Tu Chân Thế Giới

Chương 582: Mài đao




Khi tinh thần di chuyển sẽ phát ra lực lượng tinh thần mênh mông tinh thuần. Sức mạnh này hóa thành tinh sa tiến vào trong cơ thể con người, giống như tinh luyện kim loại như đao kiếm thì dùng cát mài, từ trong ra ngoài để luyện hóa bản thể khiến nó ngày càng trở nên hoàn mỹ.
Đó chính là Tinh Di Sa Dã, một trong những dị tượng nổi tiếng thiên hạ. Quang hoa của tinh thần không nóng cháy bá đạo như ánh sáng mặt trời, không mềm mại dịu êm như ánh trăng, tinh hoa như cát thích hợp nhất để ma luyện ma thể.
Nhưng muốn dẫn động loại thiên địa dị dượng này là chỉ ngộ chứ không thể cầu. Thực tế, đến giờ không ai biết rõ làm sao mới có thể dẫn động thiên địa dị tượng. Mọi người chỉ biết tu luyện mà dẫn động thiên địa dị tượng vậy đó là bất phàm.
Tả Mạc không biết toàn bộ thành Thái An vì hắn mà trở nên sôi động!
Hắn đang chìm đắm trong một thế giới kì lạ.
Vô số ngôi sao đang chậm rãi xoay quanh hắn, một luồng sức mạnh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ không ngừng thâm nhập vào trong cơ thể hắn.
Tả Mạc nhận ra chúng, đó là tinh sa!
Mỗi một hạt tinh sa đều vô cùng cứng rắn, chậm rãi di chuyển, chậm rãi bào mòn. Tả Mạc cảm thấy huyết nhục toàn thân vừa thô vừa ráp đang từng chút một bị mài mòn trở nên vô cùng trơn trượt.
Không chút đau đớn, chỉ có cảm giác thư sướng khó nói nên lời.
Thật khiến người ta say mê.
----------------------------
Công Tôn Sai cười nhạt, không ai biết hắn đang nghĩ gì.
Bên cạnh hắn, sắc mặt mỗi người đều vô cùng nghiêm trọng. Bọn họ đều đang nhìn chằm chằm vào trong trận, mắt không dám chớp.
Bởi vì Ngụy Nhiên đã rơi vào thế hạ phong.
Chiến bộ đối phương rất mạnh, vượt qua sức tưởng tượng của họ. Khi mấy chục thống lĩnh được xếp vào Chu Tước doanh, chiến thuật mới được định ra, mọi người vô cùng tin tưởng. Với uy lực của chiến thuật mới, với những người mới, uy lực phát ra gấp mấy lần so với tấn công kiểu sóng ba lớp lúc trước!
Rất nhiều người xoa xoa tay muốn đi tìm A Trát Cách thử lại.
Mẹ trẻ cấp cho Ngụy Nhiên quân số tương đương để chiến đấu, không ai phản đối, bọn họ biết rõ mẹ trẻ đang muốn kiểm nghiệm chiến thuật mới. Nhưng trong lòng mọi người đều vô cùng tin tưởng nhất định Ngụy Nhiên có thể thủ thắng.
Nhưng sự thực thật tàn khốc.
Chiến bộ chỉ năm trăm người này lại vô cùng cường hãn.
Ngay từ đầu, song phương còn ở trạng thái giằng co nhưng dần dần, cán cân từng chút nghiêng đi, Ngụy Nhiên dần rơi vào thế hạ phong.
Khiến sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng chính là từ đầu đến cuối, Ngụy Nhiên không mắc sai lầm nào. Nhưng ngay cả thế thì ưu thế của hắn vẫn từng chút một mất đi. Tốc độ mất đi vô cùng chậm, mọi người đều là kẻ thân chinh bách chiến, đương nhiên có thể nhìn ra điểm này.
Mẹ trẻ vẫn giống như thiếu niên ngượng ngùng e thẹn, nụ cười nhạt vẫn nở trên môi, không ai biết hắn đang nghĩ gì.
----------------------------
Phượng Nguyệt kinh ngạc nhìn chiến trường rời vào thế giằng co, nàng có thể nhận ra rằng Cao Tuyên đang từng chút một chiếm được ưu thế nhưng vẫn điều này vẫn khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
Không, phải là chấn động!
Khi nộ hỏa liên tôn bị chống đỡ nàng vẫn không chấn động nhiều lắm. Nhưng tràng cảnh trước mắt khiến nàng vô cùng chấn động, thậm chí là rung động!
Đó là Giang Tự bộ đấy!
Chiến bộ thiết huyết vừa mới đánh hạ Lãnh Sơn giới, khiến vô số ma tộc sợ hãi!
Mỗi thành viên của Giang Tự bộ đều được tuyển chọn kĩ lưỡng, bọn họ có thiên phú xuất sắc, ý chí hơn người, được huấn luyện vô cùng khắc khổ mà thành. Nàng tận mắt chứng kiến quá trình tạo ra chiến bộ này, nàng cảm thấy đây là chiến bộ lợi hại thế giới này.
Sự thực đúng như nàng nghĩ.
Chiến bộ mà Giang Triết tốn bao nhiêu công sức xây dựng vừa xuất thế liền giống như một thanh bảo kiếm khiến thiên hạ rét run!
Trận chiến ở Lãnh Sơn giới đã nâng chiến bộ thiết huyết này lên một tầm cao mới, ngay cả các sư thúc cũng khen ngợi không ngớt, địa vị của Giang Tự bộ không ngừng tăng trong phái.
Tất cả mọi người đều tin rằng, trừ phi gặp phải chiến bộ hạch tâm của tam đại môn phái khác hoặc chiến bộ cao nhất của ma tộc còn không Giang Tự bộ đủ sức quét ngang các chiến bộ khác!
Nhưng sự việc trước mắt khiến những lời này như gió thoảng mây bay.
Vân Hải giới không phải là tứ cảnh thiên, không phải là thập đại, không phải một trong trăm đại, chỉ là cát trong dòng sông tu chân giới, không biết nó xếp hạng thứ bao nhiêu nữa.
Nhưng ai có thể ngờ được ở nơi hẻo lánh này lại xuất hiện một chiến bộ có thể giằng co với Giang Tự bộ, đây là sự kiện khủng bố cỡ nào.
Phượng Nguyệt thấy sợ hãi, hiểu biết của họ đối với thế giới này ít vậy sao!
Nàng ngẩng đầu nhìn về phương xa, đại chiến bộ kia vẫn chưa tham gia chiến đấu, nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Nếu như chiến bộ đó gia nhập thì…
Mặt nàng trắng bệch ra.
---------------------------
Sắc mặt Cao Tuyên càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, hắn dự đoán đối phương là một chiến bộ mạnh nhưng không ngờ đến, đối phương lại có thể mạnh tới mức cùng mình giằng co lâu đến vậy!
Đấu pháp của đối phương vô cùng quái dị, kết hợp chiến bộ cũng quái dị không kém!
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thứ này ở ma tộc, thiếu chút nữa hắn còn nghĩ mình nhìn lầm. Đối phương thi triển chính là ma công, ngang ngược không nói lý tấn công trước khiến hắn giật mình.
Cuộc chiến ở Lãnh Sơn giới khiến hắn hiểu ma tộc tới mức không thể hiểu hơn nữa!
Đây là một gã ma tộc không hơn không kém, hơn nữa còn là một gã thống lĩnh giai!
Không phải một tên mà là mười tên! Tất cả đều là thống lĩnh giai!
Hắn cảm thấy có chút lầm lẫn, một đám ma tộc lại tham gia vào chiến bộ của tu giả sao? Còn đám thống lĩnh giai ma tộc thì sao? Đây là trò đùa à?
Càng khiến hắn cảm thấy không ngờ đến là hắn không tìm được chút cấm chế nào trên người đám ma tộc này.
Lẽ nào những tu giả này đã kết minh với yêu ma?
Ý nghĩ này vừa nảy sinh thì hàn ý trong lòng hắn đại thịnh.
Không thể không nói, có thể được Giang Triết ký thác trọng trách đã nói lên thực lực của Cao Tuyên vô cùng xuất sắc. Trải qua bước đầu thăm dò, Cao Tuyên dần thích ứng với chiến thuật quái dị của đối phương, bắt đầu từ từ giành được ưu thế.
Ưu thế của hắn không ngừng tăng lên nhưng đối phương vẫn chống đỡ vô cùng ngoan cường, tuy đã rơi vào hoàn cảnh xấu nhưng không chút hoảng loạn.
Bỗng Cao Tuyên cảm thấy đối phương đang từng chút một tạo áp lực với hắn. Rất nhanh, hắn đã phát hiện ra chiến thuật phối hợp của đối phương so với trước càng ngày càng hoàn chỉnh và tự nhiên, kẽ hở nhỏ dần đi, uy lực lớn hơn!
Cao Tuyên ngẩn ra, liên tưởng đến chiến thuật kì dị của đối phương, trong giây lát tim như ngừng đập, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ ý đồ của đối phương.
Đối phương đang dùng bọn họ để thí luyện chiến thuật mới!
---------------------------
"Tất cả nhìn rõ chưa?" Giọng mẹ trẻ ôn hòa như gió mùa xuân lướt qua bên tai mọi người.
"Rõ!" Tất cả đều rùng mình một cái nhưng sự hưng phấn lại hiện rõ trong mắt.
Quả nhiên thực chiến là tốt nhất, đối phương càng mạnh càng có thể kiểm nghiệm rõ được chiến thuật.
Chiến bộ của Huyền Không tự giống như một tảng đá mài vô cùng cứng giúp bọn họ mài dũa ra chiến thuật hợp lí hơn. Khi nhìn thấy Ngụy Nhiên càng ngày càng rơi vào hoàn cảnh xấu, tất cả mọi người đều cảm thấy máu trong người như đang sôi lên!
Đây là chiến bộ của Huyền Không tự đó!
Có thể đem chiến bộ của tứ đại môn phái đánh tới mức này, Chu Tước doanh đã đủ hãnh diện rồi!
Mẹ trẻ cười nhạt, khuôn mặt giống như đứa trẻ mới lớn, đầy vẻ ngượng ngùng, hắn nhẹ nhàng nói: "Cùng lên thôi, không được bỏ sót ai cả."
"Vâng!"
Mọi người đồng thanh tuân mệnh, sát khí nồng nặc tràn ra bên ngoài!
Chu Tước doanh giống như nước lũ mất đi trói buộc, ầm ầm cuốn tới!
----------------------------
Giang Triết cảm thấy nóng ruột.
Hắn đi ra khỏi phòng, gió đêm thổi vào mặt khiến hắn bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn bật cười khanh khách. Có Cao Tuyên mang theo năm trăm người của Giang Tự bộ, dù không thể báo thù được cho Định Chân sư thúc thì việc bảo đảm an toàn của Phượng Nguyệt tuyệt đối không thành vấn đề.
Hắn tập trung sự chú ý vào đợt phản công tiếp theo của ma tộc.
Căn cứ theo tin tức trạm gác ngầm báo về, ma tộc đang liên kết tập trung thành một đội ngũ không lồ, thề sẽ đoạt lại Lãnh Sơn giới.
Nghĩ đến điều này, ánh mắt Giang Triết trở nên vô cùng lạnh lùng, hắn đã chuẩn bị mấy món lễ vật chờ đối phương tới.
Trong lòng hắn tràn ngập tin tưởng.
Bỗng, một gã thủ hạ lảo đảo bay tới.
"Đại…Đại nhân! Thiền tháp thiền tháp…"
Giang Triết dự cảm có việc xấu, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói: "Thiền tháp sao rồi?"
Bị khí thế của Giang Triết đả kích, đầu óc tên thủ hạ tỉnh táo trở lại, lời nói cũng trở nên có thứ tự hơn nhưng giọng vẫn run run: "Ánh nến của đại nhân Phượng Nguyệt và đại nhân Cao Tuyên tắt rồi!"
Trong nháy mắt máu trong người Giang Triết như đông lại, tay chân cứng đờ.
---------------------------
Tả Mạc chưa từng thoải mái như vậy, tinh sa không ngừng mài dũa từng khối cơ bắp của hắn, mỗi một chiếc xương, mỗi một đường gân. Trong quá trình mài dũa, một bộ phận tinh thần dung nhập vào trong máu thịt xương cốt khiến nó trở nên hoàn mỹ hơn.
Ngoại trừ hoàn mỹ Tả Mạc không thể tìm được từ ngữ nào để hình dung nó.
Ba lực không ngừng lưu chuyển trong cơ thể hắn, bản thân chúng đã thành hệ thống nên có ảnh hưởng qua lại lẫn nhau. Trong đầu hắn nội dung trên bia ma công giống như nước chảy không ngừng.
Ba lực lưu chuyển không ngừng được điều chỉnh, chúng nó càng ngày càng thêm hài hòa, càng ngày càng chặt chẽ.
Đầu óc Tả Mạc vô cùng minh mẫn, mỗi ý niệm đều hiểu rất rõ tựa như đó là một phần cơ thể vậy, hắn nắm tất cả trong lòng bàn tay.
Trước nay chưa từng có tự tin như thế tràn ngập khắp các ngóc ngách trong cơ thể hắn.
Tả Mạc rất nhanh phát hiện ra những tinh sa kia khi đi vào trong cơ thể dường như chịu sự hấp dẫn nào đó, không ngừng tập trung về ma văn thái dương ở ngực.
Gân cốt trong người Tả Mạc được mài dũa qua một lần khiến tốc độ tinh sa tiến vào càng nhanh, sau cùng giống như những đường tinh quang.
Những tinh quang này cuồn cuồn không ngừng chìm vào ma văn thái dương ở ngực Tả Mạc.
Ầm!
Tả Mạc chỉ cảm thấy ma văn thái dương ở ngực như bị phá vỡ, có thứ gì đó hiện ra trong đầu hắn.
Đây là…
Tả Mạc cẩn thận ngẫm lại, vẫn chưa hết ngạc nhiên thì tinh sa đã không tiếp tục tiến vào trong người nữa.
Một lúc lâu sau.
Ánh sáng vàng chợt lóe lên rồi biến mất trên ma văn thái dương ở trán hắn. Hắn từ từ mở mắt.
Khi Tả Mạc từ trạng thái hưng phấn dần bình tĩnh lại, cảnh tượng trước mắt khiến hắn sững sờ.
Dưới trời sao mênh mông, ma tộc ở thành Thái An bay lên trời đông nghịt nhìn không thấy cuối.
Nhưng là…
Bọn làm gì mà nhìn mình chằm chằm vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.