Tu Chân Thế Giới

Chương 332: Sát vụ




Haiz, cuối cùng cũng tu luyện thành loại thứ ba trăm của tiểu yêu thuật.
Tả Mạc thở dài một hơi. Tiểu yêu thuật không phức tạp nhưng chủng loại đa dạng, làm người ta đau đầu vô cùng. Nếu không phải căn cơ của hắn không tồi thì có vấn đề rồi.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lại, phía trước đang xảy ra rối loạn.
Có chuyện!
Tả Mạc không sợ mà còn lấy làm mừng, liên tiếp bao nhiêu ngày hắn cũng không nhớ rõ, nhưng từ khi tiến nhập cái chiến trường cổ chết tiệt này bọn họ không gặp qua bất cứ thứ gì. Thân hình khẽ động, hắn xuất hiện tại chỗ của đội ngũ tiền phương.
Cách đó không xa, huyết vụ tràn ngập thưa thớt, trong đó mơ hồ có động tĩnh. Phạm vi của huyết vụ cực lớn, không giới hạn.
Cẩn thận, đội ngũ dừng lại.
Bồ yêu đi ra, thần sắc ngưng trọng nhìn vào huyết vụ trước mặt: "Cẩn thận, đây là sát vụ, bên trong có Sát Hồn thú."
Tả Mạc không phải lần đầu tiên nghe Bồ yêu nói về Sát Hồn thú, mỗi lần Bồ yêu nói đến thì khẩu khí đều ngưng trọng, hắn nhịn không được hỏi: "Lợi hại vậy sao?"
"Ừ." Bồ yêu nhìn huyết vụ trước mặt, trong mắt khó nén được kinh sắc: "Hết thảy ở chiến trường, sau khi chết nếu không siêu độ, người chết trận đều biến thành tinh hồn du đãng ở trên chiến trường. Chiến trường sát khí dày đặc, những tinh hồn này không tiêu tán trái lại hấp thu sát khí hình thành nên sát hồn. Sát hồn lâu ngày thành Sát Hồn thú. Sát vụ này quy mô chưa từng thấy, chỉ sợ Sát Hồn thú bên trong không phải đơn giản."
Lời nói của Bồ yêu làm Tả Mạc có chút do dự, nếu như thực sự nguy hiểm như thế, tiến nhập huyết vụ này…
Suy nghĩ một chút, hắn hạ lệnh đóng quân tại chỗ.
Kinh Ô doanh diện mạo sáng sủa hẳn lên.
Kim Ô đường kín người hết chỗ, thỉnh thoảng có thể thấy tốp năm tốp ba người đang thảo luận nhỏ, náo nhiệt phi thường. Đây là thói quen hình thành từ khi ở Tiểu Sơn giới. Mọi người đều xuất thân từ những môn phái nhỏ, kiến thức có hạn, nhiều lúc gặp phải vấn đề mà cá nhân không thể giải quyết. Rơi vào đường cùng, mọi người tập trung nhau lại chính là lựa chọn duy nhất. Dần dà, nó trở thành thói quen của Kim Ô doanh.
Bầu không khí của Kim Ô doanh đặc biệt sáng sủa, trong khốn cảnh mọi người tín nhiệm lẫn nhau, là mảnh đất màu mỡ nhất, mà ngọc giản Tả Mạc đưa cho như một trận mưa xuân nhất thời làm sinh cơ phơi phới bừng bừng.
Nhưng hiện tại, bọn họ tụ tập cùng một chỗ không phải thảo luận các vấn đề về phù trận.
"Phía trước chúng ta chính là sát vụ. Tuy rằng đại nhân quyết định tạm thời đóng quân nhưng chúng ta phải chuẩn bị tốt cho việc xâm nhập sát vụ." Tôn Bảo trầm giọng nói.
Mọi người phía dưới đều cẩn thận lắng nghe, từ khi tất cả mọi người đều đưa ra lục tâm thệ, cảm tình càng thêm thân thiết. Nếu như nói trước đây mọi người chỉ hợp tác với nhau thì bây giờ mọi người giống như đồng môn vậy.
"Ta không muốn phá huỷ kế hoạch tu hành của mọi người nhưng tình huống nguy cấp." Cát Vĩ nói tiếp: "Chúng ta là Kim Ô doanh, không thể chỉ đứng sau đại nhân mà phải tận lực giúp đỡ đại nhân. Không như thế chúng ta chỉ là những kẻ vô dụng sao?"
Mọi người phía dưới đồng loạt gật đầu, mặt lộ ra vẻ tán thành.
Tôn Bảo âm thầm gật đầu, nghiêm nghị trầm giọng nói: "Cho nên, ta cùng Cát Vĩ đại sư phụ quyết định tập hợp lực lượng của toàn doanh, luyện chế ra một kiện pháp bảo!"
Loại thứ năm trăm!
Tả Mạc thần kinh tê liệt ngồi bệt xuống dưới đất.
Tả Mạc điên cuồng tu luyện tiểu yêu thuật, không vì cái gì khác chỉ vì có thể sớm từ trong tay Bồ yêu đổi được bộ pháp quyết kia. Nếu như xâm nhập vào sát vụ này, nguy hiểm nhất chính là Chu Tước doanh và Kim Ô doanh.
Xâm nhập sát vụ mới chính thức tiến vào bên trong chiến trường cổ.
Phía trước tuy rằng nguy hiểm nhưng so với những ngày qua làm người ta hoang mang tuyệt vọng trái lại làm Tả Mạc nhìn thấy nhiều hi vọng hơn. Bồ yêu cũng chứng thực điều này, càng tới gần hạch tâm của chiến trường, hắn lại càng có khả năng làm rõ mọi thứ.
Trừ khi bọn họ có thể tìm được truyền tống trận có thể vận hành, bằng không, phải làm rõ vị trí cụ thể của nơi này thì mới có khả năng đi ra khỏi đây.
Mồ hôi thành những dòng suối nhỏ dọc theo gương mặt chảy xuống, Tả Mạc chẳng buồn lau đi, thanh âm khàn khàn nói: "Bồ yêu, pháp quyết!"
"Tốt." Bồ yêu không nói lời thừa, thập phần dứt khoát đưa ra một quả ngọc giản.
Nắm lấy ngọc giản, Tả mạc cảm thấy thể lực khôi phục được một chút, đè nén xúc động hướng Chu Tước doanh chạy tới. Ở phía sau hắn, ánh mắt Bồ yêu lóng lánh quang mang dị dạng, hắn thì thào rất nhỏ: "Thần dẫn thuật… Thật làm người ta mong chờ à…"
Trước mặt Công Tôn Sai, cả đội Chu Tước doanh đã có mặt.
Mọi người lặng ngắt như tờ, thần sắc tràn ngập mong đợi, đây là lần đầu tiên bọn họ tập hợp sau khi xâm nhập vào nơi quái quỉ này. Lẽ nào có nhiệm vụ mới? Rất nhiều người không khỏi cảm thấy hưng phấn, đối với đám hiếu chiến này, thời gian dài như thế, mỗi ngày đều túm tụm ở trên thuyền không khỏi khiến cả người đều mốc meo đi.
"Từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ huấn luyện của các ngươi tạm thời ngừng mà thay vào đó là tu luyện bộ pháp quyết này."
Công Tôn Sai mỉm cười, lập tức, đám người Tông Như bên cạnh hắn cấp tốc phát ngọc giản cho mọi người.
Trên mặt mọi người đều lộ vẻ nghi hoặc, tu luyện pháp quyết mới? Nhưng bọn vẫn kiềm chế hiếu kì trong lòng mà đứng nguyên không nhúc nhích.
"Mọi người xem đi."
Đến lúc Công Tôn Sai nói ra, bọn họ mới nhanh chóng lật xem ngọc giản trong tay.
"Sát Linh".
Công Tôn Sai nhìn thấy trên mặt mọi người lộ ra vẻ mừng rỡ và khiếp sợ không khỏi mỉm cười. Có được bộ pháp quyết này, sức chiến đấu của Chu Tước doanh không những không giảm đi trái lại còn tiến thêm một bước nữa.
Nhưng, thực lực của bản thân…
Ánh mắt hắn nhìn về phía Tả sư huynh đang ở xa xa vùi đầu mà tu luyện, đột nhiên cười cười.
Một khoảng thời gian nữa có lẽ có sẽ dành cho Tả sư huynh một sự kinh hỉ.
Toàn bộ đội ngũ đóng quân ngay tại bên cạnh sát vụ. Ở doanh địa, khí thế ngập trời, ngay cả Tả Mạc cũng vùi đầu vào khổ tu. Sát vụ ngay trước mắt, không có gì có thể khiến Tả Mạc cảm thấy tràn ngập động lực như giờ. Thực lực tăng lên một phần, sinh cơ sẽ tăng thêm một phần.
Dưới sự kích thích của tử vong, Tả Mạc khai thác tiềm lực kinh người của bản thân, tiến cảnh thần tốc.
Hắn bây giờ tu luyện đại nhật ma thể đã đến biến hoá thứ ba "Nhật Văn chưởng", uy lực của chiêu này khiến hắn hưng phấn không thôi. Chiêu này có thể ngưng tụ ra một kim sắc cự chưởng hơn mười trượng, một chưởng đi ra, non nửa đỉnh núi không cánh mà bay. Ngay cả Tạ Sơn và Thúc Long nhìn thấy chiêu này của Tả Mạc cũng không khỏi trợn mắt há mồm.
Trong lòng Tạ Sơn bây giờ cảm thấy may mắn, hoàn hảo bản thân sau khi đột phá kim đan không có đầu óc choáng váng. Đại nhân không biết từ nơi nào học được bí kĩ quỷ dị, mỗi loại đều uy lực vô cùng lớn. Hắn dám khẳng định, nếu như chính mình cùng đại nhân giao chiến, tuyệt đối không có nửa phần thắng.
Đứng ở bên cạnh Tả Mạc càng lâu, Tạ Sơn trong lòng càng kính nể. Trong mắt hắn, Tả Mạc thần bí khó lường, cả người có quá nhiều bí ẩn.
Tả Mạc đầy bùi đát, bàn tay đau đớn như đao cắt, trên bàn tay mơ hồ có thể thấy được ba đạo kim tuyến. Nhật Văn chưởng uy lực rất mạnh nhưng tu luyện khó. Tả Mạc cần phải tu luyện đến độ bàn tay đầy kim tuyến, như lưới dệt, Nhật Văn chưởng mới có thể coi là có chút thành tựu.
Đại nhật ma thể sáu loại biến hoá, mỗi loại biến đều bác đại tinh thâm, dễ học khó tinh.
Bồ yêu lần này rất lạ, không có quấy rầy hắn tu luyện đại nhật ma thể, chẳng nhẽ hắn biết bên trong có nguy hiểm gì? Tả Mạc trong lòng biết rõ, Bồ yêu nếu như điên lên, ai cũng không đỡ được.
Hắn ngẩng đầu nhìn chung quanh, thấy những người khác đều đang liều mạng tu luyện, nhất thời tràn ngập ý chí chiến đầu. Sát vụ thì sao? Có huynh đệ như thế, đừng nói sát vụ, kể cả là địa phương hung hiểm hơn cũng không khiến hắn sợ hãi chút nào!
Cảm xúc dâng trào, Tả Mạc thuận miệng đối với Thập Phẩm đang chơi cùng tiểu hoả và tháp nhỏ nói: "Thập Phẩm, ngươi không phải cần tu luyện sao, đừng có lười biếng!"
Thập Phẩm trong lòng rất uỷ khuất, khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp. Trong lòng còn sợ hãi lườm chim ngốc một cái, vừa đúng lúc con mắt chim ngốc mở ra một khe nhỏ, hàn quang chợt loé lên, thân thể Thập Phẩm cứng đờ bị tháp nhỏ vừa vặn đụng phải.
Tháp nhỏ hưng phấn quay tròn liên tục, tiểu hoả ở một bên hài lòng mà xèo xèo réo gọi.
Chim ngốc liếc Thập Phẩm một cái, lại nhắm mắt lại.
Thập Phẩm chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, lập tức thành thật chơi tiếp cùng tiểu hoả và tháp nhỏ.
Tả Mạc không phát hiện ra dị dạng, trong mắt hắn, Thập Phẩm cùng tháp nhỏ và tiểu hoả vui chơi là vô cùng bình thường. Hắn quay sang, quan thiết mà nhìn Ác Quỷ.
Nắm lấy tay Ác Quỷ, thần thức tiến vào trong cơ thể, Tả Mạc nhíu mày, tia tử mang trong cơ thể Ác Quỷ cực kì yếu ớt không có chút dấu hiệu tăng cường nào. Nhưng khiến hắn cảm thấy an tâm chính là huyền sát khí đối với Ác Quỷ không có chút ảnh hưởng nào.
Tả Mạc đối với điều này rất lấy làm kì lạ, pháp quyết bí kĩ của Ác Quỷ đều quỷ dị khó lường. Ngay cả Bồ yêu luôn tự xưng là kiến thức rộng rãi cũng không biết rõ lai lịch.
Nhưng, Tả Mạc đối với những điều này không thèm để ý.
"Ác Quỷ, chúng ta nhất định có thể đi ra ngoài."
Thanh âm của Tả Mạc không lớn nhưng tràn ngập sự kiên định.
Thập Phẩm trong lòng tràn ngập uỷ khuất, đối với một kẻ lập chí trở thành cường giả thập phẩm như hắn mà nói, khuất nhục trước dâm uy của chim ngốc, tuy rằng chỉ là bất đắc dĩ nhưng vẫn là một đả kích không nhỏ.
Hắn vốn tưởng rằng mình là linh thú cực mạnh dưới trướng chủ nhân, không nghĩ tới, còn có gia hoả mạnh đến vậy!
Nói thật, Thập Phẩm không thích chim ngốc chút nào. Cái tên gia hoả bành choẹ, đỏm dáng, đối với chủ nhân thì không làm ra vẻ lạnh không nhạt, thực sự đáng chết! Hắn không ngừng nghĩ qua rằng sẽ thay thế chủ nhân dạy dỗ con chim ngốc này.
Không nghĩ tới, bản thân ngược lại bị dạy dỗ trước…
Không những bị dạy dỗ mà còn phải như đứa ngốc chơi cùng những đứa trẻ ngu ngốc này…
Cuộc sống thật u ám à!
Tháp nhỏ không biết rằng Thập Phẩm ở phía đối diện đang suy sụp tinh thần, nó chơi đùa vẫn hồ hởi, vừa mới thành công đụng vào Thập Phẩm một chút đã cổ vũ ý chí chiến đấu của nó cùng tiểu hoả. Đây là lần đầu tiên chúng nó chạm thành công vào người Thập Phẩm khi chơi truy đuổi.
Trong lúc không để ý ba đứa nhỏ từ từ tiến gần tới sát vụ.
Thập Phẩm chìm đắm trong sự buồn khổ còn tháp nhỏ và tiểu hoả thì chỉ để ý đến chơi đùa.
Không ai chú ý tới nguy hiểm đang tới.
Bỗng nhiên, trong sát vụ bay ra một đạo quang mang đỏ sậm, chuẩn xác vô cùng bắn trúng tháp nhỏ.
Đang chơi đùa vui bỗng cả người tháp nhỏ cứng đờ, giống như quả cân rơi xuống, đạo quang mang đỏ sẫm giống như chiếc lưỡi dài của con quái thú, đem tháp nhỏ cuốn chặt, kéo tháp nhỏ nhanh chóng tiến vào trong sát vụ.
Biến cố này không hề có dấu hiệu báo trước, sét đánh không kịp bưng tai.
Một đạo quang mang đỏ sậm khác lao thẳng tới trước mặt tiểu hoả.
Thập Phẩm lúc này mới có phản ứng, khuôn mặt âm trầm nhỏ nhắn trong nháy mắt đầy sát khí, hai mắt mạnh mẽ mở to, hắc Nguyệt Nha đang bay lượn hoá thành một đạo hắc quang trảm trúng hồng quang.
Hồng quang vang lên một tiếng, liền chạy trốn vào sát vụ.
Chim ngốc mở choàng hai mắt, hung quang chợt loé, gào lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.