Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 517: Thỉnh cầu




Thông linh Huyền Quy là một trong Tứ Linh, địa vị trong yêu thú vô cùng cao quý, nhưng trên cơ bản thì Đế Vương thú như Tứ Linh không thể nào ký kết khế ước với loài người.
Chỉ là dù chủng tộc có mạnh mẽ đến mấy, bọn họ cũng không thể ngăn chặn mơ ước của loài người với Tứ Linh, có lẽ loài người không thể nào ép buộc khế ước với Đế Vương thú thành niên, nhưng lại có thể làm như vậy với Đế Vương thú còn nhỏ hoặc vừa sinh ra không lâu.
Dù bàng chi của thông linh Huyền Quy có rất nhiều, nhưng Huyền Quy tộc cũng ít ỏi như Kỳ Lân tộc và Yêu Hoàng tộc vậy, chỉ còn mười mấy cá thể, bởi vậy họ vô cùng chú trọng đến hậu duệ của mình.
Tiểu ô quy là hậu duệ của Huyền Quy tộc. Từ khi sinh ra tới giờ còn chưa tới nửa năm, linh trí chưa mở hết, muốn khế ước rất đơn giản. Cũng vì nguyên nhân này mà Mạc Cảnh mới lo lắng hai người trước mắt nổi lên tâm tư khác thường với tiểu ô quy.
Du Tiểu Mặc đoán được ý nghĩ của hắn, nhún nhún vai đầy vô vị.
Thực ra hắn không có hứng thú với thông linh Huyền Quy, cùng lắm là cảm thán một câu: không ngờ lại gặp thông linh Huyền Quy ở đây, còn mới sinh ra không lâu nữa chứ.
“A, chẳng lẽ thứ mà gã Hình Thất kia bảo ngươi giao ra, chính là con rùa nhỏ này?” Du Tiểu Mặc đột nhiên tỉnh ngộ.
Mạc Cảnh không nhìn thấy sự tham lam trong mắt hắn, chần chừ một lúc mới gật đầu.
“Mục tiêu của Hình Thất đúng là tiểu chủ nhân, nhưng không hiểu vì sao hắn lại biết tin ta sẽ đưa tiểu chủ nhân đi qua nơi này, lúc trước ta còn tưởng là trùng hợp.”
“Vì sao?” Du Tiểu Mặc tò mò hỏi.
Mạc Cảnh sờ sờ mai của tiểu ô quy, hắn đã hơi buông chút cảnh giác với họ, bởi vì người bình thường sau khi biết chủ nhân là thông linh Huyền Quy, hẳn là phải xông lại cướp lấy, không thể nào hỏi lung tung này kia như Du Tiểu Mặc được, biểu lộ hết sức tò mò.
Bây giờ hắn cũng coi như là bước đến đường cùng rồi, ngoại trừ tin tưởng bọn họ cũng chẳng còn cách khác, chỉ hy vọng hắn không nhìn lầm người.
“Thời điểm tiểu chủ nhân sinh ra, chủ nhân đã đặt xuống một đạo cấm chế, cấm chế kia có thể ngăn cản năng lượng cường đại bẩm sinh từ trên người tiểu chủ nhân, chỉ cần không gặp cường giả cấp mười hai, tuyệt đối không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của tiểu chủ nhân, nhưng Hình Thất lại khẳng định tiểu chủ nhân ở trên người ta, cho nên chắc chắn hắn đã biết trước, rồi mai phục ở nơi này.”
Du Tiểu Mặc xoa cằm, “Nói như vậy, có khả năng lớn là trong các ngươi đã có kẻ phản bội.”
Mạc Cảnh gật gật đầu, “Đúng, thực ra ta cũng không muốn tin tưởng có tộc nhân lại phản bội Quy tộc, nhưng sự thật đã chứng minh, bởi vì không hơn năm người biết được ta sẽ hộ tống tiểu chủ nhân về Huyền Quy tộc.”
“Vậy chúc ngươi mã đáo thành công! Chúng ta còn có việc quan trọng, lần này đi thật đây, ngươi cũng mau chóng rời khỏi nơi này thôi, nhỡ đâu cái gã Hình Thất và đồng bọn của gã lại quay lại đó.” Du Tiểu Mặc ngồi dậy, lòng hiếu kỳ của hắn đã được thỏa mãn.
“Đợi một chút!” Mạc Cảnh lần nữa gọi hắn lại, sau khi xác định hai người này không hề có hứng thú với tiểu ô quy, hắn càng không thể để họ đi như vậy.
“Lại có chuyện gì?” Du Tiểu Mặc quay đầu hỏi, trên mặt còn mang theo nụ cười tủm tỉm.
Mạc Cảnh bỗng có cảm giác đối phương đang đợi hắn nói câu này, cười khổ: “Hai vị ân công cũng biết tình trạng của ta bây giờ, không chữa thương kịp thì không thể về được tới Huyền Quy tộc, nhưng tình huống của tiểu chủ nhân quá đặc thù, cho nên ta muốn nhờ hai vị ân công giúp một việc.”
“Nhờ gì?” Du Tiểu Mặc hỏi.
Mạc Cảnh nâng tiểu chủ nhân của hắn lên, “Ta muốn mời hai vị đưa tiểu chủ nhân về Huyền Quy tộc hộ ta.”
Du Tiểu Mặc đột nhiên nhếc khóe miệng, trêu ghẹo, “Ô, ngươi giao tiểu chủ nhân của ngươi cho hai người xa lạ như chúng ta có tốt không, chẳng lẽ ngươi không sợ chúng ta bằng mặt mà không bằng lòng, mang theo tiểu chủ nhân của ngươi, một đi không trở lại?”
Khuôn mặt Mạc Cảnh lộ vẻ lúng túng, “Ta, ta tin tưởng hai vị ân công.”
Du Tiểu Mặc bày ra nụ cười Lăng Tiêu thường dùng khi nhìn hắn.
Mạc Cảnh gãi gãi đầu, bản thể của hắn là Linh Quy, thực ra cũng không biết ăn nói, nhất là càng vội, hắn càng không giải thích được.
“Hai vị ân công, ta biết chuyện này có chút đường đột, nhưng hiện tại ta chỉ có thể cầu hai vị hỗ trợ, nếu trong tộc thật sự có người để lộ hành tung của ta, chắc chắn đối phương sẽ lại phái người tìm tới, với tình trạng hiện tại của ta, không thể nào bảo hộ tiểu chủ nhân udợc…”
Nói xong, Mạc Cảnh lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Du Tiểu Mặc, nhìn có vẻ như để chứng minh thân phận.
“Ân công, đây là tín vật của Linh Quy tộc, chỉ cần đưa tiểu chủ nhân đến Huyền Quy tộc, giao cho họ tấm lệnh bài này, chắc chắn Huyền Quy tộc sẽ thay tại hạ báo đáp hai vị, xin hai vị ân nhân giúp cho, Mạc Cảnh nhất định sẽ nhớ kỹ.”
Đưa hậu duệ của thông linh Huyền Quy cho hai người xa lạ mới gặp một lần, thực ra Mạc Cảnh đã phải hạ quyết tâm thật lớn.
Tiểu chủ nhân quá quan trọng, lần này hắn mới tới biên giới Tây Cảnh đã gặp mai phục, vậy nhất định trên đường tới Huyền Quy tộc sẽ còn rất nhiều kẻ địch đang đợi hắn.
Mạc Cảnh có nhìn thấy động tác Lăng Tiêu giựt phăng một cánh tay của Hình Thất.
Không thể nghi ngờ, nam nhân tên Lăng Mặc này tuyệt đối là một cường giả có thể ngang nhiên đi qua Tây Cảnh, nếu có y hộ tống tiểu chủ nhân quay về Huyền Quy tộc, hắn có thể yên tâm 120%.
Du Tiểu Mặc nhận lấy lệnh bài, thực ra hắn cũng cảm thấy hứng thú với tiểu ô quy lắm.
Mạc Cảnh mừng rỡ vạn phần, chịu nhận lệnh bài chứng tỏ hắn đã đáp ứng thỉnh cầu của mình.
Có điều, Mạc Cảnh âm thầm liếc nhìn lăng Tiêu, mục đích của hắn thật ra là lời đáp ứng của người nam nhân này, dù sao người có thực lực là y.
Du Tiểu Mặc không chú ý tới ánh mắt của hắn, lập tức cười ha hả nói: “Xét thấy ngươi rất có thành ý, ta sẽ cố mà đáp ứng ngươi, nhưng có việc ta phải thanh minh trước.”
“Cái gì?” Mạc Cảnh hỏi.
“Nếu trên đường có chuyện phát sinh mà chúng ta không thể không làm, ta sẽ ưu tiên cho việc riêng của chúng ta trước, cho nên ngươi đừng kỳ vọng quá mức chúng ta sẽ chạy không ngừng nghỉ để đưa tiểu chủ nhân của ngươi về nhà.”
“Chuyện này… Thôi được rồi.” Mạc Cảnh khổ sở thỏa hiệp, “Nhưng hai vị Ân Công cũng phải để lại cho Mạc Cảnh một chút tin tức, nếu không sau khi ta trị thương xong phải đi đâu tìm hai vị đây.”
Du Tiểu Mặc cân nhắc xoa cằm, không thể nói cho hắn biết họ muốn đi tìm vị thân tín của phụ thân Lăng Tiêu, ai biết đó có phải là tổ chức bí mật gì không!
“Vậy đi, nếu trong vòng hai tháng rưỡi chúng ta vẫn chưa đưa tiểu ô quy về Huyền Quy tộc, ngươi có thể tới Tiêu Dao Viện ở Trung Thiên để tìm chúng ta, chỉ cần nói tên là người ở đó sẽ biết ngay.”
Kiến thức Mạc Cảnh có hạn hẹp thế nào cũng từng nghe nói tới Tiêu Dao Viện, lại liên tưởng tới lời thiếu niên giới thiệu nam nhân kia, có lẽ nam nhân tên Lăng Mặc này rất nổi danh, cuối cùng cũng hơi yên tâm.
“Tiếp theo chúng ta sẽ nói chuyện thù tao.” Du Tiểu Mặc ngồi xổm xuống trước mặt hắn.
“A?” Mạc Cảnh sững sờ, hắn cứ tưởng đã nói xong rồi, nếu nói về thù lao, bây giờ trên người hắn chẳng có gì đáng giá, “Ân công, hiện tại ta không thể nào…”
“Ta biết.” Du Tiểu Mặc nâng tay lên ngăn hắn nói tiếp.
“Vậy ân công có ý gì?”
“Khắp Tây Cảnh đều bao trùm bởi rừng cây rậm rạp, chắc hẳn ở đây có rất nhiều linh thảo sinh trưởng đúng không?” Ánh mắt của Du Tiểu Mặc tỏa sáng như sao.
Tây Cảnh là khu vực cực kỳ thích hợp cho linh thảo sinh trưởng, ở đây bao trùm rất nhiều thảm thực vật nguyên thủy, trong đó còn có cả rất nhiều linh thảo đã trồng ngàn vạn năm vẫn chưa bị phát hiện hoặc đào đi, lý do là vì yêu thú không biết luyện đan, mà Tây Cảnh lại là khu vực nguy hiểm đầy rẫy yêu thú, cho nên linh thảo ở nơi này vô cùng phong phú.
Đối với đa số đan sư mà nói, Tây Cảnh tựa như một kho báu.
Rất nhiều đan sư muốn đi tìm linh thảo cấp cao sẽ nghĩ ngay tới Tây Cảnh. Cho nên vài người chọn giao dịch với một vài yêu thú ở nơi này, hoặc tự mình mang cường giả tới Tây Cảnh tìm kiếm linh thảo.
Lúc Du Tiểu Mặc ở thành Trung Tâm thỉnh thoảng có nghe người ta nhắc tới.
Bây giờ, mục tiêu của hắn cũng bao gồm cả linh thảo ở Tây Cảnh.
Tuy hắn có nhờ Vũ Thành thu thập linh thảo, nhưng ở thành Trung Tâm, linh thảo đỉnh cấp rất hiếm hoi, tính cạnh tranh cao, cuối cùng chưa chắc linh thảo đã thuộc về hắn.
Còn nữa, tốc độ sinh trưởng của linh thảo đỉnh cấp quá chậm, dù có linh thủy cũng tốn không ít thời gian, cho nên hắn phải chuẩn bị trước một ít linh thảo đã thành thục.
Du Tiểu Mặc có dự cảm, ngày hắn đột phá trở thành đan sư thải cấp đã không xa.
Trước khi đi, Du Tiểu Mặc ném cho Mạc Cảnh một viên linh đan chữa thương, dù không thể nào chữa trị hoàn toàn, nhưng ít ra có thể bảo trụ tính mạng của hắn.
Sau đó, hai người liền rời khỏi nơi này.
Mạc Cảnh nắm chặt linh đan trên tay, nhìn hướng hai người rời đi, thật lâu không rời ánh mắt, “Hy vọng ta không nhìn lầm người.”
Về phần linh thảo mà ân công muốn, việc này không thành vấn đề.
Tuy yêu thú ở Tây Cảnh không biết luyện đan, nhưng họ biết rõ tầm quan trọng của linh thảo đối với loài người, bởi vậy đa số yêu thú đều thu thập một ít linh thảo, rồi dùng nó để đổi lấy linh đan diệu được từ các đan sư.
Sau đó, Mạc Cảnh chống đỡ thân thể bị trọng thương rời khỏi nơi này.
Hình Thất có trở lại hay không, hắn không biết, nhưng hắn phải rời khỏi đây tìm một nơi thật an toàn để chữa thương.
Ngay một lúc lâu sau khi Mạc Cảnh rời đi, một người xa lạ đột nhiên xuất hiện đúng nơi mà hắn đã đứng lúc trước, không phải Hình Thất, cũng không phải đồng bọn của gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.