Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 81: Đao của yêu đao




Lý Diệu mặt đỏ tía tai, hơi ngại ngùng gãi gãi đầu:
“Tôi cũng không biết anh chính là Yêu Đao Bành Hải, nếu biết, đánh chết tôi cũng không dám đối luyện với anh đâu. Đây không phải tự tìm cái chết sao?”
Bành Hải mỉm cười, tiếp tục nói:
“Thứ hai, trong Xích Tiêu phái, trường trung học Xích Tiêu và sự luân chuyển trong Xích Tiêu của ta thuộc hai hệ thống khác nhau, huống chi tôi và Xích Tiêu đã ký hợp đồng sáu năm, sau khi kết thúc hợp đồng, tôi bất cứ lúc nào cũng có thể phủi mông bỏ của chạy lấy người!”
“Cho dù hiện tại kỳ hạn hợp đồng còn chưa tới, chỉ cần tôi đồng ý trả một số tiền lớn vi phạm hợp đồng thì cũng có thể rời khỏi Xích Tiêu phái!”
“Nghiêm túc mà nói, tôi chỉ là nhân viên tạm thời của Xích Tiêu phái chứ không phải là đệ tử của Xích Tiêu phái. Nói như vậy là bởi vì tôi biết cậu và trường trung học Xích Tiêu có nhiều mâu thuẫn, giận lây sang Xích Tiêu phái cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng hi vọng tình bạn của chúng ta sẽ không bị những chuyện nhỏ nhàm chán đó ảnh hưởng. Có sao nói vậy, tôi cũng rất không thích mấy tên khốn kiếp trong trường trung học Xích Tiêu!”
Lý Diệu lại ngây người lần nữa, đáy lòng sinh ra một loại cảm giác vô cùng kỳ lạ.
Hắn không ngờ từ miệng Yêu Đao Bành Hải - một đại tu sĩ Trúc Cơ kỳ cấp cao lại có thể nói ra từ “khốn kiếp” thô tục như vậy.
Tựa như hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc tu chân giả cũng cần đi vệ sinh.
Tuy rằng nghĩ kỹ một chút, người ta cũng là người, chắc chắn cũng phải ăn, ngủ, vệ sinh nhưng thật sự ở nhà vệ sinh công cộng gặp được một tu chân giả, vẫn sẽ cảm thấy bị... đả kích.
Bành Hải lại cười.
Hắn cười thật rạng rỡ, rất sinh động, rất giống một tên thanh niên ngỗ nghịch mới hơn hai mươi tuổi, hắn đè thấp giọng, nhỏ giọng nói:
“Nhớ năm đó tôi ở trường trung học Xích Tiêu, còn chưa bộc lộ tài năng thì đã bị bọn khốn nạn xem thường và làm khó dễ. Tôi vô số lần đều muốn nghỉ học giống như cậu vậy, tất cả đều vì nể mặt thầy Tôn Bưu mà nhịn nhục. Cậu đã làm được chuyện mà năm đó tôi muốn nhưng không có cơ hội làm, bạn học Lý Diệu!”
Lời nói này khiến trong lòng Lý Diệu trở nên kích động, cảm giác khoảng cách giữa mình và Yêu Đao Bành Hải được kéo gần một chút.
Nhìn lại đối phương, dường như cũng không còn cao cao tại thượng nữa mà bỗng biến thành anh trai nhà bên đáng tin cậy.
Bành Hải vỗ vỗ vai hắn, không hề che giấu sự tán thưởng nơi đáy mắt, nói:
“Thế nào, có tự tin với cuộc thi đại học năm nay không?”
“Đương nhiên!”
Lý Diệu dùng hết sức lực toàn thân ưỡn ngực lên, hắn không muốn yếu kém trước mặt Bành Hải.
“Chàng trai tốt, có chí khí!”
Bành Hải không nhẹ không nặng đấm một quyền vào ngực hắn, nói:
“Trường trung học Xích Tiêu cũng chẳng có gì ghê gớm, nghỉ học thì nghỉ học, tháng sau tôi còn phải đi hoang nguyên giết yêu thú, củng cố cảnh giới một cách triệt để. Còn phòng tu luyện này, cho cậu mượn sử dụng, cậu còn cần dùng thuốc cường hóa và nước dinh dưỡng năng lượng cao gì đó, tất cả cứ tính cho tôi!”
Đinh Linh Đang ở bên cạnh mở to hai mắt nhìn, kêu lên:
“Bành sư huynh, huynh hơi quá đáng đó, muội quấn lấy huynh lâu như vậy, huynh cũng chỉ là ngẫu nhiên đưa muội tới phòng tu luyện của huynh cho đã ghiền, chưa từng nói cho muội mượn dùng một tháng, tại sao huynh đối với tên nhóc này lại hào phóng như vậy?”
Bành Hải ảm đạm cười:
“Đây là “giao dịch” giữa huynh và cậu ấy!”
Lý Diệu nhìn bốn phía, không phát hiện gian phòng phòng tu luyện sơ sài này có cái gì mê hoặc.
Nhung hắn biết nếu là phòng tu luyện cá nhân của Yêu Đao Bành Hải thì chắc chắn còn che đậy thần thông vô cùng huyền diệu, rất có ích với việc tu luyện, không thể không hỏi:
“Giao dịch? Vậy anh cần gì từ trên người tôi?”
Bành Hải chìa hai ngón tay:
“Cho cậu hai lựa chọn.”
“Thứ nhất, tôi cho cậu mượn phòng tu luyện này sử dụng vô điều kiện, đồng thời cung cấp cho cậu thuốc cường hóa và các loại tài nguyên đầy đủ, cậu muốn dùng bao nhiêu thì dùng, cho đến khi thi đại học thì thôi, xem như tôi đầu tư vào cậu! Trước khi cậu đạt tới Kết Đan kỳ, tôi không cần báo đáp, nhưng nếu như cậu may mắn trở thành Kết Đan kỳ tu chân giả thì phải tới yêu thú hoang nguyên giết một con yêu thú mạnh nhất mà cậu có thể giết được trả lại cho tôi!”
“Giao dịch này cũng công bằng, còn lựa chọn thứ hai thì sao?”
Lý Diệu có điều suy nghĩ, giao dịch này đối với Bành Hải cũng không thiệt thòi, giống như thả dây dài câu cá lớn, cho dù hắn không trở thành tu chân giả, Bành Hải cùng lắm cũng chỉ tổn thất một ít thuốc cường hóa.
Đối với Lý Diệu mà nói là con số rất lớn, với Bành Hải mà nói là không đáng kể.
Mà một khi Lý Diệu kết thành Kim Đan, một con yêu thú hùng mạnh có thể so với tu chân giả Kết Đan kỳ, chính là vô giá đấy!
“Thứ hai, tôi vẫn đầu tư vào cậu như vậy nhưng không cần cậu giết yêu thú cho tôi, chỉ cần cậu kêu tôi một tiếng... Hải ca!”
Ánh mắt Bành Hải sáng ngời nói.
Lý Diệu sửng sốt, mất một lúc lâu mới phản ứng được, trong lòng trở nên kích động.
Người tiếng tăm lừng lẫy trong giới tu chân của Phù Qua thành - Yêu đao Bành Hải là thật tâm nguyện ý kết bạn cùng một kẻ vô danh như hắn!
Chọn phương án một thì đó chỉ là giao dịch, chỉ là đầu tư, Bành Hải hiện giờ bỏ ra một ít tài nguyên không đáng kể, tương lai Lý Diệu giết một con đại yêu là trả lại cho hắn gấp trăm lần. Xem như cuộc giao dịch này chấm dứt, giữa hai người không liên quan gì nữa!
Lựa chọn phương án hai, vậy thì không phải là giao dịch, mà là Yêu Đao Bành Hải chân thành xem hắn là bạn!
“Hải ca!”
Lý Diệu không chút do dự kêu một tiếng, nhưng trong lòng hắn thực sự nghi hoặc vô cùng, nhịn không được hỏi:
“Hải ca, tuyến tùng của tôi bị xé rách, độ phát triển linh căn giảm chỉ còn 7%, tất cả mọi người đều không xem trọng tôi, vì sao anh lại có lòng tin với tôi như vậy, tin tưởng tôi còn có thể tu luyện, thậm chí một ngày kia có thể đạt được Kim Đan?”
Bành Hải cười:
“Nguyên nhân rất đơn giản, tôi trước kia đã gặp được một người, cảnh ngộ của cô ấy giống cậu. Lúc mười ba tuổi, từ siêu cấp thiên tài tu luyện có độ phát triển linh căn 85% đột nhiên rơi xuống còn 11%, tất cả mọi người tiên đoán cô ấy không thể tu luyện, thậm chí cả đứng lên cũng không nổi, chỉ có thể cả đời nằm trên giường, hoàn toàn trở thành phế nhân!”
“Nhưng người này không những đứng lên một lần nữa, hơn nữa còn cố gắng gấp trăm lần mà người thường không thể tưởng tượng được, một lần nữa đi lên con đường tu luyện, vào năm hai mươi hai tuổi đã đạt tới cảnh giới đỉnh cao Luyện Khí kỳ!”
“Nếu như tôi không nhìn lầm, nhiều nhất nửa năm hoặc một năm tới, cô ấy có thể đột phát thành công cảnh giới Trúc Cơ, trở thành một trong những Trúc Cơ kỳ tu chân giả trẻ tuổi nhất của Liên Bang, còn nếu cho thêm cô ấy 30-50 năm... có lẽ cô ấy có thể trở thành Nguyên Anh cường giả trẻ tuổi nhất Liên Bang!”
“Còn có người mạnh như vậy?”
Lý Diệu thầm giật mình, nhịn không được hỏi:
“Người đó là ai? Hiện tại ở trường đại học hay tu luyện ở tông phái nào?”
Bành Hải cười nhẹ:
“Cố ấy đang đứng bên cạnh cậu.”
“Cái gì!”
Lý Diệu ngạc nhiên, ánh mắt chuyển về phía Đinh Linh Đang.
Không ngờ rằng cô gái giống như mặt trời nhỏ này lại có một đoạn quá khứ như vậy.
Chẳng trách, cô ấy nói từ trên người Lý Diệu thấy được “bản thân mình lúc trước”.
Đây là lý do cô ấy “không vứt bỏ, không bỏ cuộc” sao?
Đinh Linh Đang lạnh nhạt, cắn chặt môi, giống như đeo mặt nạ trên mặt, không muốn cho người khác phát hiện tâm sự của mình.
Bành Hải cũng biết cô ấy không muốn nhắc tới quá khứ liền chuyển chủ đề, bèn nói với Lý Diệu:
“Hiện giờ đã hiểu rồi chứ, bạn học Lý Diệu, cho dù toàn thế giới đều không coi trọng cậu, đều không tin cậu có thể đứng dậy thì ít nhất tôi và Đinh Linh Đang hai người đều tin tưởng là cậu có thể tạo ra kỳ tích!”
Trong lòng Lý Diệu vô cùng ấm áp.
“Thì ra trên thế giới này còn có người tin tưởng tôi!”
Khi vừa tỉnh lại, giáo sư Tạ Thính Huyền của đại học Thâm Hải không tin hắn còn có thể tham gia thi đại học, trường trung học Xích Tiêu càng muốn hắn nghỉ học ngay lập tức.
Hai chuyện này quả thật khiến hắn có chút hụt hẫng.
Nhưng giờ phút này tất cả hụt hẫng đều bị ném lên chín tầng mây, hốc mắt Lý Diệu ươn ướt, nhiệt huyết sôi trào, ý chí chiến đấu mạnh mẽ!
“Được!”
Lý Diệu không do dự nữa, bình thản tiếp nhận ý tốt của Bành Hải:
“Hải ca, chúng ta là bạn bè, lời khách sáo tôi không nói nhiều, chỉ có một câu - nếu một ngày kia, tôi thật sự trở thành luyện khí đại sư, nhất định luyện chế cho anh một thanh chiến đao tuyệt phẩm có thể chẻ đôi biển cả, chặt đứt sao trời!”
Chỉ cần có thể hấp thu ký ức giai đoạn sau của Âu Dã Tử, Lý Diệu tuyệt đối có lòng tin chế tạo ra pháp bảo mạnh nhất Thiên Nguyên giới!
Bành Hải cười ha ha:
“Được, thật sảng khoái, tôi sẽ chờ đợi đến ngày đó, nhưng chiến đao thì không cần đâu, bởi vì tôi thông thạo 17 binh khí đại loại như kiếm kích câu đinh ba nhưng không biết dùng đao, cậu chỉ cần luyện chế cho tôi 8-10 thanh phi kiếm, tôi nhất định thu nhận tất cả!”
“Anh xưng là “Yêu Đao” lại không dùng đao?” Lý Diệu lại há hốc mồm.
Hắn phát hiện ở cùng một chỗ với người như Bành Hải, tế bào não luôn không đủ dùng.
Bành Hải chớp mắt, trên mặt toát ra biểu cảm giống “bại hoại của giới tu chân” Tôn Bưu như đúc, cười tủm tỉm nói:
“Danh hiệu Yêu Đao này là tôi cố ý tung ra cho người ta biết, hiện giờ cả tu chân giới đều biết tôi là Yêu Đao, mọi người dĩ nhiên là đề phòng đao của tôi rồi, có ai biết thật sự tôi tinh thông nhất lại là kiếm đâu? Lỡ như có đánh nhau, tôi bỗng nhiên biến ra mười bảy mười tám thanh phi kiếm, hơn hai mươi cây trường thương, ngoài ra tiếp tục biến hóa khôn lường thành ba đầu sáu tay, múa may bảy tám cái Lưu Tinh chùy lại không có đao, đối phương há lại không chết lặng? Trong lòng luôn cân nhắc xem “Yêu Đao” của tôi rốt cuộc giấu ở nơi nào, chỉ cần ngây người một lúc cũng đủ để tôi chém giết hắn hơn một trăm lần, cái này gọi là trong chiến tranh không ngại dối lừa!”
Đầu Lý Diệu toát đầy mồ hôi lạnh, rốt cục có thể xác nhận, vị “Hải ca” này thật sự là đệ tử đích truyền của “bại hoại tu chân giới” Tôn Bưu, hai người thật đê tiện vô sỉ giống nhau!
“Loại bí mật động trời này, cứ tùy tiện nói ra, không tốt lắm đâu?”
“Không sao, liên quan việc tôi không biết dùng đao, tôi đã chính miệng nói với không ít người trong tu chân giới, thậm chí là kẻ thù của tôi, tôi vô cùng thành khẩn thẳng thắn với mọi người, tôi là lừa mọi người, “Yêu Đao” chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi, cậu cảm thấy bọn họ tin hay không đây?”
Lý Diệu suy nghĩ một lúc lâu, chợt phát hiện chiêu thức ấy của Bành Hải thật sự quá âm hiểm, quá xảo quyệt rồi!
“Vậy anh cuối cùng có biết dùng dao không, Hải ca?”
“Cậu đoán xem?”
“Tôi không đoán, tôi vẫn quyết định luyện chế một bộ chiến đao cho anh, trong đó có phi đao, chủy thủ, miêu đao, nhuyễn đao giắt lưng, cửu hoàn kim bối đại khảm đao... Anh có thể mở “đại hội giám đao” tại tu chân giới, nói cho mọi người biết những thứ này đều là “Yêu Đao” của anh. Như vậy lần sau anh đấu “solo” với kẻ thù, kẻ thù vừa đề phòng phi đao của anh, lại sợ anh dùng chủy thủ cắt yết hầu, còn phải lo lắng anh thình lình rút ra cửu hoàn kim bối đại khảm Đao dồn sức chặt băm, đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên bị trượng bát xà mâu của anh đâm chết, ai da da, cảnh tượng này, nghĩ thôi cũng thấy thật sảng khoái!”
Một lớn một nhỏ, hai người đồng thời cười phá lên.
Đinh Linh Đang ở bên cạnh trợn mắt nhìn hai con người vô liêm sỉ này, thật sự vượt quá sự tưởng tượng của cô.
“Chàng trai tốt, tôi càng ngày càng yêu thích cậu, đến đây, tôi cho cậu biết một chút về phòng tu luyện thật sự của tôi!”
Bành Hải cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.