữu."
Đôi mắt đẹp của nữ tu kia nhìn Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên nhà mình, hai người kia bất đắc dĩ hoàn toàn không cảm giác bị câu dẫn, Dịch Nhiên cảm thấy ánh mắt của nữ tu này rất kỳ lạ, hoàn toàn cười không đẹp bằng đạo lữ nhà mình. Vì vậy hắn kéo một nắm tóc của Nguyên Tu Vân.
"Làm gì?" Nguyên Tu Vân khẽ nhíu mày, lúc này còn nổi điên làm gì nữa?
Dịch Nhiên hất hất cằm về phía nữ tu: "Ngươi cười một cái cho nàng ta nhìn chút, nhìn đẹp hơn nàng ta nhiều."
Nguyên Tu Vân: "..."
Nữ tu: "..."
Chu Toàn vây xem và hai người nam tu khác: "..."
Chu Toàn thấy thế thoáng cái nở nụ cười, "Hai người các ngươi lại thú vị, mặc dù ta chưa từng thấy vị đạo hữu này cười, chẳng qua chỉ bằng vào tướng mạo phong thái, cũng chắc chắn vị đạo hữu này càng đẹp mắt hơn."
"Ngươi đánh rắm! Ai cũng không đẹp bằng Nhã nhi chúng ta! Hai người các ngươi mắt mù hả?! Nhanh chóng giúp chúng ta đuổi Chu Toàn này đi, không thì cần các ngươi phải có ích gì?!"
Nguyên Tu Vân lành lạnh nhìn thoáng qua người này, mà Dịch Nhiên lại là ánh mắt lạnh lẽo. Trên tay hắn rất nhanh xuất hiện một thanh kiếm, chẳng qua chưa kịp động thủ xa xa đã nhanh chóng tới mười mấy người.
"Nhã nhi sư muội! Tín hiệu cầu cứu vừa rồi của các ngươi thả sao? Sư huynh tới!"
Tay của Dịch Nhiên dừng lại. Quay đầu nhìn về phía người đang tới này.
Đây là một tu giả Kim Đan Hậu kỳ, mà phía sau hắn lại đi theo vài tu giả Kim Đan Sơ kỳ, Ngưng Mạch Hậu kỳ, từ phục sức mà nhìn cũng đều là đệ tử phái Thuỷ Linh.
"Trình sư huynh ~" Tống Nhã nhìn người tới hai mắt sáng ngời, sức lực cũng dâng lên đủ. Mà Chu Toàn đã cảm nhận được người đến là ai trước tiên đã hướng về phía Nguyên Tu Vân đánh ra một đạo bùa nho nhỏ trực tiếp rời đi, hắn sẽ không cùng người phái Thuỷ Linh chống lại như thế, Trình sư huynh kia khó đối phó. Tốc độ của Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên chậm một chút, ngược lại không có rời khỏi trước tiên, chẳng qua chuyện xảy ra sau đó lại làm cho Nguyên Tu Vân liên tục cười lạnh.
"Nhã nhi sư muội! Ngươi không có việc gì là tốt rồi, là ai đang đuổi giết các ngươi? Có phải hai người kia hay không? Không phải sợ sư huynh thay các ngươi giáo huấn bọn họ!" Trình sư huynh này mới tới đã kết luận Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên có tội, ánh mắt nhìn bọn họ cũng giống như đang nhìn người chết, điểm này Nguyên Tu Vân ngược lại có thể lý giải, chẳng qua biểu hiện của Nhã nhi, khiến cho Nguyên Tu Vân hoàn toàn không thể hiểu được.
"Sư huynh, hai người bọn họ không phải là đuổi giết chúng ta. Chỉ là..."
Trình sư huynh nhướng mày, "Chỉ là cái gì?"
Tống Nhã hai mắt dâng lên chút ánh nước, hiện ra một chút dáng vẻ nhu nhược ta thấy liền đau: "Chỉ là hai người bọn họ muốn Thanh Nguyên thủy."
Trình sư huynh nhất thời giận dữ: "Còn nói hai người bọn họ không phải người hại các ngươi?! Muốn Thanh Nguyên thủy không phải là muốn giết các ngươi lấy linh căn sao?! Các ngươi muốn chết!"
Nhất thời, ống tay áo Trình sư huynh vung về Nguyên Tu Vân Dịch Nhiên, băng tảng lớn đã bay đâm sang đây! Trường kiếm Dịch Nhiên vung lên, tiếng vang giòn tang đinh đinh liên tiếp xuất hiện, băng trong nháy mắt đã nát sạch sẽ. Chiêu thức ấy trực tiếp khiến sắc mặt Trình sư huynh trầm xuống.
Nguyên Tu Vân ở bên cạnh cười lạnh một tiếng: "Vừa rồi người kia nói phái Thuỷ Linh đứng đầu lấy oán trả ơn ta còn không tin, nhưng hiện giờ thì nhìn rõ rõ ràng ràng. Nếu không phải chúng ta xuất thủ cứu giúp, chỉ sợ Nhã nhi sư muội kia của ngươi cũng đã biến thành một đống xương trắng rồi, các ngươi tới không chỉ không cảm ơn ngược lại còn trực tiếp hạ thủ, có thể thấy được khoan dung nhỏ, phong độ kém. Có lẽ phái Thuỷ Linh có thể trở thành phái lớn đứng đầu Thuỷ thế giới, chẳng qua là bởi vì vấn đề của thuộc tính, dựa vào như thế nếu các ngươi tiếp tục chỉ cần có môn phái của người thuộc tính Thuỷ xuất hiện, cũng không biết ngày sau phái Thuỷ Linh sẽ trở thành dáng vẻ gì nữa! Liếc nhìn các ngươi một cái cũng ngại phiền, không gặp!"
Nói xong Nguyên Tu Vân đã trực tiếp đem linh lực rưới vào phi thảm Tuyệt mệnh, mang theo Dịch Nhiên muốn kéo bè kéo lũ đánh nhau đã xông ra không còn bóng dáng. Bọn họ còn muốn tìm kết tinh thụ ở chỗ nào dưới mảnh Trường Sinh kim này, không rảnh dính dáng tới những người phái Thuỷ Linh này. Chẳng qua, chờ sau khi bọn họ tìm được kết tinh thụ thì có thể trở về theo nhóm người này, tin tưởng trình độ tìm đường chết của bọn họ nhất định còn có thể bị người đuổi giết, cho đến lúc này, chỉ cần khoanh tay đứng nhìn chờ bọn họ chết mới rút lấy Thanh Nguyên thuỷ trong Thuỷ linh căn của bọn họ, vật liệu luyện chế bí cảnh nhỏ đã lại góp đủ một cái.
Đám người Trình sư huynh hoàn toàn không nghĩ tới hai người Nguyên Tu Vân sẽ chạy nhanh như vậy, chờ bọn họ phản ứng kịp người ta đã chạy sạch sẽ, cho dù sắc mặt tức giận đến đỏ bừng của bọn họ cũng không dùng được. Sau khi hít sâu mấy hơi, Trình sư huynh mới liếc mắt nhìn thật sâu Tống Nhã, sau đó nói với các sư huynh đệ sau lưng: "Sư tôn để chúng ta tới tìm kết tinh thụ của Trường Sinh kim, việc này liên quan đến chuyện trọng đại mục đích của những môn phái khác trên Thuỷ thế giới lần này tiến vào bí cảnh nhất định cũng là như vậy, mặc dù Lưu Ly Tuyền thuỷ của phương Tây lần này cũng có Tuyền tinh xuất hiện, nhưng rốt cuộc vẫn là kết tinh Trường Sinh kim quan trọng nhất, bí cảnh Tam linh trăm năm mở ra một lần, bỏ qua lần này cũng chỉ có thể đợi thêm trăm năm, cho nên chúng ta tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm nào! Đại sư huynh và Tam sư tỷ đã chia nhau từ hai phương hướng khác nhau tìm trong rừng cây Trường Sinh kim rồi, chúng ta sẽ từ nơi này bắt đầu tìm thẳng tới phía trước. Ai cũng không biết dáng vẻ kết tinh thụ của Trường Sinh kim là như thế nào? Đã là có thứ nhìn đặc biệt thì nhất định phải đi xuống xem một chút, chúng ta có Thủy nhu thuật, sẽ bị những Kim thích này gây thương tích, cho nên ai cũng không được lười biếng!"
"Vâng! Nhị sư huynh!"
Trình sư huynh gật đầu, sau đó trực tiếp dẫn mười mấy người đi xuống. Mà Tống Nhã cắn răng, cuối cùng giậm chân một cái liền đi theo. Trước đó nàng coi như một mình rời khỏi đội ngũ tìm kiếm bảo vật lên cấp cho bản thân, hiện giờ đã bị Trình sư huynh phát hiện, tuyệt đối không thể lại rời đi hơn nữa vừa rồi lời nói của hai người kia nhất định cũng bị Trình sư huynh suy nghĩ ra, nàng nhất định phải nhanh chóng đem Trình sư huynh trấn an tốt!
Cùng lúc đó, Nguyên Tu Vân ngồi ở trên phi thảm tuyệt mệnh, nhìn phía dưới một vùng vàng óng có chút mông lung: "... Mảnh Kim thụ này rốt cuộc rộng bao nhiêu? Sao giống biển thế nhìn mãi không thấy điểm cuối? Nếu như vậy lúc nào chúng ta có thể tìm tới kết tinh thụ?! Mò kim đáy bể cũng chính là như vậy đi!"
Dịch Nhiên nghe vậy suy nghĩ một chút, cảm thấy đạo lữ nhà mình có thể là cần thoải mái, liền đưa tay sờ sờ đầu Nguyên Tu Vân: "Cũng sẽ không xui xẻo như vậy. Ngoan!"
Khóe miệng Nguyên Tu Vân giật một cái: "..." Ngoan em gái ngươi á!
Sau đó Tiểu Hồ Lô đang ở trên người Nguyên Tu Vân nhảy cạch lên, dường như tìm được bảo bối gì đó.
=====
a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.