Tu La Giới Chí Tôn

Chương 165: Mục Chiến






Lời vừa dứt chỉ thấy người này thân hình rung rẩy kịch liệt hắn từ từ đứng thẳng người dậy cố hết sức đưa đôi tay khô gầy nhợ nhạt của hắn chấp sau lưng, gương mặt từ từ hiện ra một nụ cười vô cùng tiêu soái.
Võ Thừa trầm ngâm nhìn thẳng vào người này, hắn mở miệng.
- Di nguyện..
Người kia tuy chấp tay sau lưng nhưng bản thân lại rung rẩy kịch liệt cứ như trong thân thể hắn đang có thứ gì đó không ngừng mãnh liệt dành giực lấy quyền kiểm xoát.
- Chiếu cố Tây Viện...!Mục Chiến ta...biết ơn ngươi.
nói đến đây vẻ thong dong chấp tay sau lưng lưng của hắn lại bị chính hắn như không muốn làm vậy hai tay bắt đầu vung vẩy loạn xạ, như vừa cười vừa khóc, lại la hét không cam.
nhưng cơ thể cũng từ từ cuối đầu xuống trước mặt Võ Thừa.
Hành động này không nghi ngờ gì nửa rồi.
bản thân người này vào thời khắc mấu chốt đã lần nửa cướp lại được quyền kiểm soát, trả trách Võ Thừa hắn lúc trước lại phát hiện ra dao động linh hồn của con người.
Búa trong tay giơ lên cao qua khỏi đầu, một búa chém xuống chỉ nghe xoẹt một cái một luồn hồng quan bắn phá hư không đập mạnh vào người này.
Ong....
chỉ thấy tại vị trí đứng đó người này dần ngẩn đầu lên miểm cười nhìn hắn một cái, dường như Võ Thừa nghe được một âm thanh mơ hồ phát ra.
- Xin đa tạ....
Võ Thừa vận dụng uy lực Hồn Khí của cây búa kia, đối với việc có thể cứu về vị kia cường giả là đều không thể.
theo tình huốn trước mắt có lẻ việc bản thân người này đã bị nguyên chủng bóng tối cấm ghễ quá xâu, cơ thể biến đổi và ngay cả linh hồn của một vị Thiên Thượng Cảnh cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn để đi tới bước này, không biết đã là bao nhiêu năm tháng.

6 Thi Quỷ còn lại thì trong đó có ba cái là dường như đã bị hoàng toàn dung hợp với ký chủng bóng tối, lực lượng hắc ám của mỏi người đều mạnh bạo hơn ba người còn lại.
nhưng 3 người khác thì có hành động cũng tương tự như Mục Chiến kia, chỉ có đều lúc này lại có biến cố khác xảy ra.
Ba người vừa dùng lực lượng linh hồn còn tồn tại trong thể xác cuối cùng của bọn để đưa mạng mình đến cho Võ Thừa kết thức sự dày vò này, vậy mà trong thời khắc đó lại có một hắc ảnh trong một bộ hắc bào rộng phùng phình quỷ mị xuất hiện trước người ba người này.
cái loại này hoàn toàn không thấy tứ chi mà chỉ như một làn khói đen tụ lại nột chổ, dung mạo không rõ chỉ có thể thấy một đôi mắt màu đỏ ánh lên trên phần đầu.
Một âm thanh như ai đó cầm một nắm cát gãy lên tấm thủy tinh sạc sạc quái dị.
- Ba tên phế vật lại có thể dữ được một tia linh hồn không bị cắn nuốt.
Võ Thừa hơi thở bắt đầu dồn dập lên vì chính mắt hắn thấy cái hắc ảnh quỷ mị này vung ống tay áo lên một cái ba tia linh hồn mỏng manh của ba Thi Quỷ kia bị kéo ra như kéo một tấm lụa mỏng.
Thủ đoạn đoạt hồn nhàn nhã lành mạch như vậy khiến hắn có một loại xúc động khó tả.
Hiển nhiên bằng vào hiểu biết của hắn thì không biết đây là thứ gì nhưng nếu có Tinh Gia ở đây nhất đinh hắn sẽ hét lớn một cái rồi lập tức trốn vào bên trong Thất Thần Ấn.
Hổn Mang tộc.
nhưng cái loại khí tức trên thứ này phát ra khiến cho Võ Thừa hắn toàn thân muốn bạo phát, một sự câm thù cự độ từ trong linh hồn không thể giải thích được dân lên.
đạo hắn ảnh này như hơi ngửa đầu một cái há cái miệng như một hố đen vũ trụ nuốt ba linh hồn đang bi phẩn rào thét kia vào trong sao đó hắn như có chút không thỏa mãng xoay người nhìn ba người còn lại.
một cái xoay người này khiến cho ba tên kia thân thể không khỏi rung lên một cái lặp tức quỳ mộp xuống không dám ngẩn đầu lên.
sau khi nuốt xong ba linh hồn kia ba người vừa bị nuốt linh hồn cũng từ từ ngồi dậy nhưng vẩn dữ tư thế cái đầu mộp sát với người này bộ dạng vô cùng cung kính.
Lúc này hắn mới dường như nhìn về phía Võ Thừa như là hơi ngạt nhiên lên tiếng.
- Quái lạ....!cơ thể ngươi....
tiếng nói chưa dứt chỉ thấy thanh hung binh trong tay Võ Thừa đã vung lên chém tới, hắn không chắc có thể đánh thắng không như trước tiên hắn muốn chém cái thứ làm cho hắn vô cùng chán gét này thành thịt vụng, mặc dù coi bộ cái thứ này không có thịt.
Hắc ảnh kia như ngẩn ra một cái lặp tức vung tay lên, còn bản thân hắn thì trực tiếp lui về phía sau hơn 100m.
âm thanh quái dị lại vang lên.
- Hổn đảng này..
ngươi..
con cái nhà ai mà vô lễ thế hả? bản vương còn chưa nói câu nào a!
Lời nói hơi gắp gáp một chút thể hiện sự phẩn nộ bốc lên.
không phẩn nộ cũng không được.
đường đường bản thân là một cái Tinh Vũ cảnh cường giả lại trước mặt một tiểu bối thực lực còn chưa đạp được vào trong hư không Thiên Thượng Cảnh lại bản thân còn chưa ra tay còn chưa nói hết lời đã bị hắn vung búa đánh tới, đều này thật quá tác động mạnh đến cảm xúc người ta mà.
hổn hểnh một chút đạo hắc ảnh này dường như hơi suy tư đều gì.
Võ Thừa kịch chiến với sáu người trước mặt cặp mắt hắn đỏ hồng vô cùng hung hản phải nói là sự hung hãn cũng không thua kém gì những con Dạ Xoa MaDa lúc trước bởi vì hắn thực sự tức giận.

thế gian tại sao lại có loại quỷ ma như vậy, có thể cắt nuốt linh hồn ngay trước mặt hắn, hắn từng nghe tinh gia nói,
- khi con người ta đi đến điểm cuối của cuộc đời, thì phần tàn hồn cuối cùng sẽ bị chuyển hóa vào một thế giới khác, người ta gọi đó là thế giới bên kia, hay chuyển thế, nhưng ở những Võ Giả thì khác bởi vì theo dòng thời gian công pháp cùng đặc thù của từng bộ tộc mà người ta khi giao chiến hoặc vô tình hoặc cố ý sẽ đánh tan đạo tàn hồn cuối cùng đó, đều đó có nghĩa người đó thực sự đã hôi phi yên diệt không thể nào còn tồn tại ở một thế giới nào nửa.
Thủ đoạn tàn độc như vậy đã chạm đến miến vẫy ngược của hắn, để một cái quỹ dữ như vậy sống trên đời là sẽ còn khiến cho nhiều người ngay cả đầu thai chuyển thế cũng không thể a.
vì cớ sự như vậy khiến cho hắn nổi trận xung thiên.
trước là vì những cái xác không hồn trước mặt giải thoát cho bọn họ sau là nhất định phải đánh cho tên hắc ảnh kia hóa thành tro bụi.
Ahhhhhh
Võ Thừa hét lớn nước da trên người đột nhiên đổi màu, từ màu nước da bình thường trở thành một màu đồng cổ, ẩn ẩn có từng đạo hoa văn như hình xăm nổi lên vô cùng tối nghĩa.
Bắt gặp cảnh này hắc ảnh nhân kia dường như rung động một cái hắn lẩm bẩm.
- Kì lạ..
ta cảm nhận được khí tức Tinh Linh Thể lại vừa cảm nhận được khí tức của bộ tộc kia.
nhưng vì sao? người của bộ tộc kia sao có thể vận dụng được linh lực của thế giới này? thật kì lạ..
nhưng mà kekeke.
thân thể tốt như vậy luyện thành một Thi Nô cũng không tệ a.
Hắc ảnh mặt dù không có gương mặt nhưng trong âm thanh kì cục kia có vẻ như là hắn đang xoa xoa đôi bàn tay vì đột nhiên thấy được một thứ quý giá.
khoảng khắc Võ Thừa hét lớn liền hướng sự chú ý của những người trên đảo.
Phùng Lão tu vi cao nhất trong đám người hắn rung rung đôi râu mép âm thanh lại càng rung rẩy..
- Không thể tin được.
những người còn lại trừ ba người Nhan Phong Ngử, Mạc thế Hải, Lỗ Phàm ra thì những người khác cơ hồ chỉ thấy được những hình ảnh chớp nhoán của vòng chiến bên ngoài chứ hoàng toàn không nhìn ra được thứ gì.
Thế nhưng cô gái tên Hải Sa lại là người nhìn rõ không xót một chi tiết, lúc hắc bào nhân vừa xuất hiện nàng sợ quá ngất tại chổ làm cho đám người Tưỡng Tấu Lục bị dọa cho chút nửa là rớt cả trái tim ra ngoài.
- Tiểu nảy nảy a..
ngươi mà có chuyện gì khi đại ca hắn quay lại chắn chắn chúng ta lãnh đủ.
- Phùng Lão tình hình thế nào.
Trong đám người này Bạch Diện là người có vẻ đềm tỉnh nhất, hắn khi nghe phùng lão thất thần mở miệng cũng kinh nghi hỏi lão một câu.
- Ta tự bản thân tu luyên hơn 300 năm thời gian tuy chưa gọi là du sơn ngoạn thủy, thế ngoại đào viên nhưng tự tin cũng chứng kiến nhiều chuyện lì kì.
Mà lần này ta thật không thể tin vào mắt mình nửa.
- Đến cùng là chuyện gì.
Đâu đó một âm thanh cũng có phần gấp gáp lên tiếng.
- Cái kia Linh Hoàng đại hiệp lại có thân thể trong truyền thuyết.

Vô Thượng Thể.
lão thiên a.
một người vừa có Linh hồn lực cường đại đạt tới Linh hoàng trong truyền thuyết lại còn tu luyện ra Vô Thượng Thể đây là bực nào tra tấn người ta a.
đã vậy còn.
một thân linh lực hùng hồn như biển cả một mình độc chiến bảy Thi Quỷ Thiên Thượng Cảnh cường giả không rơi xuống hạ phong ngược lại đã chém chết một người., năng lực bực này, chiến tích bực này ta coi như một kiếp làm người đều đã được mở mang tầm mắt.
Vừa nói âm thanh lão rung rẩy kích động hồi lâu sau đó lão nhớ tới đều gì.
- Cái kia một cái Thi Quỷ vừa rồi hắn nói hắn tên là gì nhỉ.
Mục Chiến..
đúng rồi..
- Cái gì?...!Mục Chiến...!không phải người này là một trong tam thần của Tây Viện sao?
Nhan Phong Ngử ở một bên đôi mắt trợn tròn hét lớn.
- Đều này sao có thể.
chẳng phải lời đồn hắn đã đạt tới cảnh giới kia bước chân vào tin không du ngoạn sao? bây giờ...!bây giờ lại ở đây biến thành thi quỷ,
ẩn khúc trong này ai có thể giải thích?
- Hắn lúc xưa có là người đứng ở đỉnh kim tự tháp đi nửa thì vừa nảy cũng đã xong rồi.
chết trong tay một người mà có lẽ ngay cả tên tuổi đối với thiên quỳ đảo cũng có thể nói là mơ hồ vô định vô tung.
Mạc Thế Hải lắc đầu thở dài một cái, đại khái bố cục của Thê Quỳ Đảo những người ở đây còn lạ lẩm gì?
Ầm.....
Võ Thừa vừa xuất ra một quyền một đầu cự kình vô cùng to lớn đụng thẳng vào ba người khiến cho cả ba bay đi như một viến đạn pháo, sau đó hắn hùng hổ xong thẳng về phía đạo hắc ảnh kia một búa chém xuống.
Hành động bất ngờ này làm cho hắc ảnh kia cũng giật mình.
- What???? ngươi cái tên hổn trướng này lại dám trực tiếp ra tay bới bản vương.
Hắc ảnh giận giử hét lớn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.