Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 465: Tẩy lễ từ đường




-Ba ngày sau những người trẻ tuổi đều công bình tranh đấu, tuy nhiên ngươi bây giờ vẫn chưa phải là hôn phu của Hiểu Kỳ, chưa chính thức thành thân, tất cả các người trẻ tuổi của Vũ Văn gia đều có thể khiêu chiến ngươi.
Yêu Huyên mỉm cười nói.
- Phiền toái như vậy sao?
Nhạc Thành cười khổ, những người này năm người thực lực chỉ là ngũ tinh Đấu Tôn, phiền toái chính là ba ngày sau.
- Người chờ đến năm ngày sau ngươi sẽ bị khiêu chiến, đường đường là Vũ Văn gia tộc ở trong có rất nhiều cường giả.
Yêu Huyên khẽ mỉm cười nói.
- Chúng ta thực sự không rời khỏi, đây chính là Vũ Văn gia tộc, ta xem đám tiểu tử kia nên rời khỏi thì đúng hết.
Một thanh niên áo vàng cất tiếng nói.
- Hừ, thực sự cho rằng chúng ta sợ Vũ Văn gia tộc hay sao?
Sắc mặt của Đại Song trầm xuống, đột nhiên chân khí của nàng chuyển động, toàn thân nàng bao bọc một ngọn lửa màu xanh, hướng về phía thanh niên mặc áo vàng kia, Đại Song ra tay chính là Thiên Cương hỏa.
- A.
Thanh niên này nhìn thấy ngọn lửa trong tay của Đại Song thì cảm thấy giật mình, ngọn lửa này nóng đến độ bọn họ mà không bố trí vòng tròn phòng ngự thì không thể nào chống lại được.
Bị Đại Song công kích, sắc mặt của thanh niên kia biến đổi lớn, tu vi của nhị tinh Đấu Tông đã phát huy đến cực hạn, vòng tròn phòng ngự nghênh đón chưởng mang của Đại Song.
Thanh niên áo vàng cảm thấy một chưởng này của Đại Song thật là quỷ dị, muốn tránh đi nhưng mà nhìn quanh thì thấy không ít người.
- Thực lực của Đại Song quả là không tệ, thủ đoạn giường như cũng tương tự với ngươi.
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, Đại Song Tiểu Song thực lực còn có thể tiến bộ, đối phó với những người này không thành vấn đề.
Nhạc Thành mỉm cười, thực lực Kim Đan sơ kỳ đối phó với đám người tứ tinh Đấu Tông này tự nhiên là không có vấn đề.
- Ầm.
Trong đình viện một mảng lực lượng rung động kích tán, Đại Song ngưng tụ chưởng mang đánh về phía thanh niên áo vàng kia, một mảng sáng xanh tràn ngập.
Chỉ là khi đánh tan vòng tròn đấu khí, ánh sáng của Đại Song đã ảm đạm hơn rất nhiều.
Vòng tròn đấu khí của thanh niên áo vàng như muốn bị nghiền nát vậy, vượt không gian mà nứt ra, ngọn lửa màu xanh của Đại Song hoàn toàn biến mất.
- Xoẹt.
Thân hình của thanh niên áo vàng bị đánh bay khắp đình viện, một ngụm máu tươi của hắn phun ra, vùng vẫy một phen mới đứng dậy được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Một chiêu đánh đối thủ bị thương, đột nhiên Đại Song khiến cho những người xung quanh há hốc mồm, lúc này bốn thanh niên cảm thấy do dự, không biết phải làm sao.
- Các ngươi còn chưa cút?
Tiểu Song lạnh lùng nhìn bốn thanh niên kia cũng có ý muốn động thủ.
- Hừ thật to gan, các ngươi dám đánh bị thương người của Vũ Văn gia.
Bốn thanh niên nhìn Đại Song và Tiểu Song mà nói.
- Đáng đời các ngươi.
Đại Song lạnh nhạt nói, đối với bốn thanh niên này, nàng không để trong lòng, Đại Song ở Khoa Ốc đế quốc là một xà nữ nhu nhược nhưng bây giờ đã là một cường giả cường hãn, đặc biệt lại có chủ nhân bên cạnh, nàng không hề e sợ những người này.
- Ta đây không khách khí.
Thanh niên kia cất tiếng, sau đó ánh mắt trở nên do dự, đấu khí quanh thân chuyển động, một vòng tròn sáng màu xanh bao phủ quanh thân hắn.
- Ta xem một chút, nếu không thì sẽ phiền toái vô cùng, còn không biết có bao nhiêu người sẽ tìm tới ngươi.
Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành cười nói, sau đó lập tức đứng dậy thân ảnh nhoáng một cái đã biến mất.
Nhạc Thành mỉm cười cũng không ngăn cản Yêu Huyên đi ra ngoài, Yêu Huyên dĩ nhiên là có cảnh giác, không hề kinh sợ thủ đoạn của đối phương.
- Hừ.
Tiểu Song khẽ hừ một tiếng, nàng cảm giác khí tức của thanh y thanh niên, chân khí nàng vận chuyển ngưng kết thành một thủ ấn.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi lui xuống đi.
Yêu Huyên thầm nói, sau đó một thân ảnh màu xanh xoẹt qua đã hiện ra trước Đại Song và Tiểu Song.
- A.
Nhìn thấy Yêu Huyên xuất hiện tất cả người của Vũ Văn gia tộc đều thất thần, từ trước tới giờ bọn họ vẫn chưa nhìn thấy cô gái nào tuyệt sắc như vậy.
- Yêu Huyên tỷ, bọn họ muốn xông tới.
Tiểu Song nhìn thấy Yêu Huyên xuất hiện thì thu hồi thủ ấn trong tay.
- Các ngươi rời đi, nếu không ta sẽ không khách khí.
Yêu Huyên nhìn bốn thanh niên sau đó cất tiếng nói.
Cảm nhận thấy ánh mắt của Yêu Huyên, tất cả mọi người đều hiện ra một lãnh ý, bọn họ nhịn không được mà rung mình một cái, trong mắt của Yêu Huyên, tất cả những người này đều cảm nhận được một hàn băng lạnh thấu xương.
- Đi được không?
Yêu Huyên thiếu chút nữa thì la lên, trong mắt hiện ra lãnh ý.
- Đi.
Những người trong Vũ Văn gia cũng không cự tuyệt được ánh mắt rét lạnh của Yêu Huyên, lập tức tất cả rời khỏi đình viện.
Nhìn vào ánh mắt của Yêu Huyên, tất cả mọi người như bị rét lạnh, đấu khí như bị đông cứng vậy.
Nhìn đoàn người Vũ Văn gia rời đi, Yêu Huyên lập tức nói với Đại Song và Tiểu Song:
- Đại Song, Tiểu Song, chúng ta cũng đi vào thôi.
- Thực lực của ngươi tiến bộ rất nhanh, giống như là được ảnh hưởng từ truyền thừa.
Nhìn thấy Yêu Huyên đi tới, Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ừ, nhưng mà cần phải từ từ luyện hóa mới được, muốn luyện hóa được hoàn toàn cũng không phải là điều dễ dàng.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, con có sao không, ta vừa mới biết chuyện, con cũng đừng trách.
Một thanh âm trầm thấp vang lên, chính là Vũ Văn Minh Quang.
- Không sao, Hiểu Kỳ còn chưa tới sao?
Nhạc Thành thả lỏng người mà trả lời.
- Hiểu Kỳ cùng với mẫu thân và bà ngoại nàng đang ở cùng một chỗ, cố ý để ta nói với cậu một tiếng, ba ngày sau cậu cần chú ý, đây là chuyện không có cách nào khác.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được rồi, , phiền Vũ Văn đại nhân đi nói với Hiểu Kỳ một tiếng để nàng yên tâm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Yến Hiểu Kỳ nói như thế trong lòng Nhạc Thành đã rõ, xem ra ba ngày sau mình sẽ bị một đám trẻ tuổi khiêu chiến.
- Ta đã biết con có thực lực, ta tự nhiên là không lo lắng, ngược lại ta lo lắng cho đám người Vũ Văn gia tộc kia, hi vọng lúc đó con hạ thủ lưu lại mấy phần.
Vũ Văn Minh Quang mỉm cười sau đó nói:
- Con cũng đừng gọi ta là Vũ Văn đại nhân nữa, hãy gọi ta là cữu cữu.
Nhạc Thành mỉm cười hắn cũng không nói gì, cường giả trẻ tuổi trong Vũ Văn gia tộc hắn chưa thấy nhưng với thực lực của hắn không cần phải quá lo lắng.
- Ngồi đi Nhạc Thành, ta có chuyện muốn hỏi con, ba ngày sau có có định quay về Nhạc gia một chuyến hay không? Nhạc gia cũng có một cuộc tuyển chọn.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng hỏi Nhạc Thành, sau đó lập tức ngồi xuống sảnh.
- Vũ Văn… cữu cữu, con còn chưa về Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Tình huống của Nhạc gia Nhạc Thành cũng không biết chỉ là Yêu Huyên đã nói tới linh châu thượng cổ, Nhạc Thành cũng tính tới Nhạc gia một chuyến.
- Hay là ta quên đi, Nhạc Thiên tiền bối đã rời Nhạc gia, tuy nhiên dòng máu mà ngươi chảy đúng là huyết dịch của Nhạc gia, sau này ngươi tốt nhất trở về, nếu như ngươi có thể tiến vào thứ hai, sau đó lại đại biểu cho Nhạc gia chiến thắng lọt vao năm người đứng đầu thì có thể tiếp nhận Từ Đường tẩy lễ của tứ đại thú tộc và tứ đại nhân tộc, hoàn toàn kích hoạt huyết mạch trên người của ngươi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Từ đường tẩy lễ, cái gì là từ đường tẩy lễ?
Nhạc Thành kinh ngạc mà hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.