Tu La Giới Chí Tôn

Chương 146:






Huyền Linh Đại Lục, Độc tà Tông..
- Haizz..
xem ra chúng ta phải mất một khoảng thời gian mới có thể tìm được hắn.
Tinh Gia lắc đầu thở dài nhìn về hướng xa xa về Thâm Uyên lên tiếng.
Độc Thiên Lão Quỷ nước mắt lăng dài như một đứa trẻ khiến cho người ta nhìn vào không khỏi nghỉ tới cảnh sinh ly tử biệt kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh.
Nguyệt Nương Gương mặt nhợt nhạt đợm buồn tuy khoảng thời gian cùng nhau đồng hành cũng không lâu nhưng nhiều chuyện xảy ra làm cho thâm tâm nàng có một loại cảm giác mất mát khó tả.
Tinh gia nàng hai người một già một trẻ vì một người ưu sầu đến vậy hắn cũng chẳn biết nói thêm gì nửa.
đột nhiên Tinh gia mở to đôi mắt, cùng lúc đó bên cạnh hắn hư không một thân ảnh xuất hiện, một thanh niên vóc người cao lớn vận một bộ trường bào với hao văn một mặt trống đồng cùng muôn thú xoay vanh rất có tiếc tấu riêng biệt.
người này vừa xuất hiện hắn lắc đầu cười khổ nói.
- Ta đã đến chậm rồi, hắn có lẽ đã kích hoạt thứ kia dẫn đến truyền tống đến một nơi khác, bằng vào khả năng của ta cũng chỉ có thể tín toán ra địa điểm mà thôi không thể chỉ vị trí chính xác được.
- Ta hiểu đều đó.
Tinh Gia gật đầu.

người thanh niên kia lại nói tiếp.
- thế nhưng ngài yên tâm ta đảm bảo hắn không việc gì đến tánh mạng, theo như khí tức ở đó để lại, thanh long đã dùng đến Bạo Cầu Lôi..
nhưng vì một lí do gì đó nó không tích đủ năng lượng nên vụ bạo tạc cũng không mạnh lắm.
Nghe đến đây Tinh Gia chợt ngẩn ra một cái, rồi rất nhanh hắn nói.
- Ý ngươi là có cao nhân ra tay sao.
người thanh niên này khẻ gật đầu.
- người này rất mạnh, ta nghỉ hắn đã bước chân vào cảnh giới kia.
Tinh gia gật gù cũng không nói gì thêm, chỉ có Độc Thiên Lão Quỷ cùng Hồ Nguyệt Nương vẩn chưa hiểu chuyện lắm,
Nguyệt Nương nhìn người thanh niên này dường như nàng muốn hỏi lại không dám hỏi, áp lực trên người thanh niên này quá lớn làm cho nàng có cảm giác như vực sâu không đái,vả lại trên người người thanh niên này lại có có một loại khí chất quân lâm thiên hạ hiển nhiên là một quân vương tại vị lâu năm mới có thể có loại khí chất đó,phải mất một lúc lâu sau nàng mới hít sâu một hơi nói.
- Tiền bối, người có thể chỉ ra địa điểm của hắn sao?
Độc Thiên Lão Quỷ cũng với gương mặt chờ mong nhìn đến người thanh niên này, cách đây một ngày khi Lão cùng Tinh Gia, Nguyệt Nương vừa truyền tống đến huyên Linh, cảm xúc ngổn ngan khi còn một người ở lại, suy cho cùng Võ Thừa củng vì tộc nhân của lão mà đến nếu không cùng đội quân của Tư Mã Cố Bằng kịch chiến ở lúc mấu chốt thì có lẻ chuyện phát sinh lôi kiếp sẽ không xãy ra.
mang theo một nổi niềm khó tả lại gặp người thanh niên trước mặt này hoành không xuất hiện làm lão xém tí đái ra quần, lão cứ tưởng huyền linh có cường giả đến truy sát tộc nhân của lão cho đến khi người kia trò chuyện với Tinh Gia khá thân mật lão mới thở phào.
cũng trong thời gian đó Tinh Gia nhờ người này đi đến Thăm Uyên trong sự ngở ngàn của Lão cùng Nguyệt Nương, phải biết rằng khoảng cách từ huyền linh đến thăm uyên xa cở nào chứ, cách cả một cái đại hải dương rộng vô cùng vô tận, với tu vi của lão nếu tự thân phi hành có lẽ phải đi cho tới khi răng lão rụng hết mới có thể đặt chân lên được mãnh chiến trường thăm uyên.
nhưng cái làm lão cùng nguyệt nương sững sốt là người thanh niên kia không chút nói thừa tại vị trí đó hắn nhẹ nhàn bay lên không trung rồi giống như một đạo lưu tinh xoẹt một cái thân ảnh của hắn đã xuất hiện phía chân trời lại chớp một cái hoàng toàn biến mất, cho đến hôm nay mới có 2 ngày tính ra theo như lời thanh niên này nói hắn tự thân duy chuyển từ thâm uyên về huyên linh chỉ trong một ngày đường mà thôi.
tốc độ này vượt qua ngoài tầm hiểu biết của lão.
đánh một cái rùng mình lão vô cùng biết thân phận cuối người thi lễ với người thanh niên kia
- Các ngươi là con cháu của Tinh Gia à.
trái với suy nghĩ của độc thiên cùng nguyệt nương người thanh niên này rất hòa đồng không chút gì có phong phạm của một lão quái vật, hắn miểm cười hòa ái lên tiếng làm cho tráng tinh gia nổi đầy mồ hôi.
- Ngươi cũng không nên suy nghỉ Tinh Gia ta đi lấy vợ khắp vũ trụ chớ?
Tinh Gia khóe miệng co giật phản bác.
- Thôi được rồi không nhắc vấn đề này nửa bọn họ là bàn hữu của tên kia.
tinh gia chỉ hai người nguyệt nương cùng lão quỹ nói, người thanh niên kia khẻ gật đầu.
- Người kia ta nghe Thánh Giống hắn khen ngợi về hắn rất nhiều, hắn cũng bảo ta hãy chiếu cố đến người đó, thế nhưng có lẽ tạm thời ta chưa có cơ hội gặp mặt hắn.
nói đến đây gương mặt người thanh niên này hiện lên một tia sát khí nói tiếp.
- Văn Đằng Vương của ma giới, vì tên khốn này thánh giống mới lăm vào Mị Cảnh hiện tại bản thân hắn không mấy lạc quang lắm.
ngôn tình sủng
Tinh Gia nhíu mài nói,
- Văn Đằng Vương không có khả năng gây ra thương tích cho Phù Đổng Thiên Vương nặng như vậy được chắc chắn còn có tình tiếc khác.
Thanh niên này trầm ngâm ích lâu nói.
- Tình hình lúc đó chúng ta cũng không rõ, khi chúng ta cảm ứng được thẻ bài sinh mệnh của hắn có dấu hiệu dao động thì lặp tức truy tìm, đến lúc tìm được thì hắn đã bất tĩnh nằm trên lưng Xích Lân Thiết Kỵ phiêu dạt ở ngoài rìa của Thiên Nguyên Giới, aizzz
- vậy múc đích ngươi tìm ta là.
- đúng vậy, nếu có người có thể cứu hắn ở Thiên Nguyên Giới này thì chắc cũng chỉ có ngài mà thôi, Tinh gia ta đến đây là mong sự giúp đở của ngài.
Tinh Gia giơ tay lên ngăn lời của Thanh niên này hắn nói.
- Phù Đổng Thiên Vương chắc củng vì muốn kết liểu văn đằng vương sớm để diệt mầm kí chủng trên người cháu ta, hôm nay hắn bị như vậy trách nhiệm của ta cũng có trong đó.
Thạch Sanh Hoàng Tử ngươi cũng đừng nên nói những lời khách khí làm gì.
chỉ có đều ta đã hứa với cô bé này luyện cho nàng một lò đan dược để nàng tiếng hóa huyết mạch nhưng chưa đủ nguyên liệu.
người thanh niên này tên Thạch Sanh nếu có người nào đó ở trái đất chắc chắn sẽ biết sự tích về người này.
hắn đã từng một tiễn bắn rơi Lam Điện Bằng Vương, một kiếm chém bay đầu Hỗn Mang Đại Tinh Xà,Một khúc đàn làm cho cỏi lòng vạn người như oai oán...!và khi hắn trở lại với vị trí hoàng vị con trai của long hoàng đã từng chinh chiến trường kì chưa một lần bại trận ở thiên nguyên giới, khiến cho thập giới Thiên Nguyên khi nghe đến tên đều không khỏi một trận nghị luận.
Thạch Sanh đưa mắt nhìn Nguyệt Nương một cái khiến cho gương mặt nàng ửng đỏ, bởi vì nàng có cảm giác mọi thứ trên cơ thể mình đều không thể che dấu được ánh mắt của người kia, nếu đổi lại là một người nào đó nhìn nàng như vậy rất có khả năng nàng sẽ ra tay đánh hắn một trận, nhưng bây giờ lại là một chuyện khác.
- Huyết mạch dị chủng...!cô bé này rất có tiềm chất.
thế này đi Tinh Gia ta ở đây cũng có một số loại dược tài, ta có được ở một số tinh cầu hoan vu khi đi tìm ngươi, để xem có thể giúp ngươi luyện một lò đan dược cho nàng không.
vừa nói Thạch Sanh vừa vung tay ném cho Tinh Gia một chiếc nhẩn, thần thức Tinh Gia đảo qua ánh mắt tỏa sáng.
- Tốt..
như vậy cũng đở mất thời gian, đợi cho ta một ngày ta sẽ cùng ngươi đi về Thái Dương Hệ để xem Phù Đổng Thiên Vương gặp vấn đề gì.
nói xong hắn cũng không chậm trễ lặp tức đi về chính điện của Tử Mạc Tộc lúc trước là Độc Tà Tông lặp tức luyện đan.

Thạch Sanh sau khi thu ánh mắt trên người Nguyệt Nương hắn lại chuyển ánh mắt đến Độc Thiên Lão Quỷ hắn lên tiếng.
- Trên người ngươi cũng có bệnh? ngươi tên gì.
Độc Thiên Lão Quỹ nghe người thanh niên này hỏi đến thì lặp tức cung kính đáp.
vãn bối tên Tử Mạc Thái, lúc trước vì định liều mạng với địch nhân để cứu lấy tộc nhân ta đã thiêu đốt linh hãi để đổi lấy lực lượng..
nói đến đây lão lắc đầu cười khổ, vốn dĩ lão đã chuẩn bị tâm lý chết trận để cho người của tộc mình có một con đường sống thế nhưng mọi chuyện lại vượt qua mọi dự đinh của lão, giờ nghĩ lại suy nghĩ lúc ấy của bản thân lão là ngu muội đến mức nào.
Thạch Sanh nghe lão nói với định lực của hắn nhìn một cái là biết người này có tâm tư gì, hắn chỉ cười cười một cái rồi vổ lên vai Độc Thiên Lão quỹ 2 cái làm cho lão phung hẳn 2 ngụm máu đen ra ngoài, mái tóc trên người lão lặp tức từ bạc trắng lại dần trở nên màu đen gương mặt già nua như cũng trẻ lại hơn vài chục tuổi.
Lão lặp tức quỳ xuống khấu đầu trước người thanh niên trước mặt,
- Tiền bối..
ơn tái tạo Tử Mạc Thái ta hể còn hơi thở sẽ không bao giờ quên ơn.
Thạch Sanh thấy dáng vẻ kích động của lão thì lắc đầu nói.
- tuổi thịu của ngươi củng không quá 200 năm, nhưng lại mang bộ dạng già nua như vậy thật có chút khoa trương a.
phàm người đạt tới cảnh giới Vô Thượng tuổi thọ đã có thể vài nghìn năm, nếu không phải vì thời còn trẻ chinh chiến bị di chứng có thể sống thọ hơn, riêng ngươi ta thấy có lẽ là một phần bởi huyết mạch một phần vì ngươi đem độc vào người.
nói về vấn đề này ta cũng chỉ sơ bộ năm được mà thôi, có lẽ Tinh Gia ngài ấy nhìn ngươi liền nhìn ra chỉ là ngươi chưa thật tâm để cho ngài ấy ra tay.
Thạch Sanh mở lời đầy thâm ý nhìn Độc Thiên Khiến Lão vô cùng ngượn ngùng, thật vậy, cho đến bây giờ khi tộc nhân lão an toàn tất cả lão mới thấy bản thân mình ích kỷ vô cùng khi đẩy tinh gia cùng Võ Thừa vào chuyện nguy hiểm như vậy.
hít sâu một hơi lão âm thầm thề trong lòng nếu có một ngày gặp lại được Võ Thừa hắn sẽ dùng toàn bộ tuổi thọ kiếp này để trả ơn cho hai người tinh gia bọn họ.
3 Tháng sau...
bên rìa Đại Hải Dương tiếp giáp với địa phương gọi là Vạn Linh Đảo.
bởi vì ở đây có rất nhiều bán đảo lớn nhỏ nên được gọi là vạn linh đảo, có những hòn đảo lớn cũng xầm uất như ở cái thành thị ở trên đại lục, cũng có những đão không có người sinh sống hoặc giả chỉ có vài người ẩn cư, nhìn tổng thể vạn linh đảo võ giả rất nhiều và cũng rất mạnh mẽ bởi vì đặt thù nơi đây rất bất ổn cho nên chuyện cá lớn nuốt cá bé ở đây càng rõ ràng hơn bất cứ nơi nào..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.