Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 479: Đội hộ vệ thanh long (2)




- Bây giờ ngươi theo ta ra ngoài một chuyến, ta giúp ngươi là một chút thủ tục ngươi cũng phải đi nhận một bộ áo giáp.
Nhạc Thạch Đầu khẽ cười nói.
- Được.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó rời khỏi đình viện.
Trên đường đi, Nhạc Thành cũng được Nhạc Thạch Đầu nói chuyện của đội hộ vệ Thanh Long, Nhạc Thành cũng biết đội hộ vệ Thanh Long có khoảng ba vạn người, năm trăm người sẽ chọn ra một đội trưởng.
Nhạc Thạch Đầu chỉ là một đội trưởng mà thôi, hắn có năm trăm thủ hạ, ở trong Nhạc gia cũng là không tệ.
Ba mươi vạn người, thực lực không tệ, Nhạc Thành không khỏi âm thầm nghĩ thầm, thực lực của Nhạc gia cũng thật cường hãn, Tứ Đại Nhân Tộc đúng là không có tộc nào yếu.
Đồng thời Nhạc Thành cũng biết được trong kết giới có diện tích vô cùng lớn, nhân khẩu có hơn một tỷ người, cường giả Đấu Tôn mà phi hành cũng phải mất một tháng mới hết được.
Ở trong một tòa kiến trúc vô cùng lớn, Nhạc Thạch Đầu đưa cho Nhạc Thành tiếp nhận một ngọc bài màu xanh, trên đó có một đồ án quỷ dị.
Ngay lập tức Nhạc Thành nhận lấy một bộ áo giáp màu xanh, bắt đầu từ ngay mai, Nhạc Thành cũng phải mặc một bộ giáp này.
Chỉ là như vậy cũng tốt có thể tùy ý đi lại trong kết giới.
Lập tức Nhạc Thạch Đầu nói Nhạc Thành ngày mai tập hợp tại đây, ngày mai chính là ngày đọ sức của đội hộ vệ Thanh Long để khích lệ mọi người tu luyện.
Mọi chuyện làm xong, Nhạc Thành mới quay lại đình viện, nhìn thấy Nhạc Thành mặc bộ áo giáp màu xanh, Yêu Huyên cùng với Đại Song và Tiểu Song liền nở ra một nụ cười.
Mặc bộ áo giáp màu xanh này vào, Nhạc Thành đã hiện ra trước mặt mấy cô gái.
Ba cô gái nhìn bộ áo giáp của Nhạc Thành, thấy hắn toát ra một khí khái hào hùng thì ngây người.
- Thế nào, có phải không phù hợp với ta không?
Nhạc Thành thấy thần sắc của ba cô gái thì hỏi.
- Không phải, chủ nhân mặc áo giáp vào trông thật uy vũ.
Đại Song phục hồi tinh thần lại mà nói.
- Cũng không tệ lắm, miễn cưỡng không có trở ngại nào.
Yêu Huyên phục hồi lại tinh thần mà nói.
- Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng là không phù hợp.
Nhìn bộ áo giáp màu xanh trên người, Nhạc Thành cười cười mà nói.
- Hỏa Lão đâu rồi?
Nhạc Thành nhìn xung quanh, cảm nhận thấy không có khí tức của Hỏa Lão.
- Đúng rồi, ta quên mất.
Yêu Huyên mỉm cười nói.:
- Hỏa Lão vừa mới đi khỏi, bảo ta nói với ngươi là Hỏa Lão có người quen gọi ông ấy ra ngoài.
- Xem ra Hỏa Lão quen biết thật nhiều người.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Một đêm không có chuyện gì trôi qua, trong một đêm này Nhạc Thành cũng gần tiến vào Phân Thần Kỳ, Nhạc Thành cũng muốn tốc độ tu luyện của mình nhanh hơn một chút.
Tối hôm qua Nhạc Thành cũng đã nói với Yêu Huyên và Đại Song và Tiểu Song, mình phải ở lại Nhạc gia trong thời gian này, Yêu Huyên và ba cô gái cố gắng tu luyện ở trong đình viện là được, có thực lực của Yêu Huyên Nhạc Thành cũng không sợ ở Nhạc gia xảy ra chuyện gì.
Rời khỏi đinh viện, Nhạc Thành ra ngoài gặp Nhạc Thạch Đầu, Nhạc Thạch Đầu đón tiếp Nhạc Thành, hôm nay là lần đầu tiên Nhạc Thành gia nhập Thanh Long hộ vệ đội, Nhạc Thạch Đầu cũng nói cho Nhạc Thành biết một số chuyện.
Nhạc Thạch Đầu cùng đi với mấy thanh niên, Nhạc Thành cũng biết mấy người này tên là Nhạc Đại Dũng, Nhạc Tiểu Dũ, hai người là huynh đệ tu vi nhất tinh Đấu Tông, còn có hai người là Nhạc Lệ và Nhạc Bình.
Nhạc Lệ là con gái, ở trong độ hộ vệ Thanh Long có con gái cũng không phải là điều kỳ quái. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhạc Lệ cùng với Nhạc Bình hai người đều có tu vi tam tinh Đấu Tông.
Mọi người bắt chuyện xong đều hướng tới chỗ ngày hôm qua, chính là Long cốc.
Dựa theo lời của Nhạc Thạch Đầu, Nhạc Thành biết kết giới của Nhạc gia ở Đại thành không ít, Nhạc gia chia làm bốn thành, mỗi thành đều có năm sáu cái kết giới. Hôm nay đến Long cốc chỉ có mười đội hộ vệ mà thôi, tổng cộng là năm nghìn người.
Lập tức Nhạc Thạch Đầu dẫn đầu năm trăm người tới Long cốc.
Trên đường đi Nhạc Thành cũng theo dõi hình ảnh xung quanh, kết giới của Nhạc gia giống như là một đại quốc vậy.
Long cốc là một dãy núi vô cùng lớn, bởi vì dãy núi này giống như là một con rồng lớn vậy cho nên gọi là Long cốc.
Hôm nay chính là ngày đọ sức của độ hộ vệ Thanh Long, trên thực tế mỗi đội hộ vệ Thanh Long phái ra năm người đọ sức mà thôi.
Mỗi người trong năm người này sẽ chọn một người đọ sức của đối thủ tùy ý để thi đấu, thua thì bị rơi đài, thắng thì tiếp tục lưu lại cho đến khi còn một người.
Theo đoàn người, Nhạc Thành nhìn về phía dãy núi hình rồng, dãy núi này giống như là một con rồng thật lớn vậ.
- Các huynh đệ, các ngươi nhất định không được chịu thua kém, chúng ta ba năm rồi vẫn chưa đạt được ngôi thứ nhất hôm nay nhất định phải tranh giành thật tốt.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
- Đội trưởng, ta thấy không có gì hi vọng, thực lực mạnh nhất của chúng ta chính là Nhạc Đỗ An nhưng chỉ là tứ tinh Đấu Tông, bọn họ có không ít ngũ tinh Đấu Tông, chúng ta không phải là đối thủ.
- Các ngươi chịu thua kém những người này sao?
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói:
- Lần này đọ sức thì có Nhạc Đỗ An, Nhạc Lệ, Nhạc Bình còn có Nhạc Nhiên bốn người lên sân khấu, cẩn thận một chút, đã thua thì cũng phải thua cho đẹp.
- Đội trưởng, không phải năm người sao, còn thiếu một người.
Một thanh niên sau lưng Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, dựa theo quy của thì hôm nay ngươi cũng phải lên đài vì ngươi là người mới.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói với Nhạc Thành:
- Ngươi cẩn thận một chút.
- Được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, hôm nay lên đài ngàn vạn lần đừng thua, tốt nhất là đứng vị trí đầu.
- Đúng vậy, chúng ta rất lâu rồi không có cường giả.
Nghe thấy Nhạc Thành lên đài, không ít người bắt đầu ồn ào.
- Các người đừng ồn ào nữa, Nhạc Thành lần đầu tiên lên đài, có bản lĩnh thì các ngươi đi lấy vị trí thứ nhất.
Nhạc Thạch Đầu lại nói với Nhạc Thành:
- Nhạc Thành đây là lần đầu tiên ngươi lên đài, nhất định cần phải cẩn thận.
- Ta tận lực là được.
Nhạc Thành mỉm cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.