Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 332: Trí tuệ của Nhã Phi




Khuôn mặt của Tiêu Yến nghệt cả ra. Con mắt của nàng mở lớn nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Khóe miệng Tiêu Yến liên tục co quắp lại. Ngón tay run run chỉ thẳng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Ngay sau đó nàng hít một hơi thật sâu lắp bắp nói: “Cô, cô… cô… với Sơn Nhi nhà ta có… có… quan hệ!”
Mặc dù Tiểu Y Tiên biết được quan hệ giữa nữ vương Mỹ Đỗ Toa cùng với Tiêu Sơn là không có cách nào có thể phá bỏ được. Nàng biết chuyện này vốn không thể thay đổi được. Chắc chắn trượng quân nàng cũng sẽ không chịu để cho nàng ta rời đi mình. Trong lòng Tiểu Y Tiên hiển nhiên vô cùng khó chịu, trái tim của nàng giống như thắt lại. Hiển nhiên thấy được biểu hiện của Tiêu Yến trong lúc này khiến cho nàng cảm giác được mình có chút thoải mái trong lòng. Tuy nhiên đồng thời trong lòng nàng lại có cảm giác có chút lỗi lầm.
Nhã Phi thì khe khẽ thở dài ra một hơi. Nói gì thì nói nàng cũng biết tình của trượng phu nàng rõ ràng háo sắc đồng thời cũng rất tham lam. Hiển nhiên lần này hắn đem nữ vương Mỹ Đỗ Toa chinh phục chính là hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng. Nàng mặc dù rất yêu hắn nhưng có nữ nhân nào nguyện ý chia sẻ trượng phu mình với người khác. Tuy nhiên Nhã Phi biết mình xử sự giống như Tiểu Y Tiên có lẽ trượng phu của nàng sẽ có chút khó chịu trong lòng, nói đúng hơn là xa lánh nàng. Mặc dù hết thảy đây đều là lỗi của Tiêu Sơn khi đi trêu chọc nữ nhân khác.
Thân mình Tiêu Ngọc đứng ngẩn ra tại chỗ. Nếu theo như thường ngày thì nàng chắc chắn phải phát tính tiểu thư mà nổi giận điên cuồng quát tháo. Tuy nhiên thời gian dài như vậy khiến cho trái tim của nàng chí ít cũng trở nên chín chắn hơn. Nhã Phi và Tiểu Y Tiên đều là chính thất của Tiêu Sơn mặc dù chưa có hôn lễ tiến hành. Nếu như người ta đã không nổi đóa thì Tiêu Ngọc lấy cái gì ra mà nổi đóa. Mặc dù trong trái tim đang thắt lại, nàng khó chịu, nàng bực tức… nàng muốn tìm nơi phát tiết nhưng nàng vẫn cắn răng đem nỗi bực tức trong lòng nén xuống.
Hai má của nữ vương Mỹ Đỗ Toa trở nên đỏ ửng, nàng không biết phải như thế nào đáp lại lời của thiếu phụ. Đôi môi đỏ mọng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa khẽ cắn một cái sau đó nói: “Bá mẫu… tên ta là Lung Linh ra mắt bá mẫu.” Sau đó nàng nhìn về phía Tiêu Sơn đang nắm ở trên giường nói: “Ta là thê tử của hắn, hắn là trượng phu của ta!” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa dường như lấy hết can đảm mới nói ra được những thứ này.
Ánh mắt Tiêu Yến giống như sắc lang đảo quanh trên cơ thể của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Ánh mắt của nàng vô cùng mập mỡ. Hiển nhiên Tiêu Yên soi vào bộ ngực vếnh cao ngất của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Sau đó ánh mắt của nàng chuyển qua eo của nữ vương Mỹ Đỗ Toa rồi đến phần mông, ngay cả nơi tư mật nhất của nữ nhân thì nàng cũng chăm chú quan sát. Đến cuối cùng nàng dừng lại trên đôi chân của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa bị ánh mắt xâm phạm của Tiêu Yến nhìn khắp người của mình thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa có cảm giác vô cùng bối rối và xấu hổ. Nếu như nhìn về phía nàng là một nam nhân thì nàng sẽ ngay lập tức ra tay đem hai con mắt của hắn móc ra nhưng người này lại là mẫu thân của Tiêu Sơn.
Tiêu Yến khe khẽ thở dài nói ra một câu nói vô cùng thô tục, nàng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Hài… vú có vú, eo thon, mông mẩy săn chắc, chân thon dài, mông vểnh cao… Xem ra là một lựa chọn tốt cho Sơn Nhi đây. Hẳn sinh bảo bảo rất tốt nhưng thế nào lại là tộc xà nhân đây!” Nói đến đây Tiêu Yến khe khẽ thở dài ra một hơi làm ra vẻ vô cùng tiếc hận.
Nghe được lời nói này thì khuôn mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút ủ rủ. Nàng không nghĩ đến mẫu thân của Tiêu Sơn lại kỳ thì vì nàng chính là một xà nữ. Trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút ảm đạm và buồn tủi. Nàng cảm giác được mình vô cùng tủi thân. Nếu như nàng là một nữ nhân nhân loài như vậy nàng sẽ không bị Tiêu Yến đối xử như vậy. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút tủi thân trong lòng.
Nhìn thấy khuôn mặt ảm đạm của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì trong lòng Tiểu Y Tiên cảm giác được hình như mình làm hơi quá đáng. Trong lúc này không ngờ Tiểu Y Tiên lại mở miệng nói: “Mẫu thân, ngươi không cần lo lắng. Mặc dù nữ vương Mỹ Đỗ Toa là xà nhân nhưng ta có đọc trong một số sách thì nói đến nếu như ma thú có thể hóa thành hình người hoàn toàn có khả năng kết hợp với loài người sinh ra hậu đại!”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút ngạc nhiên không nghĩ đến được rằng Tiểu Y Tiên lại nói tốt cho nàng. Bởi vì vừa mới nãy thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác được từ người Tiểu Y Tiên tràn ngập địch ý về phía nàng. Tiêu Yến nghe được lời của Tiểu Y Tiên thì kinh ngạc mở con mắt sau đó thở phào một hơi giống như chút được tảng đá trong lòng: “Thế thì tốt! Mẫu thân cũng không phải là khó chịu vì nàng ta là xà nữ, mẫu thân chỉ lo lắng nàng ta có hay không sinh ra hậu đại cho Tiêu gia ta mà thôi!”
Nghe được lời này thì mấy nữ nhân đều nhìn về phía nhau. Họ nhìn được trong mắt nhau một tia thông cảm bởi vì có một công công, bà bà như thế. Ánh mắt họ nhìn về phía cái bụng to tướng của Nhã Phi thì cảm giác được có chút hâm mộ và khó chịu. Tất nhiên là có chút ghen ghét trong lòng. Dù các nàng không nói ra nhưng bản thân các nàng biết mình có chút ghen ghét với Nhã Phi.
Ánh mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa liếc về phía Nhã Phi một cái, nàng nhìn về phía cái bụng to tướng của Nhã Phi đồng thời nhìn về phía bụng mình sau đó liếc về phía Tiêu Sơn đang nằm hôn mê trên giường. Tiểu Y Tiên cũng làm y hệt như vậy. Chỉ có Tiêu Ngọc có chút khác biệt. Nàng vươn tay ra vân vê cái bụng, trong lòng nàng thầm nghĩ: “Ngày hôm qua hắn làm chuyện đó với mình lâu như vậy hơn nữa còn bắn nhiều như vậy liệu có hay không mang thai đây?”.
Bàn tay Nhã Phi nâng lên cái bụng to tướng của mình sau đó hướng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Tiểu thư Lung Linh, Y Tiên muội chúng ta tìm một chỗ nói chuyện riêng được chứ?” Nghe được lời này thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa gật đầu một cái, nàng cũng quay đầu nhìn về phía Tiểu Y Tiên.
Tuy nhiên Tiểu Y Tiên lại ra vẻ chẳng thèm để ý đến nàng, Tiểu Y Tiên nói: “Được a, Nhã Phi tỷ tỷ, chúng ta mau tìm chỗ nào nói chuyện riêng đi!” Rõ ràng Tiểu Y Tiên ở đây đang cố ý làm như vậy.
Bàn tay Nhã Phi một tay nâng bụng bầu của mình, một tay đưa ra hướng về phía Tiêu Ngọc nói: “Ngọc Nhi muội muội…” Lời gọi vô cùng thân thiết khiến cho Tiêu Ngọc cũng có vài phần kinh ngạc đờ đẫn nhìn về phía Nhã Phi. Nhã Phi mỉm cười thân thiện nói: “Phu quân phải nhờ muội và mẫu thân chăm sóc!”
“Ta biết!” Tiêu Ngọc cũng không có biểu hiện gì nhiều mà chỉ mìm cười nhìn về phía Nhã Phi. Nhã Phi trong lúc này khiến cho Tiêu Ngọc có cảm giác thỏa mái hơn nhiều. Quan niệm của nàng dành cho Nhã Phi đã thay đổi cải thiện khá nhiều. Còn cảm giác của nàng dành cho Tiểu Y Tiên đó chính là ghét còn nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì không có hảo cảm cũng không có thành kiến.
Ba người từ từ ra khỏi căn phòng, họ tiến vào một căn đình khá trống trải đồng thời cũng vô cùng thanh tĩnh. Nơi này chính là nơi dành riêng cho Nhã Phi để cho nàng dưỡng thai. Ba người ngồi ở trên một cái ghế đã quây quanh một cái bàn lớn trong đình viện.
Dường như Nhã Phi cũng đã chuẩn bị sẵn, ở trên bàn đã có một cái bình trà cùng với các loại chén vô cùng tinh xảo. Bàn tay Nhã Phi đặt lên bình trà, nước trong bình trả nhanh chóng sôi lên ùng ục. Ngón tay tinh xảo mềm mại của Nhã Phi đem trà trực tiếp đổ vào bên trong bình.
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng có chút kinh ngạc bởi vì sử dụng vừa rồi thì Nhã Phi cũng không có toát ra một tia đấu khí nào. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa không có cảm nhận thấy Nhã Phi phát ra đấu khí mà là một loại năng lượng đặc biệt nào đó. Ngoài ra nữ vương Mỹ Đỗ Toa hiện giờ mới nhận thấy được mình nhìn không ra tu vi của hai vị nữ nhân trước mặt này.
Chỉ sau vài phút thì nàng đã đem bình trà rót vào trong chén của hai người đồng thời cũng tự rót vào chén của mình. Nhìn ba chén trà bốc lên khói nghi ngút, trong lúc này thì Nhã Phi mới mở miệng hỏi: “Y Tiên muội muội, muốn chữa hết thương thế cho phu quân cùng với mấy người Tiểu Long Nữ cần bao lâu!”
Đầu Tiểu Y Tiên lắc lắc, nàng bình thản đáp lại: “Nhã Phi tỷ, việc này không thể gấp được. Thương thế phu quân giờ đã ổn định nhưng phải năm đến bảy ngày may ra phu quân mới tỉnh. Đấu khí của mấy người Tiểu Long Nữ thì hao phí quá nhiều. Ta đã chữa trị hết thương thế của họ, nặng nhất vẫn là Tiểu Long Nữ. Muốn để họ khôi phục hoàn toàn thì cũng mất ba đến bốn ngày.” Bàn tay Tiểu Y Tiên đưa hai ngón tay nhẹ nhàng day huyệt thái dương của mình. Xem ra chữa trị cho mấy người Tiêu Sơn, Tiểu Y Tiên hao không biết bao nhiêu tinh lực.
Nhã Phi dường như suy nghĩ gì đó rồi nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nàng quay sang nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa rồi mới lên tiếng hỏi: “Tiểu thư Lung Linh, ta có thể gọi tên cô như vậy được không?” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng gật đầu xuống. Đôi môi đỏ mọng mà hấp dẫn của Nhã Phi mím nhẹ sau đó hướng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói: “Tiểu thư Lung Linh, không biết đế quốc xà nhân cùng với tộc nhân của cô so với phu quân thì thứ nào trọng yếu hơn?”
Nghe được lời này thì hàng lông mày xinh đẹp của Nhã Phi nhăn lại, nàng hoàn toàn không hiểu được lời của Nhã Phi nói có ý gì. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa chớp nhẹ đôi mắt câu người và xinh đẹp sau đó nhìn thẳng về phía Nhã Phi hỏi: “Tiểu thư Nhã Phi, những lời này của tiểu thư là có ý gì? Tiêu Sơn cùng với đế quốc xà nhân đối với ta đều quan trọng như nhau!”
Câu hỏi này của Nhã Phi rất giống với câu hỏi giữa phụ mẫu và ý trung nhân, ngươi chỉ có thể cứu một người vậy thì ngươi sẽ cứu ai! Có lẽ nhiều người sẽ trả lời rằng cứu phụ mẫu tuy nhiên câu trả lời nào cũng không hợp lý dù cho lý do gì đi nữa. Bởi vì ai cũng là người, ai cũng có sinh mệnh, chẳng thể dùng thứ gì để đo đếm ai quan trọng hơn cả. Đặc biệt với nữ nhân trong giai đoạn yêu nồng đậm như nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì rất khó đưa ra lựa chọn này.
Đầu Nhã Phi nhẹ nhàng lắc nhẹ, nàng lên tiếng nói: “Tiểu thư, xem ra tiểu thư vẫn chưa hiểu được tình thế hiện nay. Bởi vì hiện nay phu quân của chúng ta đã chọc vào đối tượng không nên chọc. Có khi là một thế lực rất mạnh, nếu như tiểu thư tham gia vào việc này mà đối phương biết thế lực sau lưng của tiểu thư chính là đế quốc xà nhân. Tiểu thư chắc hẳn hiểu chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy!”
Lời nói của Nhã Phi hoàn toàn đánh trúng chỗ yếu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Hiển nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa đã rõ lời nói của Nhã Phi có ý gì. Nói đúng hơn thì Nhã Phi muốn nói lần này nữ vương Mỹ Đỗ Toa tham gia nhất định có thể dây dưa với thế lực vô cùng lớn. Đến lúc đó sợ rằng cho dù chạy trốn cũng không thoát được, họa căn sẽ dẫn lên trên người nhà. Tại đại lục đấu khí này, nữ vương Mỹ Đỗ Toa hiển nhiên cũng đã nhìn nhiều thấy trường hợp bởi vì một người chọc tới một cường giả sau đó bỏ trốn. Bởi vì cường giả không tìm được kẻ kia nên đã chút giận lên gia đình hắn. Nam thì bị giết, có người thì trực tiếp bị thiến hoặc đánh què chân, móc mắt ném ra đường làm ăn xin. Nữ nhân thì bị gian dâm, cưỡng hiếp. Người thì bị gian dâm đến chết. Người thì bị gian dâm sau đó bán vào lầu xanh khổ không thể tả được. Cường giả đơn giản chính là làm việc này vì trút giận mà thôi!
Ý Nhã Phi đã rất rõ ràng, vậy giữa ngươi và Tiêu Sơn ngươi chọn ai? Đây là câu hỏi mà Nhã Phi dành cho nàng.
Đôi môi nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi mấp máy, nàng cắn nhẹ răng lại sau đó lên tiếng nói: “Ta… ta không biết!”
“Hài…” Nhã Phi khe khẽ thở dài một hơi sau đó lên tiếng hỏi tiếp: “Vậy tiểu thư Lung Linh, ngươi liệu có muốn tham gia lần này hay không? Nếu như tiểu thư không muốn vậy có thể rời nơi này trở về đế quốc xà nhân của tiểu thư đi!”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nghe thấy vậy kinh ngạc sau đó hai hàm răng khẽ cắn lại nói: “Ta, ta sẽ tham gia việc lần này!”
Tiểu Y Tiên có chút tò mò lên tiếng hỏi: “Nhã Phi tỷ tỷ, chuyện này là như thế nào?”
“Hài…” Nhã Phi khe khẽ thở dài, bàn tay của nàng đưa lên xoa xoa bụng của mình sau đó nhìn về phía Tiểu Y Tiên đáp lại: “Người của học viện Già Nam đã bị Ma Viêm cốc bắt. Trong đó có một số người của chúng ta. Phu quân cùng với mấy người Tiểu Long Nữ tiến tới Ma Viêm cốc đòi người. Hiển nhiên bởi vì thấy đội hình phu quân mạnh mẽ nên có lẽ Ma Viêm cốc thỏa hiệp hoặc thế nào đó. Dường như tính toán của phu quân rất tốt nhưng ai ngờ Ma Viêm cốc lại bị Hắc Hoàng tông thu phục. Mặc dù có biến cố nhưng không có ảnh hưởng đến kế hoạch nhưng không ngờ tứ trưởng lão của Ma Viêm cốc là một cường giả đấu tông cao cấp. Mặc dù phu quân đã đánh bại người này nhưng chàng vẫn bị thương nặng. Sau đó muội cũng biết chuyện xảy ra rồi đấy. Theo phu quân phỏng đoán thì rất có thể có người đứng sau tứ trưởng lão Ma Viêm cốc, e rằng hậu trường rất lớn!”
“Đáng chết đám người Ma Viêm cốc!” Hai hàm răng Tiểu Y Tiên khẽ cắn, nàng phẫn hận mở miệng bất bình.
Nói xong những điều này thì Nhã Phi quay sang nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Tiểu thư Lung Linh, lần này đi vô cùng nguy hiểm cô xác định sao? Lần này e rằng đế quốc xà nhân cũng bị cuốn vào!” Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi run lên. Mặc dù nàng sát phạt quả quyết nhưng không đồng nghĩa với việc nàng ngốc. Nàng cũng hiểu chuyện gì xảy ra nếu như họ gặp phải một thế lực cường hạng ở phía sau.
Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa hành động như vậy thì Nhã Phi mỉm cười nói: “Chúc mừng tiểu thư Lung Linh! Ngươi đã quá quan. Sau này hy vọng tỷ muội chúng ta sẽ sống tốt với nhau”
Lời của Nhã Phi nói ra khiến cho Tiểu Y Tiên và nữ vương Mỹ Đỗ Toa hoàn toàn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tiểu Y Tiên lên tiếng hỏi: “Chuyện gì vậy Nhã Phi tỷ, qua quan là như thế nào!?”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút kinh ngạc sau đó lên tiếng hỏi: “Nếu như vừa rồi ta lựa chọn từ bỏ có phải hay không tiểu thư sẽ nói với ta, ta không xứng trở thành thê tử của Tiêu Sơn!”
Nhã Phi cũng không có trả lời nữ vương Mỹ Đỗ Toa mà chỉ lẳng lặng mỉm cười. Nụ cười này thể hiện ra tất cả. Nhã Phi dùng tay nhẹ nhàng xoa xoa cái bụng bầu của mình sau đó hướng về phía đám người nữ vương Mỹ Đỗ Toa và Tiểu Y Tiên nói: “Lần này hành động phi thường nguy hiểm. Mọi người phải phối hợp thật tốt”. Nhã Phi nhắc nhở hai người.
“Không biết vì nguyên nhân gì đặc biệt mà Ma Viêm cốc đã bắt cóc đám người học viện Già Nam. Tuy nhiên Hắc Hoàng tông nhân cơ hội Địa Ma Lão Quỷ bị trọng thương mà đem Ma Viêm cốc thu phục. Mặc dù là như vậy nhưng ở đây có một vấn đề đó là thực lực của tứ trưởng lão Ma Viêm cốc. Có lẽ bởi vì trước sức mạnh của đám người đi cùng phu quân nên đám người Ma Viêm cốc thỏa hiệp. Chính vì như thế có lẽ tứ trưởng lão Ma Viêm cốc bị đưa ra làm bia. Nếu như đám người Tiểu Long Nữ truyền lại cùng với lời phu quân nói, ta khẳng định tứ tưởng lão Ma Viêm cốc có thực lực cao hơn tông chủ Hắc Hoàng Tông Mạc Thiên Hành cùng với lão già Địa Ma Lão Quỷ. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho tứ trưởng lão Ma Viêm cốc bộc lộ thực lực của mình”
Nghe đươc lời này thì Tiểu Y Tiên nhăn mày lại, nàng tò mò hỏi Nhã Phi: “Nhã Phi tỷ tỷ, nếu như vậy tại sao tứ trưởng lão Ma Viêm Cốc lại phải ở dưới trướng Địa Ma Lão Quỷ. Sau đó còn đầu phục Hắc Hoàng tông? Thật kỳ quái!”
Bàn tay Nhã Phi che miệng mỉm cười, nàng tiếp tục nói: “Chính là ở chỗ này đây!”
Trong lúc này thì không ngờ nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói: “Chẳng lẽ hắn không thể bộc lộ ra thực lực của mình sợ người phát hiện được sao?”
Nhã Phi nhẹ nhàng gật đầu, nàng lên tiếng nói với hai người: “Chính là như vậy! Vậy thì tại sao đối phương không muốn bộc lộ ra bản thân của mình đây? Phải biết lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể tự lập một tông đứng vững tại vực Hắc Giác. Nguyên nhân đơn giản bởi vì hắn không có thể bộc lộ thực lực của mình”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía Nhã Phi, trong lòng của nàng tràn ngập kinh ngạc. Nhã Phi lại tiếp tục nói: “Nhưng tại sao hắn lại không thể bộc lộ ra thực lực của mình?”
Đôi môi đỏ mọng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa mấp máy nói: “Bởi vì hắn sợ người biết, sợ thực lực của mình bị phát hiện sẽ chọc cho người chú ý!”
Đầu Nhã Phi quay sang nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa gật đầu một cái. Hai người có vẻ như có thiên phú trong việc này. Nhã Phi lại tiếp tục nói: “Chính là như vậy! Có lẽ hắn muốn ẩn núp tại Ma Viêm Cốc từ đó mưu đồ thứ gì đó. Hiển nhiên không ngờ mình lại bị phát hiện. Như vậy có mấy trường hợp sau đây dẫn đến hắn không muốn bộc lộ mình”
“Có lẽ là kẻ thù. Hắn có kẻ thủ mạnh mẽ nếu như lộ mặt bản thân sẽ có kẻ thù tìm đến hắn. Chính vì vậy hắn ẩn nhẫn Thứ hai hắn muốn tìm một món đồ vô cùng quan trọng. Mà món đồ này tốt nhất không để ai biết.”
Hít một hơi thật sâu Nhã Phi lại nói: “Có lẽ rất có thể hắn theo lệnh một thế lực nào đó tiềm ẩn tại Ma Viêm cốc với ý đồ nào đó. Nếu như theo tỷ phỏng đoán đúng như vậy chúng ta rất có khả năng thành công chống đỡ qua việc này!” Nói đến đây Nhã Phi lắc lắc đầu: “Kế sách của phu quân chẳng qua chỉ trị phần ngọn không có cách nào trị phần gốc!”
Đôi mắt xinh đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa chớp nhẹ sau đó tò mò hỏi: “Tiểu thư Nhã Phi muốn nói gì?”
Đôi môi Nhã Phi hơi mím lại, nàng đưa bàn tay vuốt ve trên bụng của mình một cách từ ái. Nàng nói: “Nếu như sau lưng của tứ trưởng lão Ma Viêm cốc là một hậu trường mạnh mẽ vậy thì họ cử tứ trưởng lão tới nơi đó rất có một lý do đặc biệt nào đó, đồng thời không muốn người khác biết. Nếu như chúng ta có thể thay thế vị trí của chúng ta vào vị trí của tứ trưởng lão Ma Viêm cốc thì mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn!”
Đôi mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa co rút lại. Lời của Nhã Phi hoàn toàn có lý. Nếu có thế lực nào đó sai phái tứ trưởng lão Ma Viêm cốc đến nằm vùng vực Hắc Giác thì như vậy có lẽ họ có ý đồ nào đó mà họ muốn làm không muốn để ai biết. Lần này Tiêu Sơn vô tình phá hỏng kế hoạch của họ hiển nhiên là vô tình. Có lẽ họ có điều kiêng kị không muốn lộ diện nhưng ai biết trong tối họ sẽ làm gì.
Nhẹ nhàng cắn môi của mình, Nhã Phi lấy ra ba cái mặt nạ sau đó hướng về phía Tiểu Y Tiên hỏi: “Y Tiên muội muội, muội có hay không bí thuật có thể kiểm soát tính mạng của người khác giống như trồng thứ gì đó vào cơ thể hoặc linh hồn của một người!?”
Tiểu Y Tiên nhăn mày của mình lại, ngón chỏ đưa lên gần miệng sau đó hướng về phía Nhã Phi nói: “Nhã Phi tỷ, ta thực sự có loại này! Tỷ hỏi thứ này làm gì?”
Đôi môi Nhã Phi hơi mím lại, nàng lại tiếp tục hỏi: “Muội có thể thi triển luôn được không?”
Tiểu Y Tiên gật đầu nói: “Muội có thể thi triển luôn. Nhã Phi tỷ tỷ, ngươi cần sao?”
Nghe được lời này thì Nhã Phi thở dài ra một hơi, nàng lên tiếng nói: “Được rồi! Tỷ sẽ nói ra kế hoạch của tỷ, hai người nghe xong rồi cho ý kiến. Đầu tiên Tiểu Y Tiên cùng với tiểu thư Lung Linh, Hoàng Tử Yên cùng với Hải gia gia sẽ đeo mặt nạ đồng thời…” Nàng lấy ra mấy bình ngọc sau đó nói: “Mấy viên đan dược này có tác dụng thay đổi hơi thở và sửa đổi một chút mùi vị của đấu khí tỏa ra ngoài. Tiểu Y Tiên muội không cần hai thứ này. Hai thứ này dành cho Hoàng Tử Yên, tiểu thư Lung Linh và Hải gia gia!”
“Mọi người phải lấy tốc độ nhanh nhất đem đám người Hắc Hoàng tông thu phục!” Nói đến đây Nhã Phi nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa tò mò hỏi: “Tiểu thư Lung Linh, thực lực của tiểu thư hẳn đã là một đấu tông đi!”
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng gật đầu xuống nói: “Đấu tông ngũ tinh!”
Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói như vậy thì Nhã Phi thở dài ra một hơi sau đó nói tiếp: “Như vậy thì mọi người nhanh chóng đem đám người Hắc Hoàng tông thu thập lại. Y Tiên muội, ngươi không ngại dùng năng lực đặc biệt kia nếu cần thiết đem mấy người Hắc Hoàng tông và Ma Viêm cốc thu phục. Sau đó ngươi hãy trồng một loại nào đó có thể kiểm xoát mạng sống của họ!”
Đôi mắt Tiểu Y Tiên híp lại, nàng mỉm cười nói: “Nhã Phi tỷ, ta đã hiểu!”
Sau đó Nhã Phi quay về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Tiểu thư Lung Linh, việc chúng ta có thể thay thế nhiệm vụ tứ trưởng lão hay không nhờ vào tiểu thư!”
Đôi mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhắm lại một chút sau đó mở ra, nàng kiên định đáp lại: “Ta hiểu rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.