Tu La Giới Chí Tôn

Chương 160: Đặng Vũ Lập






Lúc này mọi người đều tự giác nhìn người kế bên mình, có huynh đệ, có đạo lữ nhưng một màng thi quỷ vừa rồi xuất hiện làm cho mọi người cũng hiểu rõ tình hình.
vài khắc thời gian trôi qua tất cả đều trầm mặt.
hiển nhiên họ biết nếu người nào bước lên một bước kia thì chắc chắn sẽ phải chết.
Võ Thừa nhíu mài nhìn cảnh này, thế nhưng không biết vì sao thần thức cường đại của hắn cũng không thể cảm ứng được loại quái vật này quá 100m, đặt biệt đối với người bị nhiểm độc vừa rồi trên người họ ngoài bộ dạng bên ngoài biến đổi thật lớn thì dao động linh hồn dường như không có.
- Loài quái vật này hoàng toàn không có linh hồn.
hắn thầm nhủ một câu trên gương mặt càng thêm sắc lạnh, nếu đủ thực lực hắn nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt cái loại quỷ quái ghê tởm này.
- Ta......
Một thanh niên nam tử vóc người cao gầy, tóc xỏa ngan thắt lưng, mài kiếm mắt sáng, gương mặt khá anh tuấn.
thế nhưng gương mặt hắn lúc này có chút không đúng dường như một nửa bên mặt đã bắt đầu chuyển hóa thành một thi quỷ.
với bộ dạng này chắc chắn hắn lúc trước phải là một người vô cùng anh tuấn và khí độ bất phàm.
Võ Thừa liếc một cái liền nhìn ra tu vi người thanh niên này sớm đã đạt tới Kim Cang cảnh đỉnh phong, nếu đặt hắn ở huyền linh cũng thuộc dạng cường giả một cỏi, nhưng lúc này bản thân hắn lại bị dính công kích của Dạ Xoa mada chắc có lẽ có uẩn khúc trong này, lại nghe.
- Lập ca......

Một âm thanh nất nghẹn phát ra từ một cô gái đi chung với thanh niên này, nàng nước mắt như biển gương mặt xanh xao nhưng nhan sắc cũng là hàng mỹ nử, nàng định tiến lại gần người thanh niên này nhưng bị hắn giơ tay lên ngăn lại.
- Tiểu Đông ở yên đó, không được bước qua đây.
- Tốt huynh đài ngươi cũng biết sau đó ngươi sẽ trở thành dạng gì rồi, hãy buôn tay để chúng ta thành toàn cho ngươi đi thôi.
một tráng hán lớn giọng lên tiếng quát, cùng lúc đó loan đao trong tay hắn cũng xiếc chặc hiển nhiên rất đề phòng người thanh này.
Người thanh niên này khóe miệng hiện ra một nụ cười khổ, đưa đôi mắt có phần nhu tình nhìn về cô gái mà hắn gọi là Tiểu Đông kia, hắn thở dài một cái.
- Thật không ngờ Đặng Vũ Lặp ta lại bỏ mình giửa biển cả.
Có lẻ thi cốt vô tồn sau vài khắc thời gian.
sao đó hắn xoay người về phía tráng hán kia miễm cười một cái làm cho người này cảm thấy rùng mình, rồi chợt ánh mắt hắn chuyển đến người Võ Thừa trong đôi mắt đã sắp mắt tiêu cự của hắn rõ ràng lộ ra một sự khẩn cầu sau cuối.
- Đại nhân...!Ta sắp không khống chế bản thân mình được nửa lát nửa đây ta sẽ hóa thành cái loại mà Vũ Lặp ta nhân sinh ghét nhất..
ta biết nhờ vã người lúc này là không đúng nhưng hãy chiếu cố nàng vượt qua cơn hoạn nạng này.
Vũ Lặp ta nếu có trở thành quỷ dữ cũng sẽ làm thân trâu ngựa báo đáp cho ngài.
Trong lòng Võ Thừa chấn động hắn mơ hồ có thể hiểu được tình hình lúc trước, người này vì bảo vệ cô gái kia mà không tiếc thân mình lâm vào hiểm cảnh, trên cánh tay hắn còn một miếng vãi trắng buộc thật chắc ở đoạn giữa cánh tay hiển nhiên hắn đã dùng hết thảy khả năng để khống chế chất độc từ răng nanh của quỷ dữ mà bản thân người này lại không có biểu hiện gì là hối hận, có chăn chỉ là nổi chua xót khi không được bên cạnh bảo vệ người mình yêu thương.
vị trí bên trái lồng ngực Võ Thừa nơi trái tim đang nằm bất động của hắn như khẻ rung lên vì xúc động.
Võ Thừa vô thức đặt tai lên vị trí trái tim im liềm của hắn một cái đôi chân mài nhíu lại.
- Làm sao? ta lại có cảm giác chua xót đến vậy.
giống như bản thân ta đã từng nếm trải nổi đau sinh li tử biệt cùng nhân tình thế thái trong cỏi hồng trần.
khóe mắt hắn như mơ hồ xuất hiện một màng sương phủ xuống.
- Đại nhân xin hãy cho ta một lời hứa hẹn.
Lúc này người thanh niên đã quỳ xuống khó nhọc đây là biểu hiện của người trước giờ không cuối đầu trước bất kì thứ gì.
Nhưng hôm nay hắn phải làm như vậy, vì người mình yêu.
Âm thanh của người thanh niên này vang lên cắt ngan dòng cảm xúc lệch lạc của Võ Thừa, hắn hít xâu một hơi che dấu cảm xúc vào tận nơi góc khuất nào đó bên trong.
- Ta hứa với ngươi.
nàng....sẽ an toàn.
Người thanh niên nghe lời nói này của Võ Thừa hắn như được giải thoát một tâm sự nặng nệ trong lòng, nghiên đầu nhìn về phía Tiểu Đông nử tử hắn miễm cười vô cùng mãng nguyện, sau đó một nửa bên mặt đã thành dị dạng và một nửa còn lại của hắn thì hiện ra một tia vô cùng sắc bén.
Tất cả mọi người trên thuyền đều thở dài cảm thán, giới tu luyện là vậy có những người muốn cả đời bình yên sống bên người mình yêu thương cũng không được.
giống như lúc này đây người này một đời không màng danh lợi tưởng cùng nàng ngao du tứ bể sớm tối có nhau, cớ sự ập đến muốn tránh cũng không được, ai nào có biết trước được tương lai phía trước họ là cái gì.
Võ Thừa lúc này rất muốn có Tinh Gia bên cạnh bởi vì hắn biết bằng vào thủ đoạn của tinh gia sẽ không phải sợ độc tố của loài này.
- Tinh Gia...!đúng rồi.
đôi mắt Võ Thừa phát sáng hắn nhớ rõ lúc trước bản thân cùng Tinh Gia rong rủi trong rừng cũng gặp rất nhiều loại thú cùng con trùng có độc khi đó Tinh Gia cũng từng luyện ra vài loại đang dược đưa cho hắn và với gương mặt nghên ngan láo cá nói.
- " Ăn cái này vào thì cơ thể ngươi sẽ chả phải sợ rắm chó độc tố gì"
Nghĩ tới đây hắn buôn thần niệm vào bên trong thất ấn ngọc lục lọi rất nhiều nhứ hổn tạp trong này.
kể cả hay con vật Tiểu Hồ Ly Cùng Địa Viên Hầu cũng ở đây đang ngái ngủ, hắn một cước đá bay con khỉ đột sang một bên để lộ chiếc hộp khá nhỏ nằm bên dưới.
gương mặt hắn vui vẽ lặp tức cầm lấy trong tay, mở mắt ra trong tay hắn xuất hiện một lọ ngọc tinh xảo.
Lúc này người thanh niên hào tình vạn trượng chuẩn bị xong ra ngoài liều mạng chém giết được con nào hay con đó hắn nhún người chuẩn bị nhảy ra chợt bên tai truyền đến âm thanh.
- Chậm đã..
Võ Thừa ném một viên đan dược màu lục về phía hắn mở miệng.
- Ăn thứ này vào.
Người thanh niên này nhìn Võ Thừa thật xâu một cái rồi cũng không đợi thêm nửa cho vào miệng.
hắn vốn đã không có tâm tư được cứu chửa chỉ là nếu hắn không biến thành quỷ chậm một chút có lẻ bản thân sẽ giết được thêm một vài con Dạ Xoa.
hắn xoay người nhìn về bên ngoài màng bảo vệ của Phùng Lão nửa bên mặt còn hình dạng của con người hắn hiện ra một loại khí chất bể nghể.
hắn cười dài một cái rồi hét lớn.
- Muốn ăn ta sao? Đến đây và ăn thứ chúng bây muốn.
Hắn nhún người toàn thân tu vi Kim Cang cảnh đỉnh phong bộc phát vèo một cái đã đứng bên ngoài mặt biển đen kịch.
linh lực bộc phát chiếu sáng cả một vùng.
Mọi người thấy vậy đôi mắt đều có chút đỏ lên, hiển nhiện bọn họ đã bị tinh thần thiết huyết của thanh niên tên Đặng Vũ Lặp này kích phát.
- Tốt lão tử xưa nay chưa từng kính nể ai, hôm nay xem như ngươi là người đầu tiên để ta nể phục.
- Mạc Thế Hải gương mặt vặn vẹo vì dốc linh lực bồi vào màng phòng hộ thấy cảnh này cũng không nhịn được hét lớn một câu.
Con thuyền vẩn tiếp tục duy chuyển chỉ có đều có hơn 10 thi quỷ xuất hiện trên thuyền, những người này bị thương lúc chiến đấu nhưng dũng khí như Đặng Quốc Lặp thì không có, thế nhưng tất cả đều bị đám người Bạch Diện, Cầu Lục Quý chém đoạn tại chổ.
quá dể nhận biết người bị Quỷ hóa.

Áp lực từ Dạ Xoa MaDa cũng được giảm bớt bởi vì vòng chiến của Đặng Vũ Lặp vẩn còn tiếp diễn, mọi người nhìn không được mà khẻ thở dài.
người này nếu không bị biến cố lúc này tương lai thành tựu chắc chắn sẽ kinh động cổ kim.
phải biết rằng số lượng cùng tốc độ của Dạ Xoa MaDa ngay cả đám người Nhan Phong Ngử cũng phải đau đầu vậy mà đã hơn 1 nén nhan âm thanh chiến đấu vẩn còn tiếp diễn phía sau bọn họ, có người không muốn nhìn tiếp cảnh tiếp theo nửa chỉ biết cắn răng quay đầu.
riêng nử tử tên Tiểu Đông nàng đã ngất rồi tĩnh rồi ngất trên dưới ba lần, Tưỡng Tấu Lục thấy vậy cũng đành đem nàng về phòng của Hải Sa các nàng chăm sóc.
Chỉ riêng Võ Thừa trong đôi mắt hiện ra một tia nghi hoặc.
- Duy trì lâu như vậy hiển nhiên người kia còn chưa bị biến thành thi Quỷ, nói như vậy thuốc của Tinh Gia có tác dụng.
hắn lắc lắc lọ đan dược trong tay trên dưới không quá 20 viên làm sao có thể cho những người ở đây dùng hết đây? nghĩ như vậy hắn lặng lẽ cất bình đan dược kia thầm nghĩ.
- ai bị thương ta cho người đó a.
Đổi lại người thanh niên Đặng Vũ Lặp kia thì lúc này tâm tư rối bời khôn xiếc.
bởi vì hắn cảm giác được chất độc của bản thân hình như đang dần bị đẩy ra ngoài, vã lại dược tính của viên thuốc này làm cho hắn không thể tin được.
Đổi lại bình thường hắn dù cho dùng hết linh lực trong đan điền cũng không thể nào trụ được lâu như vậy khi bị vây công, vậy mà với một viên đan dược kia hắn cơ hồ bản thân sắp có tiết tấu phát nổ, nếu không có chổ chút ra bên ngoài phát tiếc hắn thực sự không thể chịu nổi dược lực cường bạo như thế này.
- Trời ơi Linh Hoàng đại nhân a, ngươi cho ta ăn cái gì vậy.
giải độc cũng thôi đi đằng này...!ahhhh Ta lại sắp đột phá Vô Thượng Cảnh a...
Raaaaaaaaa...
Phía xa chỉ nghe tiếng hét lớn đầy hửu lực của Đặng Vũ Lặp nắm đấm của mỏi người đều xiếc chặc lại không muốn nhìn cảnh tượng đằng sau thuyền nửa.
Cảnh tượng này nếu có Tinh Gia ở đây khẳn định Võ Thừa tên Linh hoàng ngu dốt này lảnh đủ.
- Ngươi a cái tên ngu hết phần xxx.
mẹ kiếp thân thể của ngươi là cái loại gì chứ, mà cứ cho người khác ăn đan dược lung tung bản tinh gia luyên chế độc quyền cho ngươi, không thấy Nguyệt nương một lần kia sao aizzzzz.
Thế nhưng khi không có Tinh Gia ở đây mọi chuyện cũng chỉ có thể xem số phận của Đặng Vũ Lặp này thôi...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.