Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1134: Thực lực trọng yếu (1)




Nơn hai trăm vạn năm sau, thanh danh Hạo Thiên môn ngày nay không bằng ngày trước, cho nên Bạch Thạch sơn mới dám đến khi dễ sơn môn như vậy, nếu không có Lang Lễ trở về, không biết Hạo Thiên môn hiện tại biến thành cái bộ dáng gì rồi.
Năm ngày sau, Nhạc Thành xuất hiện ở một chỗ tiên sơn, tiên núi này cao trong mây, linh khí chung quanh tràn đầy, trong mây, tiên hạc mờ ảo, kỳ hoa dị thảo chung quanh phiêu hương, làm cho người ta giác vui vẻ thoải mái.
- Hảo, một chỗ tiên sơn, không dưới Ngọc Hư sơn.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, nếu ở Thương Sơn Động này tu luyện thật tốt, một cái sơn môn tu luyện đại biểu cho thực lực sơn môn, không có thực lực, tiên sơn phúc địa có tốt như thế nào, cũng sớm bị người đoạt mà thôi, đừng nói là ở Tiên Ma giới, ở Tu Chân Giới cũng đều có.
- Ra mắt bốn vị tiên trưởng, bốn vị đến sơn môn, có được mời đến hay không?
Lúac này có hai đạo hoa quang hiện ra, Hỏa Vân Thượng Nhân xuất hiện, hai cái đồng tử Thương Sơn Động xuất hiện trước mặt ở bốn người.
- Hạo Thiên môn môn chủ đến.
Hỏa Vân Thượng Nhân bóp nát một khối ngọc điệp.
- Thì ra là Hạo Thiên môn tiên trưởng, xin theo ta... Mời bốn vị tiên trưởng chờ một lát.
Đồng tử tiếp nhận ngọc điệp, mang theo bốn người Nhạc Thành đi đến Thương Sơn Động, sau đó tiên hạc chở mọi người hạ xuống.
Phía trước xuất hiện ba người đều râu bạc, đạo bào tung bay, nhìn qua có thêm vài phần tiên phong đạo cốt, phía sau có năm trung niên, khí thế cũng bất phàm.
- Môn chủ, tám người này là Đông Bạch Sơn, phía trước ba người là Đông Bạch Tam lão, ba người đều tu vi Đại La Kim Tiên trung kỳ, ba người liên thủ, gặp phải Đại La Kim Tiên hâuk kỳ cũng không sợ, phân biệt tên là Thu Diệp đạo nhân, Thu Mộc đạo nhân, Thu Hỏa đạo nhân.
La Nguyên thần niệm truyền âm nói với Nhạc Thành.
- Gần nhất chính là ba Đại La Kim Tiên trung kỳ, đây có phải là thực lực của Đông Bạch Sơn sao.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, Đông Bạch Sơn thực lực, Hạo Thiên môn không thể cùng đối phương so sánh.
- Tám vị tiên trưởng chính là Đông Bạch Sơn, mời.
Một vị đồng tử đã sớm nghênh đón, căn bản không cần kiểm tra ngọc điệp của đối phương.
Nhạc Thành cũng cảm khái, xem ra Hạo Thiên môn không thể cùng các sơn môn khác so sánh.
- Hỏa Vân Thượng Nhân, nếu ngươi một người tiến đến, ha ha, chẳng lẽ Hạo Thiên môn không có người đến đây sao.
Đám Đông bạch Tam lão sau khi nhìn thấy Hỏa Vân Thượng Nhân, cũng lập tức tiến lên nói.
- Đông bạch Tam lão, ánh mắt của các ngươi không tốt sao, Hạo Thiên môn môn chủ cùng Cung phụng đều đến đây, ngươi nhìn không thấy sao.
Hỏa Vân Thượng Nhân nói, tựa hồ đối với ba người không có hảo cảm.
- Hạo Thiên môn môn chủ các ngươi đến, còn có Cung phụng, xem ra Hạo Thiên Đại Đế thật sự ngã xuống.
Đông bạch Tam lão ánh mắt đều nhìn về phía Nhạc Thành cùng Lang Lễ, Diễm Ma, ở giữa cõ một đạo nhân nói:
- Không biết vị nào là Hạo Thiên môn môn chủ, cũng giới thiệu cho ta một chút.
- Đúng là tại hạ, hiện tại là Hạo Thiên môn môn chủ, tên là Nhạc Thành, có lễ với đạo trưởng.
Nhạc Thành tiến lên một bước nói, vẻ mặt không có nhiều biến hóa, ba người này đều là Đại La Kim Tiên trung kỳ, ứng phó một chút mới tốt.
- Vị này...
Ba người thần sắc biến đổi, bọn họ không ngờ Nhạc Thành là Hạo Thiên môn môn chủ, lúc này Nhạc Thành tu vi Thiên Tiên sơ kỳ mà thôi, mặc dù hai năm có tiến bộ, nhưng muốn đột phá cũng không phải dễ dàng như vậy.
Lúc này, Lang Lễ hơi thở thu liễm Đại La Kim Tiên trung kỳ, Diễm Ma thu liễm La Thiên thượng tiên hậu kỳ, bộ dáng là Đại Song, bốn người thương nghị qua, thực lực quá mạnh sẽ khiến người chú ý, thực lực quá yếu cũng làm cho người ta khi nhục, cuối cùng thương nghị để Lang Lễ dùng Vạn Biến Ma Công biến hóa thành Đại La Kim Tiên trung kỳ, mà Diễm Ma biến hóa thành La Thiên thượng tiên hậu kỳ, việc này đối với hai người cũng không khó. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bởi vì Tiên Đạo liên minh, cho nên ma khí trên người Diễm Ma tự nhiên thu liễm một phen.
- Nguyên lai là Nhạc Đạo hữu, tuổi còn nhỏ có thể ngồi trên ngai vàng môn chủ, xem ra tiền đồ vô hạn, không biết vị này là... ?
Lúc này Đông bạch Tam lão hơi đánh giá Nhạc một cái, sau đó nhìn Lang Lễ hứng thú hỏi.
- Là Hạo Cung phụng hiện tại của Thiên môn, cũng là sư thúc của ta, mọi người kêu là Tuyệt Hỏa đạo trường.
Lang Lễ cũng không có tâm tình tìm hiểu Đông bạch Tam lão, ngược lại La Nguyên tùy tiện an bài một cái đạo hiệu cho Lang Lễ, lúc này Lang Lễ cũng hóa thành bộ dáng trung niên, nếu muốn nhìn được bản thể Lang Lễ, những người này cũng không có tu vi sâu như vậy.
- Tuyệt Hỏa đạo trường.
Đông bạch Tam lão ánh mắt có chút nghi hoặc, tựa hồ không nhớ nổi một người như vậy.
- Mời các vị tiên trưởng, động chủ chúng ta đang ở đại điện?
Hai đồng tử nhìn mọi người nói.
Người của Đông Bạch Sơn đánh giá Lang Lễ một cái, sau đó không phát hiện ra cái gì, lập tức mọi người liền cùng nhau cưỡi tiên hạc bay lên đỉnh núi Thương Sơn Động.
Vốn lấy tu vi mọi người, đều có thể bay tới đỉnh núi, nhung ở sơn môn phi hành, đây là vũ nhục sơn môn, cho nên đến trước sơn môn, bất luận kẻ nào đều phải đi bộ, hoặc là cưỡi linh thú bay vào.
Đỉnh núi cao vút trong mây, tựa hồ bị người dùng kiếm chém qua, một tòa cung điện dựng lên ở trên ngọn núi, chung quanh mây mù lượn lờ, thật sự là vùng đất tiên gia.
Thương Sơn Động sở dĩ tên là Thương Sơn Động, Nhạc Thành cũng nghe La Nguyên nói qua, Thương Sơn Động này ở trên núi mặc dù có không ít cung điện, nhưng tại Thương Sơn núi non có một cái huyệt động thật lớn, bên trong địa mạch, linh khí tràn đầy, cho nên kêu là Thương Sơn Động.
- Chư vị tiên trưởng mời.
Lúc này dưới sự dẫn dắt của đồng tử, mọi người lập tức bước vào trong đại điện, lúc này trong đại điện có thêm trên trăm đạo thân ảnh, đều ngồi xuống ghế.
- Chư vị tiên trưởng Đông Bạch Sơn đến, chư vị tiên trưởng Hạo Thiên môn đến.
Phía trước một đồng tử lớn tiếng nói, trong đại điện mọi người đang nghị luận đều đem ánh mắt nhìn về phía đoàn người của Đông Bạch Sơn cùng Hạo Thiên môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.