Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 456: Là ngươi dụ dỗ ta(2)




- Thật không, nhưng bây giờ nàng đang ở trên người của ta.
Nhạc Thành cười tà nói, cô gái này thật là xinh đẹp, đúng lài yêu tinh.
Một yêu tinh vô cùng mê người, mà hiện tại yêu tinh này đã trở thành người của mình.
- Hừ, ngươi là đồ vô sỉ.
Yêu Huyên hừ lạnh mọt tiếng, sau đó leo từ trên người của Nhạc Thành xuống, thân ảnh như chớp động, sau đó một bộ quần áo màu xanh đã hiện ra trên người nàng.
Nhạc Thành mỉm cười, sau đó cũng đứng dậy mặc quần áo lại.
- Nàng cảm thấy thế nào, thương thế không đáng ngại chứ?
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên.
- Không có chuyện chỉ, chỉ tiếp nhận lực truyền thừa thì không thể không Luyện Hóa, xem ra sau này phải tốn không ít thời gian để tiêu hóa.
Yêu Huyên cất tiếng nói:
- Chỉ là bây giờ thực lực đã tiến bộ, chống lại thất tinh Đấu Tôn cũng không vấn đề gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Không nên sử dụng lực truyền thừa nữa, khi nào tiêu hóa xong hãy sử dụng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ta biết rõ.
Yêu Huyên cất tiếng nói:
- Trong truyền thừa cũng không có bao nhiêu lực lượng của Bát Sí Linh Mãng, chỉ có một số bí pháp mà thôi, về sau ta có thể đột phá bát sí thành thần thú, chỉ là rất khó khăn.
- Đột phá thành thần thú?
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn Yêu Huyên không ngờ Bát Sí Linh Mãng linh mãng tộc lại có ẩn giấu lớn như thế.
- Không có gì kỳ quái, hơn nữa hiện tại trong trí nhớ của ta, ta cũng biết Tứ Đại Thú Tộc hiện tại nếu đột phá cuối cùng cũng có thể tiến hóa thành thần thú.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, cái này cho ngươi.
Yêu Huyên móc ra một nhẫn trữ vật cho Nhạc Thành.
- Đây chính là một số linh dược ở trong linh mộ, đối với ta không có tác dụng, đưa cho ngươi.
- Không cần, đây chính là vật ở trong linh mộ, nàng cứ giữ lấy.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi ngốc lắm, có tác dụng thì cứ giữ lại.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Được rồi, ta đành cầm vậy.
Nhạc Thành không khách khí mà nhận lấy, linh dược của Bát Sí Linh Mãng tuyệt đối là không tệ.
- Đúng rồi Nhạc Thành, từ trong truyền thừa ta còn biết một só chuyện.
Yêu Huyên trầm sắc mặt xuống rồi nói.
- Chuyện gì, nàng nói đi, chẳng lẽ ở trong tộc có chuyện gì liên quan đến ta?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Không sai, lúc đầu ta cùng với ngươi ở Đấu Khí học viện trong thung lũng có thấy ở trong Hạo Thiên Tháp có một hạt châu màu đỏ, theo trí nhớ của truyền thừa, ta biết dược Bát Sí Linh Mãng tộc có ba viện bảo châu như vậy, chỉ là màu không giống mà thôi.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Cái gì?
Nhạc Thành kinh ngạc không nhịn được vôi vàng hỏi;:
- Nàng xác định, ba viên linh châu hiện tại ở nơi nào, mau cho ta xem.
- Bảo châu đó giống như là bảo châu ở trong Hạo Thiên Tháp, chỉ là bây giờ ba viên bảo châu đó không ở trong Bát Sí Linh Mãng tộc.
Yêu Huyên nói.
- Vậy nàng mau nói cho ta biết, ba viên linh châu còn lại ở nơi nào.
Nhạc Thành sốt ruột khẩn trương mà hỏi.
- Vài nghìn năm trước, viễn cổ Minh Xà Tộc, Toan Nghê Tộc còn có viễn cổ Hổ tộc liên thủ tiêu diệt Bát Sí Linh Mãng, ba viên bảo châu đã bị bọn họ chiếm lấy.
Yêu Huyên cất tiếng nói:
- Mặt khác theo truyền thừa trí nhớ, ta còn biết bảo châu còn sáu viên, theo thứ tự Thần Phượng Tộc một viên, Tứ Đại Nhân Tộc mỗi tộc một viên, về viên cuối cùng thì rơi vào tay Hắc Ám Thần Điện. tổng cộng là chín viên.
- Không sai có chín viên tổng cộng là chín viên.
Nhạc Thành thì thầm nói, hắn vô cùng phấn khởi.
- Chín viên bảo châu với ngươi rất quan trọng?
Nhìn thần sắc của Nhạc Thành, Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Không sai, vô cùng quan trọng.
Nhạc Thành cười nói sau đó hít một hơi thật sâu:
- Chúng ta ra ngoài trước để các nàng không phải sốt ruột.
- Ừ.
Yêu Huyên đỏ mặt sau đó gật đầu.
- Tứ Đại Nhân Tộc, Tứ Đại Thú Tộc, cộng thêm Hắc Ám Thần Điện, chín viên linh châu thượng cổ, rơi vào chín thế lực, hãy chờ đó ta nhất định sẽ lấy về hết, sau khi lấy được ta có thể phi thăng lên Tiên Ma giới.
Nhạc Thành thì thầm nói.
Thủ ấn trong tay đánh ra, Nhạc Thành thu hồi cấm chế, lập tức xuất hiện trước chúng nữ.
- Biểu ca, Yêu Huyên tỷ, hai người không thấy gì chứ?
Nhìn thấy Nhạc Thành và Yêu Huyên đi ra, Tô Hân Nhi lập tức chạy tới bên cạnh hắn.
- Yêu Huyên tỷ, mặt tỷ tại sao lại đỏ như vậy, còn nữa thương thế không sao chứ?
Tô Hân Nhi nhìn thấy sắc mặt Yêu Huyên đỏ bằng thì lo lắng hỏi.
- Hân nhi, ta không sao.
Yêu Huyên nhìn thấy Tô Hân Nhi cất tiếng hỏi thì khuôn mặt lại càng đỏ bừng thêm.
- Nhạc Thành thế nào rồi , Yêu Huyên tỷ không có chuyện gì chứ?
Trầm Linh cùng với đám người Đỗ Mật Nhi, Tư Mã Yên Nhiên nhìn Nhạc Thành mà hỏi.
- Không có chuyện gì, Yến Hiểu Kỳ thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi chúng nữ.
- Muội không sao, nghỉ ngơi một lát sẽ tốt lên.
Yến Hiểu Kỳ ở bên cạnh lập tức nói với Nhạc Thành.
- Hiểu Kỳ, muội đã tỉnh rồi à, muội cảm thấy thế nào?
Nhạc Thành lo lắng cất tiếng hỏi Yến Hiểu Kỳ.
- Không có chuyện gì, huynh không cần phải lo lắng.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, sau đó ôn nhu nhìn Nhạc Thành.
Yến Hiểu Kỳ kiểm tra thân thể một lần sau đó Nhạc Thành mới chính thức cảm thấy yên tâm, bây giờ huyết dịch của Yến Hiểu Kỳ đã hoàn toàn lắng xuống, hơn nữa tu vi cũng đạt tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ đỉnh phong, đây là công lao của huyết mạch.
- Đúng rồi Hiểu Kỳ, muội cùng với Vũ Văn gia đã xảy ra chuyện gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Yến Hiểu Kỳ.
Yến Hiểu Kỳ và Vũ Văn gia, Nhạc Thành cũng không biết chuyện gì xảy ra giữa họ.
Ngay lập tức Yến Hiểu Kỳ kể lại chuyện mà phụ thân nàng đã nói cho nàng, sau đó nàng nói với Nhạc Thành:
- Muội phải đi tới Vũ Văn gia, muội muốn nhìn thấy mẫu thân, còn phải đưa mẫu thân trở về.
Nghe thấy lời nói của Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành liền giận mình, hắn không ngờ Vũ Văn gia cùng với Yến gia không có quan hệ với nhau.
Nhạc Thành do dự một lát rồi nói:
- Muội nghỉ ngơi đi, sau khi toàn bộ khôi phục thì chúng ta đi.
- Ừ.
Yến Hiểu Kỳ cũng không nói, chỉ ôn nhu nhìn Nhạc Thành.
- Vậy trước tiên phải đi Vũ Văn gia, ở đó hẳn là có một linh châu thượng cổ.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Linh Nhi, Yên Nhiên, mọi người ở đây tu luyện một thời gian đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ, mấy ngày nay Nhạc Thành chữa thương cho Yêu Huyên và Yến Hiểu Kỳ, trên người cũng có một số thương thế.
Khoanh chân ngồi xuống, chân khí trong người của Nhạc Thành vận chuyển, từ từ lưu động trong kinh mạch, lập tức Hỏa Lão mang theo một chân khí nồng đậm
Cùng lúc đó, trong cơ thể của Nhạc Thành linh châu cũng nồng đậm linh khí, mơ hồ Nhạc Thành cảm thấy làn da của mình có một chút màu lân quang, quỷ dị vô cùng.
Chúng nữ nhìn thấy Nhạc Thành tu luyện thì cũng khoanh chân ngồi xuống, trải qua những ngày này, tựa hồ như Trầm Linh và chúng nữ quan hệ đã tốt hơn rất nhiều.
Thời gian từ từ trôi qua, người trong sơn động cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Mà lúc này, giữa không trung có một đoàn người chật vật chạy trốn, trong đó có một con phi hổ rất lớn.
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi mang nữ chủ nhân đi trước, ba người chúng ta ở lại ngăn cản bọn người Hàn Sơn.
Ở sau lưng Khiếu Thiên Hổ, Yêu Cơ tái nhợt nói.
- Yêu Cơ, chúng ta đi cùng thôi, ba người các ngươi không ngăn được bọn chúng đâu.
Ở trên người Khiếu Thiên Hổ, Mộ Dung Hiểu Hiểu nói với Yêu Cơ.
- Nữ chủ nhân, người đi trước đi, ở đây rất nguy hiểm.
Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu
- Ta nói rồi, đã đi thì tất cả cùng đi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu biến sắc mà nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.