Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 306: Giết Hắc Độc




Tại bộ lạc Hắc Xà…
Một thanh niên khí vũ toàn thân lõa thể, chiếc đuôi rắn màu đen thi lại, hắn lẳng lặng ngồi trên ghế, trong con mắt tràn ngập ra vẻ âm trầm. Một nữ nhân loài người đang ngoan ngoãn dùng miệng tại hạ thể của hắn liên tục phục vụ cây côn th*t của hắn. Chiếc côn th*t to tướng đang sục sạo bàn trong miệng của nàng.
“A…”
Bất chợt một bàn tay đưa lên túm lấy tóc nàng kéo ngược ra phía sau. Nữ nhân mặt mũi đỏ bừng, miệng còn nhơ nhớp dính keo. Mặc dù lực tay của hắn khiến cho tóc nàng bị hắn kéo gần như sứt khỏi da đầu, cảm giác đau đớn khiến cho mặt mày của nàng nhăn lại tuy nhiên trên mặt của nàng lại xuất hiện một nụ cười thản nhiên: “Thống lĩnh đại nhân, thiếp có chỗ nào phục vụ ngài không tốt hay sao?”
“Tiện nhân!” Bất chợt người nam nhân này dùng tay đem đầu người nữ nhân đập mạnh xuống đất.
“A…”
Đầu người nữ nhân này va chạm vào đất phát ra một tiếng cốp khá lớn. Trên đầu của nàng đã xuất hiện một vết thương lớn, máu chảy ra dầm dề. Tuy nhiên khi nàng ngẩng đầu thì khuôn mặt của nàng rất bình thường. Nếu như có ai ở đây để ý kỹ sẽ phát hiện được trong mắt của nàng lóe lên một tia hận ý.
“Nữ nhân các ngươi đúng là một tiện nhân!” Người thanh niên nhẹ nhàng phiêu phù động thân thể nửa người nửa rắn của mình. Hắn đem áo của mình khoác lên sau đó nhìn về phía nữ nhân đang dùng khăn đắp lên vết thương của mình. Vẻ mặt của hắn trong lúc này cực kỳ âm trầm, hắn hừ lạnh một tiếng nói: “C.mẹ các ngươi, nữ nhân các ngươi đều là tiện nhân!”
Ẩn sâu trong mắt của nữ nhân có một tia hận ý tuy nhiên nàng mỉm cười đáp lại: “Thống lĩnh đại nhân, nếu như đánh thiếp có thể làm cho ngài thoải mái vậy thì đến đây đi!” Quả thật nữ nhân này cũng khá là xinh đẹp, nàng chính là một vưu vật. Tuy nhiên không biết tại sao nàng lại rơi vào trong tay của Hắc Độc.
Hắc Độc nhếch khóe miệng lên cười gằn nói: “Tiện nhân đúng là tiện nhân đây! Nữ nhân nhân loài các ngươi chẳng khác gì mấy con chó cái cả! Thế nào muốn ta đút c* vào l*n ngươi hả? Nếu như ngươi bò đến đây liếm đuôi của ta, tâm tinh của ta thoải mái ta sẽ tiếp tục cho ngươi phục vụ ta!” Lời nói hoàn toàn dâm dục, vô sỉ và ti bỉ từ trong miệng của Hắc Độc phun ra.
Thấy được ánh mắt khinh bỉ và coi thường kia nhìn chằm chằm vào mình, nữ nhân không những không có phản ứng mà chỉ mỉm cười nói: “A!” Sau đó thân mình trắng nõn cũng tràn ngập vết thương của nàng bò từng bước từng bước đến gần hắn. Nàng lè chiếc lưỡi đỏ hồng và mềm mại của mình đi liếm chiếc đuôi màu đen bẩn thỉu của Hắc Độc.
Ánh mắt Hắc Độc chăm chú nhìn về phía nữ nhân loài người bò như một con chó đến trước mặt hắn lè chiếc lưỡi ra đi liếm chiêc đuôi màu đen của mình. Chiếc lưỡi màu đỏ của nàng thè ra nhẹ nhàng liếm láp cái đuôi của hắn hơn nữa bộ dạng của nàng giống như cực kỳ thích thú. Tuy nhiên khi mà bất chợt một giọt máu từ trên trán của nàng không cẩn thận rơi trên cái đuôi của hắn.
Bốp!
“A!” Nữ nhân rên lên một tiếng đau đơn. Chiếc đuôi của Hắc Độc mãnh mẽ hất văng nàng. Nó nện lên mặt của nàng phát ra tiếng khá mạnh mẽ. Đầu của nàng bị đánh bật về phía sau, thân mình văng đi. Cả cơ thể rơi bịch xuống dưới đất.
Trên trán của nàng bị đánh ra toét máu, máu chảy dầm dề, từng giọt từng giọt lăn từ trên trán khiến cho tóc của nàng ướt đấm. Máu chảy dầm dề ướt cả nền đất. Mũi của nàng cũng bị đánh tét, nó đã bị biến dáng. Máu me dầm dề.
“Hừ…” Hắc Độc hừ lạnh một tiếng. Hắn nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp loại người. Không nói đúng hiện giờ là khuôn mặt của nàng hoàn toàn biến dạng. Nàng cũng không có chút nào xinh đẹp động lòng người nữa. Không biết từ đâu Hắc Độc lấy ra một tấm khăn trắng, chiếc đuôi được hắn điều động đưa lên trước mặt của mình.
Bàn tay đưa ra đem chiếc khăn trắng nhẹ nhàng lau sạch lớp máu dính ở trên đuôi đi. Vẻ mặt của Hắc Độc kèm theo cực kỳ tức giận nói: “Loài người ti bỉ, máu của người không ngờ lại bẩn thỉu như vậy. Ngươi… tiện nhân lại dám làm bẩn đuôi của bản thống lĩnh!”
Nữ nhân nhân loài chỉ cảm giác được toàn thân đau đớn, nàng cố gắng trở dậy thân thể của mình. Đôi môi run lên bần bật ngay sau đó nàng cố gắng mở miệng nói: “Ngài thống lĩnh, xin lỗi! Thiếp thật lòng xin lỗi…”
“Hừ…!” Vẻ mặt của Hắc Độc càng âm trầm hơn, khóe miệng hắn xuất hiện nụ cười lạnh lẽo. Hôm nay tinh thần của hắn cực kỳ không tốt. Hắn quả thực rất muốn giết ai đó. Bất chợt ánh mắt nhìn về phía nữ nhân kia. Trong con mắt Hắc Độc lóe lên một vẻ âm trầm. Trên bàn tay phải của Hắc Độc tràn ngập ra đấu khí màu đen mang tính ăn mòn.
Thấy được Hắc Độc tiến về phía mình thì nữ nhân loài người liên tục cầu xin Hắc Độc: “Đại nhân Hắc Độc, thiếp sai rồi! Thiếp sai rồi! Cầu ngài tha cho thiếp một mạng…. Thiếp… thiếp nhất định sẽ cố gắng thay đổi bản thân!” Tuy nhiên Hắc Độc vẫn vẻ mặt âm trầm từ từ tiến về phía nữ nhân lõa thể liên tục dập đầu cầu xin.
Đầu của nữ nhân liên tục dập xuống tuy nhiên khi bàn tay của hắn chém xuống là lúc nàng cảm giác được trong lòng tuyệt vọng. Hai hàm răng khẽ cắn chặt lại một cái. Thân mình của nàng ngay lập tức bốc ra ánh sáng màu xanh lam mạnh mẽ. Thân mình nàng bật dậy tung ngay một quyền về phía Hắc Độc.
Phanh!
Tuy nhiên tốc độc của Hắc Độc rõ ràng nhanh hơn hẳn nàng. Nắm đấm của hắn tung ra một cú đánh mạnh vào cơ thể của nàng. Thân thể của nàng bay đi đập mạnh vào tướng phát ra một tiếng đập khá lớn. Cả thân mình của nữ nhân đánh sâu vào bên trong khiến cho cả bức tường phát ra tiếng nổ mạnh. Bụi mù bay tung tóe. Thân mình nàng lún vào trong tường, từ bước tường tạo ra một vết nứt giống như mạng nhện.
Bởi vì tiếng nổ mạnh khiến cho cả đám lính hộ vệ tộc xà nhân có chút kinh ngạc vội vã điều động người chạy vào. Người cầm đầu đám người hộ vệ vội vã chắp tay cung kính với Hắc Độc nói: “Đại nhân, có chuyện gì xảy ra hay sao?”
Bàn tay Hắc Độc đưa lên phẩy phẩy nói: “Không có gì! Các ngươi ra ngoài cho ta. Cho dù có bất cứ chuyện gì cũng không thể tiến vào!”
Người cầm đầu đám hộ vệ tộc xà nhân ngay lập tức chắp tay lên tiếng nói: “Vâng, thưa đại nhân!” Ánh mắt hắn thoáng liếc qua một chút nữ nhân đanh nằm ở phía trước, trong con mắt của hắn bắn ra một tia phức tạp. Hắn cũng không dám hỏi nhiều mà cùng đám hộ vệ tộc xà nhân nhanh chóng rời đi.
Đôi mắt Hắc Độc cực kỳ âm trầm nhìn về phía nữ nhân trước mặt này. Hắn quả thực có chút không hiểu. Tại sao nữ nhân trước mặt này lại có thực lực như vậy. Rõ ràng vừa rồi lực lượng của nữ nhân này bộc lộ ra ẩn ẩn tiến vào thực lực ngang với đấu linh đi nhưng tại sao nàng lại bộc lộ ra không chút đấu khí nào. Điều này làm cho hắn cực kỳ nghi vấn.
Thân mình của Hắc Độc từ từ tiến về phía hắn. Ánh mắt của nữ nhân tràn ngập ngoan độc và oán hận nhìn về phía thân thể nửa người nửa rắn đang uyển chuyển về phía mình. Trong con mắt của nàng xuất hiện tràn ngập tia máu màu đỏ. Nàng khẽ cắn nhẹ răng, miệng nàng cảm giác được vị hơi ngọ và mặn.
“Phốc!” Từ miệng của nàng phun ra một ngụm máu đỏ. Máu đỏ tưới lên trên bụng và thân của nàng. Máu nhiềm đỏ từ bụng của nàng tới đùi, đồng thời máu cũng từ miệng chảy xuống rớt lên bộ ngực của nàng.
Từ miệng của Hắc Độc mở miệng nói: “Ngươi… thực lực của ngươi có thể so sánh với đấu linh sơ cấp đi nhưng tại sao ta lại không cảm giác được thực lực cùng đấu khí tỏa ra của ngươi. Chẳng lẽ ngươi có bảo vật có thể ngăn cản dò xét tu vi gì đó?” Ngay sau khi tự đưa ra câu hỏi thì hắn cũng lắc lắc đầu mở miệng nói: “Đồ ngăn cản dò xét tu vi cũng có thể có nhưng ở trên người của ngươi thì ta không tin. Mặc dù trên người của ngươi có thì khi ngươi rat ay cũng không thể nào không xuất hiện chút đấu khí nào… Đến cùng ngươi làm sao làm được?”
Đôi mắt Hắc Độc nheo nheo lại, trong con mắt của hắn âm trầm chẳng khác một con rắn độc nhìn về phía nữ nhân lõa thể. Tuy nhiên đáp lại ánh mắt của hắn là một ánh mắt tràn ngập tơ máu và sự oán độc nhìn chăm chú về phía hắn đối mắt với hắn. Thấy được ánh mắt này thì khóe miệng của Hắc Độc liên tục giật giật.
Hàng lông mày của Hắc Độc cau có lại. Hắn nhớ đến việc vị luyện dược sư Dược Nam tại thần điện nữ vương Mỹ Đỗ Toa kia cũng không có xuất hiện đấu khí ba động khi sử dụng chiêu thức của mình. Nghĩ tới đây thì Hắc Độc nheo mắt nhìn về phía nữ nhân, khóe miệng hắn nhếch lên, con mắt hắn tràn ngập âm trầm. Bàn tay đưa ra túm lấy tóc của thiếu nữ kéo mạnh lên: “Ngươi có liên quan gì tới hắn!”
“Toẹt!” Từ miệng của nữ nhân nhổ toẹt một bãi nước bọt dính máu vào mặt của Hắc Độc.
Bị nữ nhân như vậy nhổ vào mặt của Hắc Độc khiến cho trong lòng hắn dậy sóng. Hắn tràn ngập tức giận. Hai hàm răng hắn nghiến chặt với nhau phát ra tiếng ken két. Từ tay của hắn tung ra một quyền đánh thẳng bụng của thiếu nữ. Thiếu nữ chỉ rên lên một tiếng be bé thể hiện sự đau đớn của mình.
Bàn tay của Hắc Độc bóp chặt nên cằm của nàng, vẻ mặt của hắn vô cùng dữ tợn, hắn bóp mặt nàng biến thành vặn vẹo. Hắn mở miệng quát lớn: “Nói… ngươi và người kia có quan hệ gì! Nói…” Lại một cú đấm chứa đầy đấu khí đánh thẳng vào bụng của nàng.
Nữ nhân thều thào đáp lại lời của hắn: “Ta không biết ngươi nói cái quái gì cả!”
“Dám nói dối bản thống lĩnh!?” Bàn tay hắn đưa lên ấn mạnh đầu thiếu nữ về phía sau. Đầu thiếu nữ va mạnh vào tường phát ra những tiếng cốp cực kỳ to lớn. Đằng sau tường bị đầu của thiếu nữ phát ra những tiếng động lớn. Đồng thời phía sau gáy của nàng bắt đầu chảy ra máu tươi. Hắn cũng không có ý định dừng lại tiếp tục dùng tay đem đầu nàng liên tục va đập với đằng tường đá phía sau.
Trong ánh mắt của nữ nhân đã biến thành sự đờ đẫn. Vẻ mặt của Hắc Độc càng trở nên dữ tợn hơn. Trong lúc này hắn đã bắt đầu biến thành âm trầm. Tuy nhiên nụ cười của nữ nhân kia lại khiến cho hắn rợn cả tóc gáy. Bất chợt hắn cảm giác được cực độ nguy hiểm giống như cái chết đi sát ngang vai hắn vậy.
Con mắt của hắn tràn ngập kinh hoàng, hắn vận khởi đấu khí khôi giáp của mình nhanh chóng bọc lấy cơ thể đồng thời thân mình của hắn vội vã nhảy vọt sang bên hy vọng tránh thoát. Tuy nhiên trong không khí xuất hiện một chút sóng gợn. Một bàn tay lấy tốc độ cực nhanh đánh xuyên qua cơ thể của hắn.
Từ ngực bên trái của hắn một cái bàn tay nam nhân xuyên qua, trên bàn tay có bao bọc một lớp lửa màu xanh. Mùi thịt khét bắt đầu bốc lên. Con mắt của Hắc Độc tràn ngập không tin tưởng được vào mắt của mình. Đầu của hắn quay về phía sau, hắn mở miệng nói: “Ngươi!”
Đáng tiếc không kịp hắn trả lời, một ngọn lửa màu xanh lam đã tịch quyền khắp nơi đem thân thể của hắn đốt cháy dần dần. Mũi thịt khét lẹt lan tràn khắp nơi. Thân mình của Hắc Độc bị ngọn lửa màu xanh bao phủ chỉ trong vài tích tắc nó đã biến thành một cái xác đen ngòm. Sau đó cái xác biến thánh một đám bụi than bị gió nhẹ nhàng thổi lên.
Trong ánh mắt lờ mờ của nữ nhân nhìn về phía nam nhân trước mặt này. Nàng thấy được hắn mặc một thân y phục màu xanh rất đẹp. Bộ mặt có chút lờ mờ nhưng quả thực ngũ quan tuấn lãng. Hắn ngồi xuống sát về bên cạnh nữ nhân nhẹ giọng hỏi: “Ngươi cần ta giúp gì sao?”
Miệng nữ nhân ứa ra một chút máu, máu từ từ miệng chạy xuống phía dưới đất. Nàng thều thào nói: “Xin giúp ta một cái thống khoái!”
“Ta hiểu rồi…” Từ bàn tay của hắn một ngón tay đâm thẳng về phía đấu của thiếu nữ. Thiếu nữ chỉ thấy được khi ngón tay hắn cắm xuyên đầu của nàng thì trong khoảng khắc đó nàng giống như nhìn thấy cuộc đời của mình một lần. Nàng nhìn thấy được khi còn bé mình đã có thời gian sống hạnh phúc ra sao.
Nàng sinh ra một gia đình mặc dù không khá giả nhưng cũng đủ ăn tại trấn nhỏ gần biên cảnh đế quốc. Khi tộc xà nhân cùng với loài người xảy ra xung đột, tộc xà nhân đã tấn công vào trấn nhỏ đem gia đình của nàng giết hại. Nàng lúc đó chỉ mới lên sáu tuổi mà thôi. Chính mắt nàng thấy được vì mẫu thân không muốn bị điếm ô lên đã tự sát.
Đáng tiếc tư sát của nàng hoàn toàn không có hữu dụng. Bởi vì sau khi tự sát không ngờ thân thể của nàng vẫn bị đám nam tính tộc xà nhân cho cưỡng dâm. Lúc đó có ba tên tộc xà nhân gian dâm cái xác của mẫu thân nàng. Không phải là từng người làm cái xác của tộc xà nhân mà cả ba tên đồng thời gian dâm cái xác của mẫu thân nàng. Thứ này đã để lại bóng ma trong lòng nàng.
Nếu không phải trong lúc đó huyệt động của nàng quá nhỏ, đám xà nhân không có cách nào nhét vào thì có lẽ nàng cũng đã bị đám nam tính tộc xà nhân này gian ô. Tuy nhiên nàng cũng bị bọn chúng điếm ô miệng của nàng. Đó là thời gian ghê tởm nhất mà nàng đã trải qua. Đó chính là hình ảnh địa ngục trong mắt của nàng.
Ngoài ra không những thế chính phụ thân nàng cũng bị một tên nam tính tộc xà nhân tiến hành gian ô. Nàng quả thực là lần đầu tiên chứng kiến phụ thân nàng lại bị một tên nam tính tộc xà nhân làm việc đó. Mặc dù tuổi nhỏ nhưng nàng chỉ thoáng qua một lần thấy được phụ thân và mẫu thân của nàng làm việc đó nhưng nàng không nghĩ được nam tính lại có thể cùng nhau làm việc này.
Hình ảnh cái xác mẹ nàng bị gian dâm, hình ảnh nàng bị cưỡng bức, hình ảnh phụ thân nàng bị một tên nam tính tộc xà nhân tiến hành gian ô. Hình ảnh đó in sâu mãi trong đầu của nàng. Đó chính là địa ngục nhân gian.
Bởi vì nàng nhỏ tuổi khá xinh đẹp lên bị thủ lĩnh bộ lạc Hắc Xà nhìn trúng. Hắn muốn nuôi nàng trở thành tính nô. Từ nhỏ nàng sống trong một cái cũi giống như cũi chó, ăn những thức ăn ti tiện nhất. Cuộc sống quả thực khổ không thể tả. Đến khi mười bốn tuổi thì nàng chính thức bị Hắc Độc gian dâm.
Nhiều lần nàng muốn chạy trốn nhưng đều bị người tộc xà nhân bắt lại. Nàng muốn trả thù. Tuy nhiên Hắc Độc cực kỳ cẩn thận, nàng muốn bỏ độc hắn nhưng không tìm được cơ hội. Nàng muốn theo đuổi sức mạnh đáng tiếc việc nàng tu luyện đấu khí đã bị hắn phát hiện. Hắn đem đấu tinh của nàng hủy đi.
May mắn là thời gian trước nàng tìm được một bộ công pháp. Bộ công pháp này khác hẳn với tu luyện đấu khí. Nó là một bộ công pháp tu luyện khá đặc biệt gọi là pháp quyết tu ma cực kỳ thích hợp với nữ nhân. Nàng đem bộ công pháp này tu luyện.
Trong khi nàng tu luyện, nàng phát hiện được một điều rằng công pháp này tu luyện khác hẳn với đấu khí nên đấu khi tu luyện giả rất khó phát hiện được tu vi cũng như thực lực của nàng. Mặc dù là tàn quyển nhưng công pháp này chính là công pháp Thải Dương Bổ Âm.
Thải Âm Bổ Dương chính là hấp thu nguyên dương của nam tính đem chuyển hóa thành tu vi của mình. Vì trả thù nàng không tiếc nhập ma đạo, vì trả thù nàng không tiếc sa đọa. Nàng trở thành tiện nữ nhân. Hầu như nam tính tộc xà nhân tại tộc Hắc Xà đều đã ngủ qua nàng.
Mặc dù phát hiện được nàng tiến hành ngủ với nam tính tộc xà nhân trong tộc của mình nhưng Hắc Độc cũng coi như không thấy. Bởi vì nàng đơn giản là món đồ chơi của hắn có cũng được, không có cũng được.
Mỗi lần ngủ với một nam tính tộc xà nhân nàng sẽ hút một chút nguyên dương của hắn như vậy hắn cũng không nhận ra được gì. Thực lực của nàng dần dần tăng lên trong bí mật. Nàng chỉ đợi thời cơ khi mình đủ mạnh mẽ sẽ một kích giết chết Hắc Độc báo thù cho phụ mẫu nàng. Nàng sẵn sàng sa đọa, sắn sàng chịu đựng, sắn sàng nhập ma… chỉ chờ thời cơ có thể giết hắn. Tuy nhiên nàng cũng chỉ không ngờ là tại sao Hắc Độc lại ra tay với nàng đây?
Có lẽ nàng không biết được câu trả lời của Hắc Độc lúc này! Nếu hắn ở đây có lẽ hắn sẽ trả lời cho nàng rằng: “Ta thích như vậy!” Câu trả lời chỉ đơn giản như vậy mà thôi.
Lúc nàng tuyệt vọng nhất, sợ hãi nhất… Nàng không có sợ hãi bởi vì mình sắp chết mà bởi vì mình chưa giết chết được cừu nhân đã chết rồi! Tuy nhiên bóng hình người thanh niên kia đã là niềm hy vọng cũng như thành toàn cho ý nguyện của nàng khi mà bàn tay của hắn xuyên qua ngực của Hắc Độc.
Ngón tay Thanh Viêm nhẹ nhàng xuyên qua đầu của người nữ nhân. Không ngờ khi hắn xuyên cua đầu của người nữ nhân này thì nàng lại nở một nụ cười hạnh phúc, một nụ cười mình giống như được giải thoát vậy. Thấy được nữ cười này khiến cho trong lòng Thanh Viêm xuất hiện một cái cảm xúc cực kỳ phức tạp.
Hắn không ngờ lại cực kỳ nhân tính hóa, đầu khe khẽ lắc lắc đồng thời miệng cũng thở dài một hơi. Từ bàn tay của hắn một ngọn lửa màu xanh lam bao trùm toàn thân thể lõa nồ của nàng. Thân thể của nàng nhanh chóng biến thành than sau đó tiêu tán trong không khí.
Thân mình Thanh Viêm đứng dây, sau đó thân mình của hắn xuất hiện sóng gợn. Thân mình hắn trực tếp biến mất trong không khí không để lại bất cứ dấu vết gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.