Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 612: Ngươi cũng quá xem trọng chính ngươi




Đoan Mộc Nguyên do dự một chút, lập tức nhìn Nhạc Thành nói.
- Hừ, đúng là trính toán với Kim Tiên Khôi lỗi cua ta đây.
Nhạc Thành thầm hừ một tiếng, sắc mặt hơi đổi.
- Ta sợ đến phía trước vách núi, lôi điện chi uy lại càng thêm cường hãn, Khôi lỗi của ta chỉ sợ chèo chống không được, đến lúc đó Khôi lỗi bị hủy, ngay cả ta đều phiền toái không thôi, hay là nghĩ biện pháp khác thôi.
Nhạc Thành nói, vẻ mặt đau lòng nhìn năm bộ Khôi lỗi.
Nghe thấy lời Nhạc Thành nói, Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên sắc mặt trầm xuống, ai cũng nhìn ra, Nhạc Thành không muốn dùng khôi lỗi của mình mở đường, Khôi lỗi ánh sánh càng ngày càng thịnh, đâu có phải như là chống đỡ không nổi đâu, đây rõ là lấy cớ mà thôi.
- Nhạc Thành, người sáng mắt đừng nói tiếng lóng, ngươi đơn giản là muốn ngăn chặn hai người chúng ta, sau đó chờ chúng ta tiêu hao hết đấu khí, đến lúc đó, ngươi muốn ra tay với chúng ta mà thôi.
Đoan Mộc Xuyên lạnh lùng nhìn Nhạc Thành nói, trong tay một cỗ lực công kích đánh về phía trước, ở đây đang có một đạo lôi điện trụ công kích về phía hắn.
- Thật không, các ngươi là đang nghĩ như vậy sao, nếu vậy ta cũng không có cách nào, dù sao muốn cho Khôi lỗi của ta giúp ngươi mở đường, ngươi hay quên đi.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Xuyên trả lời.
- Nhạc Thành, ngươi chẳng lẽ nghĩ nhiều người là có thể ăn được ta sao, ngươi mười phần sai lầm rồi, hiện tại ta cho ngươi hai cơ hội, thứ nhất là để cho i Khôi lỗi mở đường để cho chúng ta đi qua nơi này, thứ hai chính là cùng chúng ta lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó cũng đừng nghĩ qua thạch bích.
Đoan Mộc Xuyên lạnh lùng nhìn Nhạc Thành nói.
- Lưỡng bại câu thương sao, ngươi cũng quá xem trọng chính các ngươi rồi, lúc trước ta tin tưởng ngươi có thể làm được, nhưng bây giờ, ngươi bảo vệ chính ngươi đi.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, nhưng trong lòng cũng nghĩ đến, có lẽ Đoan Mộc Xuyên, Đoan Mộc Nguyên cũng đã ý thức được nguy cơ, đang có dự định chó cùng rứt giậu đây.
- Thật không, ta xem ngươi che chở ba cô gái này như thế nào, ta đoán ba cô gái này rất trọng yếu với ngươi, chúng ta tự tin là có thể giết một trong ba nữ nhân này, đến lúc đó ngươi nhất định rất đau lòng, coi như là bồi táng cùng với chúng ta mà thôi, tất cả, ta khuyên ngươi hay không nên làm ra chuyện tình hối hận mới tốt, chúng ta tại sao không đồng lòng qua vách núi này rồi nói.
Đoan Mộc Xuyên nhìn ba người Đông Phương Lạc Nhan nói.
Khôi lỗi của Nhạc Thành luôn che chở ba cô gái, cũng làm cho Đoan Mộc Xuyên nhìn ra ba cô gái tại trong lòng Nhạc Thành có địa vị rất trọng yếu.
Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, Đoan Mộc Xuyên nói thật, nếu hai tên cửu tinh Đấu tôn dốc sức liều mạng mà nói, mình chỉ có thể ngăn lại một người, đến lúc đó Đông Phương Lạc Nhan cùng Tôn Thi Thi nguy hiểm rồi. Tại trong quan sát của Nhạc Thành, tựa hồ là hắc y Thanh niên so với Đoan Mộc Nguyên thực lực còn cao hơn một chút, nhất định là càng thêm khó đối phó.
Nếu hai cái cửu tinh Đấu tôn Hắc Ám Thần điện cũng muốn dốc sức liều mạng mà nói, mình có thể ngăn chặn một người, nhưng trên không còn có lôi điện trụ công kích, lúc này quả thật hậu quả lưỡng bại câu thương.
- Thế nào, ta xem ngươi hợp tác hay không.
Đoan Mộc Xuyên nhìn thấy Nhạc Thành do dự, lần nữa thúc dục.
- Thật không, ngươi nếu muốn liều mạng, đại khái có thể tới thử xem sao.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Xuyên.
Nhạc Thành có chút lo lắng hai người dốc sức liều mạng, nhưng mà Nhạc Thành còn có át chủ bài cuối cùng, Yêu Huyên vẫn còn đang ở bên trong tháp Hạo Thiên, Yêu Huyên cũng đủ để ngăn một trong hai người này.
Bất quá Nhạc Thành cũng không hy vọng động thủ, nếu Kim Tiên Khôi lỗi cuối cùng có thể đột phá đến Tiên khôi mà nói, đến lúc đó để cho năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi ra tay cũng đủ thu dọn hai người này rồi.
Bây giờ động thủ, Nhạc Thành có chút bận tâm lưỡng bại câu thương, dù sao hai người Hắc Ám Thần điện cũng là cửu tinh Đấu tôn, cũng thuộc về cường giả, nếu hợp lại cũng thật là dọa người.
- Hừ, xem ra ngươi thực sự không hợp tác với chúng ta.
Đoan Mộc Xuyên lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, trong ánh mắt chứa một tia tức giận, tựa hồ là hận không thể cùng Nhạc Thành động thủ một phen.
Nhạc Thành mặc dù lo lắng bây giờ không phải thời cơ động thủ tốt nhất, nhưng vẫn phải động thủ thì Nhạc Thành cũng không sợ, dù sao hai người này nếu thêm Thanh Đồng ra tay hổ trợ cũng đủ sử lý hai người này rồi.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Xuyên, đề phòng hắn đột nhiên ra tay, lập tức Nhạc Thành nhìn thấy Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên to nhỏ cái gì, Đoan Mộc Xuyên có vẻ tức giận sau đó mới nhịn xuống.
- Hừ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đoan Mộc Xuyên nhìn Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó, lập tức thân hình chậm rãi cùng Đoan Mộc Nguyên lần nữa lui về phía sau.
- Xuy xuy.
Hai người Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên ở giữa không trung, trong tay đều xuất hiện một mảnh hắc mang bao phủ quanh thân, lập tức hai người tạo thành hắc mang hình cầu, tràn ngập khí tức quỷ dị.
- Thình thình.
Một đạo lôi điện trụ trực tiếp đánh tại hình cầu màu đen, chỉ thấy hình cầu màu đen ánh sánh có chút ảm đạm đi, sau đó bình yên vô sự.
- Thình thình.
Lại là một đạo lôi điện trụ ầm ầm công kích xuống dưới, hắc mang hình cầu quỷ dị chịu lên một đạo lôi điện trụ, màu đen hơi chếch, tựa hồ cũng không có vấn đề quá lớn, lôi điện công kích có uy lươc rất lớn nếu rơi xuống mặt đất cũng bổ ra vài khe hở, nhưng va vào hình cầu mầu đen cũng không có tác dụng mấy.
- Hắc Ám Thần điện thật là có một chút thủ đoạn.
Nhạc Thành trong lòng thầm nói, bây giờ hai người này cũng dự định cùng mình tốn nhiều thời gian, thi xem ai không chịu nổi trước, hai người bây giờ cũng sử dụng thủ đoạn tạm thời có thể chống lại lôi điện công kích, hai người vốn là cửu tinh Đấu tôn, chỉ cần không phải lôi điện đuổi theo oanh kích, muốn thật sự tạo thành thương tổn quá lớn cũng không dễ dàng, lôi điện uy lực tương đương với bát tinh Đấu tôn mà thôi, so với cửu tinh Đấu tôn kém hơn không ít.
- Vậy các ngươi cứ chầm chậm hưởng thụ đi.
Nhạc Thành khóe miệng một tia cười lạnh, hai người này tốn nhiều thời gian, cũng là chờ lôi điện chi lực biến mất mà thôi.
Nhạc Thành hận không thể ngay lập tức năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi đột phá đến Tiên khôi, đến lúc đó thì năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng đủ để đối phó với hai người Hắc Ám Thần điện này, hơn nữa mình cùng thêm Yêu Huyên có thể nắm chắc giết chết bọn chúng.
- Thịch.
- A.
Lúc này bỗng nhiên có một tiếng kêu khẽ, trong tiếng kêu này có chút sợ hãi, Nhạc Thành quay đầu nhìn lại, hắn còn tưởng rằng Đông Phương Lạc Nhan, Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi sảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sau khi nhìn lại hắn mới biết Huyễn yêu bị một đạo lôi điện trụ đẩy lui ra mấy chục thước, trên mặt tái nhợt.
Hai người Huyễn Yêu cùng Minh Yêu cùng chống lại không ít đạo lôi điện trụ công kích, cũng may là có thêm Kim Tiên Khôi lỗi bảo vệ, tình huống tốt hơn không ít.
Đối với Minh Yêu cùng Huyễn Yêu, Nhạc Thành không có nhiều bận tâm đến, dù sao cũng không liên quan đến chuyện của hắn, coi như hai nữ nhân này chết đi thì cũng chỉ có thể tự trách mình vận khí không tốt mà thôi.
Không phải Nhạc Thành không thương hương tiếc ngọc, nhưng đối với người của Tứ đại thú tộc, Nhạc Thành cũng không có ấn tưởng tốt, đây có lẽ là bởi vì Nhạc Thành biết rõ năm đó bởi vì người của Tứ đại Thú tộc lâm trận bỏ chạy làm hại Nhạc Thiên lão tổ bây giờ biến thành linh hồn thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.