Tu La Vũ Thần

Chương 246: BA QUYỀN OAI​




Huyền lực oanh nhiễu như tiếng rồng rống, tiếng hổ gầm, một quyền đánh tới mang theo từng đạo kình phong.

Đối mặt với một quyền mang theo sức mạnh như thế của Cung Lộ Vân, Sở Phong cũng nhíu mày, không kiềm được mà lui về phía sau một bước, hắn không dám sơ suất, vội vàng thi triển ra thủ đoạn độc nhất vô vị của Giới Linh Sư, ngưng tụ một tầng kết giới trong suốt ở phía trước người.

- Ầm.

Song khi nắm đấm Huyền lực vừa lao tới thì bức tường kết giới cũng vừa được ngưng tụ hoàn thành, lại vang lên một tiếng nổ vang, bức tường kết giới đã vỡ tan nát, căn bản không thể nào ngăn cản một quyền mạnh mẽ của Cung Lộ Vân.

- Nguy rồi, Sở Phong không thể nào ngăn chặn được quyền này!

Giờ khắc này, tất cả những người có chút quan hệ với Sở Phong, hoặc hy vọng Sở Phong là người thắng cuộc vô cùng hoảng sợ, bọn họ vì Sở Phong mà vô cùng căng thẳng, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh. Bởi vì một quyền này của Cung Lộ Vân thật sự rất mạnh, sau khi đánh tan Kết Giới thì chẳng những là uy lực không giảm mà còn phóng thẳng tới trước người Sở Phong.

- Ai~~~~~~~~

Giờ khắc này, những cao thủ thấy rõ thế cục đều không tránh được có chút thương tiếc, Cung Lộ Vân thực sự quá mạnh, mà thực lực của hắn cũng không bị trói buộc ở Thanh Long Tông, ngay cả đệ nhất đệ tử của Thính Phong Tông cũng bị hắn đánh bại, thực lực của hắn, ngay cả những nhân vật đứng đầu tông môn có mặt ở đây cũng cảm thấy không bằng...

Mà Sở Phong thì thế nào? Một năm trước vẫn ở Linh Vũ Cảnh, cho dù hắn có Tinh thần lực, cho dù hắn là một vị Giới Linh Sư, cho dù thiên phú của hắn nghịch thiên thì chỉ trong thời gian một năm, hắn có thể lớn mạnh đến mức nào chứ? Làm sao có thể ngăn chặn công kích của cường giả Huyền Vũ tứ trọng chứ? Cho nên rất nhiều người đều cảm thấy Sở Phong căn bản không có cách nào ngăn chặn đòn công kích này.

"Bá"

Nhưng ngay khi phần lớn mọi người đều cho rằng Sở Phong chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, khiến bọn họ cảm thấy thương tiếc cho vị thiên tài hiếm thấy này thì Sở Phong lại đem huyền công vận chuyển khắp người, dưới chân hắn mọc lên từng đạo lôi mang, chỉ thấy thân hình hắn bỗng trở nên nhẹ nhàng, lại như một loại lưu quang vậy, lướt sang một bên, tránh né đòn công kích của Cung Lộ Vân.

- Mau nhìn đi, tránh rồi, Sở Phong đã tránh được, hắn thực sự tránh được đòn công kích của Cung Lộ Vân.

- Trời ạ, điều này sao có thể chứ, rõ ràng chỉ là Nguyên Vũ thất trọng, làm sao có thể tránh né đòn công kích của cường giả Huyền Vũ tứ trọng chứ? Sở Phong này chẳng phải là quá nghịch thiên hay sao?

- Không đúng, không bình thường nha, chẳng phải nói một năm trước Sở Phong chẳng qua chỉ có tu vi Lĩnh Vũ Cảnh sao? Thế nào mà hắn hôm nay đã là Nguyên Vũ thất trọng? Chẳng lẽ trong vòng một năm này mà hắn có thể đột mấy trọng tu vi sao?

- Hừ, các ngươi thật đúng là không có hiểu biết, chỉ biết Cung Lộ Vân là một thiên tài, lại không biết Sở Phong lại càng yêu nghiệt hơn. Nhớ lại một năm trước Sở Phong chỉ là Linh Vũ thất trọng, cho nên phải nói là trong vòng năm này, Sở Phong không chỉ đột phá mấy trọng tu vi mà là vượt qua một đại cảnh giới.

- Mặc khác, đừng vì Sở Phong lấy tu vi Nguyên Vũ thất trọng tránh né đòn công kích Huyền Vũ tứ trọng của Cung Lộ Vân mà cảm thấy kinh ngạc, bởi vì chiến lực của hắn cũng vô cùng kinh người như vậy.

- Từ hơn nửa năm trước, Sở Phong từng lấy tu vi Nguyên Vũ nhất trọng chém giết người có tu vi Nguyên Vũ ngũ trọng, hơn nữa còn giết chết tương đối dễ dàng, cho nên phải biết rằng sức chiến đấu của người này rất cao, vượt qua lẽ thường, vượt khỏi sự tưởng tượng của các ngươi.

Cùng lúc đó, có một người có chút hiểu về tình huống trước mắt bắt đầu lấy thái độ dương dương đắc ý, tuyên dương những sự tích nghịch thiên của Sở Phong.

Mà sau khi nghe tất cả, có vài người nghi ngờ chuyện này là thật hay giả, thế nhưng cũng có những người không chút nghi ngờ, cằm của bọn họ đã sớm rớt đầy đất, nét mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, nói ra năm chữ:

- Đây là người sao?

Nhưng mà đối với đủ loại tiếng kinh hô bên ngoài, Sở Phong căn bản không có thời gian nghe, hắn giờ khắc này cũng đổ đầy mồ hôi. Bởi vì một quyền vừa rồi quả thật không thể khinh thường, Cung Lộ Vân còn hơn những kẻ khác, hắn quả thật có chút bản lĩnh.

Tuy nhiên cho dù một quyền vừa rồi thực sự rất nguy hiểm, nhưng Sở Phong đã tránh thoát thành công, còn cười đắc ý, nói với Cung Lộ Vân:

- Còn có hai chiêu, nếu như ngươi không thể giết được ta thì mạng của ngươi coi như đánh mất.

- Hừ, chiêu thứ nhất ta chỉ dùng mấy phần lực mà tôi, ta muốn thử xem bản lĩnh của ngươi thế nào. Quyền thứ hai này, ta sẽ không lưu tình nữa!

Bị Sở Phong châm chọc như vậy, các đường nét trên khuôn mặt Cung Lộ Vân khẽ biến, cảm thấy bị mất thể diện. Vì vậy hắn lập tức vận chuyển huyền công, điều khiển huyền lực, đánh úp một quyền về phía mặt của Sở Phong.

- Ầm.

Một quyền này lấy tốc độ nhanh hơn nhiều so với quyền vừa rồi, uy lực cũng mạnh mẽ hơn so với vừa rồi, mặc kệ là quyền vừa rồi Cung Lộ Vân có chia ra một phần lực hay không thì không thể không thừa nhận là quyền thứ hai của hắn thực sự hung mãnh hơn quyền thứ nhất rất nhiều.

Chỉ có điều sau khi thấy được uy lực của quyền thứ nhất thì Sở Phong cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn căn bản không hề phí thời gian để đi ngăn cản, mà ngay thời khắc Cung Lộ Vân ra quyền thì Sở Phong đã dùng Tinh thần lực xác định phương hướng, trước tiên hắn thi triển thân pháp vũ kỹ, ngay lúc đòn công kích vừa đánh tới thì bản thân hắn vừa vặn tránh né trước.

- Tránh rồi, lại tránh thoát.

- Thật lợi hại, vậy mà lại tránh thoát, nếu như nói lần đầu tiên chỉ là vận may thì lần thứ hai này thật sự là thực lực.

Sở Phong lần nữa tránh thoát đòn công kích của Cung Lộ Vân, mọi người lại lần nữa phát ra vô số tiếng kinh hô chói tai, so với lúc trước còn lớn hơn rất nhiều. Bởi vì bọn họ đều vì thiên phú và thực lực của Sở Phong mà líu lưỡi, vì chiến lực của hắn mà cảm thấy giật mình. Thế nhưng so sánh với những người đứng xem kịch vui thì những người đứng bên Cung Lộ Vân đã nhíu chặt mày, vô cùng lo lắng.

Theo ước chiến một năm trước, Cung Lộ Vân nhất định phải trong vòng ba chiêu giết chết Sở Phong, nếu không hắn phải tự sát ngay tại chỗ, đây chính là lời nói hùng hồn mà chính hắn đã nói ra trước kia, hiển nhiên không thể phá bỏ.

Mà trước mắt hắn đã xuất ra hai chiêu, nhưng Sở Phong chẳng những không có chết đi, ngược lại còn không hề tổn hại một cộng lông tóc nào. Nếu như chiêu thức ba, mà Cung Lộ Vân vẫn không có cách nào giết chết Sở Phong vậy thì người chết sẽ là hắn.

Trên thực tế, ngay cả chính Cung Lộ Vân cũng chau mày, trên trán nổi đầy mồ hôi hột, thật ra thì hắn vẫn đang do dự phải lấy mấy phần lực đi đối phó với Sở Phong đây? Dù sao thì tu vi của Sở Phong kém hắn nhiều như vậy, mà hắn ở Thanh Châu hôm nay cũng được xem là nhân vật đứng đầu trong lớp tiểu bối.

Nếu như đối phó với một kẻ hèn mọn chỉ có tu vi Nguyên Vũ Cảnh như Sở Phong mà hắn lại dốc hết toàn lực thì cho dù hắn có thắng cũng sẽ trở thành trò hề. Thế nhưng hiện tại hắn hiểu rõ, một quyền cuối cùng này, hắn không thể lưu lại bất kỳ phần sức nào nữa, nhất định phải xuất toàn lực, bằng không thì hắn thật sự sẽ trở thành trò cười.

- Cung Lộ Vân, chỉ còn có một chiêu cuối cùng thôi, ngươi đã tỉnh ngộ chuẩn bị tự sát rồi sao?

Sở Phong nhìn đài thi đấu bị Cung Lộ Vân đánh thành một cái hố rất lớn cách đó không xa thì trước tiên lau mồ hôi trên trán, sau đó khoắc tay khiêu khích Cung Lộ Vân.

- Sở Phong, ngươi không nên đắc ý, bây giờ ta sẽ để cho ngươi biết một chút về thực lực thực sự của ta, chịu chết đi!!

"Bá"

Cung Lộ Vân phẫn nộ quát một tiếng, không có trực tiếp xuất thủ mà bước lên phía trước một bước, cả người hắn trong nháy mắt biến mất, mà khi hắn xuất hiện lần nữa lại đứng sau lưng Sở Phong.

Tay phải hắn nắm chặt, bên ngoài nổi lên một tầng quang hoa, là Huyền lực dày đặc đang nhanh chóng bắt khởi động. Lúc này hắn đã đánh một quyền về phía Sở Phong, quan trọng nhất chính là uy áp Huyền Vũ tứ trọng đã gắt gao bao phủ Sở Phong, phong tỏa tất cả đường lui của Sở Phong, hơn nữa còn khoảng cách giữa hai người đã vô cùng gần, Sở Phong căn bản không thể nào tránh né được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.