Tu Tiên 5 Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch

Chương 30: Vậy gọi là vợ nhé




Dường như đoán được em gái đang suy nghĩ Liễu Thanh Thanh nhẹ giọng nói: “Thật ra thì hiện giờ cũng khá tốt. Nếu. Diệp Phong không mất tích thì có lế sẽ không có Diệp Tử. Chị luôn cảm thấy may mản vì lựa chọn của mình. Hơn nữa, chị chưa từng hối hận, dù là ở lúc tuyệt vọng nhất.”
"Chị, anh chị không thể cứng mãi như này được Diệp Phong cũng biết sai rồi, chị cho anh ấy một cơ hội sửa sai đi” Liễu Y'Y khuyên nhủ.
Liễu Thanh Thanh cười như không cười: “Chị hiểu rồi, em đang làm thuyết khách cho Diệp Phong hả. Nói đi, anh ấy hứa cho em cái gì?"
“Em chỉ sợ chị bỏ lỡ một nhân duyên tốt thôi. Có khi đang có nhiều cô gái muốn theo Diệp Phong đấy!”
“Anh ấy muốn cưới ai thì cưới. Hiện giờ trong lòng chị chỉ có Diệp Tử."
“Không được!” Liễu Y Y nóng nảy.
Chị sinh con gái cho Diệp Phong, lăng phí mấy năm thanh xuân, còn mình thì bị Diệp Phong xem hết cả người, nếu Diệp Phong đi cưới người phụ nữ khác thì chẳng phải là chị em các cô lỗ sặc máu hay sao!
Liễu Thanh Thanh nghỉ ngờ hỏi: “Liễu Y Y, hôm nay em lạ lắm nhá! Với tính tình của em, em không nói xấu Diệp Phong là tốt lầm rồi, thế mà giờ em còn nói giúp cho anh ấy?"
Liễu Y Y căng da đầu nói: "Em chỉ là cảm thấy anh chị vẫn còn tình cảm với nhau. À phải rồi, lúc về em có mua hai về xem phim, em vốn định đi xem với Diệp Lâm, nào ngờ con bé về trường học rồi. Hai anh chị đi xem phim đi”
Nói xong, cô ấy lấy hai vé xem phim từ trong túi ra đặt lên bàn, rồi đi ra sau vườn bế Diệp Tử chạy mất.

“Chị, em đưa Diệp Tử đi thủy cung chơi, con bé cứ đòi đi mãi, hôm nay bọn em đi đến khuya mới về, anh chị đi chơi vui vẻ nha!
“Dì ơi, cháu không muốn đi..."
“Dì cảm thấy cháu muốn đi!”
"Ơ.."
Diệp Phong sửng sốt nhìn con gái bị ôm đi, một lúc sau anh mới hỏi: “Thanh Thanh, có chuyện gì vậy?”
“Hay lầm Diệp Phong, anh không chỉ thuyết phục được Y Y nói giúp cho anh, mà còn biết mua vé xem phim tình cảm nữa. Anh còn nhớ một lần duy nhất anh dẫn tôi đi xem phim không? Anh mua vé phim tài liệu, anh còn ngủ suốt hai tiếng!”
Liễu Thanh Thanh bình tĩnh nói: "Thay đồ rồi đi thôi.”
Diệp Phong cảm động đến mức suýt ch ảy nước mắt.
Anh đang lo lắng không biết làm thế nào để hâm nóng tình cảm với Liễu Thanh Thanh, thì Liễu Y Y lại đột nhiên giúp anh.
Liễu Y Y.
Từ hôm nay trở đi, em chính là thần của anh!
Diệp Phong thay áo đạo sĩ màu trắng ra, mặc trang phục mùa hè mà Liễu Thanh Thanh mua, bớt đi vài phần xa xăm mờ ảo, thêm vài phàn hơi thở nhân gian.
Liễu Thanh Thanh nhìn thoáng qua rồi nói: “Rất vừa người”
“Là do vợ chọn tốt!"
"..."
Thanh Thanh không nói lời nào.

Lúc đầu cô nói quần áo là của công ty hợp tác tặng. Đến sau này bị Diệp Phong đè lên tường, cô mới lỡ miệng nói là mình mua.
Thanh Thanh sửa đúng: "Tôi không phải là vợ anh, đừng có gọi bậy!"
"Biết rồi, người mẹ trẻ tuổi xinh đẹp tốt bụng của con gái anh”
"..."
Rất muốn đánh người nha!
Hai người lái xe đi đến rạp chiếu phim.
Cuối tuần có rất nhiều cặp đôi ngọt ngào đi xem phim.
Diệp Phong đột nhiên hỏi: “Chúng ta đang hẹn hò đúng không?”
“Diệp Phong, tôi nói rõ ràng cho anh biết, tôi không muốn đi hẹn hò với anh, tôi chỉ không muốn lãng phí hai vé xem phim thôi”
“Biết rồi, người mẹ trẻ tuổi xinh đẹp tốt bụng của. con gái anh”
“Không được gọi như vậy!” Liễu Thanh Thanh mặt bừng mặt.

Gọi như vậy ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, xung quanh có rất nhiều người quay sang nhìn, nụ cười của họ khiến cô như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
“Vậy gọi là vợ nhé?”
“Không được!”
“Người mẹ trẻ tuổi xinh đẹp...”
“Được rồi được rồi, chỉ được gọi trong hôm nay."
“Yes, vợ!"
Diệp Phong nhân cơ hội nắm tay Liễu Thanh
Thanh, được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Vợ ơi, rạp chiếu phim đông người, hai ta nắm tay nhau đi, để tránh lát nữa lạc nhau”
Liễu Thanh Thanh trừng Diệp Phong một cái, nhưng cô không rút tay lại.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.