Nghe thấy tiếng cười của Nhạc Thành, những người bao vây xung quanh tim trở nên đập nhanh không ít, bọn họ đã biết Nhạc Thành vô cùng tức giận.
- Phùng tẩu đã chết, ta sẽ cho các ngươi sống không bằng chết.
Nhạc Thành cười lạnh những người kia, sau đó thân ảnh của hắn loáng một cái đã xuất hiện trước Hổ Kình, trong mắt tràn ngập tơ máu, cùng lúc đó, hai tay của hắn đặt lên trên vai của Hổ Kình.
- Rắc rắc.
Sau một thanh âm giòn tan, cánh tay đã bị Nhạc Thành đánh gãy, máu tươi bắn ra.
- A…
Một thanh âm thảm thiết vang lên, cơ mặt của Hổ Kình đã co quắp lại, tràn ngập đau đớn kịch liệt, đau đớn này hắn không thể nào thừa nhận nổi.
- Ta sẽ không để cho ngươi chết, ta sẽ cho ngươi cùng Viễn Cổ Hổ Tộc bị diệt tộc, các ngươi sẽ sống không bằng chết.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hổ Kình, Nhạc Thành hiện lên vẻ dữ tợn, sát ý nồng đậm.
Nhìn thấy Hổ Kình bị mất hia cánh tay, hơn nghìn Đấu Tôn và Đấu Tông phía xa xa liền cảm thấy sợ hãi, trong khoảng thời gian này bọn họ không biết phải làm sao cho tốt, hơn một nghìn người hai mặt nhìn nhau, bọn họ muốn chạy trốn nhưng Hổ Mãnh lão tổ cùng với Hổ Kình thái thượng trưởng lão đã ra tay cản lại đối phương.
- Đại Song, Tiểu Song trông chừng bọn họ, để cho bọn họ nhìn Viễn Cổ Hổ Tộc bị diệt tộc.
Nhạc Thành di chuyển thân hình rồi nói tiếp:
- Mọi người giết cho ta, giết sạch một người cũng không giữ lại.
- Phùng tẩu, người xem, Nhạc Thành sẽ báo thù cho người.
Nhạc Thành rít gào, thân ảnh của hắn di chuyển tới gần một nghìn người kia, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng theo sát, Âm Dương Kiếm Ám Ảnh Kiếm thì lơ lửng quanh người của hắn.
- Đi.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi sau đó Âm Dương Kiếm chia làm tám, Ám Ảnh Kiếm chia làm ba trong nháy mắt bắn về phía hơn nghìn người của Viễn Cổ Hổ Tộc.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Liên tiếng là những thanh âm quỷ dị vang lên nơi mà kiếm quang đi, qua thi thể rơi rụng đầy trên mặt đất.
- Giết.
Mười ngón tay của Nhạc Thành bắn ra, đoạt hồn chỉ dữ dội xuất hiện, không có ai có thể ngăn cản được.
- Giết.
Kim Tiên Khôi Khiếu Thiên Hổ, Tứ Sí Ma Ưng, Đại Hắc cùng với nhóm người thuộc Đại đội hộ vệ Kim Long, Nhạc Cốc, Nhạc Liệt còn có Yêu Huyên bọn họ cũng xuất hiện, cuộc tru diệt bắt đầu.
- Dừng tay, tên tiểu tử ngươi dừng tay cho ta.
Hổ Mãnh nhìn cảnh tượng phía trước, ánh mắt oán độc bắt đầu chuyển sang vẻ tuyệt vọng, mà Hổ Kình lúc này vẫn còn đau đớn, nhìn cảnh tượng trước mắt mà sợ hãi.
- A.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt vang lên, những người tu vi thấp chưa biết gì đã bị đánh chết, hơn một nghìn người chốc lát đã bị giết chết.
Lúc này sát khí của Nhạc Thành tràn ngập, sự tức giận của hắn không những không được phát tiết mà còn kích động hơn"
- Phùng tẩu cũng chỉ là người bình thường mà thôi, các ngươi cũng nhẫn tâm hạ thủ, các ngươi chuẩn bị chon cùng đi.
- Mọi người nghe đây, đồ thành, một người cũng không giữ lại.
Nhạc Thành rít gào lạnh nhạt mà nói, thanh âm kinh khủng quẩn quanh trên không trung.
- Xoẹt.
Nhạc Thành dẫn đầu tiến vào thành, theo cùng còn có năm bộ Kim Tiên Khôi Lỗi, cùng Âm Dương Kiếm, Ám Ảnh Kiếm.
- Hống.
- Ngao.
Kim Tiên Khôi Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Tứ Sí Ma Ưng, Yêu Cơ, Đại Hắc bọn họ nhìn thấy chủ nhân tức giận như vậy thì cũng nhào vào trong thành.
- Đại đội hộ vệ Kim Long, Yêu Huyên Thanh Đồng, Hồng Loan bọn họ cũng do dự một chút nhưng sau đó liền tiến vào trong thành, khắp nơi là một mảng máu, trong chốc lát nơi này giống như biến thành địa ngục vậy.
- Không nên, không nên giết người.
Hổ Mãnh nhìn thấy hết thảy thì tỏ ra tuyệt vọng, đối phương ngay cả người bình thường cũng không tha, đây tuyệt đối là ác ma, tuyệt đối là kinh khủng, cuối cùng Hổ Mãnh chỉ có thể nhắm mắt lại, không đành lòng mà nhìn, đều là tộc nhân của hắn mà hiện tại đã bị tru diệt toàn bộ, trắng trợn tru diệt.
Hổ Kình nhìn thấy cảnh tượng phát sinh trước mắt thì hắn căn bản không hiểu có chuyện gì xảy ra, trong lòng hắn không nhớ là hắn giết trúng người nào mà khiến cho Nhạc Thành phải tức giận như vậy.
Hổ Kình cũng không dám nhìn nữa, hắn nhắm chặt hai mắt lại, tuy nhiên những tiếng kêu sợ hãi vẫn truyền vào tai của hắn.
- Hai lão già kia, chủ nhân ta gọi các ngươi tới, các ngươi hãy thành thật khai báo.
Đại Song, Tiểu Song hai người tức giận tiến tới mà nói, hai tay của nàng
Ở trên đại thành, ba canh giờ sau đại thành này đã trở thành địa ngục, máu tươi từ bên trong chảy ra, hội hợp vào bên ngoài sơn cốc rõ ràng là đã tạo thành một dòng sông, giờ phút này bất luật ai cũng không thể không hoảng sợ.
Hổ Mãnh, Hổ Kình hai người giờ phút này tuyệt vọng nhìn cảnh tượng phía trước, trong mắt của bọn họ có một chút nước mắt, bọn họ không hề muốn nhìn thấy nữa, không muốn nghe nữa.
Thu hồi Âm Dương Kiếm, Ám Ảnh Kiếm và năm con Kim Tiên Khôi Lỗi lại, cả người Nhạc Thành tràn ngập sát khí tới gần Hổ Mãnh và Hổ Kình, chăm chú nhìn hai người, Nhạc Thành nhàn nhạt nói một câu:
- Đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
- Nhạc Thành, ta xin ngươi, ngươi giết ta đi, bọn họ chỉ là tộc nhân bình thường mà thôi.
Hổ Mãnh bắt đầu khẩn cầu.
- Người bình thường, nực cười. Phùng Tẩu bà ấy không phải là người bình thường thôi sao, tại sao các ngươi lại giết bà ấy, thế nào, các ngươi cũng đau lòng, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi, ta muốn cả Viễn Cổ Hổ Tộc, Toan Nghê Tộc, Viễn Cổ Minh Xà tộc Hắc Ám Thần Điện đều phải đau lòng như vậy.
- Đủ rồi, bọn họ chỉ là người bình thường mà thôi, rồi ngươi sẽ gặp báo ứng, ngươi không phải là người.
Hổ Mãnh căm tức nhìn Nhạc Thành, ánh mắt tuyệt vọng một lần nữa xuất hiện, trong đó tràn ngập lửa giận.
- Báo ứng, đối với ta, hiện tịa Viễn Cổ Hổ Tộc các ngươi mới phải gặp báo ứng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhạc Thành cười nói.
- Đại Song, ta muốn hai người bọn họ sống không bằng chết.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song và Tiểu Song. Đại Song và Tiểu Song tu luyện công pháp ma đạo, muốn cho người khác sống không bằng chết thì có rất nhiều thủ đoạn.
- Vâng, chủ nhân.
Đại Song, Tiểu Song hai nàng liền đáp, cả hai khẽ mỉm cười, thủ ấn của bọn họ biến hóa, ngay sau đó ánh sáng tà dị tràn ngập, một mùi khí tức tà ác bắt đầu xuất hiện ở trên không trung.
Mọi người kinh ngạc nhìn, từ trên không trung nhìn xuống chỉ thấy một dòng sông máu, dòng sông này như muốn sôi trào vậy, vô cùng quỷ dị.
- Lên.
Thủ ấn của hai nàng nhấc lên, pháp quyết đánh ra, chỉ thấy dòng sông máu kia bỗng dưng trở nên sôi trào, hai đọa hồng quang huyết thủy tràn ngập, vô cùng mạnh mẽ chạm vào trên người của Hổ Kình và Hổ Mãnh.
- A.
Mọi người nhìn thấy hai đạo hồng quang này thì kêu lên thất thanh, tràn ngập máu tươi khiến cho người ta phải kinh hồn táng đảm.
Mà hai đạo hồng quang sau khi dính vào trên người của Hổ Mãnh Hổ Kình thì cắn lên trên người bọn họ, nuốt chửng vào bụng.
Nhìn thấy thân thể của mình bị máu tươi hút vào, Hổ Mãnh, và Hổ Kình không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương giống như là dã thú, vô cùng thảm thiết.
- Khặc khặc.
Hai luồng hỏa hồng không ngừng nuốt chửng bọn họ thấm sâu tới tận da thịt, khí tức tàn ác tràn ngập xung quanh.
Cảnh tượng này chúng nữ liền quay đầu đi không dám nhìn, đây tuyệt đối là kinh khủng, trên người của Hổ Mãnh và Hổ Kình xuất hiện một lỗ thủng vô cùng lớn, lục phủ ngũ tạng trên người cũng có thể nhìn thấy.
- A.
Hai người thê thảm rít gào, đau đớn vô cùng.
- Tốt lắm.
Nhạc Thành chăm chú nhìn bộ dáng của hai người, xem ra một chút nữa cả hai sẽ chống đỡ không nổi nữa.
Đại Song, Tiểu Song hai người thu thủ ấn trong tay lại, huyết sắc kinh khủng sau đó hóa thành một mảng hồng vụ biến mất ở trên bầu trời, mà hai đạo thanh mang quét qua Hổ Mãnh và Hổ Kình, sắc mặt của hai người hiện tại đã trắng bệch.
Hai người hiện tại hối hận cũng đã không còn kịp, trong lòng cả hai nghĩ đến,tại sao phải đắc tội với người của Nhạc gia thủ đoạn này so với Hắc Ám Thần Điện thì còn tàn nhẫn hơn, Viễn Cổ Hổ Tộc cũng sắp sửa bị diệt tộc, tổn thất này thật là quá nhiều, không thể nào thừa nhận được.