Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

Chương 141: Căn này giá cả thế nào




Nếu mua một căn nhà thô, không có gì cả, chỉ cần trang hoàng xong là có thể đi vào ở, đoán chừng ít nhất cần thời gian mấy tháng.
Hắn cũng không muốn để cho vợ con mình phải đợi thời gian dài như vậy.
Thật ra rất nhiều biệt thự ở đây đều không có người ở, dù sao những người có thể mua được nhà ở đây đều là những người có tiền.
Một ít kẻ có tiền sẽ mua một căn đẹp, trang hoàng đẹp đế, nhưng không ở, mà sẽ chờ giá lên để bán đi, loại hiện tượng này rất nhiều.
Cả nhà Dương Lỗi đi dạo xung quanh, xem hết căn biệt thự này đến căn biệt thự khác, đợi đến khi đi vào một căn, ánh mắt Dương Lỗi và Tiêu Vũ đều sáng lên.
Trước mặt là một căn biệt thự gần ba trăm mét, nhìn rất rộng rãi thoáng mát, vô cùng trống trải, toàn bộ nội thất bên trong biệt thự được trang trí theo phong cách giản lược, nhìn rất thoải mái.
Dương Lỗi và Tiêu Vũ đều rất thích phong cách giản lược, thẩm mĩ gần như là giống nhau.
Biệt thự có ba nhà vệ sinh, phòng ngủ chính thứ nhất và thứ hai đều có một nhà vệ sinh độc lập, ngoài ra cái còn lại là nhà vệ sinh cho khách.
Nhà ở được trang hoàng rất tốt, nhưng mà bên trong còn chưa có gì cả, đồ nội thất, drap trải giường,.v.v... đều chưa có.
Ánh sáng trong nhà rất tốt, từ nam tới bắc đều sáng sủa.

Ngoài ra còn có một cái ban công lớn hai mươi mấy mét vuông, đứng ở trên ban công có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài, khiến cho thể xác và tinh thần người ta đều vui vẻ.
Ban công này không tính vào diện tích của biệt thự, cộng thêm ban công, căn biệt thự này khoảng chừng ba trăm mét vuông!
"Thật là đẹp."
Dương Kỳ Kỳ và Dương Dao Dao đều ở trên ban công, Dương Lỗi và Tiêu Vũ mỗi người ôm một bé, các bé cũng đang nhìn ngắm phong cảnh.
Nhìn từ nơi này, vừa vặn có thể nhìn thấy đài phun nước nhân tạo của tiểu khu Trung Hải.
Lúc này bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ tràn đầy vui vẻ nói.
Dương Lỗi cười nói: "Tiểu Vũ, căn biệt thự này thế nào?"
Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Rất tốt."
"Anh cũng thấy rất tốt, Dao Dao, Kỳ Kỳ, các con thích không?" Dương Lỗi cười hỏi.
"Thích." Dương Kỳ Kỳ vui mừng gật đầu.
Dương Dao Dao giống như là một bà cụ non nghĩ một chút, sau đó cũng gật gật đầu nhỏ.
"Tốt, nếu đều thích, vậy thì chọn nó." Dương Lỗi mỉm cười nói.
"Căn này giá cả thế nào?”
Quyết định xong, Dương Lỗi trực tiếp hỏi nhân viên bán hàng Trương Thanh.
Nghe được Dương Lỗi dường như động lòng với căn J_ biệt thự này, trong lòng Trương Thanh vui vẻ, vội vàng nói: "Dương tiên sinh, chủ của căn biệt thự này đã trang hoàng xong hết vào nửa năm trước, từ đó đến nay vẫn giữ ở đây, về phần giá cả, ông ấy ra giá 83.000 một mét vuông."
"83.000." Dương Lỗi tính toán một chút, 83.000 một mét vuông, hai trăm tám mươi mét vuông, vậy là 23 triệu 240 ngàn.
Hiện tại trong thẻ của hắn có hơn 15 triệu, đợi đến ngày 12 nhận được 4 triệu tiền nhuận bút, cũng chỉ có chưa đến 20 triệu, hiển nhiên là không đủ trả.
Đương nhiên, cho dù hắn định mua đứt, thì cũng không thể chọn thanh toán tiền một lần, kỳ hạn là một tháng nữa chắc chăn sẽ đủ thanh toán.

Tháng này không đủ, tháng sau nhất định đủ.
Hơn nữa, giá 83.000 cũng không phải là giá cuối cùng, giá này còn có thể thương lượng.
"Quá mắc."
Vẻ mặt Dương Lỗi bình tĩnh nói: "Hiện tại giá của những căn biệt thự hai trăm tám mươi mét vuông khác chỉ có 80.000 phải không?”
Trương Thanh giải thích: "Dương tiên sinh, đó là giá của nhà thô, chủ nhà trang hoàng căn này đã tốn hơn 1.2 triệu, cho nên giá hơi cao một chút. Nhưng chắc chăn là nó đáng tiền! Một năm trước, giá biệt thự quy mô loại này ở tiểu khu Trung Hải chỉ có 75.000."
Dương Lỗi nói quá mắc, hiện tại xu hướng tăng giá nhà đất đã giảm đáng kể, giá nhà ở những nơi đắt đỏ về cơ bản đã ngừng tăng.
Nói một hồi, Dương Lỗi bảo Trương Thanh liên hệ cho chủ nhà, hắn dự định thương lượng với chủ nhà một chút.
"Thạch Đầu, giá căn này quả thật quá mắc." Tiêu Vũ nhỏ giọng nói.
"Không sao." Dương Lỗi nói: "Tháng sau chia phần trăm, một khi phát tiền nhuận bút, mua một căn khác cũng được."
Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Lát nữa để em mặc cả, cách mặc cả của anh quá kém, người khác liếc mắt một cái là có thể nhìn ra."
Nghe vậy, Dương Lỗi bất đắc dĩ.
Trước kia lúc hắn và Tiêu Vũ còn học đại học đi ra ngoài chơi, lúc mua quần áo chủ tiệm báo giá, hắn chỉ có thể trả xuống một chút, còn Tiêu Vũ, có đôi khi có thể hạ giá xuống gần một nửa.

Một lúc sau chủ nhà đến, Tiêu Vũ nói giá nhà quá mắc, cũng không thích phong cách trang hoàng, sau khi mua còn phải sửa chữa, phía bọn họ đồng ý trả 22 triệu!
Cừ thật, vừa mở miệng liền trực tiếp trả xuống hơn một triệu, tính ra, giá căn này còn chưa đến 80.000.
Nghe vậy, đương nhiên là chủ nhà không muốn, nhưng mà Tiêu Vũ nói bền mình có thể mua đứt.
Rõ ràng chủ nhà có hơi thiếu tiên, nghe được mua đứt, rõ ràng có chút động tâm, nhưng mà ông ta vẫn lắc đầu.
Cuối cùng, giá của hai bên đạt tới 80.000 một mét vuông.
Lúc này rõ ràng chủ nhà có chút giãy dụa, vừa muốn đồng ý, lại có chút không cam lòng.
Quả thật hiện tại nhà ông ta đang thiếu tiền, nhưng mà căn này vẫn không bán được, một năm trước ông ta mua căn này 75.000 một mét xuông, cộng thêm trang hoàng, tổng cộng tốn hơn 22 triệu.
Hiện tại bán với giá 80.000 một mét vuông, tổng giá trị vẫn là hơn 22 triệu. Vậy nghĩa là lúc trước ông ta tốn thời gian, tinh lực đều uổng phí.
"Ai, thôi đi, Thạch Đầu, nếu không được, chúng ta đi căn khác xem xem, chúng ta cũng không thiếu thời gian, trong tay có tiền, căn nào mà không mua được?”
Thấy chủ nhà do dự, Tiêu Vũ lắc lắc đầu, cô lén nháy mắt với Dương Lỗi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.