Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 112: Tân y sư của Vạn Dược trai




Thiếu nữ mặc áo bào trắng kia chính là tiểu thị nữ trước đấy của Tiểu Y Tiên, nàng tên là Lỵ Phỉ. Tiêu Sơn cũng đã từng gặp qua nàng một lần. Mặc dù ký ức hắn không có quá nhiều những hắn vẫn nhận ra thiếu nữ này. Dù sao trong mắt Lỵ Phí lúc đó Tiêu Sơn vô cùng xấu xí, nàng rất khinh thường cùng với hắn nói chuyện.
Thiếu nữ mặc một thân quần áo màu lam xinh đẹp quay sang Lỵ Phỉ hỏi: “Lỵ Phỉ, ngươi quen biết họ hay sao!?”
Thiếu nữ Lỵ Phỉ dù sao cũng là nha hoàn trước đây của Tiểu Y Tiên làm sao nàng không biết. Lỵ Phỉ nhìn về phía thiếu nữ mặc thân y phục màu trắng xinh đẹp nói: “Mạc tiểu thư, đây là Tiểu Y Tiêu tiểu thư. Vốn dĩ nàng là tiền chủ nhân của ta, ta là thị nữ của cô ấy!”
Nghe thấy vậy thiếu nữ họ Mạc hơi ngẩn ra sau đó nhìn về phía nhìn về phía Tiểu Y Tiên đánh giá. Một lúc sau nàng nhìn sang bên cạnh Tiêu Sơn thấy được vẻ đẹp tuấn tú của hắn, thiếu nữ nhìn về phía hắn một lúc lâu. Ngay cả Lỵ Phỉ lúc này cũng ngây ngẩn nhìn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn ho khan vài tiếng nói: “Xin hỏi vị tiểu thư này, trên mặt ta có nhọ hay sao? Không biết tiểu thư tại sao lại nhìn ta như vậy!?”
Thiếu nữ họ Mạc kia lắc lắc đầu sau đó nhìn về phía Tiêu Sơn vẻ mặt đầy hòa ái cùng với ném về phía hắn một cái mị nhãn nói: “Tên ta là Mạc Ngân, là y sư mới của Vạn Dược trai…”
Tiêu Sơn nghe thấy vậy cười nói: “Ta là Dược Sơn, là…”
Bất ngờ một âm thanh đánh ngang Tiêu Sơn nói: “là lão công của ta…” Toàn trường lâm vào im lặng. Ngay cả cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Nhất thời cả đám người đều nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này ôm chặt lấy cánh tay của Tiêu Sơn không để cho hắn rời xa nàng dù chỉ một chút.
Thấy Tiểu Y Tiên có hành động này, Mạc Ngân nhíu lông mày lại sau đó nàng quay sang nhìn về phía Tiểu Y Tiên cười nói: “A, a, a… Nghe nói trước đây Tiểu Y Tiên là y sư của Vạn Dược trai, lần này gặp được thật sự là tam sinh hữu hạnh a. Nghe nói mọi người còn mệnh danh Tiểu Y Tiên với cái tên Y Tiên nha!”
Tiểu Y Tiên mỉm cười đáp lại Mạc Ngân nói: “Mạc Ngân tiểu thư quá khen rồi, y sư của Tiên Nhi sao dám xưng là y tiên cơ chứ? Chẳng qua là mọi người yêu mến đặt cho cái biệt danh ấy mà thôi!”
Tiêu Sơn cảm giác được không khí sặc mùi thuốc súng. Hắn hít thở, hít thở nhìn về phía hai người. Đám đông nhìn về phía hai người đang quan sát trận chiến này. Mọi người bắt đầu vì chuyện của hai người mà tụ tập lại.
Mạc Ngân có chút ghen ghét với Tiểu Y Tiên. So sánh về xinh đẹp nàng cũng rất xinh đẹp, về y thuật nàng có lẽ không kém so với Tiểu Y Tiên đi. Vậy vì cái gì nàngMạc Ngân mìm cười chỉ bình thản đáp nói: “Nghe nói Tiểu Y Tiên vốn là nữ thần y với y thuật cao thâm không ai ở Thanh Sơn trấn này không biết. Không biết thực sự có thật là như thế hay không, hay chẳng qua chỉ là hữu danh vô thực chỉ là người đỗn đãi mà thôi!?” Trong giọng chứa đầy sự thách thức và vị coi thường.
Tiểu Y Tiên híp mắt lại nhìn về phía nàng, sau đó Tiểu Y Tiên tinh quái nói: “Y thuật của ta sao dám so với Mạc Ngân tiểu thư chứ? Y thuật của Tiên Nhi vốn là rất kém cỏi lời đồn thổi chẳng qua được mọi người yêu thích mà thôi nhưng là…” Tiểu Y Tiê nhìn về phía Mạc Ngân cười nói: “Ta trước đây sao chưa bao giờ nghe được đến danh của Mạc Ngân tiểu thư a? Hơn nữa hiện nay cũng chưa có nghe được phong thanh về thanh danh của Mạc Ngân y sư gì đó? Quả thật là thứ cho Tiểu Y Tiên cô lậu quả văn rồi đến danh tiếng của Mạc Ngân y sư cũng không biết rõ…”
Nghe thấy vậy Mạc Ngân nghiến răng nghiến lời, trong lòng thầm tức giận. Tiểu Y Tiên ý nói rất sâu xa, ta y thuật tấm thường đi, rất tầm thường là đằng khác nhưng là tên tuổi của ta được tất cả mọi người tại Thanh Sơn trấn biết rõ… Còn người thì sao? Ngươi rõ ràng tự phụ y thuật của mình cao siêu như vậy tên tuổi của ngươi đây? Thế sao ta không nghe thấy tên tuổi của ngươi?
Vốn dĩ nàng được lão bản của Vạn Dược trai mời đến làm y sư của quán, ai ngờ sau khi Tiểu Y Tiên rời đi thì Vạn Dược trai không ngờ lượng khách giảm xuống khá nhiều. So sánh về tư sắc nàng cũng so sánh đâu kém là mấy, y thuật của nàng cũng khà là tốt nàng cho nàng đâu có kém gì so với Tiểu Y Tiên trước đây có lý do gì danh tiếng nàng lại kém hơn Tiểu Y Tiên.
Tất cả mọi người bắt đầu chỉ chỏ bàn tàn, một đại hán lính đánh thuê lên tiếng nói: “Này kia có phải là tân y sư của Vạn Dược trai Mạc Ngân y sư không hả… còn người kia…” đại hán kinh hãi nói: “Là Tiểu Y Tiên y sư, ta có nhìn nhầm hay không nữ thần y của chúng ta đã trở lại rồi!”
Một người gật đầu lên tiếng phụ họa vui mừng nói: “Nữ thần y chúng ta đã trở lại rồi huynh đệ… A, di…” tên đại hán lính đánh thuê này nhìn về phía Tiêu Sơn sau đó tò mò hỏi: “tên tiểu bạch kiếm đang đứng bên cạnh Tiểu Y Tiên nữ thần y của chúng ta hắn là ai?... Cái gì hắn lại còn dám nắm tay Tiểu Y Tiên nữ thần y của chúng ta như vậy… Khốn kiếp…” tên đại hán kia đầy bất bình nói: “Không được ta phải giết hắn!”
Một lính đánh thuê ở đó khinh bỉ nói: “Ngươi lên đi, ngươi lên đi… nếu như ngươi muốn chết ta không có quản a. ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là phu quân của Tiểu Y Tiên nữ thần y!”
Nghe thấy thế tên lính đánh thuê hoàn toàn kinh hãi nói: “Cái gì!”
Tên lính đánh thuê bĩu môi khinh thường nói: “Ta thấy được hắn ở ngoài kia a! Hắn đi với Tiểu Y Tiên y sư kết quả là có mấy tên lính đánh thuê thực lực cao cường đến tìm hắn. Ngươi biết có kết quả gì hay không? Toàn bộ sáu tên từ ngũ tinh đấu giả bị hắn nhẹ nhàng một quyền đánh xuống đất. Ngươi muốn đi chết hay sao mà tới đó!”
“Ách” Nghe thấy thế tên lính đánh thuê mới gãi gãi đầu nói: “Thật là như vậy!?”
Tên lính đánh thuê nhìn về phía bằng hữu của mình khinh thường nói: “ta cần phải nói dối với ngươi sao!?”
Tên lính đánh thuê bất đắc dĩ cười ha ha nói: “hahaha, ta chẳng qua chỉ muốn nói giỡn như vậy mà thôi! Ngay cả sáu lính đánh thuê đều bị hắn nhẹ nhàng đãnh ngã như vậy ta lên làm gì để mất mặt hay sao!?”
Tên lính đánh thuê lắc lắc đầu nhìn về phía bằng hữu của mình cũng không có lên tiếng nói. Không khí lúc này ở trong quán trở nên có chút căng thẳng. Mạc Ngân nhìn về phía Tiểu Y Tiên, khóe miệng của nàng giật giật sau đó lên tiếng nói: “Thời gian buổi chiều này sẽ có rất nhiều đám lính đánh thuê săn ma thú trở về. Trên người họ đều sẽ mang theo những vết thương của ma thú gây ra… Nghe nói y thuật của Tiểu Y Tiên y sư một tay xuất thần nhập hóa, được người mệnh danh nữ thần y không biết ta có thể hay không được nữ thần y chỉ giáo y thuật đây!”
Đây chính là trực tiếp khiêu chiến. Lời nói ra mặc dù vô cùng khách khí nhưng sặc mùi khiêu khích. Mạc Ngân nhìn về phía Tiểu Y Tiên con mắt của nàng chớp chớp đang chờ mòng Tiểu Y Tiên nhận lời. Hơn nữa trong tình cảnh này Tiểu Y Tiên có lẽ không đáp lại là không thể. Mạc Ngân tin tưởng mình y thuật không kém gì Tiểu Y Tiên. Mạc Ngân liếm liếm môi nhìn về phía Tiểu Y Tiên như nhìn một con mồi…
Hai hàng lông mày của Tiểu Y Tiên cau lại, nàng quá hiểu rõ nữ tử này, dù là y thuật nhưng nàng lại là người ham mộ hư danh, người như vậy khó trở thành một y sư giỏi. Tiểu Y Tiên mỉm cười đáp lại: “Ta từ trước đến nay đều không vì danh tiếng. Cứu người vốn là một việc nên làm, dù gì mạng người đều là thứ quý giá. Cứu người chính là tích đức không có lý gì ta không làm. Nếu như Mạc Ngân tiểu thư đã như vậy, vậy thì Tiểu Y Tiên sẽ nguyện một lần chữa trị cho mọi người một lần mà không lấy phí…”
Nghe thấy những lời này Mạc Ngân rất khinh bỉ nhìn về nhìn về phía Tiểu Y Tiên ngẫm nghĩ: “Nếu như ngươi đã không vì danh tiếng vậy tên của ngươi còn nổi như vậy làm cái gì? Ta còn không tin tưởng y thuật của mình kém ngươi? Hừ, hừ… ta đề cho người thấy được sau khi ngươi thua trận sẽ có biểu cảm như thế nào!?” Mạc Ngân mỉm cười hòa ái có chút giả tạo nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “nếu là như vậy chúng ta hãy cùng đến Vạn Dược trai được không!?”
Tiểu Y Tiên mỉm cười gật đầu nói: “Như vậy cùng nhau đến Vạn Dược trai đi!”
Tiêu Sơn cười khổ lắc lắc đầu. Đây rõ ràng là trận ăn thua một hai mà. Mọi người bắt đầu bàn tán, một số người nhìn về phía nhau.
Một số linh đánh thuê lên tiếng nói: “Như vậy là sao a!?”
Tên lính đánh thuê khác nhìn sang vỗ vào đầu của hắn nói: “ngươi đúng là ngu ngốc mà không nhìn ra được sao? Mạc Ngân y sư là muốn khiêu chiến với Tiểu Y Tiên y sư. Lần này chúng ta có chuyện lớn để xem rồi. Mau màu đến Vạn Dược trai xem trận thi đấu y thuật này đi!”
Đám người lính đánh thuê bắt đầu nháo nhào lên, tất cả loạn thành một bầy, mọi người bắt đầu hô nhau đến Vạn Dược trai xem cuộc thi đấu y thuật của tân y sư và tiền y sư của Vạn Dược trai. Nhất thời chỉ chưa đầy một canh giờ toàn trấn Thanh Sơn nho nhỏ này biến thành một trận oanh động, tất cả đều hướng về phía Vạn Dược trai chạy tới. Đám người lính đánh thuê bị thương cũng nhanh chóng tiến về phía đó. Vì nghe đâu được chữa thương là miễn phí mà lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.