Tố đang đợi Tả Mạc.
Tuy nàng không rõ Tả Mạc có trợ giúp mình hay không, tại hội đấu kiếm, nàng không giữ được lời giúp đỡ Tả Mạc. Nàng sở dĩ vẫn đợi, mà không chạy thẳng đến núi Vô Không, là bởi vì tin Lâm Khiêm. Không biết vì sao, nàng đối vị trẻ tuổi thần bí dị thường tràn ngập lòng tin.
"Lúc nào bắt đầu?" Tả Mạc hỏi.
"Không cần sốt ruột." Tố cầm trên tay một cái bình ngọc: "Đây là hoàng gia bảo liệt hỏa đan, ngươi ăn vào trước, ta hỗ trợ ngươi ổn định dược lực."
Do dự một chút, hắn vẫn tiếp nhận bình ngọc. Vừa mở ra bình ngọc, lập tức có thể cảm nhận được một cỗ sóng nhiệt từ miệng bình ngọc bốc lên, hạt châu bên trong như điêu khắc từ hồng ngọc mà ra.
Hỏa chung duẩn là hàn diễm, hỏa lực trong liệt hỏa đan này, rõ ràng là liệt diễm, hai tính chất tuyệt nhiên tương phản, dung hợp chỉ sợ tương đối phiền phức.
Nhưng Tả Mạc quyết định thử một chút, bởi vì trước đây thử qua hỏa kim ô trong kim ô hoàn, cũng đồng dạng là liệt diễm.
Bên trong tĩnh thất, hai người một trước một sau khoanh chân ngồi, Tố ngồi ở phía sau Tả Mạc.
"Liệt hỏa đan là lấy từ dung nham trong lòng đất luyện chế mà thành, chứa đựng dung nham địa hỏa, bá đạo không gì sánh được, ngươi phải cẩn thận." Tố dứt lời, cũng không mất thêm thời gian, thân thủ đặt lên phía sau Tả Mạc.
Tả Mạc bỏ một viên liệt hỏa đan vào trong miệng.
Liệt hỏa đan vừa vào cổ họng, liền hóa thành một cỗ nóng cháy không gì sánh được. Cỗ nhiệt lưu cực kỳ nóng hổi này như dung nham, Tả Mạc chỉ cảm thấy nó tựa như muốn thiêu thủng thân thể hắn.
Quả nhiên bá đạo!
Không dám chậm trễ, Tả Mạc vội vận chuyển linh lực, vây lấy cỗ nhiệt lưu đỏ đậm này! Nếu để mặc cổ nhiệt lưu tàn phá bừa bãi cơ thể, không lâu, kinh mạch sẽ bị tổn thương.
Chỉ thấy da Tả Mạc đỏ bừng lên, giống như sắt nung đỏ.
Tố cũng không dám chậm trễ, vận chuyển linh lực, cẩn thận mà xâm nhập cơ thể Tả Mạc. (Chú: Câu này mèo dịch hay quá, làm anh tưởng tượng quá đà)
Tả Mạc nhận thấy được linh lực từ sau lưng rót vào, không chút kinh hoảng, mà cẩn thận quan sát. Thần thức của hắn vốn cường đại, huống chi cơ thể hắn chính là sân nhà của hắn, linh lực của Tố cũng bị hắn nhìn thấu.
Hiếu kỳ linh lực đặc biệt! Tả Mạc không khỏi cảm thấy hứng thú.
Linh lực của Tố cũng không phải như dòng nước, mà là như vô số tơ nhỏ di động, tựa như từ vô số cá nhỏ cấu thành bầy cá, mười phần kỳ lạ. Hắn nhớ kỹ kiếm quyết của Tố là từ lực, lẽ nào trong đó có bí quyết?
Tả Mạc không khỏi ghi nhớ trong lòng.
Tố ngàn lần nghĩ không ra, nàng hỗ trợ Tả Mạc hóa giải dược lực, không ngờ lại bị Tả Mạc rình xem một ít ảo diệu linh lực của nàng. Kỳ thực cũng không phải là nàng sơ suất, mà là thần thức của Tả Mạc bây giờ, vượt xa so với người thường tưởng tượng. Ai có thể nghĩ đến, một tu giả trúc cơ kỳ, lại có được thần thức cường đại như vậy?
Tu vi ngưng mạch kỳ cùng trúc cơ kỳ chênh lệch bao xa, Tả Mạc lúc này chính thức nhận ra.
Linh lực Tố cũng không cương mãnh, nhưng cuồn cuộn không dứt, liệt hoả đan bá đạo không gì sánh được, bị cỗ linh lực quấn lấy, không thể động đậy.
Tả Mạc biết rõ, tự mình phải động thủ!
Tố có thể làm, chỉ là giúp hắn ổn định dược lực, nhưng luyện hóa ra sao, phải tự hắn làm.
Hắn cũng không lập tức đưa linh lực của mình tới, mà là thông qua thần thức quan sát cỗ dược lực cương mãnh bá đạo.
Tố cẩn thận khống chế linh lực của bản thân, dù sao cũng là trong cơ thể Tả Mạc, khả năng khống chế của nàng rất kém.
Qua một lát, linh lực Tả Mạc vẫn không nhúc nhích, không có nửa điểm ý tứ tiến lên.
Sao còn chưa động thủ? Nàng không khỏi nhíu mày, không rõ Tả Mạc tại sao kéo dài, lẽ nào hắn không biết luyện hóa dược lực?
Ngay khi nàng cảm thấy không giải thích được, linh lực Tả Mạc bỗng nhiên động.
Hai cỗ linh lực cực nhỏ, hướng tới dược lực được nàng ổn định đánh tới.
Linh lực nhỏ như thế?
Nàng hơi bất mãn, người này rốt cuộc đang làm cái gì, dùng chút linh lực như thế, tưởng luyện hóa được cỗ dược lực, khi nào mới xong? Nàng vững vàng ổn định dược lực, nhưng mà dược lựuc của liệt hỏa đan mười phần bá đạo, tuy rằng bị linh lực của nàng kiềm chế, nhưng như bị nhốt ở trong lồng như dã thú, không ngừng giãy dụa. Linh lực của nàng đã từng chút mà tiêu hao, mặc dù tiêu hao tốc độ cũng không nhanh.
Nhưng vào lúc này, có hai cỗ linh lực, vòng đến dược lực phía sau.
Vẫn là quá ít!
Tố nhịn không được định nhắc nhở Tả Mạc, luyện hóa dược lực cần phải tiêu hao đại lượng linh lực, không nên ở tiết kiệm linh lực.
Không đợi nàng mở miệng, lại là hai cỗ linh lực!
Hai cỗ!
Lại là hai cỗ!
...
Trong thời gian ngắn, linh lực của Tả Mạc phân làm tám mươi phần thật nhỏ.
Tố trợn mắt há mồm, này, làm cái gì vậy...
Kế tiếp một màn, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng.
Tám mươi phần linh lực, chúng tựa như cá chạch trơn trượt dị thường, chui vào trong liệt hỏa đan đang bị linh lực của nàng bao vây. Trong chớp mắt, dược lực bá đạo bị linh lực thật nhỏ của Tả Mạc phân tách thành bảy tám khối nhỏ.
Nhìn dược lực bá đạo không gì sánh được từng chút bị những linh lực thật nhỏ không gì sánh được kia gặm như tằm ăn rỗi, không, đã không phải tằm ăn rỗi, tuy rằng là tăng dần, nhưng tốc độ cực nhanh.
Một thời thần ngắn ngủi, dược lực nguyên bản, bị luyện hóa chỉ còn lại một mẩu nhỏ.
Rất nhanh, dược lực liệt hỏa đan bị luyện hóa sạch sẽ.
Luyện hóa được là một tia hỏa lực tinh thuần đỏ thẫm. Tả Mạc có thể cảm nhận được nhiệt độ ẩn chứa trong tia hỏa lực cực tế này, nó là tinh hoa của viên liệt hỏa đan, cũng là mục tiêu của Tả Mạc.
Hỏa lực tinh thuần như vậy, cũng không phải tầm thường, tuy chỉ có một tia. Nghĩ đến vừa rồi Tố nói, liệt hỏa đan là lấy từ dung nham dưới đất luyện chế mà thành, thảo nào tia hỏa lực ẩn chứa trong đó tinh thuần như vậy. Trong âm hỏa châu thiên, trình bày và phân tích về hỏa, đủ loại địa hỏa, đều là hỏa chủng phẩm cấp không thấp.
Một tia địa hỏa tinh thuần như thế, đối với hắn mà nói, khác nào "thuốc bổ" tuyệt hảo!
Tả Mạc cẩn thận mà khống chế hỏa chung duẩn, hỏa chung duẩn vừa xuất hiện, một cỗ khí tức âm hàn băng lãnh nhất thời tràn ngập ra.
Hỏa chung duẩn màu trắng sữa nhanh chóng bao lại tia địa hỏa đỏ thẫm.
Một cái âm hàn, một cái nóng cháy, không ngờ kỳ diệu mà dung hợp lại. Tả Mạc có thể rõ ràng mà cảm thấy, hỏa chung duẩn sau khi hút vào tia địa hỏa này, xảy ra biến hóa vi diệu nào đó. Chỉ là số lượng địa hỏa quá ít, biến hóa vô pháp biểu hiện rõ ràng.
Điều này làm cho hắn có chút bất ngờ, phiền phức dự tính không xuất hiện, toàn bộ quá trình dung hợp hấp thu thuận lợi làm hắn hơi giật mình.
Ba mươi sáu viên liệt hỏa đan, nói cách khác, còn ba mươi lăm tia địa hỏa.
Hắn không khỏi bắt đầu mong đợi, nếu có ba mươi sáu tia dung nham địa hỏa dung nhập hỏa chung duẩn, sẽ phát sinh biến hóa gì?
Nếu dung hợp không có vấn đề gì, Tả Mạc như gió, nhanh chóng ném vào miệng một viên liệt hỏa đan.
Tố vững vàng ổn định linh lực, bất tri bất giác, trên thái dương nàng xuất hiện một tầng mồ hôi tinh mịn. Nàng bắt đầu cảm thấy cật lực. Tốc độ Tả Mạc thực sự quá nhanh, một viên tiếp một viên, nàng hoàn toàn không thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Nàng rất muốn dừng lại, nhưng nàng cố nén lại. Một tu giả ngưng mạch kỳ, thế mà yêu cầu một tu giả trúc cơ kỳ nghỉ ngơi và hồi phục, nàng không nói được lời này! Huống chi, nàng phải làm vẻn vẹn chỉ là ổn định dược lực, luyện hóa tiêu hao linh lực nhanh hơn, Tả Mạc không mở miệng, nàng sao nói ra đây?
Chỉ có chống đỡ!
Nàng đến bây giờ, cũng không rõ Tả Mạc thực sự làm như thế nào.
Rõ ràng người luyện hóa tiêu hao linh lực nhanh hơn mới đúng, vì sao đến tận bây giờ, hơn mười viên liệt hỏa đan, Tả Mạc lại không chút nào lộ ra trạng thái mệt mỏi. Sao có khả năng? Hắn rõ ràng chỉ là một tu giả trúc cơ kỳ!
Tố cắn chặt răng, linh lực của nàng nhanh chóng bao lấy dược lực liệt hỏa đan hóa mở ra, linh lực Tả Mạc phải đi qua linh lực của nàng, mới có thể trực tiếp tiếp xúc cùng dược lực. Cho nên linh lực Tả Mạc nhất cử nhất động, nàng biết đại khái.
Thế nhưng dù cho nàng biết đại khái, nàng cũng không hiểu rõ.
Hơn mười cỗ linh lực, Tả Mạc khống chế được thông suốt, hắn hiển nhiên không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy. Phương thức luyện hóa quái dị không gì sánh được của Tả Mạc này, lần đầu tiên này nhìn thấy, không khỏi có ý nghĩ rất bội phục Tả Mạc. Phân cách dược lực thành nhiều khối, phân ra mà luyện hóa, có thể tăng hiệu suất luyện hóa.
Làm nàng cảm thấy giật mình chính là, những linh lực thật nhỏ kia, sắc bén tựa như đao. Chúng tuy nhỏ, nhưng lại có thể dễ dàng mà cắt xén dược lực thành nhiều khối.
Tu vi của nàng cao hơn Tả Mạc rất nhiều, kiến thức cũng rộng, tự nhiên minh bạch sao mới có thể làm được.
Phải được nơi dược lực yếu ớt nhất, mới có thể đạt được hiệu quả như vậy.
Nhưng vấn đề then chốt là, Tả Mạc sao có thể nhanh như vậy chuẩn xác tìm được vị trí dược lực yếu nhất? Linh lực của nàng bao vây lấy dược lực, nhưng nàng tự biết không cách nào làm được như vậy.
Không riêng gì nàng, kể cả sư huynh Cổ Dung Bình, cũng tuyệt đối không làm tinh tế được như vậy!
Đậy chắc là bí mật của Tả Mạc!
Nghĩ thông suốt điểm này, khiếp sợ trong lòng Tố dần dần biến mất. Dài ngắn đều có cái hay dở riêng, Tả Mạc thể hiện năng lực của mình trong hội đấu kiếm, sao có thể không có chỗ độc đáo, chỉ làm nàng ngạc nhiên.
Tâm tình bình tĩnh, nàng không khỏi thưởng thức "biểu diễn" của Tả Mạc.
Khống chế linh lực tinh tế của Tả Mạc, xứng đáng với hai chữ "biểu diễn". Hơn mười đạo linh lực, khống chế như thường, phối hợp lẫn nhau thành thạo, tựa như một chi quân đội, phân công minh xác, nhịp nhàng ăn khớp. Dược lực táo bạo bá đạo tựa như một cự thú miệng hùm gan sứa, dễ dàng bị cắt xén chia tách. Toàn bộ rất nhanh tinh chuẩn, sạch sẽ lưu loát, không có một tia rơi rớt.
Quan sát chúng biểu hiện, quả thực là một loại hưởng thụ.
Chẳng qua, chuyện này cũng lộ rõ nhược điểm linh lực Tả Mạc không đủ mạnh. Hơn nữa tinh tế khống chế tuy rất có tác dụng với phù trận, nhưng đối với kiếm quyết mà nói, cũng không quá nhiều ưu thế.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tố liền đưa ra phân tích của mình.
Trong mắt nàng, Tả Mạc vẫn cường đại, nhưng đi cùng cường đại của hắn, nhược điểm cũng rõ ràng. Nói cách khác, Tả Mạc cường đại chỉ là ở tình huống riêng mới có thể phát huy. Nàng nhớ trong hội đấu kiếm, Tả Mạc bố trí phù trận quy mô kinh người, không phải là sáng tạo một hoàn cảnh phát huy bản thân sao?
Nàng không khỏi lắc đầu, cường đại như Tả Mạc, nàng xem ra, chỉ có thể coi là giả cường đại, có hạn chế nhiều lắm.
Kiếm tu mới là chính đồ, vô luận trong hoàn cảnh gì, kiếm tu đều có thể nắm chặt số phận của mình! Nghĩ như vậy, nàng không khỏi càng thêm kiên định quyết tâm tu kiếm, trong lòng tràn ngập mong đợi với kiếm phôi sắp luyện chế.
Sau ba canh giờ, viên liệt hỏa đan cuối cùng được nuốt vào bụng, nhanh chóng luyện hóa thành một tia dung nham địa hỏa.
Tia dung nham địa hỏa thứ ba mươi sáu dung nhập, hỏa chung duẩn lúc trước vẫn không hề động tĩnh, phát sinh biến hóa kinh người!