Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 116: Mỹ nhân hiến thân?




Một thiếu nữ mặc thân quần áo màu trắng nhẹ nhàng ở trong một căn phòng, nàng đang ngồi ở một cái ghế trước một cái giường nhỏ, thiếu nữ nhẹ nhàng đưa bàn tay trắng nõn hướng về phía trước. Bàn tay nhỏ trắng nõn như ngọc của thiếu nữ sờ lên khuôn mặt của thiếu niên tuấn mỹ. Thiếu niên với mái tạch màu bạch kim xõa xuống giường. Đôi của thiếu niên nhắm nghiền lại.
Thiếu nữ đưa ngón tay nhẹ nhàng di chuyển trên má của hắn, độ cong miệng của nàng nhếch lên xuất hiện một nụ cười vô cùng vui vẻ. Một nụ cười thực sự hạnh phúc, một nụ cười có thể khiến bất cứ nam nhân ở đây đều ngẩy ngần. Hai tay của thiếu nữ chống xuống cằm, ánh mắt của thiếu nữ ngắm nhìn về phía thiếu niên, sau đó nàng đưa bàn tay của nàng túm về phía mũi của hắn bóp lấy mà lắc lắc nói: “Phu quân, ngươi đúng là nam nhân ngốc mà nhưng ta lại yêu sự ngốc nghếch của ngươi. Phu quân ta yêu ngươi!”
Thiếu nữ nhớ đến hình ảnh thiếu niên hai tay áp lại, hai quả cầu một lửa một nước hoàn toàn dung nhập vào với nhau, sau đó hắn ném quả cầu về phía lão nhân kia. Ngay lập tức một tiếng nổ vô cùng lớn vang lên khiến cho toàn bộ Thanh Sơn trấn bị oanh động. quả thực vụ nổ này vô cùng lớn. Thân mình của lão nhân kia hoàn toàn bị vụ nổ đánh cho nát bấy, thân xác hắn bị đánh thành mấy mảnh. Một tên lính đánh thuê khi đó còn bị một cái cánh tay chứa đầy máu rơi trúng đầu. Thân hình của thiếu niên bay ngược lại, toàn thân bị thương vô cùng nặng.
“Lúc đó, phu quân người thực sự làm cho ta sợ chết khiếp mà…” Nói xong thiếu nữ cầm lấy tay của thiếu niên bắt đầu vân vê. Nàng sau đó nhẹ nhàng đưa bàn tay của hằn sờ lên má của mình. Ngay sau đó nàng tựa đầu xuống phía giường, đôi mắt mơ màng mệt mỏi của nàng khiến nàng cảm giác buồn ngủ. Không biết lúc nào nàng đã rơi vào giấc ngủ rồi.
Màn đêm qua đi, mặt trời từ đường chân trời bắt đầu nhô lên, ánh sáng chiếu xuống một cái sân nhỏ, thiếu niên nằm trên giường chớp chớp đôi mắt của mình. Hắn nhìn xung quanh thì thấy được mình đang ở trong một căn phòng khá lớn rộng rãi và có một mùi hương thơm thoang thoảng. Thiếu niên muốn nâng cánh tay mình lên, ai ngờ vật nặng trên cánh tay làm cho thiếu niên nhíu mày lại. Hắn hướng về phía cánh tay của mình nhìn thì thấy một thiếu nữ đang gối đầu lên tay của hắn mà ngủ.
Thiếu niên mỉm cười, hắn nhẹ nhàng rút tay của mình ra. Thấy động, thiếu nữ mở ra đôi mắt sau đó nhìn về phía thiếu niên mỉm cười tươi tắn: “Phu quân, ngươi đã tỉnh!?”
Tiêu Sơn mỉm cười gật đầu, bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt lên má của nàng sau đó hắn nhìn trung quanh hỏi: “Tiên Nhi, đây là đâu vậy!?”
Thiếu nữ nói: “Phu…” Thiếu nữ hơi ngừng lại sau đó hai má hơi ửng đỏ, nàng lên tiếng nói: “Onii-chan, đây là tổng bộ Huyết Chiến dung binh đoàn. Ngày hôm qua ngươi bị thương, Phí Lôi đại thúc mang ngươi đến nơi này.”
Tiêu Sơn mỉm cười sau đó lên tiếng nói: “Đúng rồi, ta ngủ được bao lâu rồi!?”
Thiếu nữ mỉm cười, nàng hòa ái nhìn về phía hắn nói: “Onii-chan ngươi ngủ đã được một đêm rồi! Hiện giờ đã là buổi sáng!” Thiếu nữ dùng ngọc cốt thuật cùng vũ lộ thuật khiến cho thương thế của hắn hoàn toàn khỏi hắn hơn nữa cộng với khả năng phục hồi thương thế của hắn qua một đêm hoàn toàn khang phục thân thể. Thực sự năng lực của hắn quả thật bá đạo, người ta phải mất vài tháng đây hắn mất một ngày là đã khỏi hẳn.
Thiếu nữ kể một số điều cho hắn nghe. Sau khi thương hắn bị thương nặng Tiểu Y Tiên vì hắn mà chữa thương khiến cho nàng có chút mệt mỏi, đám người Vạn Dược trai hai đại chủ sự bị giết chết giống như rắn mất đầu không có sức chống cự, Phí Lôi cầm đầu đánh tan đám lính đánh thuê của Vạn Dược trai sau đó dẫn theo Tiểu Y Tiên cùng với Tiêu Sơn trở lại Vạn Dược trai. Tiểu Y Tiên hiển nhiên thể hiện lòng cảm ơn với đám người Phí Lôi, tuy vậy Tiêu Sơn lại biết một tin tức quan trọng đó chính là lần này dẫn quân tới không ngờ lại là có người thông báo mà người thông báo này lại là Mạc Ngân,
Tiêu Sơn cúi đầu thoáng rơi vào trầm tư và suy nghĩ: “Mạc Ngân sao nàng lại phải giúp chúng ta đây? Nếu làm thế nàng được lợi gì!?” Tiêu Sơn lắc đầu không hiểu.
Tiểu Y Tiên thấy mặt của thiếu niên biến ảo như thế thì nàng bĩu môi, mặt mũi phụng phịu, hai má phình ra, nàng nhìn về phía hắn nói với giọng chua lè lè: “Onii-chan, thì ra Mạc Ngân tiểu thư đối với ngươi nhưng rất có tình ý a!?”
“Ách” Tiêu Sơn ngẩn người ra, hắn cười khổ nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiên Nhi nàng lại nói linh tinh rồi!”
Tiểu Y Tiên hừ hừ vài tiếng nói: “Ta không có đoán lung tung người ta đã gửi thư cảnh báo cho ngươi hơn nữa còn tự mình cầu cứu với đám người Huyết Chiến dung binh đoàn không phải hết lòng yêu mến ngươi hay sao!?”
Tiêu Sơn lắc lắc đầu cười khổ, hắn lúc này thân thể hoàn toàn mạnh mẽ, mới buổi sáng huyết khí cực kỳ phương cương. Hắn cầm tay của Tiểu Y Tiên sau đó kéo lên giường. Tiểu Y Tiên kinh hãi hét lên một tiếng “A”. Sau đó nàng đã bị hắn ném lên giường. Thân mình của hắn vòng qua áp thẳng lên người của nàng.
Hắn cười vô cùng dâm đãng: “Tiểu oán phụ, nàng lại một lần nữa dám nghi ngờ phu quân của nàng rồi. Hắc, hắc… hình như ta nhờ hôm qua còn không có ăn nàng đây, hôm nay ta nhất định phải ăn nàng a… Hôm nay phải dùng gia pháp trừng phạt nằng thật nặng mới được. Dám nghi ngờ phu quân của nàng đáng đánh…”
“Ba, ba, ba…” Vài cái tát nhẹ lên mông của Tiểu Y Tiên khiến cho nàng vặn vẹo hơn nữa thân mình run lên. Hai má của nàng ửng đỏ hồng hào, thiếu nữ run run, hai mắt hấp háy đã có chút nước, nàng cũng bắt đầu động tình. Tiểu Y Tiên cảm giác được cặp mông trắng nõn săn tròn của mình bị một bàn tay như ma quỷ vân vê xoa bóp nó. Bàn tay này khiến cho nàng cảm giác toàn thân tê dại, từ cặp mông bị xoa nắn của mình, Tiểu Y Tiên giống như bị một tia điện giật khiến cho nàng run lên.
Đôi môi đỏ mọng của nàng bắt đầu hấp háy, nó thở ra những hơi thở nóng hổi cùng với ngắt quãng. Cái bộ dạng dâm đãng cùng với háo sắc của thiếu niên đang nhìn về phía nàng làm cho nàng cực độ xấu hổ. Bàn tay của hắn liên tục xoa nắn bờ mông của nàng mặt thì nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy. Thiếu nữ run giọng nói: “Onii-chan, ta… ta ngày hôm qua chưa có tắm…”
“Nga” Thiếu niên thấy vậy hơi ngửng lại. Nhưng sau đó hắn làm một động tác cực kỳ xấu hổ, hắn áp cái mũi của hắn lên ngực của nàng sau đó hích hích mà ngửi giống như một con chó ngửi thấy c*t một cách vô cùng thích thú vậy. Hắn hít lấy hít để, vẻ mặt tỏ ra cực kỳ dâm đãng nói: “A, a… thì ra là mùi của Tiên Nhi thật là thích a!”
Hai má của Tiểu Y Tiên đỏ bừng vì xấu hổ nói: “Onii-channn.. Uhm” Nàng chưa kịp nói tiếng gì đã bị đôi môi ướt át của thiếu niên hôn lên. Thiếu nữ hai mắt run run sau đó nhắm lại hưởng thụ. Nàng vòng tay lên ôm lấy cổ của hắn. Đôi môi thơm của nàng mở ra đề cho chiếc lưỡi luồn vào phía bên trong của mình. Một cảm giác sướng khoái giống như điện giật từ chiếc lươi của hắn khi hắn bú mút chiếc lưỡi của nàng làm cho nàng cả người nóng ran. Chiếc lưỡi luồn lách vào bên trong cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng, hơn nữa miệng của hắn còn tham lam hút lấy nước miệng của nàng trở lại miệng của hắn thực sự là hắn hôn nàng có chút bá đạo. Hai tay của nàng nhẹ nhàng trên đầu của hắn mà vân vê mái tóc bạch kim của hắn.
Thiếu nữ bị hắn hôn lên dù muốn rên lên cũng chỉ phát ra những câu ú ớ ở miệng: “U, ư…” Không biết khi nào bàn tay ma quỷ của hắn đã chộp vào ngực của nàng. Hắn bắt đầu xoa nắn đủ mọi hình dáng, hắn thông qua chiếc áo lót trắng của nàng mà xoa nắn, bóp đủ kiểu. Tựa hồ như vậy còn chưa có thỏa mãn, bàn tay của hắn nhanh chóng thọc vào bên trong mà mân mê hai hạt anh đào trên bộ ngực cao vút của nàng.
Thiếu nữ rên lên hư hử: “Ư, uhm…” Đáng tiếc miệng nàng còn bị hắn hôn lên chỉ phát ra những tiếng rên ú ớ mà thôi. Nàng cảm giác được cặp ngực của nàng bị hắn bóp nhé, cái đầu nho nhỏ anh đào kia thì bị ngón tay của hắn liên tục xoa xoa rồi lại gẩy gẩy. Thiếu nữ cảm giác toàn thân giống như điện giật, nàng run lên. Từ đầu của nàng truyền từng đợt khoái cảm khiến cho nàng trở nên mụ mẫm sướng khoái đê mê. Cặp ngực của nàng lúc này trở nên cương cứng vểnh cao hơn.
Hai người lúc này tách nhau ra, miệng của hai người vẫn nối liền với nhau bằng một lớp nước trong suốt và keo keo. Thiếu niên nuốt nước bọt ực một cái, hắn nhìn thấy vẻ đẹp của thiếu nữ đang nằm dưới mình thì hai mắt híp lại cực độ dâm đãng. Hắn hôn nhẹ nhàng cuốn đi cái tia nước cuối cùng sau đó nuốt ực một tiếng. Thiếu nữ xinh đẹp với làn da trắng hồng chớp chớp đôi mắt nhìn hắn, bàn tay của hắn đang xoa nắn cặp nhũ phong của mình, thiếu nữ khe khẽ rên lên nhỏ nhẹ: “Ư, uhm… Onii-chan, ta muốn cởi bỏ y phục… A… ư…”
“Nga” Thiếu niên cời híp mắt cực kỳ dâm đãng nhìn về phía thiếu nữ. Mặc dù đã quen với ánh mắt dâm đãng của hắn nhìn mình, thiếu nữ vẫn có chút xấu hổ. Thiếu niên cười nói: “Tiên nhi để ta giúp nàng một tay a!” Hắn nhẹ nhàng thoát đi y phục của nàng, sau đó hắn cũng tự cởi y phục của hắn ra.
Một thân thể hoàn mỹ xuất hiện trước mặt của hắn, chiếc eo thon thả nhược tiểu, đôi chân mảnh khảnh dài cao, bộ ngực với hai hạt anh đào nhỏ nhắn đỏ hồng đang cao vút đón gió đang ẩn nấp qua lớp vải màu trắng của áo lót. Hai má của thiếu nữ hồng hào, mày liễu run run, chiếc mũi nhỏ nhắn cao, đôi mắt uông uông nước hấp háy, miệng của nàng phả ra hơi nóng nhàn nhạt, nơi tư mật của nàng đã có chút ướt át phía dưới chiếc quần lót màu đen kia ẩn ẩn ra một cái kẽ cùng với đám lông đen mượt. Thiếu nữ dù đã bị hắn nhìn nhiều lần ngay cả nơi tư mật của nàng cũng bị chính miệng hắn nếm thử nhiều lần nhưng bị hắn nhìn như thế nàng vẫn có chút xấu hổ.
Thiếu niên nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, hắn dùng bàn tay cởi đi nột chiếc áo ngực trên người của nàng ra, sau đó hắn hít lấy một hơi khiến cho thiếu nữ trừng mắt nhìn hắn, nàng cực độ xấu hổ. Hắn áp cái áo lót lên múi của mình sau đó hít một hơi thật xâu. Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt nhìn về phía hắn có chút xấu hổ. Hắn nhẹ nhàng đè nàng xuống phía dưới rồi dâm đãng nói: “Tiên Nhi, thứ này thật là thơm a. So với ngày khác nó chứa đựng nhiều mùi hơn của Tiên Nhi a. Ta thật là thích…” Nói xong hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng, bàn tay của hắn thì luồn về phía dưới hạ thể của nàng.
Tiểu Y Tiên run lên bần bật, một cảm giác sướng đê mê, nàng bắt đầu có cảm giác mụ mẫn. Bàn tay ma quỷ kia đã chui vào trong quần lót của nàng. Ngón tay ma quỷ ấy vên vê liết lên rồi lại liết xuống trên cái miệng khe khít khao của nàng. Tiêu Sơn chỉ cảm giác được mình tiến vào một nơi ướt nhẹp cùng với đầy nước, các hạt nước dính keo keo như những hạt chap dính trên đám lông đặc biệt từ tiểu huyệt động của nàng đang phun ra.
Bàn tay của Tiêu Sơn trở nên ướt át, hắn hướng về phía cái hột cứng phía trên cửa huyệt động sau đó liên tục dùng ngón tay chỏ gẩy gẩy và xoa xoa. Tiểu Y Tiên cảm giác được hạ thể của mình truyền đến luồng điện mạnh mẽ, nàng toàn thân tê dật, miệng bị lấp lên phát ra âm thanh ú ớ: “Ứ, ư…” Nhưng thân thể của nàng vẫn vặn vẹo theo bàn tay ma quỷ kia. Mỗi phát gẩy mạnh, xoa bóp sờ nắn của hắn nơi tư mật khiến cho nàng run lên bần bật.
Dịch trắng lỏng keo kia từ nơi tư mật của nàng ngày một nhiều hơn. Hắn lúc này đã tách môi khỏi miệng của nàng, sau đó hắn di chuyển muốn mò xuống nơi tư mật của nàng. Bàn tay ma quỷ kia lúc này đã đưa một ngón vào trong nơi tư mật của nàng mà khuấy động, đó là một cảm giác đê mê khiến cho Tiểu Y Tiên lúc này rên lên hư hử: “A, ha ha… hư… ư… ư…” Ngón tay của Tiêu Sơn đi vào nơi ấm nóng, keo hơn nữa nhơm nhớp dinh dính. Đặc biệt khi hắn tiến vào thì hai bên của Tiểu Y Tiên mút chặt lấy ngón tay của hắn làm cho hắn di chuyển có chút thích thú.
Tiểu Y Tiên hơi ngẩng đầu lên thì thấy được cái đầu của Tiêu Sơn muốn tiến xuống phía dưới thì Tiểu Y Tiên vội vàng dùng tay bịt vào nơi tư mật của nàng nói: “Onii-chann, ngày hôm qua ta chưa tắm nên chỗ đó của ta không có sạch sẽ…”
Tiêu Sơn cười dẫm đãng nói: “Không có sao!?” Sau đó hắn tiến tới nhẹ nhàng kèo hai tay của nàng ra sau đó lột chiếc quần lót màu trắng ướt nhẹp của Tiểu Y Tiên ra. Tiểu Y Tiên lúc này cực độ xấu hổ khi hắn đưa chiếc quần lót dính đầy keo dịch của mình lên mũi của hắn mà hít lấy hít để. Hắn còn lè lưỡi của hắn ra nhấm nháp cái thứ dịch keo từ nơi tư mật của nàng dính lên chiếc quần lót màu trắng.
Tiểu Y Tiên có chút lo lắng. Nàng biết rõ ràng phu quân nàng là một tên biến thái cùng dâm dê một cách chính hiệu nhưng hắn dù sao chỉ biến thái cùng với dâm dê với chính nàng mà thôi, nàng cũng chưa từng thấy hắn cùng với nữ nhân khác ngoài nàng ra may thay cũng chỉ có tỷ tỷ ở nhà. Hắn có sở thích là hay ngồi ở đùi của nàng mà hít thở không khí ở đó, bàn tay của hắn lúc đó cũng chẳng rảnh rỗi gì đều muốn mò vào quần lót của nàng mà nghịch. Hắn đều hích hích mũi vào nơi tư mật của nàng, thế nên Tiểu Y Tiên đối với hàng ngày thường tắm rất kỹ hơn nữa nơi tư mật của nàng cũng hay thường dùng hương hoa làm sạch sẽ sợ rằng sẽ để lại mùi nơi đó.
Thiếu nữ xấu hổ nhìn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn mỉm cười nhìn nàng, đó có vị gì? Một vị thơm nhẹ nhàng tuy hơi có chút mùi nhưng là mùi thảo dược vẫn là nồng đậm, hơn nữa chất keo thơm tho ấy lại có vị như hương hoa không giống như chất keo dịch mà hắn đã từng ăn của Tiêu Ngọc có vị nồng, mặn và tanh. Tiêu Sơn cảm giác được hai vị khác nhau ở Tiểu Y Tiên và Nhã Phi. Ban đầu của Nhã Phi cũng là nồng và tanh nhưng sau khi nàng tu luyện Mị cốt công thì nó lại không có mùi hôi nữa mà vị của nó thơm nhè nhẹ mang theo kích dục mạnh mẹ giống như xuân dược. Mùi của Tiểu Y Tiên ban đầu cũng có vị hơi tanh nồng và mặn kem theo hương thơm thảo dược do nàng dùng nó để rửa sạch hàng ngày nhưng sau khi tu luyện Thánh Y Thần Thụ quyết khiến cho nơi tư mật của nàng sau khi tiết ra cũng có mùi thơm của hoa cỏ, nó có tác dụng an thần nhè nhẹ.
Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Hơi có mùi một chút nhưng ta vẫn thích bởi vì nó là mùi của Tiên Nhi mà!” Hai má của Tiểu Y Tiên ửng đỏ vì xấu hổ. Tiêu Sơn cười nói: “Để ta làm cho nàng tiết thêm nhiều hơn dịch nhé, sau đó chúng ta thử một vài kiểu mới thế nào!?”
Thấy được hai bàn tay của hắn tách ra hai đùi ngọc của nàng, miệng của hắn há ra chuẩn bị áp vào nơi tư mật của nàng mà liếm láp. Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng ấn tay lên đầu của hắn hẵng giọng nói: “Onii-channn!?”
Tiêu Sơn nghe thấy vậy ngẩng đầu lên hỏi: “Hả!?”
Tiểu Y Tiên đỏ mặt hẵng giọng nói: “Hôm nay là ngày ta dụng trừng!?”
Nghe thấy vậy Tiêu Sơn giật mình sau đó lên tiếng hỏi: “Cái gì cơ!?”
Tiểu Y Tiên xấu hổ, hai má hây hây đỏ hồng nhìn về phía hắn nói: “Hôm nay là ngày ta rụng trứng, ngươi có thể thử mấy tư thế mơi nhưng khi người phun ra ngoài nhất địch phải trong mấy tư thế đó được không!?” Tiểu Y Tiên ngượng ngùng nói ra yêu cầu của mình. Sau đó nàng đưa một tay lên sờ bụng của mình nói: “Hôm nay ngươi có thể phun vào trong người ta nhiều nhiều một chút được không. Ta… ta cũng muốn giống tỷ tỷ hoài bảo bảo cho ngươi…”
Tiêu Sơn hoàn toàn cười khổ, hắn gật đầu nói: “Được rồi!” Sau đó hắn há miệng đưa ra chiếc lưỡi hướng về nơi tư mật của nàng mà liếm. Thiếu nữ rên lên một tiếng, cả người run lên, hai đùi chuyển động hơi kẹp lại, bàn tay của nàng thì túm lấy đầu của hắn, bàn tay kia che lên miệng của mình, ngón tay đưa vào miệng của mình mà ngậm mút.
Chiếc lưỡi ma quỷ khiến cho Tiểu Y Tiên đạt được từng cơn mê giống như điện giật, nơi tư mật của nàng càng ngày càng ngứa càng ngày càng ướt. Chiếc lưỡi ma quỷ kia nó trên cái hột cứng cao ngất của nàng đang xoay xoay liếm láp. Khi dịch của nàng ra nhiều hơn chiếc lưỡi sẽ áp đến tận gần hoa cúc của nàng sau đó liếm một cái liếm cực dài từ phía dưới cửa động của nàng lên sát cửa động phía trên, liếm sạch sẽ đám nước keo dịch cho nàng tiết ra.
Thiếu nữ rên lên: “Ư, a, a…” Nàng túm lấy đầu của hắn. Nàng rõ ràng cảm nhận được cái gì mềm mại đang đút vào cái hang động nho nhỏ của mình. Thiếu nữ run lên bần bật, thì ra cái lưỡi mềm mại ma quỷ của hắn đã tách hai cánh hoa của nàng ra luồn vào bên trong. Cái lưỡi tham lam càn quất kia nhanh chóng liếm láp dịch keo trong nơi tư mật của nàng. Cái miệng của thiếu niên mở lớ úp lấy toàn bộ nơi tư mật của nàng se khít. Thân thể của thiếu nữ run lên bần bật.
Thiếu nữ rên lên: “Ư, ư…” Nơi tư mật của nàng keo dịch màu trắng phun ra ầm ầm, nhưng cái miệng ma quỷ kia đã úp lên nơi tư mật của nàng hiển nhiên sau khi chảy ra hoặc phun ra, toàn bộ chúng đều chảy vào cái miệng dâm đãng củ thiếu niên kia. Thiếu nữ rên lên nói: “Đủ rồi, Onii-chan, đủ rồi, ngươi… ha.. ư… mau đút nó vào đi… hư… ha…”
Thiếu niên dừng lại, hắn ngẩng đầu lên, trên miệng của hắn vẫn dính cái thứ keo dính nhớp nhớp màu trắng do nơi tư mật của nàng tiết ra. Thiếu niên cười hắc hắc vô cùng đê tiện và dâm đãng. Hắn lột ra chiếc quần lót màu đen của mình, chiếc quần lót màu đen sau khi bị lột xuống xuất hiện một cây đại bổng hùng dũng. Hắn tách hai chân ngọc của nàng ra, cái đầu to tròn của cây đại bổng bị hắn túm lấy vuốt ve nhè nhẹ, bàn tay của hắn đặt cây đại bổng vào nơi tư mật của nàng, sau đó cái đầu của đại bổng đặt ở cái khe liên tục lên lên xuống xuống. Thiếu nữ bị kích thích rên lên nói: “ư, hư… ha…Onii-chan, đút… nó vào… đi…ha…”
Tiêu Sơn dùng cây đại bổng tách ra hai cánh hoa, hai cánh tay của hắn ôm chặt lấy chân ngọc thon thả, eo của hắn chuyển động mạnh về phía trước, cây đại bổng tách ra hai cánh hoa đâm về phía sâu bên trong. Cả cái tiểu huyệt động của Tiểu Y Tiên ngoạm lấy cây đại bộng của hắn. Tiểu Y Tiên rên lên từng cơn sảng khoái: “Aaa…”
Ở trong phòng đấu giá Đặc Thước Nhĩ, một thiếu phụ mặc một bộ đồ bầu màu hồng nhạt, cái bụng của nàng nhô lên khá to. Thiếu phụ xoa xoa cái bụng của mình sau đó mỉm cười. Bất chợt một thiếu niên tuấn mỹ bước về phía trong căn phòng của nàng. Thiếu phụ thấy vậy con mắt có chút tinh quang sau đó hỏi: “Thế nào, Bạch Thanh Ngọc ngươi có thông tin gì bản tôn của ngươi hay sao!?”
Bạch Thanh Ngọc gật đầu, hắn bắt đầu trình bày chuyện xảy ra ở Thanh Sơn trấn cho thiếu phụ nghe. Thiếu phụ thấy vậy đôi mắt của nàng ánh lên nét sát khí. Nàng hừ lạnh nói: “Mặc gia chỉ dựa vào Vân Lam tông thật sự là quá can quấy mà! Hừ, người của Đặc Thước Nhĩ gia tộc không phải là dễ trêu vào như thế!?”
Bạch Thanh Ngọc mỉm cười bình thản lên tiếng nói: “Việc này, Nhã Phi, nàng vẫn là đưa người đến đó giúp ta cai quản Vạn Dược trai đi. Bởi vì bây giờ có lẽ Vạn Dược trai ở Thanh Sơn trấn đã loạn thành một bầy. Ta cũng sẽ để mấy tên tiểu tử đến đó săn thú lịch lãm đi. Mấy tên này không có kinh nghiệm chiến đấu khó mà trưởng thành được!”
Nhã Phi nghe thấy vậy gật đầu lên tiếng nói: “Được rồi cứ theo ý chàng làm đi!? Ọe…” Nhã Phi đột ngột có cảm giác buồn nồn. Thấy vậy thiếu niên nhanh chóng đưa cho nàng một cái chậu nhỏ cùng với một cái khăn. Thiếu phụ vội vàng nôn vào trong đó, hai mắt của nàng cũng có chút nước. Nàng cười khổ nói: “Ta không sao!?”
Thiếu niên tuấn mỹ yêu dị nói: “Mang bầu cũng khổ như vậy!?”
Thiếu phụ bĩu môi nói: “Còn không có khổ sao? Chàng thì biết cái gì cơ chứ!? Chàng đâu có phải mang thai đâu!? Mấy ngày nay ta mệt gần chết đi được còn không có thấy chàng đến chăm sóc ta một chút nào!?”
Thiếu niên tuân mỹ kia nhún nhún vai lắc đầu bất đắc dĩ: “Không thể! Ta và bản tôn khác nhau hoàn toàn, mặc dù ta từ hắn tách ra nhưng là có ý thức cùng với mọi thứ hoàn toàn là độc lập. Hắn chỉ có thể thông qua ta biết được mọi thứ cùng như tùy ý một ý thức có thể mạt sát được ta mà thôi. Nàng biết rõ bản tôn của ta, hắn rất nhỏ nhen mà nếu như ta chăm sóc cho nàng hắn nhất định sẽ tức giận mà mạt sát ta…”
Thiếu phụ thấy vậy lắc lắc đầu phẩy phẩy tay nói: “Thôi đi, nếu là như vậy ta cũng chẳng phiền đến chàng, ta sẽ sai mấy tiểu thị nữ được rồi. Chàng vẫn là mau trở về tu luyện đi!” Thiếu niên tuấn mỹ gật đầu xoay người rời đi. Thiếu phụ sờ sờ bụng nói: “Không biết tên hỗn đản ấy giờ này có nhớ ta không!?”
Sau đó nàng mỉm cười nói: “Chờ hắn trở lại đế đô, đến lúc đó ta nhất định phải cho hắn một cái kinh hỉ!”
Thiếu niên mà nàng nhắc đến lúc này thì lại đang ở trên người con gái khác mà hì hục cày cấy. Trong phòng nồng nặc mùi ân ái sặc ra. Thiếu nữ ở dưới thân thể của nàng liên tục chịu đựng sự trùng kích vô cùng mãnh liệt. Nàng điên cuồng rên lên: “A, ư, ư…” Sau đó thiếu nữ run run nói: “ư, ư… phu quân…”
Thiếu niên thở ra hồng hộc, hai tay của hắn túm lấy eo của thiếu nữ tiếp tục trùng kích nói: “Mặc kệ đi, Tiên Nhi chúng ta tiếp tục!”
Thiếu nữ đỏ mặt gật đầu: “Ân” hai tay của nàng bá lên cổ của hắn bắt đầu nghênh hợp trùng kích của thiếu niên.
Một thiếu nữ tiến vào phia biệt viện, nàng mặc một màu lam nhẹ nhàng xinh đẹp, thiếu nữ lúc này tiến về phía biệt viện đột nhiên nghe được tiếng rên rỉ của nữ nhân. Nàng hoàn toàn giật mình sau đó hai má của nàng đỏ lên hẵng giọng nói: “Khốn kiếp!” Sau đó xoay người rời đi.
Không biết qua bao lâu, thiếu nữ rên lên một tiếng cao vút. Sau đó mấy chục khắc thiếu niên cũng gầm nhẹ lên. Sau đó hắn nằm trên người của thiếu nữ. Toàn thân hai người nhễ nhãi mồ hôi. Bụng của thiếu nữ hơi trương lên giống như ăn cơm no vậy. Nhưng thực sự nàng không có ăn cơm mà bị quá nhiều tinh hoa của hắn bắn vào bên trong mà trương lên như vậy. Thiếu nữ lúc này chớp chớp đôi mắt, cả người mệt mỏi, đến ngay một ngón tay cũng không muốn động.
Thấy thiếu niên định rút cây đại bổng khỏi người nàng thì thiếu nữ vội hô lên: “Chờ chút…” thiếu niên hơi ngẩn ra, nàng xấu hổ nói: “ở trong đó còn một chút nếu như ngươi nhanh rút ra, như vậy chúng sẽ chảy ra…” Nói xong nàng nhẹ nhàng áp tay vào nơi đó, một lượng chân nguyên lực thúc dục vào nơi đó. Cái chất keo dịch do cây đại bổng kia tiết ra nhanh chóng thông qua cái lỗ nhỏ nhỏ tiến sâu vào trong bụng của nàng. Thiếu nữ đỏ mặt nói: “Onii-chan ngươi rút ra được rồi!”
Thiếu niên thở dài lắc lắc đầu nói: “Thật là…” Trong tay của hắn xuất hiện một con thủy long. Hắn ngay hôm qua lĩnh hội đã đạt đến kim tinh trung kỳ. Mấy con thủy long nhanh chóng lao về phía thân thể của thiếu nữ, một con cũng trui tọt vào trong nơi tư mật của nàng. Thiếu nữ lại một lần nữa uốn éo run rẩy.
Đám thủy long lúc này mở ra cánh cửa bắn ra phía ngoài rơi vào mảnh đất chứa gốc cây gần đó. Tiểu Y Tiên lúc này vẻ mặt phụng phịu nhìn hắn. Tiêu Sơn cười khổ mỗi lần hắn dùng thủy long rửa sạch nơi tư mật cho Tiểu Y Tiên là làm cho nàng có chút khó chịu. Tiểu Y Tiên lúc này có chút hờn dỗi nhưng nàng khá mệt mỏi vội đắp kín chăn chùm lên đầu của mình rơi vào giấc ngủ. Tiêu Sơn cười khổ mặc quần áo ra ngoài một chút. Hắn muốn vỗ về một chút Tiểu Y Tiên ai ngờ nàng muốn nói buồn ngủ lên nhanh chóng rơi vào giấc ngủ, hắn cũng không thể vỗ về nàng mà nhanh chóng ra ngoài. Hắn cần sắp xếp một vài thứ sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Kế tới hắn gặp được đám người Phí Lôi, sau khi gặp Tiêu Sơn, Phí Lôi muốn mời hắn một bữa trưa, Tiêu Sơn cũng không có cự tuyệt. Tiêu Sơn lúc này cùng với mấy người có tiếng ở dung binh đoàn ăn bữa trưa. Hắn cũng nói thẳng ra ý kiến của mình: “Hiện giờ ta đã đắc tội Mặc gia. Mặc dù Mặc gia không có làm gì được ta nhưng đối phó với dung binh đoàn Huyết Chiến vẫn là có khả năng!?”
Phí Lôi nghe thấy vậy cười khổ lên tiếng nói: “Như vậy việc này!? Hài…”
Linh Nhi thấy vậy có chút lo lẳng hỏi: “Dược Sơn ca ca, huynh có cách giải quyết đung không!?”
Tiêu Sơn gật đầu mỉm cười nói: “Đúng vậy!” Hắn đưa ra một phong thư sau đó đẩy về phía Phí Lôi lên tiếng nói: “Vài ngày nữa sẽ có người của Đặc Thước Nhĩ gia tộc tiếp quản Vạn Dược trai, Phí Lôi đại thúc mang thứ này cho họ vậy là được!”
Nghe thấy vậy Phí Lôi có chút giật mình, Linh Nhi to tròn mở miệng hỏi: “Dược Sơn ca ca, huynh là người của Đặc Thước Nhĩ gia tộc sao!?”
Tiêu Sơn lắc lắc đầu nói: “Không phải vậy chỉ có chút quen biết mà thôi!”
Phí Lôi nghe thấy vậy gật đầu nói: “Ra là vậy!” Đám người thiếu nữ đều nhìn về phía Tiêu Sơn nghi ngờ lai lịch của hắn không biết thân phận của hắn là gì. Thực lực của thiếu niên này vô cùng siêu quần hoàn toàn có khả năng đánh chết một đại đấu sư. Quả thực là bất khả tự nghi chưa từng thấy trước nay, nếu như về sau hắn nhất định sẽ thành danh toàn bộ Gia Mã đế quốc là sớm hay muộn mà thôi.
Trong khi ăn đột nhiên Phí Lôi lên tiếng nói: “Đúng rồi, Mạc Ngân y sư có nhờ ta chuyển lời cho ngươi…” Sau đó Phí Lôi đại thúc nói về việc Mạc Ngân muốn hẹn hắn một mình tới gặp nàng. Tiêu Sơn nghe được điều này thì nhíu mày cau có, hắn không biết đây là chuyện gì nữa? Nhưng dù sao Mạc Ngân cũng là người đã có ơn với hắn, hắn tuyệt đối không có lý do mà từ chối người ta.
Một nữ tử mặc áo lam lúc này đang bận ngồi trên một chiếc bàn đọc mấy cuốn sách y sư. Đứng ở bên cạnh nàng là một tiểu thị nữ. Bất chợt một âm thanh gõ cửa vang lên, nữ tử mặc áo lam lên tiếng phất tay ra hiệu nói: “Lỵ Phỉ ngươi ra xem một chút có phải hắn hay không đã đến!?”
Thiếu nữ Lỵ Phỉ lúc này chạy ra mở ra cánh cửa thì thấy một thiếu niên mặc áo lam để hở ngực nhìn về phía mình hỏi: “Lỵ Phỉ!” Sau đó hắn nhìn về phía đằng sau hỏi: “Tiểu thư nhà cô có ở đây!?”
Tiểu thị nữ gật đầu nhìn hắn nói: “Tiểu thư đang chờ công tử. Công tử mời vào!” Sau đó nàng dẫn đường vào trong sâu một chút. Lúc này nữ tử đã ngồi ở bên bàn trà của mình đang nhấm nháp hơi trà. Thấy được nữ tử, tiểu thị nữ khom người cúi đầu với nữ tử nói: “Tiểu thư, Dược Sơn công tử đã đến!”
Nữ tử phẩy phẩy tay nhìn về phía tiểu thị nữ. Tiểu thị nữ gật đầu nhanh chóng lui ra. Theo đạo đãi khách nữ tử lên tiếng nói: “Mời công tử ngồi!”
Thiếu niên lắc lắc đầu, hắn lại chuyển thành công tử rồi sao? Thiếu niên ngồi xuống bàn, hắn quan sát trung quanh thấy được cả căn phòng trang trí trang nhã có một mùi hương thơm nhè nhẹ, Thiếu niên nhận lấy chén trà của thiếu nữ sau đó húp một hơi bình thản nhìn về phía thiếu nữ nói: “Mạc Ngân tiểu thư, ngươi không phải mời ta đến đây chẳng qua chỉ là uống trà thôi sao!?”
Nữ tử mỉm cười sau đó có chút xẩu hổ lên tiếng hỏi: “Chẳng lẽ không được sao!?”
Thiếu niên nhún nhún vai lên tiếng nói: “Có thể dù sao ta coi như nợ tiểu thư một lần đi!”
Nữ tử nghe thấy vậy chán trường sau đó lên tiếng nói rất nhỏ: “Chẳng lẽ công tử nhận lời đến đây chỉ là như vậy thôi sao!?”
Thiếu niên phù ra một hơi lắc lắc đầu nhìn về phía thiếu nữ nói: “Có chuyện gì xin tiểu thư nói thẳng!?”
Nữ tử ấp úng nhìn về phía hắn sau đó lên tiếng nói: “Công tử, không biết, ta trong mắt công tử là người như thế nào!?”
Thiếu niên ngập ngùng sau đó lên tiếng nói: “Rất xinh đẹp, đẹp chính xác là một nữ nhân trong lòng nam nhân muốn. Hơn nữa có chút chanh chua nhưng đây là vị đặc trưng của nữ nhân bất cứ nam nhân nào cũng thích. Ân, chính xác là tiểu thư chính là mỹ nhân mà mọi nam nhân đều muốn!” Hắn bình thản gãi gãi mũi của mình.
Nữ tử nghe thấy vậy ấp úng và xấu hổ nói: “So với thê tử của công tử thì thế nào!?”
Thiếu niên ngập ngừng một chút, hai hàng lông mày hơi nhíu lại sau đó hắn mỉm cười nói: “Mỗi người xinh đẹp một vẻ không thể so sánh!”
Nữ tử nghe thấy vậy khe khẽ lẩm bẩm: ”Quả nhiên!”
Thiếu niên hít một hơi khí lạnh sau đó nhìn về phía nàng, hắn trầm ngâm sau đó nói: “Mạc Ngân tiểu thư, nàng vẫn nói thẳng vào việc chính đi? Ta không có nhiều thời gian như vậy! Ngày hôm nay ta cùng với Tiên Nhi sẽ rời đi. Ta hy vọng trước khi rời đi có thể giúp được nàng một chút đi…”
“Nga, nhanh như vậy!?” Nữ tử kinh ngạc lên tiếng hỏi. Thiếu niên gật đầu xác nhận. Thiếu nữ hít một hơi, sau đó đôi mắt của nàng nhìn chằm chằm về phía thiếu niên, hai má của nàng xuất hiện một rặng mây hồng nhìn vô cùng hấp dẫn gợi cảm, nàng hít một hơi lắp bắp nói: “Ta… ta…” náng nói mãi không ra lời, nhìn về phía hắn đầu càng cúi thấp hơn, nàng ngượng ngùng và xấu hổ nói rất nhỏ: “ta muốn công tử ngủ với ta một lần!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.