Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 541: Phân Thần trung kỳ đỉnh phong




- Các ngươi nói chuyện này có phải là do những người thuộc chi mạch Nhạc Thiên làm hay không?
- Thực lực của bọn họ đối phó với chúng ta còn không được, ta nghĩ nhất mạch của Nhạc Thiên không đủ bổn sự này.
Ba thân ảnh trên không trung cất tiếng nghị luaa.
- Không có bổn sự thật sao?
Một thanh âm quỷ dị vang lên.
- Là ai, ra đi.
Ba thân ảnh lập tức đánh giá bốn phía, toàn thân của bọn họ chuyển động đấu khí đề phòng.
- Xoẹt xoẹt.
Sau đó thụ linh tràn ngập, xung quanh bao bọc một dây mây rậm rạp.
- Nhanh rời thôi, không tốt.
Ba người này biến đổi sắc mặt sau đó một lực lượng khổng lồ từ Thụ Linh bốn phía công kích.
- Xoẹt.
Một luồng sáng xanh quỷ dị xuất hiện ở trên không trung, sau đó một bóng hình xinh đẹp hiện ra.
- Xoẹt xoẹt.
Thân hình của ba trưởng lão Nhạc gia bị đánh bay ra sau đó bọn họ bị ba sợi dây màu đen bao bọc lấy.
- Thu.
Một thanh mang lóe lên, sau đó tất cả biến mất ở giữa không trung.
- Chỉ là ba thất tinh Đấu Tôn mà thôi, trước hết cho các ngươi ở bên trong nghỉ ngơi vài ngày.
Thân ảnh của Nhạc Thành hiện ra ở trên không trung mà nói.
- Nhạc Thành, bốn mươi hai người, đã đủ chưa?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Đủ rồi, đây chỉ là bước đầu tiên, phiền toái đã giải quyết xong.
Nhạc Thành thì thầm nói.
- Chủ nhân, bốn mươi hai người, chúng ta có nên quay về không?
Đại Hắc cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta quay về trước, mấy ngày nữa đợi trò hay mà xem.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Năm ngày sau, Nhạc Thành ở trong đình viện, thân ảnh của Nhạc Thành xuất hiện ở trong một phòng nhỏ, ngay lập tức thủ ấn của hắn đánh ra, Yêu Huyên cùng với Đại Hắc cũng từ trong Hạo Thiên Tháp mà nhảy ra.
- Chủ nhân, Yêu Huyên tỷ.
Đại Song và Tiểu Song cùng cất tiếng nói.
- Đại Song, Tiểu Song, khoảng thời gian này có ai tìm ta không?
Nhạc Thành hỏi Đại Song và Tiểu Song.
- Nhạc Thuần và Nhạc Sử Chân hai vị trưởng lão có tìm chủ nhân, chỉ là bọn nô tỳ không cho bọn họ đi vào.
Đại Song cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Tốt lắm, sau lần này chúng ta có chín thành hy vọng.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Nhạc Thành, chín thành hy vọng, ngươi rốt cuộc là cho Nhạc Thuần giúp ngươi xử lý gì?
Yêu Huyên tò mò hỏi.
- Ta đã để cho bọn họ đi lôi kéo những người trung lập kia, có thêm hai mươi người ta càng thêm nắm chắc.
Nhạc Thành cất tiếng nói, các trưởng lão trung lập kia rất trọng yếu.
- Nhưng mà ngươi có chác rằng những trưởng lão trung lập kia sẽ giúp ngươi không?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi.
- Lần trước ở trong Hắc Ám Thần Điện ta đã lấy được trữ vật giới chỉ của Địa Ma và giao cho những trưởng lão kia, bọn họ nhất định sẽ không cự tuyệt.
Nhạc Thành mỉm cười, địa vị của các trưởng lão trung lập so với nhất mạch của Nhạc Thiên còn không bằng, ở Nhạc gia chỉ là những con số cực nhỏ, cho bọn họ một số lợi ích là đối phó được.
- Còn năm ngày nữa là tới quyết nghị, Yêu Huyên ngươi đầu tiên nghỉ ngơi đi, đến lúc đó còn hỗ trợ ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Còn năm ngày, ta cũng muốn tu luyện một thời gian.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Ỏ trong phòng, Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống, sau đó thanh mang bao phủ quanh người của hắn, một lát sau Nhạc Thành đã tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Mà sau khi Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện xong, Nhạc Tề lão tổ liền lộ vẻ thất vọng, các trưởng lão trước kia hiện tại chưa trở về, vô duyên vô cớ biến mất không thấy đâu.
Hơn mười trưởng lão biến mất không thấy đâu, nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ đều kinh ngạc không thôi.
Nhạc Duy không lâu sau cũng biết tin tức này, ngay lập tức nói với Thái Thượng trưởng lão, biết mấy vị trưởng lão nói rằng chuyện này không cần phải gấp, hết thảy không cần phải lo lắng.
Hơn mười trưởng lão vô duyên vô cớ biến mất trong Nhạc gia, mọi người còn tưởng có cường giả của Hắc Ám Thần Điện tiến vào trong kết giới, tuy nhiên ai cũng cảm thấy không đúng, nếu Hắc Ám Thần Điện tiến vào thì nhất định không gạt được tai mắt của thái thượng trưởng lão.
Mọi người không tự chủ nghĩ tới việc này do chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ gây ra, tất cả mũi nhọn đều nhắm về phía chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ.
Bây giờ không giống trước kia, chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ linh khí tăng trưởng, nguyên một đám ào ào trở mặt với Nhạc tề nhất mạch, song phương động thủ, mười mấy trưởng lão bị thương nặng, hai mươi trưởng lão bị thương nhẹ.
Lần đánh nhau lớn như vậy cả hai phái đều bị tổn thương nhưng không phân thắng bại.
Đối với chuyện này Nhạc Duy không hề hỏi qua, có người tìm hắn hắn đều nói tộc trưởng của Nhạc gia là Nhạc Thành, không quan hệ tới hắn.
Chỉ là đám trưởng lão kia vô duyên vô cớ biến mất khiến cho Nhạc Duy nghĩ tới Nhạc Thành, Nhạc Thành từ trong ma thú lãnh thổ đi ra giết được Hôi Ma và Đan Vương thì đám trưởng lão kia chẳng là gì với hắn.
Tuy nhiên đã giao cho Nhạc Thành xử lý, Nhạc Duy cũng không muốn hỏi đến, sau này sẽ có đáp án.
Năm ngày sau ở trong phòng toàn thân của Nhạc Thành lõa lồ, trên làn da của hắn có một lớp long lân bao bọc.
Ở trong phòng một khí tức cường hãn trà ngập, Nhạc Thành thu hồi pháp lực, từ trong đan điền của hắn thở ra một ngụm trọc khí, sau đó hai mắt của hắn liền sáng ngời tinh quang.
- Rốt cuộc cũng đã đạt tới Phân Thần trung kỳ đỉnh phong.
Nhạc Thành cảm nhận được pháp lực tràn ngập thì lẩm bẩm nói.
Kỳ thật ở trong một tháng này, ở Hải vực kia ngoại trừ Nhạc Thành vây khốn những trưởng lão Nhạc gia thì dưới sự trợ giúp của Hỏa Linh Châu thực lực của hắn cũng đã tiến bộ.
- Bây giờ mình dùng toàn lực miễn cưỡng cũng có thể giết được Cửu Tinh Đấu Tôn, giết Bát Tinh Đấu Tôn hẳn là không có khó khăn gì lắm.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Thu dọn một phen, Nhạc Thành đi ra khỏi căn phòng, hôm nay chính là ngày quyết nghị của trưởng lão, cũng là ngày mình tiếp nhận chức tộc trưởng của Nhạc gia, Nhạc Thành dĩ nhiên là không thể vắng.
- Chủ nhân, ở bên ngoài có không ít người đợi.
Vừa đi ra khỏi phòng, Đại Hắc đã cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, ngươi nói với bọn họ chờ một chút ta sẽ đi ra.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ở bên ngoài đã có không ít hộ vệ đội Thanh Long và một số trưởng lão.
- Mọi người phấn chấn tinh thần lên một chút, hôm nay chính là ngày tộc trưởng Nhạc Thành tiếp nhận chức vụ, phải biết rằng Nhạc Thành tộc trưởng trước kia chính là người của đội hộ vệ Thanh Long.
Nhạc Thạch Đầu ở ngoài đình viện cất tiếng nói với một đám đội hộ vệ Thanh Long.
- Thạch Đầu đội trưởng, hiện tại đội hộ vệ Thanh Long chúng ta đã không giống như lúc trước.
- Trung đội trưởng, Nhạc Thành tộc trưởng trước kia ở trong đội của ông, ta có thể vào đội của ông được không?
- Đúng thế, ta muốn vào đội mà Nhạc Thành tộc trưởng đã từng ở.
- Cái gì, đã là đội hộ vệ Thanh Long còn không giống nhau sao, đợi chút nữa chúng ta gặp đội hộ vệ Hoàng Long chúng ta không cần phải khách khí với bọn họ nữa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhạc Thành lớn tiếng nói.
Bây giờ Nhạc Thạch Đầu đã là danh nhân ở đội hộ vệ Thanh Long, từ một đội trưởng nho nhỏ thăng làm trung đội trưởng, tất cả đều là nhờ Nhạc Thành.
- Đội hộ vệ Hoàng Long là gì, hiện tại bọn họ gặp đội hộ vệ Thanh Long còn phải đi đường vòng.
- Lần trước ba nghìn người chúng ta chặm mặt bọn chúng, đã khiến bọn họ sợ vỡ mật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.