Tu Chân Chi Giới

Chương 37: Tông Môn Quảng Trường




Xà Vương Huyên biến đổi không bao lâu vẫn cần thời gian tu luyện ổn định nhân hình, Kỳ Phong không muốn đi quấy rầy để hắn chuyên tâm tu luyện, hiện tại hắn cũng đã yên tâm về Huyên rất nhiều nên cũng không đi lo lắng.
Lần nữa đánh lên cấm chế bảo vệ khu vực Tử Hồ Kỳ Phong đi ra không gian, rút đi ảo trận trận kỳ Kỳ Phong thả lỏng nội tâm lên giường nằm ngủ xem như việc hắn biến mất trong tiểu phòng mấy tháng nay như chưa từng xảy ra vậy.
Sáng hôm sau Kỳ Phong dậy thật sớm thu thập chính mình một chút, từ khi đến với thế giới này chưa bao giờ được ngủ một giấc không mộng mị như vậy, có lẽ là do tiểu Kim biến hình thành Huyên nên tâm trạng hắn trở nên tốt hơn một chút đi.
Hắn hiện giờ đã là Luyện Khí mười tầng trung kỳ chỉ còn một bước nữa thôi là sẽ Trúc Cơ nhưng giờ phải dùng Ẩn Linh Thuật ẩn đi tu vi trở thành đệ tử ngoại môn thực lực ba tầng sơ kỳ.
Dùng hai tháng thời gian để từ Luyện Khí một tầng hậu kỳ tăng lên Luyện Khí ba tầng sơ kỳ chắc không có vấn đề gì đi, kiểm tra lại mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ, thay đạo bào ngoại môn đệ tử lúc này Kỳ Phong mới mở ra cấm chế đi ra tiểu phòng.
Hôm nay là ngày tông môn khảo hạch, nếu như hắn không có đoán sai, Trần Kiến Huân sư huynh nhất định sẽ đến tìm hắn cùng đi bất quá hắn cũng nên đi trước một bước thì tốt hơn.
Vì tu vi hắn thể hiện ra bên ngoại quá thấp, Kiến Huân sư huynh thật sự giúp hắn quá nhiều rồi để tránh làm cho sư huynh gặp thêm rắc rối hắn tốt nhất là nên tự mình đi thôi.
Rời đi phòng nhỏ nhìn vào ngọc bài thân phận có cập nhật chỉ dẫn đến Tông Môn Quảng Trường nơi đệ tử tham gia khảo hạch hôm nay sẽ tập trung tại nơi này nghe chỉ dẫn.
Trên đường đi Kỳ Phong thấy rất nhiều độn quang đang không ngừng hướng về phía Tông Môn Quảng Trường, chỉ là Kỳ Phong hắn cũng rất muốn thi triển linh lực nhanh nhất đến nơi tập trung nhưng vì không muốn bị người nhìn ra hắn ẩn nắp tu vi nên phải kiềm chế tốc độ thật chậm.
Khi Kỳ Phong đến được Tông Môn Quảng Trường thì đã có rất nhiều đệ tử đổ về hơn phân nữa quảng trường trong rất ồn ào náo nhiệt.
Lách mình vào bên trong tìm chỗ dành cho đệ tử ngoại môn lẩn khuất vào trong đó.
Kỳ Phong nhìn mà cảm thán cái này cũng quá khoa trương đi, Tông Môn Quảng Trường gần cả cái sân bóng đá ở thời Hiện Đại chứ không ít mà đệ tử thì đã đứng gần hơn phân nữa quảng trường, đây cũng không phải là tập trung đệ tử toàn tông môn đi. Đúng là Đại Tông Môn có khác a.
Hiếu kỳ không biết vì sau nói khảo hạch chỉ dành cho đệ tử mới nhập môn vậy vì sao nơi này lại đông đảo đệ tử đến như vậy.
Hỏi nhỏ người bên cạnh mình một chút: “Sư huynh có biết vì sau nơi này tập trung nhiều đệ tử như vậy không, không phải nói chỉ đệ tử mới nhập môn mới tham gia khảo hạch thôi sau?”
“Haiz...sư đệ ngươi chắc là chuyên tâm bế quang tu luyện nên còn không biết đi.” Trả lời hắn là một người ngoại môn đệ tử Luyện Khí năm tầng khoản chừng mười ba mười bốn tuổi, mặc dù người này nhìn nhỏ tuổi hơn Huỳnh Kỳ Phong hắn nhưng người ta tu vi cao hơn hắn hiển nhiên người ta gọi hắn là sư đệ hắn cũng không thể trách người ta được.
“Thật ra đúng là hôm nay chỉ có đệ tử mới nhập môn mới đi tham gia tông môn khảo hạch nhưng hôm nay tất cả đệ tử tông môn chưa đột phá Trúc Cơ điều phải tham gia tông môn khảo hạch lần này nha.”
“Tại sao lại như vậy?”
Vị sư huynh này nhìn Kỳ Phong với ánh mắt ái ngại rồi nói tiếp, “sư đệ a ta nói với ngươi sư đệ ngươi cũng đừng có buồn, đợt này tất cả đệ tử chưa đột phá Trúc Cơ điều tham gia tông môn khảo hạch, sư đệ ngươi tu vi còn quá thấp nhưng mà ngươi cũng đừng lo lắng chờ ngươi tu vi tăng cao thì sẽ có cơ hội thôi.”
“Chu Bân ngươi nói như vậy sư đệ làm sao mà hiểu được, ta là sư tỷ Chu Hân luyện khí sáu tầng cũng là ngoại môn đệ tử, hắn là Chu Bân Luyện Khí năm tầng thực lực, chúng ta điều là đệ tử mới nhập môn đợt này.”
“Sư đệ chắc cũng vậy đi nhưng sư đệ ngươi cũng đừng lo lắng tư chất mình kém thì chịu khó tu luyện hơn người khác một chút thì tu vi sẽ lại tăng lên mà thôi.”
“Mà sư đệ tên là gì? Nếu như chưa có tổ đội thì tổ đội cùng với bốn người bọn ta, ngươi thấy thế nào?”
“Đệ là Huỳnh Kỳ Phong, tu vi Luyện Khí ba tầng sơ kỳ, đệ tu vi thấp, sư tỷ sư huynh không ngại đệ gia nhập gây trở ngại cho mọi người chứ!”
“Ngại gì, chúng ta tu vi cũng không cao hơn ngươi là bao nhiêu, nên ngươi an tâm gia nhập tổ đội cùng chúng ta đi.” Chu Bân vỗ vai Kỳ Phong nói.
Chu Hân tự tin nói. “Đúng vậy, chúng ta tiến vào tông môn mới được một năm nên tu vi mới không cao như vậy, nhưng sư đệ ngươi cũng đừng lo lắng, trong đội ta là thực lực cao nhất ta sẽ bảo vệ mọi người nên đệ cứ yên tâm đi cùng chúng ta đi.”
“Nếu đã như vậy vậy ta đồng ý gia nhập tổ đội với các vị sư huynh sư tỷ đây vậy.” Thở dài trong lòng, Kỳ Phong nghĩ không biết mình tham gia tổ đội thế này là đúng hay sai, nhưng mà dù sao cũng phải tìm đồng đội chọn đội trẻ con này cũng không có vấn đề gì đi.
Thay vì chọn một nhóm nào đó thì chọn nhóm tu vi thấp này cũng được, ít ra họ cũng không vì hắn tu vi quá thấp mà bài xích hắn, nhưng nhìn cái nhóm toàn trẻ con này sau hắn lại có cảm giác mình sắp trở thành bảo mẫu vậy không biết.
“À mà sư tỷ ta là đội trưởng sao này sư đệ giống mọi người trong đội gọi ta Hân sư tỷ là được rồi, dưới ta còn ba người, Chu Bân thì sư đệ đã biết rồi hắn cũng là đệ đệ của ta, Lý Khuyết Luyện Khí bốn tầng, Cô Tỉnh Lập Luyện Khí năm tầng hai người đó đang đi thu thập thông tin sẽ trở lại nhanh thôi.”
“Lại nói chuyện sư đệ ngươi hỏi, ta trả lời luôn cho ngươi. Đợt khảo hạch lần này không chỉ chúng ta những người mới gia nhập tông môn tham gia thôi đâu mà còn có đệ tử những đợt trước cũng tham gia tông môn khảo hạch cùng đợt này với chúng ta.”
“Vì cái gì?” Cái này mới là trọng điểm hắn muốn biết.
“Ta nghe nói lần này khảo hạch nếu thành tích tốt sẽ đạt được danh ngạch tham gia Nhất Tinh bí cảnh, đây là thông tin tạm thời chúng ta thu thập được.” Chu Hân sư tỷ giải thích.
“Nhưng mà ta nói Kỳ Phong sư đệ này, chúng ta đúng là chỉ đi rèn luyện là chính vì với tu vi của chúng ta thật sự không có cơ hội đoạt được danh ngạch a.” Chu Bân nói.
“Cái tên đáng đánh đòn này nói cái gì đó hả, đệ lại ngứa da rồi có phải không, chúng ta tu vi thấp thì phải càng nỗ lực tu luyện hơn nữa, biết chưa.”
“Dạ biết, dạ biết Hân tỷ.”
Nơi này rất ồn ào nên hai tỷ đệ nhà này náo loạn cũng không có người đi quan tâm. Nhìn hai tỷ đệ họ Kỳ Phong hâm mộ vô cùng.
“Lý Khuyết, Cô Tĩnh Lập hai đệ đã trở lại, đến đây sư tỷ giới thiệu thành viên mới gia nhập của đội chúng ta cho hai đệ.”
Lý Khuyết, Cô Tĩnh Lập điều mới mười bốn mười lăm tuổi, người lớn tuổi nhất trong nhóm có lẽ là hắn đi nhưng hắn cũng là người tu vi thấp nhất nhóm.
“Đến đến Lý Khuyết, Tĩnh Lập giới với hai đệ đây là Kỳ Phong Luyện Khí ba tầng, bắt đầu tùe bây giờ sẽ là thành viên mới trong tổ đội chúng ta.”
“Kỳ Phong gặp qua hai vị sư huynh.”
Sau màng chào hỏi mới biết được hai người họ là đi tìm hiểu thông tin hôm nay những ai sẽ tham gia dẫn đội, và họ còn kể thêm một vài thông tin mà Kỳ Phong cảm thấy thú vị.
“Kỳ Phong có cảm giác đội này không phải tham gia tông môn khảo hạch mà là đi làm tình báo thì đúng hơn a.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.