Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 55: Trung Nguyên






Rằm tháng bảy âm lịch, cửa quỷ mở rộng, hàng trăm con quỷ bò ra khỏi địa phủ, lên nhân gian.
Trên đường phố gió lạnh từng cơn, người đi đường rất ít.
Người Hoa Hạ có nhiều kiêng kị, sẽ không lựa chọn ra ngoài vào đêm Tết Trung Nguyên, nhưng cũng có người trẻ tuổi không tin quỷ thần, nửa đêm còn lang thang trên đường phố.
Nếu bọn họ có mắt âm dương, nhìn thấy cảnh tượng trên đường, chỉ sợ sẽ sợ tới mức lập tức lăn về nhà, đóng cửa không ra, gặp ác mộng cả đời.
Con đường nhìn như trống trải này, thật ra chật ních vong hồn, xếp thành một con đường dài từ từ dạo phố.
Khuôn mặt bọn nó rất đáng sợ, chỉ liếc mắt một cái đã giống như rơi vào địa ngục.
Các loại quỷ chết vì tai bay vạ gió đều giữ lại tử trạng thê thảm -- Quỷ treo cổ phun lưỡi dài, quỷ nước chết đuối sắc mặt xám xịt, quỷ chôn mình trong biển lửa toàn thân cháy đen, quỷ không đầu bị chém ôm đầu mình trong tay, quỷ bị chém ngang lưng chỉ có một chân trà trộn vào trong đội ngũ, nửa người trên của nó bị đàn quỷ kéo lòi ruột...!
Đây đều là những cư dân bình thường nhất của Quỷ Giới.
Tiêu tan hết chấp niệm hai tay buông xuôi thì phần lớn đều đã vào vòng luân hồi.
Vong hồn ở Uổng Tử Thành và thôn dã quỷ chính là những hình dạng kỳ quái này, phần lớn đều mang oán khí, không thể đầu thai, một năm chỉ có Tết Trung Nguyên mới có thể rời khỏi địa phủ, đến nhân gian chơi cuồng hoan một lần.
Có gia đình thì về nhà nhìn, không có nhà nhìn thế gian.
Vào Halloween ở phương Tây, mọi người sẽ đóng vai những con ma, phù thủy, người sói, ma cà rồng và các loại kỳ lạ khác, đi bộ trên đường phố để ăn mừng lễ hội, thật sự ma quỷ sẽ trà trộn vào đó.
Những đứa trẻ và một số người lớn gõ cửa từ nhà này sang nhà khác, miệng nói "Không cho kẹo sẽ quấy rối" rồi vươn tay xin kẹo.
Nếu gõ cửa là một con quỷ thật, và gia đình đó không tặng kẹo, cái gọi là "quấy rối" rất có thể sẽ biến thành một án mạng.
Halloween là đêm săn bắt của đám quỷ quái, chờ đến hừng đông mới có thể tản đi, đây chính là hội cuồng hoan của đám quỷ.
Phương Đông thì khác.
Quỷ hồn ở nhân gian không thể lỗ mãng, các Thành Hoàng và Vô Thường quỷ sẽ đi ra duy trì trật tự, nếu mượn cơ hội hại người thì đánh vào địa ngục.
Vì Thanh Châu là nơi Diêm Vương và Hắc Bạch Vô Thường ở, đúng là dưới chân Vua, càng không có quỷ hồn dám làm loạn ở đây, một đám xếp hàng rất ngoan ngoãn.
Bọn nó cứ như vậy liếc mắt nhìn thế gian làm bọn nó vô cùng quyến luyến, chờ đến giờ sẽ trở về địa phủ.
Bóng dáng của chúng nó không bị người phàm nhìn thấy, đến rồi lại đi cũng không quấy rầy người phàm sống ở trần gian.
Tết Trung Nguyên phương Đông và Halloween phương Tây đều là lễ hội thuộc về quỷ quái, Diêm Vương thích đọ sức đông tây không thể không lấy ra so sánh một chút.
So một lúc, dục vọng thắng thua chết tiệt của Diêm La lại phát tác.
Dựa vào cái gì hình tượng quỷ quái của phương Tây là nam thanh nữ tú, những ma nữ huyết tộc thì từng người đều tinh xảo xinh đẹp? Nhìn lại đám quỷ dưới tay mình, càng nhìn càng không đứng đắn, cho dù có bộ dáng đoan chính, mặc quần áo dính máu, mặt phù nề cũng không đẹp nổi, đi trên đường cái nhìn cũng nhức mắt.
Diêm Vương ra lệnh một tiếng, quỷ hồn có mặt mày xuất sắc đều phải ăn mặc thành các loại Thần Tiên yêu mị của truyền thống phương Đông, giả trang thành quỷ bướm, quỷ cây, quỷ hoa, tiên tử gì gì đều được, tóm lại phải đẹp mắt.
Về phần mặt mũi dập nát thật sự không cứu được...!Quên đi, chết thảm như vậy không phải lỗi của bọn họ, phương Tây cũng không phải không có xấu xí.
Nếu xấu xí không tồn tại, vẻ đẹp là vô nghĩa.
Trên đường phố đêm khuya của Tết Trung Nguyên, đám nam quỷ nữ quỷ xinh đẹp cải trang thành các loại Thần Tiên yêu quái, xung phong đi đầu, những quỷ khác đi theo đội ngũ phía sau.
Trăng tròn trên bầu trời bị những đám mây đen trôi qua che khuất, đêm khuya lạnh lẽo vắng vẻ.
Bước chân lặng lẽ đạp trên mặt đất, toàn thân người tới quấn áo choàng đen, tay cầm lưỡi hái, muốn hoà nhập vào bóng đêm.
Thanatos phụng mệnh Minh Vương Hades đến Hoa Hạ mời Hải Hoàng Poseidon trở về Hy Lạp.
Hải Hậu Venus mất tích, Poseidon vì tìm Hải Hậu mà bỏ lại hết thảy, tạm thời giao khu vực biển cho Minh Vương Hades xử lý.

Hades nợ Poseidon một nhân tình, vốn tưởng chỉ tạm thời quản lý một hai ngày nên đồng ý luôn.
Ai ngờ Hải Hoàng chậm chạp không về, hỏi Bảo Bình mở visa cho Poseidon mới biết được, thế nhưng Poseidon lại chạy đến phương Đông xa xôi.
Lần này Hades ngồi không yên, mỗi ngày tăng ca hắn cũng lười, một Thần làm hai công việc, sai thân tín là Tử Thần Thanatos đến Hoa Hạ gọi Poseidon trở về làm việc.
Thanatos từng bảo vệ biển với Poseidon ba trăm năm, lại biết tiếng Hán, mỗi ngày còn tiếp xúc với vong hồn con người và xã hội hiện đại nên rất hiểu biết, là người thích hợp nhất đến Trung Quốc gọi Poseidon.
"Nhất định Poseidon ở phương Đông lưu luyến quên về, quên mất hắn còn một khu vực biển phải quản lý.
Thanatos, cậu đã ở với Poseidon 300 năm nên rất quen thuộc với hắn, cậu đi tìm hắn bảo hắn về đi." Mỗi ngày Hades đều bị một đống chuyện làm phiền đến đau đầu, "Nếu hắn không trở về, cậu cũng đừng về."
Thanatos muốn nói lại thôi.
Tuy cậu ở chung với Hải Hoàng ba trăm năm, nhưng trao đổi không quá mười câu, cũng không tính là quen thân.
Nhưng thật sự cậu không muốn nói chuyện, cuối cùng cũng không nói ra, yên tĩnh gật gật đầu, nhận mệnh mà đi.
Vì vậy, Thanatos xuất hiện ở đây tại thời điểm này.
Điểm đến visa mà Bảo Bình mở cho Poseidon là Thanh Châu, Trung Quốc, Thanatos đặt chân lên vùng đất Thanh Châu này, bỗng chốc không biết nên đi đâu tìm Poseidon.
Hình như hôm nay Trung Quốc có một lễ hội, trên đường phố tụ tập rất nhiều ma quỷ.
Mặc dù nghề nghiệp của Thanatos là thu hoạch vong hồn, nhưng một đám lớn tụ tập cùng một chỗ như vậy vẫn khiến da đầu cậu tê dại.
Thân bị sợ hãi xã hội nặng nề, Tử Thần kháng cự tất cả nơi có dòng người đông đúc.
Nhiều quỷ cũng không được.
Thanatos tránh xa đội ngũ quỷ dạo phố, lặng lẽ đứng bên đường, suy nghĩ Poseidon đang ở góc nào của thành phố.
"Tiểu quỷ cậu sao lại bị tụt ở phía sau? Còn không mau đi theo." Một giọng nói dịu dàng lịch sự đột nhiên truyền đến từ phía trước.
Thanatos hoàn hồn, tự giác nắm chặt chuôi lưỡi hái trong tay.
Khoảng cách gần như vậy cũng không bị cậu phát hiện, người tới rất mạnh, cần phải cảnh giác.
Trước mặt là một người đàn ông phương Đông rất đẹp, mặc áo bào đen, dáng vẻ tao nhã, trên đầu đội cái loại vương miện cổ đại của Trung Quốc, tua rua rải rác trong lúc va chạm phát tiếng vang lạch cạch.
Người đàn ông cầm một cái quạt, đang cẩn thận đánh giá cậu.
Thanatos cảnh giác cao độ, không trả lời.
"Không trả lời cũng không đi theo, chẳng lẽ là muốn thừa dịp đêm trăng tròn này chạy ra khỏi địa phủ gây họa cho thế gian, sau khi bị bản vương bắt được thì sợ đến choáng váng?" Ánh mắt dịu dàng của người đàn ông trở nên sắc bén nguy hiểm, "Trang phục của cậu là Tử Thần phương Tây à? Lưỡi hái cũng bóng bẩy đấy, đạo cụ làm không tệ."
Thanatos siết chặt lưỡi hái, ngón tay mơ hồ trắng bệch.
"Nhưng mà bản vương chỉ cho các cậu giả trang Thần phương Đông, cậu mặc bộ này là sùng bái nước ngoài, hay căn bản là gián điệp phương Tây phái tới? Sao rồi...!Trong nước hay nước ngoài?" Diêm La càng đến càng gần, sắc mặt dịu dàng từng chút từng chút rút đi, con mắt màu mực đậm như bóng đêm, câu cuối từng chữ từng chữ nghiến ra, tràn ngập cảm giác ép buộc sợ hãi.
Nếu thật sự dịu dàng vô hại, làm sao có thể gánh vác danh nghĩa Diêm Vương, trấn áp đáy sông Vong Xuyên và mười tám tầng địa ngục hàng vạn ác quỷ?
Diêm La đến quá gần, đã đột phá khoảng cách an toàn của Thanatos.
Thanatos nghiêng người muốn chạy thì bị Diêm La giam ở góc tường, ngay cả thuấn di cũng không có không gian thi triển.
"Nếu không chịu trả lời, vậy thì đánh vào địa ngục nghĩ cho tốt rồi trả lời sau."
Diêm La không còn kiên nhẫn, lười biếng đứng dậy, chuẩn bị thu tiểu quỷ khả nghi này về địa phủ.
Thanatos nhìn đúng thời cơ, huy động lưỡi hái khổng lồ, quăng một phát công kích mạnh mẽ về phía Diêm La.
Diêm La hơi kinh ngạc, nhanh chóng lui ra sau một bước, lấy Bút Phán Quan ra vẽ một nét trên không trung, dựng lên một bức tường phòng ngự ngăn cản công kích của lưỡi hái.
Tử Thần vung ra sức mạnh của lưỡi hái giao đấu trực tiếp với sức mạnh màu vàng do Bút Phán Quan vẽ ra, hai thần lực cường đại va chạm trên không trung, giằng co không dứt.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, mũ trùm bị lực tấn công cực lớn chấn động đến hơi lật về phía sau.
Nửa khuôn mặt của Tử Thần bị bao phủ trong bóng tối hiện ra cái cằm tinh tế và đôi môi đỏ mỏng, làn da toát lên sự trắng bệch nhợt nhạt.
Chỉ lộ ra một góc của núi băng thôi, đã để cho người ta muốn nhìn trộm toàn cảnh.
Diêm La híp mắt: "Cậu thật sự là Tử Thần phương Tây?"
Là anh hơi sơ sẩy, nhìn thấy vị này có tử khí thì cho rằng là tiểu quỷ nào đó đang giả cosplay Tử Thần.
Ngược lại không nghĩ tới là Tử Thần phương Tây hàng thật giá thật.
Thần minh khoác áo choàng đen đối diện vẫn không nói lời nào, chơi trầm mặc đến cùng.
Diêm La nở nụ cười: "Thần Hy Lạp mấy người có chuyện gì xảy ra, gần đây một hai người đều chạy tới Hoa Hạ, đang hoàn thành nhiệm vụ xây dựng đồng minh hả?"
Nghe được những lời này, thần lực của Thanatos nháy mắt rút đi.
Chàng trai khép lại môi đỏ, giọng nói lạnh lùng truyền ra từ dưới áo choàng: "Poseidon?"
Cậu chỉ nói một cái tên, Diêm La đã hiểu ý.
Diêm La thu Bút Phán Quan lại: "Cậu tìm hắn?"
Thanatos gật đầu.
Vì vậy, bây giờ hai người cùng xuất hiện ở cửa chung cư.
Diêm La dẫn Thanatos về nhà, trên đường trở về đã giới thiệu với Thanatos bản thân là Diêm Vương của Trung Quốc, còn tò mò hỏi Thanatos rất nhiều vấn đề.
Cái gọi là biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng, Diêm La cảm thấy văn hóa Hoa Hạ nghiền nát thế giới, không có nghĩa là anh không muốn hiểu rõ các nền văn hóa khác.
Đối với văn hóa nước ngoài nhìn cũng không nhìn đã hạ thấp đến không đáng một đồng, đó gọi là mù quáng khinh địch.
Phải hiểu tất cả các nền văn hóa, thừa nhận rằng cái nào cũng có nét đẹp, nhưng vẫn như cũ cho nước mình tốt nhất, đây là sự tự tin văn hoá.
Lúc trước Thần phương Tây ở trong chung cư, không phải chuyên về hải dương thì chính là chuyên về tình yêu và vẻ đẹp, không giống với phương hướng nghiên cứu của Diêm La, không có đề tài chung.
Người này đồng dạng thuộc về hệ Minh Phủ, rất có giá trị trao đổi.
Máu Diêm La đã sôi trào, nghĩ muốn cùng cậu thảo luận ba trăm hiệp.
Đáng tiếc dọc theo đường đi đều là Diêm La tự nói chuyện, ngoại trừ ngay từ đầu Thanatos báo tên Poseidon, một câu cũng chưa từng nói qua, đặc biệt cao quý lãnh diễm.
Vị thần phương Tây này còn rất kiêu ngạo.
Diêm La chậc chậc một tiếng, ở địa bàn Hoa Hạ, ngạo cái gì mà ngạo?
Về sau, thấy Lucifer ngạo mạn xong Diêm La hồi tưởng lại hôm nay, cảm thấy anh cần phải xin lỗi Thanatos.
Satan mới là ngạo mạn chân chính, Tử Thần vẫn còn rất đáng yêu.
"......!Thanatos?" Trong phòng Venus đã rất ngạc nhiên.
Làm sao Tử Thần có thể tới Hoa Hạ, còn về cùng Diêm Vương?
Thanatos nhìn về phía Poseidon, đi thẳng vào vấn đề: "Minh Vương bệ hạ mời ngài trở về."
Diêm La đang dự thính bên cạnh biến sắc.
Phản ứng đầu tiên của anh -- vị Tử Thần kiêu ngạo này vẫn có thể mở miệng nói chuyện.
Phản ứng thứ hai -- Thế mà muốn mang cây rụng tiền một tháng một món thần khí của anh đi? Cái này không thể.

Poseidon không ngạc nhiên khi Thanatos đến "Lên tầng rồi nói."
Poseidon, Venus, Cupid và Thanatos đi đến phòng 202 để thảo luận chi tiết.
Diêm La nhìn theo bọn họ lên lầu, cũng không bày tỏ ý kiến khác.
Bên trong toàn Thần Hy Lạp, thật sự một vị thần Trung Quốc như anh không thích hợp để có mặt.
Phòng 202.
Đối mặt với gia đình Poseidon, Thanatos có một chút thư giãn.
Cậu đều đã từng giao tiếp với Poseidon và Venus, không đến mức khó có thể mở miệng như Diêm Vương lần đầu gặp mặt.
"Nói cho Hades biết, trong thời gian ngắn bản vương không thể trở về.
Venus mang thai, không thích hợp cho một chuyến đi dài, cần phải được tĩnh dưỡng ở phương Đông cho đến khi sinh con.
Nếu lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng không thể bồi thường cho tôi một đứa nhỏ." Poseidon có lý do đường hoàng.
Không biết thời gian mang thai của thần minh phải mất bao lâu, ý tứ này chính là trong vòng mười năm có thể không trở về.
Đây đương nhiên là lấy cớ, mang thai cũng không đến mức yếu ớt như này, huống chi Poseidon không chút đau lòng vì Venus mà truyền thần lực củng cố thần cách của đứa nhỏ.
Anh thuần túy là không muốn trở về, một nhà ba người ở phương Đông chơi nhàn nhã bao nhiêu.
Làm việc lâu, anh phải cho mình một kỳ nghỉ dài, làm bạn với vợ con.
Thanatos chưa từng trải qua mang thai, không phải Thần sinh sản nên cậu hoàn toàn không biết gì về loại chuyện này, cũng không biết mức độ suy yếu của thai kỳ.
Cậu tin vào những lời ma quỷ của Poseidon.
Tử Thần rơi vào im lặng.
Đang có một sinh mệnh nhỏ, cậu không thể cưỡng ép thuyết phục gia đình Poseidon quay về Hy Lạp ngay bây giờ.
Nhưng Minh Vương bệ hạ nói, nếu cậu không thể mang Poseidon trở về, cậu cũng không cần về.
Thanatos suy nghĩ trong ba giây và quyết định ở lại cho đến khi con của Venus được sinh ra.
Dù sao chưa xong việc cậu cũng không thể trở về, đây là mệnh lệnh của Minh Vương.
Minh Vương Hades ở Hy Lạp xa xôi hoàn toàn không biết Tử Thần lại hiểu ý của hắn như vậy.
Hắn không chỉ phải làm hai công việc, mà còn mất đi cấp dưới đắc lực nhất.
"Bây giờ tình hình ở Hy Lạp như thế nào?" Cuối cùng Poseidon cũng có một chút quan tâm đến tình hình hiện tại ở Hy Lạp.
Thanatos: "Thần lửa lật đổ Zeus."
Venus ngạc nhiên: "Hắn đã làm một sự kiện lớn như vậy?"
Poseidon khẽ xùy một tiếng: "Quá hời cho hắn."
Venus nhìn anh: "Tại sao anh không ngạc nhiên chút nào?"
Cupid xen vào: "Đúng rồi, ba, vẫn quên nói với ba, lúc chúng con đến đáy biển cứu ba là bởi vì biết ba ba không ở dưới đáy biển...!Ba ba đã tấn công núi Thánh, và sẽ soán ngai vàng của Zeus.
Nhưng lúc đấy ba bỏ chạy, ba ba liền buông tha vị trí Thần Vương trong tầm tay chạy tới tìm ba."
Venus: "...!Chuyện này con cũng có thể quên???"
Cho nên, lúc đấy Poseidon luôn rất bận rộn, là đang lên kế hoạch soán ngôi?
Venus hỏi Poseidon: "Sao anh không nói cho em biết?"
Poseidon trả lời: "Chuyện không thành công, có gì để nói?"
Bây giờ tham vọng của anh đối với quyền lực không phải quá lớn, anh có Venus là đủ để lấp đầy tất cả mong muốn của mình.
Tấn công núi Thánh cũng chỉ là vì dạy dỗ Zeus, trút giận cho Venus.
Cupid cũng rất tủi thân.
Lúc ấy nó và ba ba Hải Thần chưa quen thuộc, chỉ cảm thấy Hải Thần thật đáng sợ, ba cũng không muốn nhắc tới cái tên kia, đương nhiên nó không nói nữa.
Venus đưa Cupid đến phương Đông, sau đó Poseidon cũng đi theo.
Zeus vừa mới thở hổn hển cho rằng mình an toàn, không nghĩ tới con trai không thèm để ý nhất là Hephaistos lại trực tiếp lật đổ hắn, trở thành Thần Vương đời thứ tư.
Zeus nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn phòng nghìn lớp với Ares và Apollo, lời nguyền hắn sẽ bị con trai mình lật đổ cuối cùng lại ứng nghiệm trên người Hephaistos.

Cả Zeus và Ares đều bị Hephaistos nhốt vào địa ngục Tartarus vì cả hai đều đã làm tổn thương Venus.
Người tình Thần Vương đã đi, đông đảo tình nhân của Zeus cũng không có ai cầu xin tha thứ cho hắn, cuối cùng thế nhưng chỉ có Thần Hậu Hera tự nguyện đến địa ngục chăm sóc hắn.
Hephaistos đồng ý với yêu cầu của bà.
Tự tay cho cha mẹ ruột, em trai máu thịt vào địa ngục, con trai và vợ đều đã trở thành của người khác, bây giờ Hephaistos ngồi trên địa vị cao quý và vinh quang sáng ngời thì cũng chỉ còn lại một ngai vàng lạnh như băng.
Nhưng rõ ràng hắn là một vị Vua tốt, mệnh lệnh đầu tiên của Hephaistos sau khi lên ngôi là giải phóng cho Prometheus, người đã bị kền kền mổ tim trên núi Caucasus.
Hắn sẽ được tôn trọng và yêu mến.
Thanatos là người ngoài cuộc của tất cả mọi thứ.
Bất kể là núi Thánh đấu tranh với Hải Giới, hay là nội bộ núi Thánh đấu tranh, Minh Giới đều đứng ngoài cuộc.
Bây giờ nhiệm vụ duy nhất của Thanatos là chờ đợi cho đến khi con của Venus được sinh ra và đưa Poseidon trở lại Hy Lạp.
Nhưng không biết còn bao lâu nữa đứa trẻ mới sinh ra, trước tiên cậu phải tìm chỗ ở Hoa Hạ.
Để quan sát tình hình của Venus bất cứ lúc nào, nơi cư trú phải ở gần đây, tốt nhất là ở cùng bọn họ.
Thanatos ra khỏi cửa xuống lầu, Diêm La còn đứng ở cửa cầu thang, thời khắc nào cũng chú ý động tĩnh trên lầu.
Anh rất để ý cây rụng tiền của anh có thể bị Tử Thần mang đi hay không.
Thanatos đi xuống cầu thang với vạt áo dài kéo lê qua thảm.
Lưỡi hái khổng lồ sắc bén kia đã được cậu thu lại, còn che kín toàn thân mình, ngay cả cằm cũng không nhìn thấy, nhìn qua khiêm tốn an tĩnh.
Diêm La rất nghi ngờ là Tử Thần đi đường như vậy hả? Có lẽ chiếc áo choàng có phép thuật kỳ diệu, những người khác không thể nhìn thấy cậu, nhưng cậu có thể nhìn thấy người khác.
Thanatos đi tới trước mặt Diêm La, phun ra hai chữ ngắn gọn: "Thuê phòng."
Thêm một chữ cũng không muốn.
Nhưng giọng nói rất dễ chịu, giống như mặt trăng phản chiếu xuống dòng suối, lạnh nhưng rõ ràng.
Diêm La nhếch môi.
Nếu đã lựa chọn ở lại thuê nhà, chứng tỏ cây rụng tiền không đi, còn có thể thêm một cây.
"Một nhà một tháng mười vạn minh tệ.
Tính luôn tỷ giá hối đoái cho cậu, tương đương với một triệu ở chỗ cậu."
"......."
Thanatos không ngần ngại đi ra ngoài.
Gian thương lòng dạ hiểm ác.
Quá đắt, để cậu tìm chỗ khác vậy.
"Chỗ này không phải chỗ của con người, chắc hẳn cậu cũng không muốn tiếp xúc với con người, không thích hợp lắm đâu." Diêm La gọi cậu lại, "Nếu thuê chung với tôi sẽ rẻ hơn một nửa, có muốn đến 401 hay không?"
Thật vất vả mới có được một Thần nước ngoài có thể giao lưu văn hóa, Diêm La vẫn không muốn buông tha.
Kiêu ngạo cũng không sao, làm bạn cùng phòng ở chung thêm vài ngày là quen ngay.
Lúc này Diêm La còn không biết Poseidon ở chung với Thanatos ba trăm năm vẫn chưa quen.
Thanatos dừng bước.
Sợ xã hội không muốn thuê nhà chung với người khác.
Sợ xã hội cũng phải cúi đầu vì tiền bạc.
Cậu quay lại và hơi gật đầu.
Đồng ý.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.