Truyền Thuyết Naruko

Chương 16: Nhiệm vụ đầu tiên.(1)





Một tuần sau

Naruko ngồi nghỉ bên đống lửa cùng với các thành viên trong tổ, cuối cùng họ cũng đến phía Tây biên giới của Hỏa quốc, tuy vẫn còn hơn ba tiếng đi đường nữa mới đến Banzaka nhưng chắc họ có thể đến kịp trước trời tối.

Ngồi gặm miếng lương khô Naruko vừa nghĩ nghe nói sắp có kì thi Chunin không biết cô có kịp về tham gia không, anh trai cô Naruto đang chăm chỉ luyện tập chuẩn bị cho ngày này. Tuy rằng cô không hứng thú với cấp bậc và cô có thể được giao các nhiệm vụ vượt cấp nhưng là một Genin thì quyền hạn quá nhỏ. Nếu như cô trở thành Chunin hoặc Jonin thì chắc chắn cô sẽ được biết nhiều thông tin mật của làng hơn vậy nên Naruko mới muốn tham gia.

" Được rồi! Đến lúc xuất phát rồi! " Tatsuya nhìn trời cũng đã ngả về chiều cảm thấy đã đến lúc xuất phát ra lệnh cho cả tổ di chuyển.

" Đội trưởng! Nghỉ một chút đi, chúng ta đã đi nửa ngày đường mới nghỉ ngơi được mười phút thôi bây giờ lại đi tiếp thì em không còn sức đâu! " Rena nghe vậy lập tức phản đối.

" Rena sao chị lại cãi lệnh đội trưởng? Chị lên nhớ là một Sinobi phải chấp hành mệnh lệch của cấp trên không được chống đối hay có dị nghị gì cả." Rei thấy bệnh lười của chị mình lại nổi lên không khỏi nghiêm túc giáo huấn Rena.

" mà mà!! Rei- chan em cứ cứng nhắc như vậy là không có cô nào theo đâu? Khó cưới vợ lắm đó! " Rena chẳng để tâm đến lời trách móc của em trai hơn thế nữa cô còn ngả ngớn trêu chọc em trai.

" Cưới vợ làm gì phiền phức! Lũ con gái là sinh vật phiền phức nhất thế gian." Rei lạnh lùng cười trên mặt lộ vẻ chán ghét.

" Này này!! Chị gái em cũng là nữ đó nhé đừng có gộp cả chị vào. Chị không phải con người gây ra phiền phức cho người khác đâu!" Rena thấy vậy không khỏi phản đối.

" Chị là người phiền phức nhất trong các sinh vật đó. Không ai có thể vượt qua độ phiền phức của chị. " Rei tỏ vẻ thật sự là như vậy.

" Em nói cái gì cơ? " Rena dùng ánh mắt nảy lửa nhìn Rei lúc này Tatsuya đành phải can thiệp nếu tiếp tục đi xuống chắc chắn sẽ có một trận chiến sẽ xảy ra dù sao trong khoảng một tuần nay việc này không phải lần đầu tiên xảy ra.

" Hai đứa dừng lại! Đây là lệnh của đội trưởng, chúng ta sẽ nghĩ thêm mười phút rồi sau đó sẽ di chuyển, nếu còn ý kiến sẽ xuất phát luôn " Rena và Rei vừa nghe đó là lệnh thì lập tức dừng tay, Tatsuya nói chỉ được nghỉ thêm mười phút Rena định mở miệng xin nghỉ thêm thì bị ánh mắt sắc lạnh của Tatsuya cản lại. Rena quay về phía Naruko định tìm đồng minh nhưng nhìn thấy Naruko đã thu gọn xong đồ của mình chuẩn bị xuất phát với tinh thần háo hức Rena lập tức nuốt lại những gì cô định nói. Lập tức ngồi xuống ngoan ngoãn thu gọn đồ của mình và nghỉ ngơi, thấy Rena như vậy Rei không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Tatsuya cũng gật đầu cũng không tệ đến nỗi không chữa được, lúc trước đọc tư liệu của Rena anh đã từng nghĩ đến trường hợp xấu nhất. Tatsuya có thể hiểu đã hiểu được cách làm việc và tính tình của Rena qua tư liệu, con bé không theo chỉ các tiêu đối với các Sinobi mà con bé thích làm việc theo ý thích của bản thân. Theo như Rena nói đó là con đường Sinobi của riêng mình cô, cô sẽ mở ra con đường nhẫn đạo của riêng mình. Nhưng cũng vì tính tình đó dù Rena có tiềm lực để trở thành một Anbu giỏi nhưng cấp trên cô không được phân vào tổ Anbu nào cả, nhiệm vụ của cô thường là hành động một mình. Chỉ có đôi lúc Rena sẽ làm nhiệm vụ được giao cùng với Rei mà thôi.

Một lúc sau

" Đi thôi" Tatsuya ra lệnh lập tức bốn bóng đen biến mất tại chỗ như chưa từng xuất hiện qua không để lại một dấu vết gì cả?

Những thành viên đội 25 đang lao vun vút ở trên cành cây hướng về phía ngôi làng thì đột nhiên Naruko nhỏ giọng nhắc nhở " mọi người mau ẩn núp! " tuy chưa biết xảy ra chuyện gì nhưng mọi người trong tổ lập tức ẩn núp cố gắng giảm thiểu sự xao động của chakra trong cơ thể mình, thu liễm, ẩn mình vào trong bóng tối.

Không bao lâu tiếng xe cót két truyền đến có khoảng mười người bịt mặt đang hộ tống chiếc xe, trên xe chứa bốn người bị giam giữa một nam một nữ và hai đứa trẻ nhỏ. Bốn người bị giam quần áo lam lũ rách tả tơi thậm chí còn dính cả vết máu chưa khô hơn nữa tinh thần của họ có vẻ mệt mỏi và tuyệt vọng. Còn những người bịt mặt đó thái độ rất cợt nhả giống như bọn họ không sợ việc mình giam mấy người kia vậy sẽ bị phát hiện vậy.

Nhưng nhờ cái thái độ của bọn họ như vậy càng giúp nhóm Naruko nắm thêm được nhiều thông tin hơn, thấy đoàn xe bắt đầu đi về hướng khác Tatsuya ra dấu cả tổ cùng ẩn mình theo dõi đoàn người vừa lắng nghe bọn người bịt mặt tán dóc.

Một lúc sau đoàn xe đi đến một cái hồ lớn, cái hồ không có gì đặc biệt chỉ là có một chiếc thuyền đánh cá cũ nát đang chôi nổi giữa mặt hồ.

Đột nhiên một tiếng hú truyền đến, đoàn người lập tức im lặng một người trong đó đứng ra người này có vẻ là người đứng đầu đám bịt mặt.

C ԿJ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.