Tử Thần Chi Tiễn

Chương 179: Bắt đầu báo thù




Trong một đêm, trong lần đầu ba người hợp tác săn quái mà thu hoạch lại phi thường tốt, hơn hai mươi kiện trang bị 4x, 5x trong đó có năm kiện ám kim còn lại là hoàng kim và tím, ngoài ra còn có mấy viên tinh hạch 5x và hai mươi tấm thẻ thông hành màu vàng, thu hoạch như vậy khiến ba người cười mãi không thôi.
Đắc ý nhất phải nói Pháp Lỗ Địch, trừ kiện hộ thối ám kim kia hắn còn được một kiện ám kim pháp bào cấp 47 và hai kiện hoàng kim trang bị không tệ, thu hoạch như vậy đối với một thân "Rách nát" như hắn càm thấy mừng không hết, chỉ chờ lên cấp 47 là có thể "hãnh diện" với mọi người xung quanh, cũng là động lực thúc đẩy hắn quyết tâm từ nay theo Dương An vào buổi tối.
Mà Dương An thu hoạch nhỏ nhất, chỉ lấy một nhẫn hoàng kim 4x: tăng khả năng phá giáp, exp giết quái tăng 10% và một ít thuộc tính bình thường. Tất nhiên ít đồ thì số lớn tiền vàng sẽ chia cho hắn.
Trừ những trang bị mà Pháp Lỗ Đich và Dương An có thể sử dụng được, còn lại toàn bộ trang bị được Tế Vũ thu mua hết không loại trừ chức nghiệp nào. Mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng nàng không nói, Dương An và Pháp Lỗ Địch cũng không có hỏi.
Một đêm săn Boss, ngoài thu hoạch trang bị, đánh chết Boss hoặc tiểu Boss cũng nhận được lượng exp khá lớn, Dương An tăng hơn một cấp, từ cấp 43 50% lên cấp 45, tất cả là nhờ trường cung cấp truyền thuyết có hiệu quả tăng lượng exp khi giết quái, mà Pháp Lỗ Địch lên cấp 46, Tế Vũ cũng lên cấp 49 đỉnh phong, tùy thời có thể đi chuyển chức thành cường giả 5x cấp truyền thuyết.
Tới lúc thời gian trong trò chơi khoảng sáu giờ, lúc này trời còn chưa sáng hẳn, ba người phân phối thu hoạch xong đều lấy Hồi Thành Quyển Trục trở về Bạch Vân thành.
Khung cảnh tối dần rồi vụt sáng, ba người đã trở lại Bạch Vân thành, trò chuyện một chút rồi nhanh chóng chia tay.
- Bây giờ logout nghỉ ngơi một chút, tối (thời gian thực) thì online trở lại nhá.
Sau khi Tế Vũ rời đi, Dương An nhỏ giọng nói với Pháp Lỗ Dịch:
- Tiếp theo đó là trở về Lạc Nguyệt trấn, đến lúc tìm những người đó tính sổ rồi.
- Sao!
Sắc mặt Pháp Lỗ Địch trầm xuống, gật đầu nói:
- Mấy người bạn của tớ ở Lạc Nguyệt trấn đã bí mật nghe ngóng, Long thiếu gia còn ở Lạc Nguyệt trấn, bất qua hắn bây giờ cũng đã 4x, có phần hơi phiền toái.
- Không sao, chỉ cần hắn không phải 5x, tớ chắc chắn sẽ cho hắn chết không một tiếng động.
Ánh mắt Dương An trở nên lạnh lẽo.
- Tốt, tớ cũng muốn hảo hảo tính sổ, đem những lần bị bon chúng khi dễ đòi lại một lượt.
Pháp Lỗ Địch trầm giọng nói.
Sau khi thương lượng một hồi, hai ngưởi tìm chỗ vắng vẻ trong quảng trường Bạch Vân thành để logout.
Khi Dương An logout đã là hơn sáu giờ tối (thời gian thực), rửa mặt mũi rồi đi xuống lầu thấy Dương Lâm đang chuân bị bữa tối. Giữa trưa không ăn cơm khiến bây giờ bụng Dương An đang "biểu tình", vì thế cũng đi vào phòng bếp giúp em gái làm bữa tối cho nhanh.
Ăn tối xong, Dương An cùng người nhà xem một bộ phim trên Tivi, đây là thói quen sau khi về nhà của Dương An, đàn ông dù bận rộn "công việc" đến đâu cũng nên bớt chút thời gian dành cho gia đình. Sau khi tắm xong, Dương An lại gọi điện cho Mạnh Tử Lăng, trò chuyện một hồi lâu cũng hẹn mấy ngày nữa đến nhà Tử Lăng thăm hỏi cha mẹ nàng.
Đến đúng giờ, Dương An tiến vào trò chơi.
Trong trò chơi bây giờ cũng chỉ mới hừng đông, nhưng Bạch Vân thành đã tràn ngập người chơi, một ngày mới trong trò chơi lại bắt đầu.
Dương An đứng yên tại chỗ chờ đợi, đem số vàng hôm qua mới kiếm được bán lên chợ giao dịch. Hiện giờ giá cả giao dịch tiền vàng coi như cũng ổn định, nhưng cũng không biết nó ổn định trong bao lâu, bởi vậy Dương An mỗi ngày đều mang tiền vàng dư thừa ra bán.
Lúc sau, Dương An lại gửi cho Thiên Hành một tin nhắn báo hắn tối nay có việc, phải tối muộn mới cùng bọn họ tập hợp.
Xong xuôi mọi việc, Pháp Lỗ Địch cũng online, một thân hắc bào xuất hiện bên Dương An.
- Đi!
Dương An nói ngắn gọn, sau đó đi vào truyền tống trận, Pháp Lỗ Địch gật đầu, đem mũ trùm đầu, che hơn nửa khuôn mặt sau đó mới đi theo.
Trải qua hai lần "Chuyển xa"*, Dương An và Pháp Lỗ Địch mới truyền tống đến Lạc Nguyệt trấn.
(* xa phu 2 lần ý mà)
Mỗi lần nhận khảo nghiệm tấn giai, Dương An đều phải đến Lạc Nguyệt trấn một lần, cũng lộ mặt vài lần, nhưng sau khi hắn xóa acc luyện lại không có ai nhận ra hắn là băng khống trước kia từng lăn lộn ở đây, bất qua hắn cũng cẩn thận cũng dùng mũ trùm che khuất gương mặt. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Cậu điều tra một chút xem Long thiếu gia có online hay không, hắn là người đầu tiên chúng ta sẽ tính món nợ này.
Dương An nói với Pháp Lỗ Địch trong kênh đội ngũ.
Trước khi Dương An bị đuổi giết cũng không có hoạt động nhiều ở Lạc Nguyệt trấn, bất quá Pháp Lỗ Địch thì khác. Dương An thường hay tự mình nghiên cứu nguyên tố ma pháp, còn hắn thì hay tổ đội cùng người chơi khác, bởi vậy ở Lạc Nguyệt trấn Pháp Lỗ Địch có quan hệ cũng tương đối rộng.
- Không thành vấn đề, tớ cũng có quen biết mấy người bạn nắm khá rõ Thiếu Gia bang, để hỏi thăm bọn họ một chút là sẽ biết được.
Pháp Lỗ Địch trả lời.
- Cẩn thận một chút, đừng để bại lộ bí mật!
Dương An nói.
- Oke, tớ sẽ nói đến đây làm nhiệm vụ, không muốn đụng tới Long thiếu gia là được.
Pháp Lỗ Địch nói.
"Thiếu Gia bang", Long thiếu gia có ác danh nổi khắp Nguyệt Lạc trấn, ai ai cũng biết, rất nhiều người chơi thông thường ở vùng này đều sợ hãi mà tránh xa cho nên lý do của Pháp Lỗ Địch cũng không khiến người khác hoài nghi.
Mấy phút đồng hồ sau, Pháp Lỗ Địch ngẩng đầu lên nhìn Dương An cười nói:
- Có tin tức, Long thiếu gia đã online, hơn nữa đã ra khỏi thành, người bằng hữu kia nói Long thiếu gia cùng mấy Thiếu Gia bang phó tộc trưởng mấy ngày nay đều dẫn một lượng lớn người chơi bao hết Vẫn Thạch hạp cốc phía tây Lạc Nguyệt trấn, bảo rằng muốn nhanh chóng tăng thực lực để chuẩn bị tiến vào Thần Chi Thí Luyện.
- Còn ở Lạc Nguyệt trấn là tốt rồi, đỡ phải hao tốn tâm tư đi tìm hắn.
Dương An trầm giọng nói, trong ánh mắt tràn đấy cừu hận.
- Loại tiểu gia tộc loại hai Thiếu Gia bang này cũng chỉ dám ở tiểu địa phương tác oai tác quái, nếu ở các đại thành cấp trung trở lên thì đã sớm bị tiêu diệt.
Pháp Lỗ Địch khinh thường nói.
- Những ngày an nhàn của bọn hắn cũng chấm dứt rồi, hôm nay sẽ bắt đầu cơn ác mộng của bọn chúng.
Dương An hung hăng nói, chuỗi ngày bị đuổi giết kia thực đúng là khắc cốt ghi tâm, không thể nào quên, ngày hôm nay hắn muốn đem tất cả trả lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.