Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 213:




- Tư Tư.
Một thanh âm sợ hãi vang lên, trên không trung đã tràn ngập mây đen.
- Không xong, quả là đã dẫn dụ tới thập phiến đan lôi.
Nhìn thấy mười hắc động trên không trung, Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, thật không ngờ mười viên Phá Chướng đan mà mình luyện chế lại dẫn tới thập cổ đan lôi.
Đan lôi cuối cùng cũng xuất hiện oanh kích cường đại nhất, một kích này lực lượng vô cùng lớn.
- Trời ạ, tên tiểu tử này rốt cuộc là làm cái gì đó?
Nhìn mười hắc động lớn trên không trung, Hàn Giang Đào cuối cũng cũng biết chuyện gì xảy ra, thập đạo đan lôi này công kích chỉ sợ cường giả Đấu Tông cũng không thể chống lại, tiểu tử này làm gì mà lại dẫn đến lực lượng khủng bố như vậy.
- Ầm Ầm.
Mười đạo đan lôi đã ngưng tụ tới tình trạng vô cùng khủng bố, lập tức một tiếng sét vang lên, thập đạo đan lôi có cái lớn có cái nhỏ, một tiếng ầm oanh kích tới.
Mười lực lượng đan lôi lớn như vậy khiến cho người ta phải hít một hơi lạnh, trong biểu lộ kinh ngạc của mọi người, mười đạo đan lôi đã oanh kích xuống năm khối Kim Tiên Khôi Lỗi.
- Tư Tư.
Một luồng tia chớp tràn ngập, mõi Kim Tiên Khôi Lỗi hấp thu hai đạo thiên lôi, lực lượng vô cùng cường hãn khiến cho năm cỗ Kim Tiên muốn nứt ra vậy.
Từng mảng tia chớp hào quang hiện ra trên không trung, năm đạo Kim Tiên Khôi lỗi tạo thành một hào quang đại thịnh, cuối cùng trước sự oanh kích của Đan lôi, năm Kim Tiên Khôi lỗi này cuối cùng cũng bao phủ một thanh sắc hào quang mỏng, thoạt nhìn vô cùng yêu dị.
- Rốt cuộc Yêu Khôi cũng đã đột phá tới trình độ này.
Nhạc Thành nhìn biến hóa của năm kim tiên khôi lỗi, may mà năm Kim Tiên khôi lỗi này chống lại được Đan lôi nếu không thì mình đã gặp phiền phức, mà đan lôi này lại còn giúp Khôi lỗi tiến hóa tới trình độ Yêu khôi, thực lực có thể chống lại tam tinh Đấu Tông.
Mây đen giữa không trung từ từ tan đi, một lát sau phong vân bắt đầu hiện ra, phảng phất giống như là đang nằm mơ vậy.
- Ngăn cản được sao?
Hắc bào nam tử kia không kìm được mà hít vào một hơi lạnh, đây quả là không có cách nào tin được, mười đạo đan lôi cường hãn như thế vậy mà không khiến cho Nhạc Thành bị ảnh hưởng chút nào.
- Xoẹt.
Mười viên đan dược màu đen lập tức chảy ra khỏi Vạn Thú lô, lập tức linh khí tràn ngập giữa không trung khiên cho mọi người khẽ giật mình, cảm nhận được linh khí tràn ngập này khiên cho mọi người có ngu ngốc đến mấy cũng biết đây là bảo bối.
Thủ ấn của Nhạc Thành liền hơi biến đổi, hắn lập tức dùng Vô Thượng Chân Hỏa bao trùm lấy Phá Chướng Đan, lập tức mười viên nội đan dần dần thành hình.
- Thu.
Nhạc Thành cất tiếng sau đó thu hồi thủ ấn, mười viên Phá Chướng Đan đã được hắn thu vào trong nhẫn trữ vật.
- Tại sao lại như vậy, động tĩnh này thật sự là quá lớn.
Nhạc Thành thở ra một hơi, sau đó hắn lập tức lấy ra vài viên đan dược nhét vào trong miệng, luyện chế mười viên Phá Chướng Đan đã tốn không ít chân khí của hắn.
Nhìn một mảng bừa bộn phía trước, Nhạc Thành liền đứng dậy.
- Xoẹt.
Vài nhân ảnh đã hiện ra trước mặt Nhạc Thành, đó chính là Tô Hân Nhi, Yến Hiểu Kỳ, Hàn Nguyệt chúng nữ. Chúng nữ chạy tới gần quan tâm xem hắn có bị thương hay không.
- Nhạc Thành, ngươi…
Hàn Giang Đào cũng bất đắc dĩ đi tới bên cạnh Nhạc Thành, đau lòng nhìn mảng kiến trúc bị phá vỡ.
Nhìn thấy biểu lộ đau lòng của Hàn Giang Đào, Nhạc Thành cũng có biểu lộ không tốt, không đợi Hàn Giang Đào nói hết câu, Nhạc Thành móc ra hai trăm vạn tinh tệ giao cho Hàn Giang Đào mà nói:
- Viện trưởng, ta không cố ý, ta bồi thường cho vậy.
- Tên tiểu tử nhà ngươi…
Hàn Giang Đào đem tinh tạp ném trả lại cho Nhạc Thành:
- Ngươi tưởng rằng như vậy là đủ bồi thường sao?
Hai trăm vạn kim tệ đối với Hàn Giang Đào đúng là không đáng coi vào đâu, Hàn Giang Đào đau lòng chính là bở vì trong này có không ít tư liệu đan dược, những tài liệu này muốn có được không phải là điều dễ dàng, may mà ông còn để dành một phần từ trước.
Ở trong phòng của Đấu Khí học viện, Yêu Huyên từ từ đi tới mà nói:
- Nhạc Thành ta phải đi.
- Ngươi đi sao, ngươi muốn đi đâu?
Nhạc Thành khẽ giật mình, mặc dù biết Yêu Huyên sắp rời khỏi một năm kỳ hạn đã trôi qua nhưng trong lòng của hắn có một vẻ không muốn, hắn cũng đã quen với việc có Yêu Huyên ở bên cạnh.
- Ta phải trở về tộc, trong tộc có một số chuyện cần ta giải quyết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Yêu Huyên cất tiếng nói, ánh mắt chăm chú nhìn Nhạc Thành.
Mấy năm nay nàng vẫn luôn đi bên cạnh Nhạc Thành, chuyện của Nhạc Thành nàng đều biết, ba năm trước nàng gặp phải một tên mà Đấu Vương cũng phải chạy trốn vậy mà giờ đây ngay cả cường giả Đấu Hoàng hắn cũng có thể đạp đổ, mọi chuyện tưởng rằng như mới là ngày hôm qua.
- Ngươi còn trở lại không?
Nhạc Thành nhất thời cũng không biết phải nói gì.
Yêu Huyên chần chừ nhìn Nhạc thành rồi nói:
- Không biết, có lẽ là không, ngươi không sợ ta quay lại giáo huấn ngươi sao?
- Không sợ, ngươi mà quay trở về thì ta sẽ rất cao hứng.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn chú thị nữ nhân ở ba năm bên cạnh mình trong đầu hiện ra các suy nghĩ rối loạn, có lẽ mình đã quan với sự hiện hữu của nàng, giống như là thân thể của mình vậy.
- Được rồi, từ nay về sau ngươi cần phải cẩn thận.
Yêu Huyên tựa hồ như muốn nói điều gì nữa tuy nhiên vừa ra đến miệng lại thu vào, chỉ để lại một luồng ảo ảnh.
- Thật sự cứ đi như vậy sao?
Nhìn theo bóng lưng của Yêu Huyên, Nhạc Thành thì thầm:
- Ta nhất định sẽ tìm ngươi, nhất định như vậy, ngươi là nữ nhân thứ hai của ta.
Ba ngày sau, hai đạo thân ảnh ở trong Đấu Khí học viện bay về phía Quỷ uyên, đây chính là Nhạc Thành và Thông Thiên Thử.
Trong ba ngày này, Nhạc Thành đã ở bên cạnh chúng nữ, thuận tiện quản lý Phá Quân vệ một phen, Phá Quân vệ gần đây phát triển khiến cho Nhạc Thành thỏa mãn vô cùng, tổng cộng có tới một nghìn ba trăm người, trong đó cường giả Đấu Hoàng mười sáu người, tu vi cao nhất cũng là lục tinh Đấu Hoàng, những người khác đều là Đấu vương, mà Nhạc Thành chỉ cho duy trì Phá Quân vệ ba trăm người, những người dư thừa đành phải gia nhập Phá Quân doanh.
Những chuyện này Nhạc Thành cũng chỉ sắp xếp một chút mà thôi. Trong đám Phá Quân vệ này, thực lực thấp nhất cũng là bát tinh Đấu vương, Nhạc Thành tin rằng với sự trợ giúp đan dược của mình, trong vòng nửa năm sau ba trăm người này sẽ đột phá tới tu vi Đấu hoàng, đến lúc đó mục tiêu có ba trăm vệ đội Đấu Hoàng đã thành hiện thực.
Nhạc Thành đến Khoa Ốc đế quốc tìm Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng nói toàn bộ mọi chuyện cho chúng nữ biết, chúng nữ nghe xong cũng không ngăn trở, nói rằng Nhạc Thành đi sớm về sớm.
Mà chín viên Cửu Dương ấn trước kia Nhạc Thành luyện chế còn thừa bốn viên liền đưa cho bốn người Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi, Tư Mã Yên Nhiên, mỗi người một viên, Cửu Dương quả này rất tốt, có tác dụng rất lớn. Còn Yến Hiểu Kỳ, Tô Hân nhi, Hàn Nguyệt thì Nhạc Thành lại đưa cho mỗi người một viên Phá Chướng Đan, Phá Chướng Đan so với Cửu Dương quả còn tốt hơn một chút.
Đây không phải là Nhạc Thành bên nặng bên nhẹ mà là vì Cửu Dương Đan chỉ còn lại bốn viên, không có biện pháp nào khác.
Nhạc Thành cũng không hi vọng chúng nữ thực lực cách nhau quá nhiều, nuế như một ngày mình thực sự có thể phi thân cũng phải mang theo chúng nữ bên cạnh, nếu chúng nữ thực lực quá thấp thì không cách nào cùng đi với mình.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta trở về Dược thành sao?
Thô Thiên Thử hỏi Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta tới Dược thành tìm Khiếu Thiên, Tử Long, Yêu Cơ cùng với ngươi nữa để giúp các ngươi tiến hóa.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, ý người là người có biện pháp để giúp chúng ta tiến hóa sao?
- Không sai, hiện tại ta đã luyện chế thành công đan dược, các ngươi chuẩn bị tiến hóa.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Trong lòng Nhạc Thành cũng hơi hưng phấn lên, dù sao bọn Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Cửu Vĩ Linh Hồ... bốn con lục giai ma thú này cũng là thiếp thân của mình, thực lực của bọn chúng quan hệ đến thực lực của mình, sau này bọn họ tiến hóa đến Thất giai ma thú thì mình tương đương có bốn tứ tinh Đấu Tông cường giả bên cạnh, cộng thêm thực lực của mình cũng đủ để dạo chơi ở đó.
- Mộ Dung Hiểu Hiểu.
Chưa tới năm năm ta đã tới, nàng ngàn vạn lần không được gả trước cho ai khác.
Nhạc Thành nhìn về phía Khoa Ốc đế quốc mà thầm nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.