Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 290: Tụ đan (2)





- Phốc xuy.
Nhạc Thành thấy thế, thủ ấn trong tay hơi đổi, Vạn thú lô Vô thượng chân hỏa nháy mắt gào thét, lập tức một mảnh hỏa diễm thật lớn ở Vạn thú lô bốc hơi lên một lần, lập tức linh dịch muốn chạy toàn bộ bị bao vây ở tại bên trong.
- Xuy xuy.
Bị Vô thượng chân hỏa luyện chế, linh dịch đỏ tươi chậm rãi sôi trào đứng lên, nhan sắc tiên diễm thoạt nhìn càng ngày càng đỏ tươi, giống như là máu tươi bình thường vậy.
Chậm rãi, vạn năm song sinh huyết tham bị vô thượng chân hỏa luyện chế hoàn toàn hóa thành một bãi linh dịch tràn ngập linh khí, linh dịch này ở trong vô thượng chân hỏa luyện chế, cũng trở nên càng ngày càng tinh thuần, ngay cả linh khí tràn ngập ở trong sơn động phẩm chất cũng tăng lên.
- Luyện đan không bằng luyện mình, nếu không luyện mình mà chỉ luyện đan, thì được không bằng mất.
Nhạc Thành thủ ấn trong tay lại biến đổi, lập tức hai cỗ vô thượng chân hỏa hợp thành một mảnh, tùy theo linh dược bị Nhạc Thành ném vào Vạn thú lô luyện chế.
Cứ như thế ba ngày sau, sắc mặt Nhạc Thành hơi có một tia tái nhợt, hắn bỏ vào trong miệng mấy khỏa đan dược, Nhạc Thành thủ ấn lại biến đổi, chỉ thấy lúc này Vạn thú lô có một cỗ cuồng bạo linh khí sôi trào, toàn bộ vạn thú lô bắt đầu vang lên tiếng ong ong minh minh.
- Tụ cho ta.
Nhạc thành vừa quát, lập tức quỷ dị dấu tay trong tay không ngừng biến hóa, mi tâm cũng có một lũ thanh mang bắn vào vạn thú lô.
- Hô.
Vạn thú lô có một mảnh linh khí cuồng bạo va chạm vào nhau, linh khí nồng đậm quay chung quanh thanh mang mà Nhạc Thành vừa mới rót vào, lúc này cùng không ngừng xoay tròn đứng lên.
- Luyện mình luyện đến khi vô mình, ngoại thân tồn, hậu thiên vững chắc, nền tảng chắc chắn, tiên thiên hồi phục, hỗn chung một chỗ.
Nhạc Thành quát nhẹ, lập tức toàn thân thanh mang chợt lóe, vạn thú lô chấn động một trận kịch liệt, sau đó một mảnh thanh mang quay chung quanh linh dịch, sau đó ở bên Nhạc Thành tiến hành ngưng tụ thành một viên đan dược to bằng nắm đấm trẻ con có mầu đỏ.
Mà đan dược này ở mặt ngoài, còn có một tia màu đỏ mạch lạc, giống như là thân thể kinh mạch con người vậy, tựa hồ có thể nhìn thấy một cỗ linh khí ở mạch lạc chậm rãi lưu động, quả nhiên là vô cùng thần kỳ.
Nhạc Thành đánh ra một mảnh vô thượng chân hỏa ở khỏa đan dược kia bao vây vào trong đó, đan dược tuy rằng thuận lợi ngưng tụ, nhưng kế tiếp còn muốn đem đan dược này phẩm chất luyện hóa tốt nhất mới được. Lúc này Nhạc Thành cũng không dám thả lỏng chút nào.
Lại đến ngày hôm sau, trên mặt Nhạc Thành càng thêm tái nhợt, nhìn trước người một viên đan dược đỏ bừng sang bóng, khóe miệng Nhạc Thành hiện lên một tia mỉm cười.
- Thu.
Trong tay dấu tay mạnh mẽ biến đổi, theo vô thượng chân hỏa đột ngột biến mất, trước người khỏa linh dược kia trực tiếp rơi vào trong tay Nhạc Thành.
- Rốt cục thành công sao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhìn chăm chú hộ anh đan này trong tay, trên nét mặt Nhạc Thành lộ ra một tia vui sướng.
- Lúc này ta còn phải luyện chế mấy khỏa biến hóa đan dược cùng thú vòng mới được.
Nhạc thành lẩm bẩm nói, trên người chính mình biến hóa đan đã không còn, Hạo Thiên tháp lại có sáu đầu thất giai ma thú, Nhạc Thành lúc này quyết định thu phục chúng cho mình sử dụng rồi.
Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng không có ở tại bên người, Nhạc Thành thật có chút không quen. Sáu đầu thất giai ma thú thực lực so với Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Yêu cơ, Thông thiên thử còn mạnh hơn một chút, giữ chúng ở bên người, cũng có lúc có tác dụng.
Khiếu Thiên hổ cùng tử điện mãng không có tại bên người, Nhạc Thành thật đúng là có chút không quen, sáu đầu thất giai ma thú này thực lực so với Khiếu Thiên hổ cùng tử điện mãng, yêu cơ, thông thiên thử còn mạnh hơn một chút, giữ ở bên người cũng có lúc có tác dụng.
Luyện chế biến hóa đan cùng thú vòng, tài liệu trên người Nhạc Thành còn nhiều, lập tức hắn sau khi ăn vào mấy khỏa đan dược sau lại luyện chế tiếp theo.
Biến hóa đan chỉ là tứ phẩm đan dược mà thôi, mà thú vòng cũng chỉ là pháp khí bình thường đối với Nhạc Thành mà nói quả thực chính là chuyện quá dễ dàng. Một ngày thời gian, Nhạc Thành đã luyện chế thành công sáu viên biến hóa đan cùng sáu cái thú vòng.
- Nên để cho cô gái nhỏ kia đi ra.
Nhạc Thành thu hồi hộ anh đan cùng biến hóa đan và thú vòng, lập tức sau đó đem Doanh Thi từ trong trữ vật giới chỉ phóng ra.
- Nhạc Thành tên hỗn đản này, ngươi muốn làm chết ta sao.
Vừa ra khỏi trữ vật nhẫn, Doanh Thi hung hăng nhìn chăm chú Nhạc Thành, vẻ mặt giận dữ vô cùng.
- Không phải còn xem hắn sao.
Nhạc Thành cười nói:
- Ta dẫn ngươi đi xem, ngươi có đi không.
- Có thứ tốt gì không?
Doanh Thi nhìn Nhạc Thành có chút thần bí, cũng hơi hơi nháy mắt, nhìn chăm chú Nhạc Thành.
- Ngươi có muốn nhìn đến đám thất giai ma thú toàn thân bị cháy sạch không.
Nhạc thành hơi hơi cười nói, phỏng chừng Thanh bối ma ngưu, Tứ sí ma ưng, và bốn đầu ma lang đang ở bên trong Hạo Thiên tháp nửa chết nửa sống đi.
- Sao, thất giai ma thú bị cháy sạch trống trơn sao, ta muốn nhìn.
Doanh Thi nói.
Nhạc thành trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức Hạo Thiên tháp lại xuất hiện ở tại trước người Nhạc Thành, trong lúc Doanh Thi còn đang kinh ngạc, Nhạc Thành thủ ấn biến đổi, đó lôi kéo Doanh Thi tiến nhập vào bên Hạo Thiên tháp.
- Lão ngưu ngươi mau ra đi, lông chim trên người ta toàn bộ bị thiêu hủy rồi.
Hư vô không trung, Tứ sí ma ưng lớn tiếng nhìn Thanh bối ma ngưu nói, lúc này hai cánh của Tứ sí bén vào hỏa diễm, lông chim trên người đã sớm bị hai hỏa long đốt cháy không còn một mảnh, chính là lông chim trên đỉnh đầu cũng không ngoại lệ. Hiện tại Tứ sí ma ưng đã nhìn không ra bộ dáng chim ưng nữa rồi, hoàn toàn là thịt gà, tất cả đều bị cháy sạch tối đen.
- Ta làm sao có thời giờ tới cứu ngươi đây, ta cũng biến thành ngưu nướng rồi, ma lang, ngươi mau tới cứu cứu ta, chết cháy ta rồi.
Thanh bối ma ngưu không ngừng chạy như điên, tại hư vô không gian nó muốn chạy thoát là không có khả năng, Thanh bối ma ngưu lúc này muốn ở trên mặt đất lăn lộn đều không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.