Tu La Giới Chí Tôn

Chương 125: Tu La Giới Chí Tôn




Cửu Huyền Lôi Kiếp. Một loại pháp tắc thanh trừng của thiên địa, chỉ xảy ra khi có những thứ nghịch thiên xuất hiện làm cho thiên địa cảm nhận được uy hiếp mà gián kiếp, như muốn trừ khử thứ ấy khỏi phiến thiên địa ngay.
Tu luyện vốn dĩ là nghịch thiên, nhưng đến mức làm cho thiên địa cảm thấy được uy hiếp mà gián lôi kiếp thì cũng là chuyện hi hửu, trong lịch sử dài dằng dặc của Uyên Linh Đại Lục, người phải hứng chịu lôi kiếp khi đột phá cảnh giới không phải là không có, nhưng số lượng thì rất ích, ấy là không nói người vượt qua được thiên kiếp củng đi-m được trên đầu ngón tay, đâu phải ai cũng có thể có lực lượng chóng lại trời cao?
Thế nhưng sử sách ghi lại, phàm những người trải qua được lôi kiếp đều là những nhân vật phi phàm một khi phát triển đi lên đều là những nhân vật có thể nắm giử tạo hóa, vô địch một phương, người người kính sợ.
Nguyệt Sư Vương khi nghe Tinh Gia nói thì hít sâu một hơi ánh mắt tỏa sáng nói.
- Thật không ngờ ta lại được chứng kiến người độ Cửu Huyền Lôi Kiếp.
Nhưng rồi đôi mài hắn nhíu lại.
- Tinh Gia, ta nghe nói Cửu Huyền Lôi Kiếp cũng không dễ vượt qua, hắn sẽ không xãy ra vấn đề gì chứ.?
Tinh Gia nhếch miệng thần thái vô cùng ung dung tự tin nói.
- Ngươi nhìn biểu hiện của hắn có giống như xảy ra vấn đề không.?
Nguyệt Sư Vương xoay đầu không tiếp tục nói gì thêm, ánh mắt có phần chờ mong nhìn một cường giả tương lai độ kiếp.
Rầm... rầm...
Âm thanh trầm thấp từ trong vần mây đen kịch trên bầu trời phát ra. Lúc này Võ Thừa vừa hứng chịu đòn thứ hai của lôi kiếp gián xuống. Tu vi hắn tiếp tục không ngừng kéo lên, đột phá trúc cơ tiến vào thái ất cảnh.
Rắc.... Ầm....
Lại một lần nửa lôi quang đánh xuống, lần này là 6 tia sét gợp lại một chổ, không cần nói cũng biết uy lực nó thế nào.
Binh......
Âm thanh trầm muộn vang lên chỉ thấy Võ Thừa lần đầu tiên bị sét đánh khảm sâu vào một vách đá,
Thấy một màng này các nử tử ở xa xa vô thức đưa tay ngọc lên che miệng lại, đôi mắt trừng lớn. Trúc Vũ Hy nắm tay xiếc chặc vô cùng lo lắng. Thế nhưng chỉ vài hơi thở một bóng người đạp không bay ra toàn thân màu đồng thao dường như có một vài đạo hoa văn ẩn hiện.
- Pháp tắc phù văn.
Nguyệt Sư Vương kinh ngạt lên tiếng.
Tinh Gia cũng ngẩn ra một cái, rồi lại cười phá lên nói,
- Tốt, haha thật không ngờ lại có cơ duyên như vậy.
Võ Thừa mái tóc xỏa tung thân thể nhìn có chút chật vật nhưng đôi mắt lại sáng ngời, hắn cảm nhận được Tu La Quyết Thể Quyển tiếp cận đột phá tầng thứ 4. Khi đó chỉ bằng vào cơ thể hắn có tự tin giao chiến với cường giả kim cang cảnh mà không rơi vào hạ phong. Ngửa cổ lên trời nhìn vần mây đen kịch. Hắn hét lớn.
- Tiếp nào...
Hay tay giang rộng không có dấu hiệu chóng cự đứng giữa không trung tu vi càng lúc càng kéo lên.
Lôi kiếp dường như cũng bắt đầu nổi giận, nó giống như có linh tính, thân là một phần pháp tắc của thiên địa lại bị một thứ nhỏ nhoi trong chính thiên địa của mình khiêu khích, đều này thật không thể chấp nhận,không thứ gì được phép càn rỡ trước tôn nghiêm của thiên địa. Lôi vân chuyển động càng kịch liệt khuôn viên hơn 10km bắt đầu có tiến rào rào ì đùng giống như trời đất phẩn nộ gào thét.
Ầm... 9 tia sét gợp làm một gián xuống. Lần thứ tư đánh lên người Võ Thừa. Khiến hắn lùi lại hơn 100m thế nhưng khi thân hình hắn vừa ổn định thì 12 tia sét gớp lại làm một lần đã lần thứ 5 đánh đến, rồi tiếp đó lần thứ 6, lần thứ 7, lần thứ 8 lúc này số lượng đã là 24 tia sét gợp lại.
Tất cả những người chứng kiến cảnh này cơ hồ đều ngưng thở, rồi họ thấy Võ Thừa thân thể cháy nám nhiều nơi lại bay lên không trung bộ dạng nếu không bị sét đánh chết thì không chịu.con mắt bọn người này như sắp rớt ra ngoài.
- Thật.... thật là biến thái..
Có người không nhịn được khẻ lên tiếng.
Tinh Gia bấm tay lẩm bẩm.
- Còn lần thứ 9. Sẽ là 27 tia sét.
Ầm..
Tinh Gia vừa dứt lời, 27 tia sét đang vào nhau như một cọng dây thừng với cái đầu hình cự long hung hăn gián xuống người Võ Thừa.
Binh một tiếng hắn bị đánh khảm sâu vào trong ngọn núi, mùi khét lẹt bay ra, cũng chỉ vài hơi thở từ trong đóng đá vụng thân hình hắn lăng không bay ra ngẩn đầu nhìn lên trời.
- Thiếu một chút nửa.
Hắn cảm nhận được cơ thể hắn sấp đột phá lên tầng tiếp theo chỉ là mây đen trên trời bắt đầu có dấu hiệu tiêu tán đi.
Đôi mắt hắn nhìn chầm chầm vào tầng mây đen bên trên chợt thân hình hắn như một tia chớp xong thẳng lên tầng mây kia. Mặc dù lôi kiếp đã đánh xong nhưng mây đen do thiên địa sinh ra vẩn chứa lôi điện dày đặc, chỉ là trước nay ai cũng nghĩ đó là uy nghiêm của thiên địa. Không ai dám tùy tiện lỗ mãng mà đi vào đó để tìm khổ, bị sét đánh cũng không dễ chịu tí nào, mất mạng như chơi.
Thế nhưng Võ Thừa hành động phá tang đi suy nghĩ của mọi người đang quan sát.
Chỉ một cái chớp mắt, những gì mọi người nhìn thấy là một bóng người cơ bắp chắc nịch toàn thân màu đồng như thiêu thân nhảy vào trong biển mây.
Sau đó bắt đàu truyền ra âm thanh còn kinh thiên hơn lúc trước, có thể nghe được âm thanh trầm muộn của da thịt truyền ra. 1 phút, 5 phút, 8 phút, phút thứ 10 đã đến. Một cảnh tượng vô cùng quỷ dị hiện ra.
Đột nhiên mây đen kịch kèm theo lôi vân táng loạn phân ra tứ phía ùng ùng kéo đi.
- Cái này... là chuyện gì xảy ra..?
- Trời ơi, cái kia nam nhân vậy mà khiến cho cả lôi vân gián kiếp kéo nhau bỏ chạy.?
Lập tức có người kinh hô. Hình ảnh họ thấy thực sự quá mức hoang đường rồi.
Rất nhanh mây đen tản đi lộ ra một bóng người quen thuộc. Võ Thừa gương mặt có chút bắt đắc dĩ trong lòng bàn tay hắn ẩn hiện một đồ án hoa văn kì dị. Nguyệt Sư Vương cùng Tinh Gia rất nhanh đã bay đến bên cạnh. Nhìn phù văn trong tay Võ Thừa Nguyệt Sư Vương hít sâu một hơi lên tiếng.
- Nguyên căn pháp tắc chi lực. Thứ này thật sự tồn tại.
Tinh Gia dường như cũng có chút kinh ngạt nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại nói.
- Thứ tốt...
Võ Thừa gật đầu chào Nguyệt Sư Vương một cái, gương mặt hắn có chút khó hiểu hỏi.
- Tinh Gia thứ này để làm gì.
Tinh Gia chấp tay sau lưng ra cái bộ dáng cao thâm mạc trắc nói.
- Cái này dùng để ngươi ngộ ra một loại pháp tắc nào đó nó sẽ làm Nguyên Căn. Ngươi nên biết mọi loại pháp tắc lực đều cần có nguyên căn mới có thể từ từ hình thành và hoàn thiện. Đều mấu chốt của Nguyên Căn là nó sẽ dẫn đến Pháp Tắc Đại Đạo. Về chuyện này ngươi tạm thời không cần tìm hiểu tới, khi ngươi đột phá tu vi Vô Thượng cảnh tiến vào cảnh giới kia, ngươi tự khắc sẽ hiểu.
Nguyệt Sư Vương nghe Tinh Gia nói thì gật gù, hắn là người hiểu rõ vấn đề này, bởi vì hắn chưa có được Nguyên Căn Pháp Tắc nên bị vây hãm trong cảnh giới Vô Thượng khá lâu bởi vậy khi thấy phù văn ẩn hiện trong tay Võ Thừa hắn mới trở nên kích động thay cho Võ Thừa.
- Thứ này chỉ có thể ngộ không thể cầu a.
Thấy biểu hiện của Nguyệt Sư Vương, Võ Thừa biết hắn rất thèm khác thứ này. Hắn rãi đầu một cái nói.
- Nếu ngươi cần Nguyên Căn này ta có thể tặng nó cho ngươi.
- Không được. Tiểu hửu thứ này rất quý giá không thể tùy tiện trao cho người khác.
Nguyệt Sư Vương kiên quyết cự tuyệt mặc dù hắn rất muốn đột phá cảnh giới tiến vào bước kia nhưng hiển nhiên hắn không phải loại người lấy đi thứ mà người khác sinh tử tìm được trong lôi kiếp, mặc dù bộ dạng độ kiếp của Võ Thừa không có dấu hiệu gì là sinh tử chiến đấu.
Võ Thừa nhìn thái độ Nguyệt Sư Vương kiên quyết như vậy hắn lại nhìn sang Tinh Gia.
- Ngươi thật sự muốn cho hắn sao.?
Tinh Gia bắt đắc dĩ hỏi.
Võ Thừa gương mặt như khúc gỗ gật đầu, một phần là vì hắn cảm thấy vô cùng ái nái. Hắn biết bản thân đã ngâm mình trong thiên trì của Tông môn người ta hơn 1 năm vã lại trước đó còn làm cho cả tông phái người ta phải chao đảo. Hắn vốn là người địch bạn rõ ràng, ân oán phân minh nên cũng muốn báo đáp.
- Nếu vậy, Nguyệt Sư ngươi cứ nhận lấy đi.
Võ Thừa lại lên tiếng.
- Ngươi cứ nhận lấy, ta có cảm giác lần sau ta đột phá lại dẩn đến lôi kiếp, khi đó ta sẽ lại xong vào tầng mây đen tìm cái khác là được.
Nghe Võ Thừa nói vậy Nguyệt Sư Vương không còn gì để nói, người ta mỗi làn thấy lôi kiếp giáng xuống thì lo và trốn chạy còn người này, thật là người so với người làm cho người ta tức chết.
- Võ Thừa bức một giọt máu trên bàn tay bay ra sau đó đánh phù vân kia vào giọt máu kia cho nó bay đến trước người nguyệt sư vương.
Nguyệt Sư Vương cẩn thận dùng một bình ngọc thu lấy giọt máu chứa nguyên căn pháp tắc vào vô cùng cẩn thận rồi rung rung đôi tay trận trọng cầm trước người, hắn chấp tay khấu Tinh Gia cùng Võ Thừa một cái thật sâu gương mặt không kìm được sự kích động định nói gì nhưng Tinh Gia đã giơ tay lên ngăn lại.
- Không cần nói nửa. Đãi chúng ta ăn uốn vài ngày là được.
Thấy bộ dạng hai người như vậy Nguyệt Sư Vương chỉ còn biết nén cảm xúc trong lòng, sau đó ba người từ từ hạ xuống Lưu nguyệt Tông, nguyệt sư vương truyền âm cho Hồ Nguyệt Nương.
Rất nhanh có lên truyền ra toàn Lưu Nguyệt Tông mở tiệc ba ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.