Tại Côn Luân. Ba vị Côn Luân tử gặp nạn, khiến nội bộ Côn Luân bị chấn động mạnh. Mỗi một vị Côn Luân tử đều là người được lựa chọn tỉ mi thông quá vô số trận tỉ thí. Cho nên mỗi một vị đều là những người có thực lực và thiên phú kinh người, có thể nói mỗi một vị Côn Luân tử đều là tài sản quý giá của Côn Luân.
Vậy mà lần này có tới ba vị Côn Luân tử gặp nạn.
" Xảy ra ở Di chỉ Viễn Cổ bên trong Liên Tôn Tự!" Thần sắc của Sào Hưng trở lên ngưng trọng hẳn. Đối với Côn Luân, việc ba vị Côn Luân tử chết đi là tổn thất rất trầm trọng.
Sào Hưng xét thấy tổn thất lần này còn lớn hơn việc bị mất đi mấy giới. Mỗi một vị Côn Luân tử đều được là những người được chọn lựa vô cùng kĩ càng và nghiêm khắc, có thể nói Côn Luân tử là những người có chiến lực cao nhất Côn Luân, không những thế bọn họ còn là những người có tiền đồ vô cùng sáng lạng.
Giới mất đi còn có thể tìm cách đoạt lại.
Nhưng Côn Luân tử chết đi thì không thể tìm ra người thay thế được.
Côn Luân tử là những thiên tài được chọn lựa cẩn thận từ hàng ngũ đệ tử của Côn Luân, vì thế cứ chết đi một vị lại thiếu đi một người. Nếu muốn bổ xung số lượng chết đi chỉ còn cách mở rộng phạm vi lựa chọn, nhưng việc lựa chọn các thiếu niên thiên tài của các phái khác thì sao có thể biết được độ trung thành của họ với Côn Luân đây.
Một khi Côn Luân mất đi khả năng gắn kết (đoàn kết), thì đó không còn là Côn Luân nữa.
Cũng vì sự hiểu biết của Sào Hưng sâu xa hơn mọi người nhiều lắm, cho nên khuôn mặt của y mới hiện lên vẻ lo lắng như vậy. Ba gã Côn Luân tử đồng thời gặp nạn, điều này cho thấy thực lực của đối thủ mà bọn họ gặp phải rất cường đại.
" Mạc Vân Hải. " Lâm Khiêm nói ra ba chữ, trong ánh mắt của hắn vẫn tĩnh lặng như thường, dường như việc ba vị Côn Luân tử chết đi không hề ảnh hưởng tới hắn vậy.
" Có lẽ vậy" Sào Hưng gật đầu đồng ý với suy đoán của Lâm Khiêm, rồi y trầm giọng nói: " Ngoại trừ Mạc Vân Hải, thì những người khác không có được thực lực như vậy. Còn Thiên Hoàn lại không mặn mà gì với di chỉ lần này lên bọn họ cũng chỉ phái ra lực lượng có hạn thôi"
" Còn những người khác thì sao?" Lâm Khiêm đột nhiên hỏi.
Sào Hưng cũng hiểu được ý tứ trong câu nói của Lâm Khiêm: " Mọi người đều rất căm phẫn và giận dữ! Ai cũng luôn miệng gào thét muốn báo thù cho đám người Nhiếp Thần!À mà Nhiếp Thần quan hệ với người khác cũng khá tốt, hơn nữa số đệ tử quan tâm đến Chân Lăng Mộng cũng rất nhiều!"
Lâm Khiêm gật đầu: " Cứ để cho bọn họ đi đi, đằng nào cũng phải cho bọn họ ra ngoài lịch lãm một phen"
Sào Hưng sợ ngây người:" Đây chẳng phải là... "
Lâm Khiêm chỉ khoát khoát tay rồi bình tĩnh bảo: " Có thiên phú mà không trải quá sự ma luyện thì không thể phát triển thành đại thụ che trời được. Tuy thiên phú của bọn họ khá tốt nhưng sự lịch lãm rèn luyện thì quá ít. Hơn nữa có nhiều người trong bọn họ tư chất không xuất chúng cho lắm, vì thế phải cho bọn họ thời gian để thích ứng với thân phận mới"
Trong đám Côn Luân tử, có rất nhiều người trong thời đại linh lực không có biểu hiện gì xuất sắc. bởi vì thiên phú tu luyện linh lực của họ cũng chỉ bình thường mà thôi. Nhưng khi tiến vào thời đại thân lực thì thiên phú tu luyện thần lực của bọn họ bắt đầu lộ ra, từ đó thân phận của bọn họ biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Nhưng địa vị và thân phận thay đổi quá đột ngột, nhất thời làm nhiều người trong bọn họ chưa thích ứng được.
Điều này làm Lâm Khiêm cảm thấy vô cùng khó chịu. Hắn cảm thấy những vị Côn Luân tử này không có trái tim đầy nhiệt huyết và trung thành như những đệ tử hạch tâm trước kia.
Lúc đó mỗi một vị đệ tử hạch tâm của Côn Luân đều cảm thấy kiêu ngạo vì điều đó, và sự kiêu ngạo này đã thấm sâu vào tận xương tủy của bọn họ khiến bọn họ không thể nào chịu được việc có người vượt qua bọn họ, chính cái tư tưởng này khiến bọn họ không ngừng rèn luyện đề cao bản thân mình.
Sào Hưng cũng hiểu được suy nghĩ của Lâm Khiêm, nhưng dù thế y vẫn cảm thấy có chút lo lắng:" Nếu như vậy thì con số thương vong sẽ rất lớn"
Lâm Khiêm chỉ thản nhiên bảo: " Chỉ cần năm mươi vị Côn Luân tử có thể phát triển thành năm cao thủ đỉnh giai là ta cũng mãn nguyện lắm rồi. Ta không cần, mà Côn Luân ta cũng không cần những đóa hoa trong lồng kính"
" Ta hiểu rồi. " Sào Hưng nghe vậy liền không nói thêm lời nào nữa
Đám người Tả Mạc canh giữ ở cửa vào bốn cung, bất cứ ai thò mặt ra là giết.
Không còn thế lực nào có thể chống lại bọn hắn, vì thế chẳng bao lâu sau, toàn bộ di chỉ chỉ còn lại bọn hắn.
" Cuối cùng cũng xong, giờ này chắc không còn ai tranh đoạt với chúng ta nữa" Tả Mạc làm ra vẻ vô cùng cảm khái, nhưng cũng không giấu được vẻ đắc ý của một gã tiểu nhân gặp thời trên nét mặt.
Mọi người đều cười, hiện giờ chỉ còn đám người bọn họ bao hết cả di chỉ.
" Giờ chúng ta nên đi cung nào trước?" Tả Mạc hỏi Quỷ Vụ đồng.
Quỷ Vụ đồng suy nghĩ chốc lát rồi trả lời: " Đông cung không thể đi được, lần trước có một gã gia hỏa của Thái Dương bộ lạc đi vào đó rồi bị chết mất xác. Còn mấy cung còn lại thì không biết thế nào, nhưng có vẻ đi được... "
Mấy lời cuối của Quỷ Vụ đồng càng lúc càng nhỏ.
Nghe thấy vậy gương mặt của Tả Mạc hiện ra vẻ chán nản, sau đó trợn mắt hỏi lại:" Sao ngươi bảo mấy cái kia ngươi rất thuộc đường?"
Quỷ Vụ đồng ngập ngừng thốt lên: " Cái này... Cái kia... thật ra a... "
Tả Mạc đành thở dài, được rồi, cái kia của nó cũng chẳng khác không biết là mấy.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn thấy đám người bọn họ cũng là loại người thích đùa với lửa, vì vậy hô luôn: " Đi thôi, mục tiêu Hạ cung a!"
Đương nhiện mọi người đều không có ý kiến gì với quyết định của hắn.
Trên cánh cửa đi vào Hạ cung có khắc một đóa hoa nở rộ như mặt trời. Khi Tả Mạc để tay lên đại môn thì đóa hoa giống hình mặt trời ấy đột nhiên lóe sáng, sau đó cửa cung từ từ mở ra.
Khi cửa cung dần hé mở, ánh sáng bên trong hắt ra chói lòa khiến xung quanh nhuộm một mầu trắng xóa. Ánh sáng chói chang khiến mọi người phải nheo con mắt lại.
Sau một lúc lâu, khi mọi người đã thích ứng với ánh sáng, mới có thể nhìn thấy được khung cảnh bên trong đại môn.
Ở Ma Thần Điện.
Một thân ảnh đang chậm rãi bay ra từ bên trong huyết trì. Nếu Vi Thắng nhìn thấy thân ảnh này chắc chắn hắn sẽ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Bởi vì đó là Ô Lặc!Kẻ đã bị táng thân dưới kiếm của Vi Thắng không lâu trước đó, không ngờ gã vẫn còn sống.
Sắc mặt Ô Lặc tái nhợt, trên môi đang treo một nụ cười khổ.
Vưu Tây Nhã Khắc khẽ cười bảo: " Gặp phải ai thế? Sao bị đánh thảm hại như vậy?"
" Vi Thắng!" Trên mặt Ô Lặc hiện lên vẻ tôn trọng đối thủ.
Cái tên này khiến mọi người chấn động.
" Thiếu chút nữa không về được. " Trong giọng nói của Ô Lặc hiện lên chút sợ hãi: " Vi Thắng không hổ danh là kiếm tu mạnh nhất Mạc Vân Hải, thực lực quá mạnh"
" Có thể giữ mạng trong tay Vi Thắng còn thấy chưa đủ à?" Vưu Tây Nhã Khắc nhếch miệng hỏi.
Câu hỏi này nhận được sự đồng thuận của mọi người.
Tuy sắc mặt Ô Lặc tái nhợt nhưng ánh mắt của gã lại sáng ngời những tia sáng lóng lánh kì dị: " Được chiến một trận với Vi Thắng cũng thu được lợi ích không nhỏ. Có lẽ trong vòng nửa năm tới ta sẽ đột phá"
Mấy người kia nghe thấy gã bảo vậy, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ mừng rỡ.
Thực lưc của Ô Lặc tiến thêm một bậc cũng đồng nghĩa với thực lực của Ma Thần Điện càng thêm mạnh.
Mấy năm gần đây, Ma giới chinh chiến liên miên, các thế lực to nhỏ hỗn chiến không ngừng, tới tận bây giờ vẫn chưa thấy có dấu hiệu sẽ dừng lại. Vì thế xung đột của Ma Thần Điện với các thế lực khác cũng chưa từng ngừng lại, nhưng nhờ có chinh chiến liên miên cũng làm cho thực lực của Ma Thần điện càng lúc càng mạnh.
Hiện tại Ma Thần của Ma Thần Điện đã có năm vị, nhiều hơn trước kia hai vị.
Còn địa bàn của Ma Thần Điện thì mở rộng không biết bao nhiêu lần. Hiện tại Ma Thần Điện chính là một trong những thế lực cường đại nhất Bách Man Cảnh. Ma Thần Điện càng cường đại thì sinh hoạt của dân chúng trong cảnh nội Ma Thần điện càng sung túc, nhờ đó tín ngưỡng lực mà bọn họ cung cấp cho thần điện cũng càng ổn định. Cũng chính vì thế mà thực lực của Ma Thần Điện không ngừng tăng lên.
Nhưng cách đây không lâu, trận chiến của Mạc Vân Hải và Ma Soái liên minh khiến bọn họ bị chấn động mạnh.
Sau khi hai vị đỉnh giai chiến tướng của Ma Soái liên minh ngã xuống, Ma Soái liên minh xuống dốc không phanh, dẫn đến va chạm của họ với các thế lực xung quanh không ngừng xảy ra. Chỉ một mình Công tử Hi thì không thể chống chịu được. Chỉ trong thời gian ngắn địa bàn của Ma Soái liên minh đã giảm đi một phần năm.
Hậu quả này khiến đám người Ma Thần của Điện Ma Thần hãi hùng khiếp vía.
Có thể nói Ma Soái liên minh cùng cấp bậc với Ma Thần điện, vậy mà chỉ trải qua một chiến dịch đã khiến tình hình của bọn họ chuyển biến tồi tệ như vậy.
Mặc dù mọi người đều biết Ma Soái Liên minh có hai tuyến thế lực.
Thế nhưng trừ khi có thêm một vị đỉnh giai chiến tướng nữa gia nhập vào Ma Soái liên minh, nếu không chỉ với một vị đỉnh giai chiến tướng thì e rằng Ma Soái liên minh không thể tránh được kết cục bị chiếm dần địa bàn.
Những tranh chấp trước mắt cũng chỉ là bắt đầu mà thôi.
Điều này khiến áp lực đè lên vai các vị lão đại của Ma Thần Điện gia tăng mãnh liệt. Ma Thần Điện có tổng cộng ba vị đỉnh giai chiến tướng. Đó chính là, Đại Ma Thần, Vưu Tây Nhã Khắc và đệ tứ Ma Thần.
Tuy Tê Giác Ma Thần và Ô Lặc cũng có thể đem quân đi đánh giặc, nhưng khoảng cách của Chiến tướng và Đỉnh giai chiến tướng là rất xa xôi không thể thu hẹp lại trong nhất thời.
Mạc Vân Hải!
Không ai có thể ngờ được, Mạc Vân Hải lại mạnh đến mức độ như vậy!
Biệt Hàn chỉ dùng sức một mình, đã có thể giết chết hai vị Đỉnh Giai Chiến Tướng. Điều này khiến người ta vô cùng sợ hãi. Hơn nữa ba bị Ma Thần của Ma Thần điện cũng đã gặp Tả Mạc, vì thế bọn họ cũng có hiểu biết sơ qua về hắn. Họ có thể khẳng đinh một điều, với tính cách của Tả Mạc không bao giờ hắn chịu làm những việc có hại cho bản thân.
Chắc chắn hắn có biện pháp để bổ xung quân số cho Nghiệt Bộ của Biệt Hàn!
Nếu không, hắn không bao giờ để cho Biệt Hàn làm như vậy.
Hai đại Đỉnh Giai Chiến Tướng nằm xuống, làm cho Ma Soái liên minh không thể không thu hẹp lại phòng tuyến.
Mặc dù Biệt Hàn không tiếp tục ra tay, nhưng còn ba chi Chiến bộ Đường Tự bộ, A Trát Cách Chiến bộ và Hôi Doanh. Ba chi chiến bộ này giống như ba thanh dao găm sắc bén không ngừng cắt xé phòng tuyến của Ma Soái liên minh.
Mạc Vân Hải dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, nhanh chóng chiếm lĩnh mười ba giới lớn nhỏ!
Còn Ma Soái liên minh chỉ nghe thấy tin tức là cúp đuôi chạy thẳng, không hề tổ chức quân đối chống cự. Khi bị lâm vào bước đường cùng, Ma Soái liên minh còn chủ động thu hẹp phòng tuyến, nhường lại địa bàn cho Mạc Vân Hải.
Thế tấn công của Mạc Vân Hải tiến tới nhanh chóng và thuận lợi như chẻ tre.
Trước đó không phải không có thế lực đứng lên tranh giành, bọn họ cứ nghĩ rằng Biệt Hàn đã quay trở lại Mạc Vân Hải. Vì thế ba chi Chiến bộ kia không phải là Nghiệt Bộ, cho nên bọn họ không để ba chi chiến bộ đó vào mắt, hơn nữa bọn họ còn tác chiến trên sân nhà nữa a.
Vì thế bốn mươi tiểu thế lực liên hợp với nhau tạo thành một liên minh khổng lồ, với ý định tranh miếng thịt trong miệng con cọp Mạc Vân Hải.
Nhưng sau đó Đường Phủ và ba chi chiến bộ còn lại nhanh chóng cho bọn họ biết kết cục.
Trẻn chiến trường chính diện, trong vòng bảy ngày, Đường Tự bộ liên tục khổ chiến hai mươi mốt trận, không ngủ không nghỉ, và đạt được kết quả hai mươi mốt trận toàn thắng!
Hôi Doanh di chuyển vạn dặm rồi tiềm hành(ẩn nấp), sau đó đột nhiên xuất hiện phía sau lưng đội ngũ đối phương. Chiến bộ này liên tục đánh phá mười ba trọng trấn, thiêu hủy gần bảy thành các trạm tiếp tế.
Còn A Trát Cách Chiến bộ đứng ở trung tâm dùng kế giương đông kích tây để phân tán lực lượng của liên quân, sau đó tụ hợp với quân đội của Đường Phỉ rồi đánh tan đội hình chính của liên minh.
Thây trải khắp đồng!
Máu chảy thành sông!
Liên quân sụp đổ!
Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, sau trận chiến, ba chi Chiến bộ không hề nghỉ ngơi hồi phục, mà không ngừng đuổi theo tàn binh cắn xé như những con sói điên.
Liên minh sụp đổ, khiến ý chí chiến đấu của binh lính hoàn toàn tan biến, vì thế khi bị đuổi bọn họ chỉ biết chạy, chạy, chạy và chay, liều mạng mà chạy(DG: Thằng nào chạy chậm thằng ấy chết)!
Binh bại như núi đổ, ba chi Chiến bộ gần như liên tục chiếm các giới khác mà không tốn chút công sức nào.
Và kết quả là bốn mươi bốn giới!
Khi kết quả này được chính thức công bố, đã khiến toàn Ma Giới chấn động!
Chiến lực cường đại của Mạc Vân Hải khiến cả thiên hạ ngước nhìn.
Bọn họ không nổi danh như Biệt Hàn, ngoại trừ A Trát Cách có chút tiếng tăm ra thì tất cả bọn họ đều là những kẻ không có chút danh khí nào. Vậy mà thông qua những trận chiến liên tục diễn ra, mọi người đều thấy được chiến lực cường hãn và trình độ huấn luyện Chiến Tướng hàng ngày của bọn họ, chính điều này khiến con mắt mọi người như phát sáng.
Khi đề cập đến đến bọn họ không thể không nói đến, nhất chiến thanh danh Ma Phàm Chiến bộ.
Cả bốn chi Chiến bộ không hề có chi chiến bộ nào yếu kém.
Tuy những chi Chiến bộ này đều có phong cách chiến đấu khác biệt nhau, nhưng tất cả đều có một điểm chung duy nhất, đó chính là kỉ luật chặt chẽ và ý chí vững càng.
Cả Ma giới phải kêu lên.
Mạc Vân Hải đến rồi!