Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 237: Chữa thương




Mà khi trời xế chiều, cả đế đô cũng đã biết buổi sáng phát sinh sự việc ở trong hoàng cung, mọi người hầu như không thể tin được sự thật này. Đường đường hoàng thất, Mộ Dung gia tộc cao cao tại thượng, không nghĩ tới bị người hủy thành như vậy.
Tất cả mọi người âm thầm chửi Đoàn quý phi kia, nếu không có cái nữ nhân ngu xuẩn kia, tin tưởng hoàng thất cũng sẽ không bị đả kích như thế, nữ nhân này cho dù chết một ngàn lần cũng không thể đền bù hết tội.
Ba bốn ngàn người a, trong đó gần trăm vị Đấu Hoàng cường giả, dĩ nhiên là chết ở trong tay người áo đen thanh niên cùng bốn con ma thú, đây quả thực là quá rung động. Thực lực của những người này đến tột cùng là trình độ kinh khủng gì, lại cuối cùng đánh bại năm cái Đấu Tông cường giả của hoàng thất như vậy.
Tin tức Lệnh Hồ Công tước bị hoàng thất hạ độc cũng đồng thời bị người rêu rao ra, vì vậy, mười vạn quân đội trú đóng ở chung quanh Đế đô ngày hôm sau nổi giận đùng đùng chạy vào đế đô, những thủ vệ kia tại đế đô đế đô thủ vệ hoàng thành căn bản là không dám ngăn trở, tùy ý mười vạn quân đội tiến nhập đế đô.
Mà phía sau, cách xa Đế đô, một số quân đội đóng quân nhận được tin tức sau đó, cũng bắt đầu khởi hành về Đế đô. Quân đối tiến vào Đế đô khẩu hiệu chính là muốn tru sát Đoàn quý phi bảo vệ Lệnh Hồ Công tước, một ngày một đêm cả Đế quốc tin tức năm mươi vạn quân đều đặn chạy tới đế đô.
Mà ở Đế đô bên trong quân ủy, hơn phân nửa tướng lãnh cùng người cầm quyền cũng phải phân phó mười vạn quân, mọi người nghe nói Lệnh Hồ Công tước ở bên trong phủ công tước chữa thương, mười vạn quân chỉnh tề xếp hàng ở chung quanh Lệnh Hồ phủ công tước, để cả Lệnh Hồ phủ công tước nghiêm ngặt bảo vệ.
Sáng sớm hôm sau, đội ngũ thứ hai cùng đội thứ ba, trực tiếp tiến nhập Đế đô, hai đội ngũ cộng lại tổng cộng 30 vạn quân, tiếp tục chỉnh tề vây quanh phạm vi mấy vạn mét Lệnh Hồ công tước phủ. Lúc này Lệnh Hồ công tước phủ trước sau hơn mười con trên đường đều chằng chịt quân đội.
Ở Đế đô tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, chẳng lẽ quân đội muốn tạo phản sao, mấy chục vạn nhân mã xâm nhập hoàng cung là đủ rồi. Bởi vậy cũng phải xác định Lệnh Hồ Công tước tại quân ban lực ảnh hưởng nư thế nào, Lệnh Hồ Công chinh chiến cả đời, chiến công hiển hách, đã là linh hồn của quân đội.
Tại sáng ngày thứ hai, Hoàng thất cũng đã nhận được tin tức rồi, mấy chục vạn quân đội vây thành, cũng có không ít quân đội cấp tốc chạy tới,. Mộ Dung Trường Bình cùng ngũ tổ Mộ Dung trên mặt cũng là khó nhìn, Mộ Dung Trường Bình bây giờ mới hiểu được, coi như là không có áo đen thanh niên xuất hiện, nếu Lệnh Hồ Công tước xảy ra chuyện gì, Mộ Dung hoàng thất cũng xong rồi.
Đoàn quý phi hạ độc đã bị ngũ tổ Mộ Dung tự mình bắt nhốt lại, và Mộ Dung Trường Bình cũng bị Mộ Dung ngũ tổ hung hăng giáo huấn một trận, cũng chỉ thiếu động thủ mà thôi. Xem ra hoàng cung biến thành dạng này, làm cho Mộ Dung ngũ tổ rất là đau lòng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lúc này cuối cùng Mộ Dung ngũ tổ mới hiểu được, là bởi vì một nữ nhân ngu ngốc gây ra, Mộ Dung ngũ tổ cũng biết tiền căn hậu quả, vừa bắt đầu một chuyện rất nhỏ mà thôi, ai biết đến cuối cùng, diễn biến thành ra như vậy.
Mộ Dung Nam đã bị Mộ Dung ngũ tổ đuổi ra khỏi gia tộc, thân là hoàng tử dĩ nhiên là chém giết để đoạt một món đồ như vậy, Mộ Dung ngũ tổ hận lập tức đuổi Mộ Dung Nam ra khỏi hoàng thất.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lệnh Hồ Vô Địch rốt cục từ từ tỉnh lại, dù sao cũng là thập tinh Đấu Hoàng cường giả, vừa phục dụng đan dược Nhạc Thành đưa cho, sau khi khôi phục một tia Đấu khí khoanh chân ngồi xuống vận chuyển Đấu khí trong người vài lần, là khôi phục không sai biệt lắm.
Sau khi tỉnh lại Lệnh Hồ Vô Địch còn không biết đã có chuyện gì xảy ra, khi thấy quân đội thống lĩnh cùng người của quân bộ đều ở đầy nhà mình, lập tức lại nghe đến mọi người kể đại khái chuyện tình, hắn mới hiểu được, thần sắc kinh ngạc căn bản không thể tin được vậy.
Khi Lệnh Hồ Vô Địch đi ra khỏi Lệnh Hồ phủ công tước nhìn thấy bên ngoài chằng chịt nhân mã, sau đó, mới thở dài một hơi từ từ quay lại vào bên trong đại sảnh, trong lòng rung động không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, hết thảy sự thật là Nhạc Thành làm sao, mà ngay cả năm vị lão tổ trong truyền thuyết hoàng thất toàn bộ xuất mã cũng phải không thể ngăn cản.
Lệnh Hồ Vô Địch muốn tự mình hỏi Nhạc Thành một chút, nhưng đến phòng Nhạc Thành bị Khiếu Thiên Hổ,Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ cản trở. Bọn chúng nói chủ nhân đang bế quan, ai cũng không thể đi quấy rầy, Lệnh Hồ Vô Địch trong lòng trầm xuống, hắn ở tại chiến trường cùng quan trường lăn qua lăn lại cả đời người, bây giờ cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Mà buổi chiều hôm sau, Mộ Dung ngũ tổ hoàng thất cùng hoàng đế Mộ Dung Trường Bình tự mình đi đến Lệnh Hồ phủ công tước, đi theo còn có xe chở tù, ở bên trong là Đoàn quý phi.
Lệnh Hồ Vô Địch đang muốn ra ngoài nghênh đón, lúc đó người hoàng thất đã toàn bộ đi vào Lệnh Hồ phủ công tước rồi, năm vị Mộ Dung lão tổ đều đối với Lệnh Hồ Vô Địch khách khách khí khí, sau đó nói chuyện, Lệnh Hồ Vô Địch cũng phải minh bạch hết thảy sự thật, cả hoàng thất chết thảm trọng vô cùng.
Nhìn thấy Lệnh Hồ Vô Địch đã không có việc gì, Mộ Dung ngũ tổ cũng thở ra một hơi, nếu Lệnh Hồ Vô Địch thật sự xảy ra chuyện gì, Mộ Dung hoàng thất sợ là chạy trời không khỏi nắng.
Lần này Mộ Dung ngũ tổ tự mình đến tìm Nhạc Thành, vì chính là đến hoà đàm. Nhạc Thành đang bế quan chữa thương cho Mộ Dung Hiểu Hiểu, Mộ Dung ngũ tổ cũng phải xem thấy một tia hy vọng rồi, quả là Nhạc Thành quan tâm đến Mộ Dung Hiểu Hiểu, như vậy nhìn vào mặt mũi của Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng không quá khó xử cho Mộ Dung hoàng thất, chỉ tiếc là để Mộ Dung Hiểu Hiểu đuổi ra khỏi Mộ Dung gia tộc, trên khuôn mặt năm vị lão tổ cũng cảm thấy hối hận.
Vốn Nhạc Thành hoàn toàn là có thể làm phò mã Mộ Dung hoàng thất, đến sau đó Mộ Dung hoàng thất thực lực cũng tăng lên rất nhiều, so với Đế quốc Tuyết Lâm quan hệ thông gia còn mạnh hơn, chỉ tiếc hết thảy cũng là bởi vì Đoàn quý phi, sự tình phát triển đến trình độ này rồi.
Bởi vì Nhạc Thành đang bế quan, năm vị lão tổ có ở tại Lệnh Hồ phủ công tước chờ đến khi Nhạc Thành xuất quan, hơn nữa hy vọng đến lúc đó Lệnh Hồ Công tước nói một ít lời hữu ích. Mà Nhạc Lan Tâm là bác của Nhạc Thành, bây giờ ngay cả năm vị lão tổ cùng hoàng đế đều rất là khách khí với Nhạc Lan Tâm, cũng hy vọng Nhạc Lan Tâm đến lúc đó nói với Nhạc Thành, chuyện này như vậy cho qua luôn. Mộ Dung hoàng thất cũng quyết định xử trí Đoàn quý phi cùng Đoàn gia.
Cho tới bây giờ Nhạc Lan Tâm mới biết được mình có cháu trai cường hãn đến như vậy, quả thực không thể tin được. Nhưng sự thật đã bày ở trước mắt, nhìn năm vị Mộ Dung lão tổ ánh mắt khẩn cầu, Nhạc Lan Tâm cũng phải cam đoan không để cho Nhạc Thành tìm Mộ Dung hoàng thất gây phiền toái, điểm này Nhạc Lan Tâm nắm chắc. Cháu trai có nghe mình, mặc kệ thực lực của hắn cường hãn bao nhiêu, bọn ta là bác Nhạc Thành mà.
Nghe được Nhạc Lan Tâm đáp ứng, Mộ Dung ngũ tổ cùng Mộ Dung Trường Bình là có chút buông lỏng xuống, vậy không có vấn đề gì nữa.
Hoàng thất lúc này tổn thất, Mộ Dung ngũ tổ đau lòng nhỏ máu, thực lực hoàng thất căn bản là tổn thất hơn phân nửa, còn hơn phân nửa hoàng cung bị hủy, hoàng thất lần này xem như chảy máu, nếu như đánh tiếp, Mộ Dung hoàng thất xong đời là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Duy nhất ngũ tổ Mộ Dung cảm thấy may mắn là, năm người còn sống, mặc dù một người trong số bị đánh gảy một chân, nhưng thực lực cũng không có ảnh hưởng, còn năm người một ngày, Mộ Dung hoàng thất muốn khôi phục cũng không khó, tăng thêm Mộ Dung Hiểu Hiểu cùng Nhạc Thành quan hệ, chỉ cần là về sau chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, trong lúc vô hình thế lực Mộ Dung hoàng thất còn có thể tăng lên rất nhiều.
Nhưng nếu năm người mình chết rồi, Mộ Dung hoàng thất nếu muốn lần nữa khôi phục cũng không có khả năng. Hơn nữa sớm muộn sẽ bị những thế lực khác thay thế, Mộ Dung gia tộc cũng có dần dần xuống dốc.
Bốn ngày thời gian qua đi, trong phòng Nhạc Thành cùng Mộ Dung Hiểu Hiểu quanh thân bao phủ thanh mang vô cùng nồng đậm, trong phòng này cũng tràn ngập một cổ thanh mang rất lớn, khuôn mặt Nhạc Thành cũng trở lên tái nhợt.
Thủ chưởng biến thành một thủ ấn vừa thu lại, Nhạc Thành từ từ thở ra một ngụm trọc khí, lập tức nhẹ nhàng đặt ngang Mộ Dung Hiểu Hiểu trên giường, lại từ trong trữ vật giới chỉ của nàng tìm ra một chiếc váy màu trắng mặc vào người. Nhạc Thành lúc này mới lấy ra hai khỏa đan dược nhét vào trong miệng của mình.
Lập tức Nhạc Thành lần nữa khoanh chân ngồi xuống, trận đại chiến này Nhạc Thành mặc dù không có bị thương, nhưng tiêu hao chân khí cũng không ít, lại thêm bốn ngày không ngừng chữa thương cho Mộ Dung Hiểu Hiểu, chân khí trong cơ thể Nhạc Thành tiêu hao rất nhiều.
Bây giờ Nhạc Thành điều tức một phen mới được, sự tình chưa kết thúc, mình cần phải bảo trì thời khắc đỉnh cao tình trạng mới được.
Thủ ấn trong tay đồng thời đáng ra, lập tức Hạo Thiên tháp trong cơ thể đột nhiên có chút xoay tròn, Hỏa Linh Châu trong đầu Nhạc Thành tỏa ra nồng đậm linh khí vận chuyển hóa thành một tia chân khí tinh thuần lưu chuyển tại mười hai chủ mạch kỳ kinh bát mạch bên trong Nhạc Thành, cuối cùng là tiến vào đan điền, làm dịu kim mang nội đan màu vàng.
Với Hạo Thiên tháp tiến vào người mình, Nhạc Thành gần đây hấp thu Hỏa Linh Châu linh khí hầu như lúc nào cũng chậm rãi hấp thu, đồng thời Nhạc Thành cũng có cảm giác được đan điền đang không ngừng ngưng tụ kim đan vậy .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.