Tu La Thiên Đế

Chương 50: Nhà Đầu Tư 2





Hô Diên Trác Trác không muốn đi theo con đường cũ của cha ông, quyết định khai sáng phương thức đầu tư hoàn toàn mới, kết quả chính hắn trực tiếp đi tới Thanh Vân Tông, quanh năm ở lại chỗ này, quan sát đệ tử trong tông, sau đó bí mật ký kết hiệp nghị, tặng rất nhiều bảo bối, chờ tương lai đưa đến Hô Diên gia tộc.Thanh Vân Tông đối với loại chuyện này mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần nháo không quá phận, đều do hắn đi, dù sao Hô Diên gia tộc hàng năm đều đưa tới cho Thanh Vân Tông số lượng linh bảo kinh người, thậm chí đưa qua một tòa mỏ tinh thạch cỡ lớn.
Hơn nữa một bộ phận đệ tử Thanh Vân Tông sau khi học xong là muốn rời khỏi tông môn ra bên ngoài xông xáo, vào Hô Diên gia tộc có quan hệ thân mật với Thanh Vân Tông, so với những nơi khác còn tốt hơn.Hô Diên Trác Trác cũng hiểu được chừng mực, hắn tuyệt đối sẽ không đầu tư vào những đệ tử kim linh kia, hắn cũng không đầu tư được, đệ tử thân truyền cũng không đầu tư, hắn liền nhắm vào những đệ tử thượng đẳng kia.
Hắn tuổi còn trẻ, nhưng ánh mắt lão luyện, mấy năm nay thật sự làm cho hắn khai quật được chút nhân tài, một mực tận tâm bồi dưỡng.Tần Mệnh ở Thanh Vân Tông là một quái nhân, Hô Diên Trác Trác quan sát hắn đã lâu, chỉ là lo lắng Tần Mệnh liên lụy đến phiền toái, sau khi cân nhắc ưu nhược điểm cũng không tìm hắn, nhưng hiện tại Tần Mệnh không giống như thế, tự mình tiến vào Linh Võ cảnh, cũng giành được sự ưu ái của Nguyệt Tình, tự nhiên khiến cho hắn hứng thú.Đương nhiên, mấu chốt nhất vẫn là quan hệ giữa Tần Mệnh và Nguyệt Tình, nếu như mình có thể thông qua Tần Mệnh giao hảo cùng Nguyệt Tình, trong gia tộc nhất định sẽ rất cao hứng.Tần Mệnh cười lắc đầu:- Ngươi tìm nhầm người, ta không thích hợp để cho ngươi đầu tư, ta cũng không cần ngươi đầu tư.- Đừng vội đi, chúng ta từ từ nói chuyện phiếm.

Ta không để ngươi đến nhà ta làm hộ tống, ta muốn làm bạn với ngươi, loại bằng hữu rất tốt.- Ta đã gặp rắc rối, ngươi có quan hệ với ta không phải là một điều tốt.- Ta là loại người sợ chuyện sao? Quá coi thường Hô Diên Trác Trác ta.- Ngươi rốt cuộc là vì cái gì? Chỉ vì Linh Võ Cảnh của ta, ngươi liền cảm giác ta có thể đi xa hơn? Trở nên mạnh mẽ hơn?- Điểm đầu tư là gì, là dự đoán! Đó là cảm giác!Phương diện tự tin nhất của Hô Diên Trác Trác chính là ở chỗ này, hắn dám chơi, cũng có sức để chơi.
Miễn là ta cảm thấy ngươi có hy vọng, có thể mang lại lợi nhuận cho tương lai của ta, ta dám đầu tư vào ngươi.
Còn phải đầu tư khi ngươi còn chưa thành công, đó mới gọi là thành ý.
Nếu không chờ ngươi thành công, hoặc là sắp thành công, ta lại đầu tư, vậy còn có ý nghĩa gì? Hiệu quả là hoàn toàn khác nhau.Tần Mệnh vỗ vỗ bả vai của Hô Diên Trác Trác, cười nói:- Ta hiểu được ý tứ của ngươi, nếu ta thật sự thành công, ngươi đầu tư liền kiếm được lợi, nếu như không thành công, ngươi cũng không có tổn thất gì.- Hôm nay ta mang theo thành ý đến, ta thật lòng đến kết giao bằng hữu với ngươi.- Ta cũng thật lòng khuyên ngươi, ta không xứng đáng để ngươi làm như vậy.
Vì vậy, tạm biệt, rất vui được gặp ngươi.- Đừng đi a, sao lại phải đi.
Ta đã nhận định là ngươi rồi, ta phải kết bạn với ngươi, ta rất kiên trì.
Từ bây giờ, ngươi muốn gì, nói với ta, ngươi cần giúp đỡ bất cứ điều gì, ta có thể giúp đỡ chắc chắn sẽ cố hết sức.

Gật đầu? Chỉ cần ngươi gật đầu là được, chúng ta chính là người một nhà.
Nếu một ngày nào đó ngươi bị bắt nạt, chào hỏi một tiếng, người của chúng ta có thể đến bất cứ lúc nào!Hô Diên Trác Trác bí mật ký kết với rất nhiều người ở Thanh Vân Tông, bồi dưỡng rất thuận lợi.Tần Mệnh xua tay, đang muốn rời đi, bỗng nhiên lại dừng lại.Hô Diên Trác Trác thầm nghĩ có kịch, cười ha hả tiến lên:- Gật đầu?- Ngươi thực sự muốn giúp ta?- Phải.- Ta muốn về nhà một chút, ngươi có thể giúp?Tần Mệnh ở Thanh Vân Tông tám năm, trước sau tám năm, chưa từng trở về một lần.- À.
Cái này...!Cũng không phải là không thể.Hô Diên Trác Trác ấp úng.- Rất vui được gặp ngươi, tạm biệt.Tần Mệnh xua tay rời đi.- Ngươi lại cân nhắc, ta chờ tin tức của ngươi ha.Hô Diên Trác Trác hôm nay chỉ đến gặp Tần Mệnh, tăng cường tình cảm, chuyện đầu tư cần phải chậm rãi, hắn có bước đi của hắn, cũng có quá trình quan sát của hắn.Tin tức Tần Mệnh lấy đi Kim Cương Kình rất nhanh đã truyền ra ngoài, truyền đến trong tai Mục Tử Tu.
Hắn nghe xong lắc đầu nở nụ cười, cảm giác Tần Mệnh vẫn rất ngây thơ, có một cỗ man lực cho là có thể tu luyện Kim Cương Kình? Trong Thanh Vân Tông có hơn mười người có sức mạnh, người luyện thành chỉ có một mình Địch Vân.

Kim Cương Kình không chỉ phức tạp, tu luyện vô cùng khó khăn, đối với thể chất yêu cầu cũng rất cao, hơi có chút không cẩn thận, lực lượng tăng vọt sẽ trực tiếp chấn nát kinh mạch.Không chỉ có Mục Tử Tu không coi trọng, những người khác sau khi nhận được tin tức cũng lắc đầu, nói thầm nếu Nguyệt Tình quan tâm Tần Mệnh, sao không chỉ đạo chút nào, để hắn hồ nháo? Đừng nói dùng Kim Cương Kình khiêu chiến Mục Tử Tu, một tháng này không đem chính mình chấn phế coi như tạ ơn trời đất.Tần Mệnh không để ý tới người ngoài nghị luận, ngoại trừ mỗi ngày giao hàng đúng hạn, thời gian khác đều là dùng để tu luyện Kim Cương Kình.
Ba đoạn đầu kỳ thật đã tu luyện tốt, chỉ cần dựa theo võ pháp chính quy hơi chút hoàn thiện là được, hắn hiện tại phải đặt tinh lực tu luyện đoạn thứ tư cùng thứ năm, cũng là hai đoạn khó khăn nhất cường hãn nhất.Có Sinh Sinh Quyết trợ giúp, Tần Mệnh tràn đầy tin tưởng.Lúc mới bắt đầu khoảng mười ngày đều rất thuận lợi, Kim Cương Kình là chủ, Sinh Sinh Quyết là phụ, Tần Mệnh khổ lubất kể ngày đêm yện, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng tăng cường, càng si mê Kim Cương Kình mang đến lực lượng tăng vọt.
Nhưng mười ngày sau, bầu không khí trong Thanh Vân Tông trở nên quái dị, mỗi đêm khuya, Dược Sơn luôn xuất hiện tiếng gầm gừ, mỗi lần đều sẽ kéo dài thật lâu.Tiếng gầm gừ làm cho rất nhiều người bất an, các đệ tử đều cảm thấy kỳ quái vì sao các trưởng lão không hành động, nếu thật sự là quái vật, trực tiếp gi3t chết không được sao?Tần Mệnh bị tiếng gầm gừ quấy nhiễu, từng đợt triệu hoán càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí cho hắn loại cảm giác nôn nóng, nó thật sự đang triệu hoán ta?Nó...!đã không thể đợi?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.