Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 172: Hóa hình đan




Kết thúc việc luyện đan, Tiêu Sơn luyện chế ra được bốn viên hóa hình đan cùng với ba viên tẩy kinh phạt tủy đan. Sau một đêm liên tục luyện đan khiến cho tinh thần của hắn cảm giác được có chút mệt mỏi và suy sụp. Theo ý nghĩ của Tiêu Sơn, thân mình hắn trực tiếp thoát khỏi khu vực màu xanh, đồng thời trong tay của hắn xuất hiện bảy viên đan dược màu trắng ngần. Khi chiếc nhẫn màu đen bên tay trái của hắn sáng lên một chút thì toàn bộ bảy viên đan dược trên bàn tay của hắn đều biến mất.
Khóe miệng xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng, hai tay vỗ nhè nhẹ vào nhau. Ánh mắt của hắn quay về phía giường thì thấy được thiếu nữ xinh đẹp đang đắp một cái chăn mỏng lên người. Thân mình của thanh niên khẽ chuyển động, bàn tay nhẹ nhàng vén chăn lên, thân thể của hắn tiến về phía bên trong. Hắn trực tiếp tiến về phía đằng sau của thiếu nữ, bàn tay vòng qua ôm nàng vào lòng.
Dường như cảm nhận được gì đó, thiếu nữ lười nhác vặn vẹo mình một chút. Nàng rõ ràng cảm nhận được có một cánh tay nhẹ nhàng vươn ra kéo nàng vào sát người hắn, một chân thì trực tiếp gác lên hồng của nàng. Một đôi mội trực tiếp hôn lên gáy của nàng. Nó mang theo hơi nóng thổi mạnh vào tai nàng. Bởi vì đột nhiên có người phá ngang giấc ngủ khiến cho thiếu nữ có chút khó chịu, thân mình nàng khẽ động đồng thời đôi môi đỏ mọng như cánh anh đào mở ra: “Hừ…” Một tiếng hừ nhẹ khe khẽ phát ra từ miệng nàng nhưng nàng cũng không đẩy hắn ra mà mặc kệ cho hắn ôm nàng vào lòng.
Tiêu Sơn muốn quắp Tiểu Y Tiên trong khi ngủ một chút ai dè ngoài trời bắt đầu sáng dần. Dù sao người tu chân không ngủ một ngày cũng không có sao nếu như hắn có thể đạt đến cấp bậc thần tiên thì hoàn toàn không cần ngủ. Bất quá sau khi hắn luyện chế bảy viên đan dược thì tinh thần của hắn có chút mệt mỏi. Hắn muốn nghỉ ngơi một chút bằng việc vừa ôm Tiểu Y Tiên vừa ngủ.
Ánh sáng nhè nhẹ chiếu lên chiếc lá cây non khiến cho màu xanh lá cây của nó phát ra giống như một viên bảo thạch. Mặc dù trời đã sáng nhưng Tiêu Sơn vẫn lười nhác muốn quắp Tiểu Y Tiên vào trong người của mình mà tiếp tục ngủ. Lúc này, Tiểu Y Tiên đã tỉnh dậy, nàng cũng biết mình bị trượng phu ôm chặt vào trong lòng… Tiểu Y Tiên nhớ rõ ngày hôm qua hắn điên cuồng ân ái cùng nàng xong lại bắt đầu luyện đan. Bởi vì hắn luyện đan có chút mê mẩn thế nên hôm này, hắn mới trở nên như vậy.
Tiểu Y Tiên cũng lười để ý đến hắn, bàn tay của nàng nhẹ nhàng gạt chiếc chân cùng tay của hắn đang quắp chặt lấy nàng ra. Dường như hắn cũng cảm nhận thấy được việc này nên tỉnh dậy, vẻ mặt của hắn trở nên lười biếng mở miệng nói: “Tiểu thê tử, chúng ta cứ ngủ thêm một chút nữa đi a!” Nói xong, hắn trực tiếp dùng tay kéo hông nàng lại.
“A”
Thiếu nữ khẽ rên lên một tiếng. Bởi vì trong lúc hắn kéo nàng lại thì một vật cứng rắn cũng chọc thẳng vào nơi tư mật của nàng, nó đâm ngập nút vào tận bên trong. Thường thường cứ đến khoảng năm giờ đến sáu giờ sáng, nam nhân dù mệt mỏi thì trong phương diện kia vẫn có chút mạnh mẽ. Nguyên nhân bởi vì giờ cao điểm, hơn nữa hắn trực tiếp ôm thiếu nữ trong lòng đồng thời ngửi được mùi hương thơm nhè nhẹ trên người nàng tỏa ra thế nên lòng hắn có chút rục rịch. Không hiểu thế nào khi kéo nàng lại để cho cây nhục bổng trực tiếp trui tọt vào trong người nàng.
Một cảm giác tê dạim sung sướng từ cây nhục bổng truyền lên não nhưng hắn vẫn nhịn xuống. Bất chợt một âm thanh khó chịu và tực giận truyền vào trong tai của hắn: “Khốn kiếp, chàng còn không rút nó ra khỏi người thiếp!”
“A” Thanh niên giật mình kêu lên. Hắn nhẹ nhàng thụt lùi cái mông lại khiến cho cây nhục bổng đi ra bên ngoài. Trên cây nhục bổng của hắn dính một chút chất lỏng keo keo màu trắng. Thanh niên đành cười cười hy vọng hành động này có thể đánh trống lảng với việc vừa rồi làm.
Ánh mắt của thiếu nữ liếc về phía hắn mang theo thái độ cảnh cáo. Hắn chỉ đưa ngón tay chỏ lên gãi gãi sống mũi của mình, miệng hơi mỉm cười đồng thời ánh mắt lé tránh ánh mắt của nàng. Tiểu Y Tiên thấy vậy hừ nhẹ một tiếng. Ngay sau đó đôi chân nàng dẫm xuống đất, thân thể trực tiếp rời giường, một thân hình lõa thể xinh đẹp giống như tạo hóa đẹp nhất của thiên nhiên xuất hiện trước mặt thanh niên khiến cho ham muốn trong lòng hắn điên cuồng dâng cao. Mặc dù hai người là phu thê đã được vài tháng rồi, ngay cả thân thể của Tiểu Y Tiên cũng bị Tiêu Sơn dùng lưỡi thử qua từng phần nhưng khi hắn nhìn thấy thân hình của nàng thì máu nóng vẫn sôi trào lên.
Tiểu Y Tiên nhanh chóng thay một bộ y phục màu xanh nhạt mặc lên người. Bàn tay ngọc khẽ khàng đua lên vuốt tóc cùng với chỉnh chang lại quần áo. Dù sao với nữ nhân thì việc làm đẹp luôn luôn tốn rất nhiều thời giản của họ. Sau khi làm xong tất cả, Tiểu Y Tiên đi về phía Tiêu Sơn, ánh mắt của nàng thấy được hắn trực tiếp rúc vào trong chăn ngủ, hắn dùng chiếc chăn che đi ánh sáng chiếu vào mắt của mình. Tiểu Y Tiên nhìn vẻ lười nhác của Tiêu Sơn, khóe miệng hơi kéo lên, thân mình của nàng tiến về phía trước. Khi bước đến gần Tiêu Sơn, người Tiểu Y Tiên trực tiếp khom xuống, đôi môi ánh đào hôn nhẹ lên trán của hắn. Trên trán của hắn trực tiếp xuất hiện một vết son màu đỏ nho nhỏ.
Rõ ràng nàng thấy được dưới hạ thể của hắn xuất hiện một vật cứng rắn nhô lên nhưng hai hàng lông mày của Tiểu Y Tiên chỉ khẽ nhíu lại. Nàng biết được một điều rằng: “Không thể nuông chiều trượng phu của mình quá nếu không hắn sẽ sinh hư!?” Cả đêm ngày hôm qua hắn đã luyện đan mệt mỏi nếu như hắn cùng với nàng ân ái thêm vài lần không những không có lợi gì mà còn xuất hiện cái hại. Song tu liên tục lạm dụng chưa hẳn đã là việc tốt.
Két!
Cánh cửa gỗ mở ra, một thiếu nữ mặc y phục màu xanh nhạt xinh đẹp trực tiếp bước ra khỏi căn nhà gỗ. Không biết từ bao giờ, chung quanh khu vực nhà gỗ đã có năm con mà thú cùng với một nữ nhân xinh đẹp tóc vàng với bộ y phục màu da thú đang đứng chờ ở bên ngoài. Phía dưới chân họ là một đống ma thú chim có, thú nhỏ cũng có…
Bọn ma thú cùng với nữ nhân xinh đẹp có mái tóc màu vàng kia thấy được thiếu nữ mặc áo xanh bước ra ngoài thì vội vàng hành lễ một cách cung kính: “Chủ mẫu!”
Hai tay giang rộng, nàng khẽ vươn vai, miệng và mũi tham lam hít thở không khí ở bên ngoài. Thiếu nữ nhìn về phía năm con ma thú và một nữ nhân xinh đẹp lên tiếng nói: “Hiện giờ chủ nhân các ngươi đang mệt mỏi! Không một ai trong các ngươi được làm phiền hắn…”
Lời thiếu nữ nói ra làm cho mấy con ma thú cùng với nữ nhân xinh đẹp nhìn nhau, trong con mắt của họ trở nên bất đắc dĩ. Thế nào mà ngày hôm qua chơi còn hùng hục hơn trâu, tiếng kêu rên kéo dài mấy canh giờ mới chấm dứt mà hôm nay đã muốn ngủ dậy muộn rồi. Đám ma thú nhìn về phía thiếu nữ với ánh mắt khâm phục. Khâm phục nàng bởi vì nàng đã khuất phục được chủ nhân của bọn nó trong cái vấn đề kia.
Thấy được vẻ mặt như đưa đám của đám ma thú cùng với người nữ nhân tóc vàng xinh đẹp thì nét mặt Tiểu Y Tiên xuất hiện sự khó chịu. Đôi môi anh đào của nàng hơi mở, giọng nói lớn phát ra: “Mặt mũi các ngươi tại sao lại trở nên như đưa đám thế!?” Đôi mắt xinh đẹp của nàng quét qua thi thể đám ma thú ở phía dưới chân mấy con ma thú này thì mở miệng nói: “Hừ, các ngươi nghĩ ta không biết các ngươi nghĩ gì sao!?” Hai tay của nàng chống eo lạnh lùng lên tiếng nói: “Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ, ngươi ở lại bảo vệ an toàn cho hắn còn tất cả các ngươi mang theo đám ma thú theo sau ta…”
Từ trong trữ vật giới chỉ nàng lấy ra một mảnh vải lụa màu trắng khoác lên người. Chiếc lụa tung bay trong gió, nó kéo thân mình của nàng trực tiếp bay lên trời. Đám ma thú trực tiếp ngoạm lấy thân thể của mấy con ma thú sau đó đuổi theo thiếu nữ. Mặc dù nàng hoàn toàn có thể đem đám thi thể của ma thú cất vào nhẫn không gian nhưng nàng vẫn muốn mấy con ma thú bỏ thêm chút lực một chút.
Mặc dù tay nghề của Tiểu Y Tiên kém Tiêu Sơn một chút nhưng điều đó không có nghĩa rằng tay nghề của nàng kém quá nhiều. Bởi vì công pháp duyên cớ nên những món ăn mà Tiểu Y Tiên nấu dù không ngon miệng bằng Tiêu Sơn nấu nhưng dược lực phát huy lại rất mạnh. Nếu như cùng cảnh giới linh hồn thì món ăn của nàng tuyệt đối sẽ cao hơn rất nhiều.
Tình ra, Tiêu Sơn có cả hai thể tử thì cả hai thê tử của hắn đều giỏi hơn hắn. Nhã Phi vừa giỏi buôn bán lại vừa giỏi luyện đan, cấp bậc của nàng hiện giờ cao hơn hắn mặc dù thực lực của nàng chưa chắc đã bằng hắn. Tiểu Y Tiên thì vừa giỏi luyện đan, vừa giỏi nấu dược thiện hơn nữa y thuật lại thông thần. Dù sao hắn cũng là nam nhân, khi hắn bị thua kém hắn cũng có chút tự ti thế nên trong việc ân ái hắn mới đè các nàng xuống dưới hung hăng mà thực hiện những động tác vô cùng mạnh mẽ coi như kiếm lại chút tự tin.
Thần mình Tiểu Y Tiên giống như tiên nữ từ trên trời trực tiếp hạ xuống phía dưới đất. Lúc này, nàng đang đứng ở bên cạnh một dòng suối. Chỉ trong vài hơi thở, một đám ma thú rối rít cũng từ trên cao hạ xuống. Trong miệng và móng vuốt của chúng đều đang quắp một con mồi.
Đem một con ma thú trực tiếp ném xuống phía dưới, hai cánh tay của nàng nhẹ nhàng di chuyển. Bàn tay ngọc ngà của thiếu nữ di chuyển giống như hoa trôi nước chảy. Lúc này, hình dáng của nàng giống hệt một tiên nữ đang mũa những vũ điệu đẹp nhất. Con ma thú được ném xuống dòng suối không ngờ lại được dòng nước nâng lên cao.
Dòng nước bắt đầu bao bọc lấy thân thể của con ma thú. Hiện giờ dòng nước giống như đang cùng khiêu vũ với Tiểu Y Tiên. Một điệu múa mang theo vài phần sắc bén cùng với máu tanh. Thân thể của con ma thú không ngờ lại bị dòng nước cắt thành những mảnh thịt lớn. Đám lông cùng với những phần nội tạng không thể ăn đều bị dòng nước cắt bỏ ném xuống phía dòng suối.
Sau khi đem thân thể của đám ma thú làm sạch sẽ đồng thời cắt thành từng mảnh nhỏ, Tiểu Y Tiên lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái nồi khá lớn. Nàng đặt ba tảng đá lớn ở trên đó trực tiếp làm một cái bếp. Đem một đống dược liệu cùng với thịt ma thú bỏ vào bên trong, Tiểu Y Tiên bắt đầu tiến hành nấu dược thiện. So sánh với động tác thành thục của Tiêu Sơn thì động tác của Tiểu Y Tiên đẹp hơn nhiều.
Chỉ sau một giờ Tiểu Y Tiên đã đem toàn bộ thịt của đám ma thú nấu thành một món dược thiện lớn. Nàng đem mấy chiếc nồi thu vào sau đó trở lại căn nhà gỗ. Khi nàng mang mấy món thức ăn đặt lên bàn thì một thanh niên để thân mình cởi trần đi ra phía bên ngoài. Hắn lười nhác nhìn thiếu nữ một cái. Đôi môi nho nhỏ của Tiểu Y Tiên xuất hiện một nụ cười, nàng nói: “Phu quân, ngươi đã dậy? Đến đây đi!”
“Chủ nhân!” Mấy con ma thú cùng với nữ nhân xinh đẹp tóc vàng đối với hắn nhanh chóng hành lễ.
“Uhm!” Hắn nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó bước về phía chiếc bàn ăn lớn, thân mình trực tiếp ngồi xuống phía dưới. Trước khi ngồi xuống hắn đồng thời quét mắt về phía ba con thú khổng lồ là Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ, Bát Dực Hắc Xà Hoàng cùng với Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng, đầu hắn hơi gật xuống, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Ba người bắt đầu ngồi vào bàn cùng ăn. Tiểu Y Tiên cũng không quên đem mấy tiểu tinh linh mang ra bên ngoài. Món ăn mà chúng ưa thích trực tiếp là mấy viên ma tinh. Nếu có thời gian rảnh rỗi là Tiểu Y Tiên liền chơi cùng với hai tiểu tinh linh này. Nàng coi chúng chẳng khác nào con ruột nàng mặc dù Tiểu Y Tiên không có mang bầu chúng. Bất quá, dù thế nào đi nữa thì chúng được tạo ra bởi máu thịt của hai người là không thể chối cãi.
Bữa ăn sáng rất nhanh đã kết thúc, đám ma thú trực tiếp đứng ở đó chờ Tiêu Sơn và Tiểu Y Tiên phân phó. Bất chợt, ánh mắt của Tiêu Sơn quét về phía chúng đồng thời trong tay của hắn xuất hiện mấy viên đan dược. Mấy viên đan dược màu trắng ngà nằm gỏn gọn trên bàn lại trực tiếp khiến cho mắt của ba con ma thú nóng rực nhìn về phía này.
Thanh niên đạm mạc cùng bình thản nhìn về phía năm con ma thú nói: “Hoàng Tử Yên đã hóa hình bằng việc sử dụng hóa hình đan khiến cho tốc độ tu luyện của nàng tăng lên rất nhiều lần. Các ngươi thân hình vẫn còn là ma thú nên tốc độ tu luyện quả thực quá kém. Dù cho ngày nào các ngươi cũng đánh nhau đến mức sống chết để bức ra tiềm lực lớn nhất nhưng chưa hóa hình người thì tốc độ tu luyện vẫn quá chậm. Hiện tại trong tay của ta có bốn viên hóa hình đan cùng với ba viên tẩy kinh phạt tủy đan, các ngươi mau chóng dùng để tăng lên tu vi đi!” Hắn trực tiếp đem ba viên tẩy tủy đan cùng ba viên hóa hình đan chia thành đôi ném về phía ba con thú.
Đôi mắt màu tím của Hoàng Tử Yên khi thấy được viên đan dược cuối cùng trong tay của Tiêu Sơn thì nàng có chút mừng rỡ. Trong lòng nàng ngẫm nghĩ: “Chẳng lẽ chủ nhân muốn tặng nó cho Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương!?” Ánh mắt của nàng mang theo vẻ nóng bỏng khi nhìn vào viên thuốc trong tay của thanh niên nhưng hắn đã làm cho nàng thất vọng. Bàn tay trực tiếp đem viên đan dược này thu vào trong không gian trữ vật.
Tiểu Y Tiên đang ôm Thổ Tinh Linh cùng với Mộc Tinh Linh thì tò mò quay sang hỏi: “Phu quân, vậy viên cuối cùng chàng định làm gì a! Thiếp thấy trí tuệ của Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương khá cao. Theo thiếp thì nên đưa viên đan dược này cho Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương như vậy sẽ tăng tốc độ tu luyện của Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lên!”
Thanh niên cười khổ, đầu của hắn nhẹ nhàng lắc lắc, hắn bình đạm nói: “Đan dược của ta luyện ra chẳng qua là bán thành phẩm. Mặc dù dược hiệu của nó không kém chút nào hóa hình đan có khi còn cao hơn nhưng nó vẫn có lỗ hổng. Nếu như đan dược do ma thú dưới cấp sáu sử dụng thì về sau sẽ không thể biến đổi trở lại bản thể của mình. Dù Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương có trí tuệ khá tốt nhưng sau khi nó hóa hình sẽ có rất nhiều rắc rối. Hơn nữa, đan dược này ta cần dùng làm mồi nhử với Tam Trảo Tử Sắc Giao Long…”
Hống! Hống! Hống!
Mấy tiếng hống lớn do mấy con ma thú phát ra. Bị âm thanh cắt ngang, mấy người đều quay về phía âm thanh phát ra. Họ nhìn thấy được thân mình của Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ, Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng cùng với Bát Dực Hắc Xà Hoàng đều đang co rút lại. Đây là quá trình hóa thành hình người của ma thú.
Thân mình của Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ trực tiếp nhỏ dần nhỏ dần. Thân hình của một tráng hán dần dần ngưng lại. Một tráng hán với khuôn mặt có vài phần khí khái và anh tuấn so ra kém Tiêu Sơn một chút. Bất quá thân hình của hắn nở nàng với làn da màu cổ đồng, mái tóc màu vàng phiêu động trong gió, con người phát ra khí phách vương giả, mấy thứ này chính là đại sát khí đối với nữ nhân.
Bát Dực Hắc Xà Hoàng thì hóa thành một nam tử đẹp trai, vóc người cao dáo, thân thể to con. Mái tóc màu đen phiêu bồng trong gió, khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan chỉnh tề, đôi mắt màu xanh biếc… Hình như hắn có phần hơn Tiêu Sơn một chút thì phải. Thấy được vẻ đẹp trai này thì Tiêu Sơn nghiến răng ken két. May mắn là dưới hạ thể của tên này không đạt được tiền vốn hùng hậu như của hắn thế nên hắn tạm bỏ qua.
Bất quá…
Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng lại hóa thành một thanh niên với độ tuổi ngoài hai mươi. Hắn cao khoảng 1 mét 8, ngũ quan tuấn tú yêu dị, mái tóc màu nâu nhạt mượt mà phất phơ bay trong gió, làn da trắng hồng, đôi mổi đỏ và ướt át, con ngươi màu xanh da trời giống như hút hồn nữ nhân… Câu cuối cùng dành cho hắn là cực phẩm mỹ nam tử.
Bất ngờ, Tiêu Sơn đưa tay lên tự vỗ vào mặt mình phát ra một tiếng đét nho nhỏ. Đầu hắn quay sang nhìn về phía Tiểu Y Tiên thấy được hai má của nàng hơi đỏ lên khi nhìn thấy hai người này. Tiêu Sơn trực tiếp từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra ba bộ quần áo ném thẳng hưởng mấy con ma thú đồng thời hắn quát lạnh: “C.mẹ, các ngươi còn không mau mặc y phục vào!”
Tiểu Y Tiên ngửi được mùi vị chua chua từ miệng của Tiêu Sơn phả ra. Tiểu Y Tiên cảm giác trong lòng có chút thích thú cùng ngọt ngào. Tiểu Y Tiên thấy được ánh mắt của hắn đang nhìn về hướng nàng nhưng nàng trực tiếp lờ đi như không nhìn thấy, môi của nàng bĩu một cái khinh thường hắn. Bị Tiểu Y Tiên đáp lễ như vậy, Tiêu Sơn hừ hừ lạnh một cái nhìn ba con ma thú. Trong lòng hắn ngẫm nghĩ: “C.mẹ bọn bay, hóa hình thì cứ hóa hình đi! Cớ gì bọn bay hóa hình lại đẹp trai hơn cả ta đây. Hài… Biết vậy trước khi bọn này hóa hình mình đem chúng nó đi tẩy não để bọn nó biến thành người cũng đừng đẹp trai hơn mình. Hài… Thế này thì làm sao mà đem một đám tiểu đệ đi ra ngoài đường tạo uy để còn dụ dỗ con gãi nhà lành đây!?”
Tiểu Y Tiên thì thầm nói trong lòng: “Đáng kiếp!” Bất kể nói như thế nào, Tiểu Y Tiên cũng là nữ nhân. Khi nàng nhìn thấy nam nhân tuấn tú hoặc đẹp trai thì nàng cũng có chút rung động. Bất quá điều đó không nói nên được rằng nàng dễ thay lòng đổi dạ, cũng không nói nên được nàng không có yêu Tiêu Sơn. Tình yêu của nàng dành cho hắn so với hắn dành cho nàng cũng không kém chút nào nhưng ai bảo hắn hay làm cho nàng tức giận đây. Cứ mỗi khi nhìn thấy mỹ nữ là y như rằng hai mắt của hắn sáng như ông sao. Lúc đó, hắn giống hết một con sói xám nhìn thấy con cừu trắng nho nhỏ vậy! Trong mắt của hắn hận không thể lên ngay đè nữ nhân nhà người ta xuống sau đó trực tiếp dùng thứ kia đâm vào.
Lần này, coi như nàng cho hắn một cái dạy dỗ nho nhỏ để cho hắn thu liễm một chút, để cho hắn biết chân trọng người bên cạnh nàng. Hắn không phải là kẻ có mới nới cũ nhưng lại là một kẻ hoa tâm. Nữ nhân có ai nguyện chia sẽ trượng phu với người khác đây. Dù ở trên đấu khí đại lục là cường giả vi tôn, một nam nhân có thể có nhiều nữ nhân nhưng chắc chắn một điều không có nữ nhân nào muốn chia sẻ trượng phu với một nữ nhân khác cả.
Sau khi ba con hóa hình, Tiêu Sơn cũng đi tìm cho bọn hắn công pháp để bọn hắn tu luyện. Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng tu luyện hỏa hệ thì có thể tu luyện công pháp giống như của Hoàng Tử Yên. Đám ma thú đều được tìm công pháp theo đúng mình cần. Ngoài ra chúng đã hóa hình, hắn cần tìm cho chúng một cái tên. Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ thì lấy tên gọi là Hoàng Phi Hổ. Bát Dực Hắc Xà Hoàng thì lấy tên là Hắc Nha. Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng thì có cái tên khá đơn giản Thanh Viêm.
Trong mấy ngày này, Tiêu Sơn và Tiểu Y Tiên tập trung toàn bộ thời gian vào tu luyện. Hai người dùng song tu linh hồn khiến cho cả hai đối với tâm cảnh tăng cao. Tu vi của Tiểu Y Tiên trở nên ổn định hơn, cũng không còn hư phù. Tiêu Sơn thì lại cảm giác được mình sắp đột phá.
Ngoài ra có một việc khiến cho Tiêu Sơn phải để ý đến, đó là một tòa nhà lớn nằm trên một ngọn núi lớn ở phía khá xa. Một điều kỳ lại xảy ra khi hắn cùng với Tiểu Y Tiên và đám ma thú muốn đến nơi này. Rõ ràng cánh rừng có ma pháp trận bố trí, dù hắn di chuyển thế nào đi nữa thì cũng không đến được tòa nhà đó. Thế nên, hắn trực tiếp dừng lại việc này để tính đến việc khác. Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, Tam Trảo Tử Sắc Giao Long có lẽ đã khỏi hẳn. Thời điểm mà hắn chuẩn bị đặt bẫy đã đến...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.