Truyền Nhân Thần Y

Chương 103: Có chuyện gì thì cậu cứ nói đi




“Đúng rồi, chị Hiểu Lộ, em có chuyện muốn nói với chị.” Chu Triết đặt đôi đũa trong tay lên bát, nói.
Mã Hiểu Lộ vùi đầu vào ăn, không ngẩng đầu lên nói: “Có chuyện gì thì cậu cứ nói đi, ở đây không có người ngoài.”
Chu Triết liếm liếm môi nói: “Chị Hiểu Lộ, hôm nay khi em chuẩn bị tan làm, em nhận được một cuộc điện thoại yêu cầu hợp tác với công ty chúng ta, chị có biết đó là công ty nào không?”
Mã Hiểu Lộ ngẩng đầu lên, cô đã ăn xong bát cơm, múc nửa bát canh, thổi thổi, nhấp một ngụm rồi nói: “Là ai?”
Hôm nay Mã Hiểu Lộ gặp nhiều công ty đến nỗi cô không có cảm giác mới mẻ nữa.
“Em nói ra thì còn gì thú vị nữa, mọi người đoán xem, em nhắc nhẹ đây là một công ty đầu tư, hơn nữa còn là một công ty đầu tư lớn.” Khi Chu Triết nói lời này, tự bản thân anh ta cũng cảm thấy khá tự hào, vô thức nhìn về phía Tô Vũ, trong mắt càng có vài tia kính nể.

Lúc trước Tô Vũ nói anh hoàn toàn nắm chắn, lúc đó Chu Triết vẫn còn hơi hoài nghi, nhưng đánh giá từ kết quả ngày hôm nay, mọi chuyện đều đang diễn biến theo lời Tô Vũ nói, mà cuộc điện thoại của công ty đầu tư càng khiến Chu Triết cảm thấy đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Triệu Phi Phi cau mày nói: “Công ty đầu tư rất lớn, có phải ở Tân Hải không?”
Chu Triết gật đầu, sau đó Triệu Phi Phi lại nói: “Thịnh Nhạc hay Hoa Hưởng?”
Cả hai công ty này đều có thể coi là những công ty đầu tư tương đối lớn ở thành phố Tân Hải, họ nắm trong tay nhiều công trình bất động sản cũng như sản nghiệp lĩnh vực điện ảnh, truyền hình đang cực kỳ phổ biến hiện nay, nếu nói về những dự án quy mô lớn thì chắc chắn hai công ty đều được cân nhắc.
Nhưng Chu Triết lại lắc đầu nói: “Không phải, không phải, hai công ty này căn bản không đủ tốt, quá nhỏ.”
Thế mà vẫn còn nhỏ à? Lòng hiếu kỳ của Triệu Phi Phi nổi lên, ở thành phố Tân Hải chắc sẽ không có nhiều người nói hai công ty đầu tư này là nhỏ.
“Ơ kìa, là công ty nào anh nói nhanh đi, tò mò muốn chết rồi.” Triệu Phi Phi là người thiếu kiên nhẫn, nói được hai ba câu thôi đã bắt đầu mất bình tĩnh.
Chu Triết vội vàng nói: “Ôi ôi ôi, bây giờ anh nói không được à, mọi người nghe cho rõ đây nhé, tổng giám đốc của công ty trách nhiệm hữu hạn Xuyên Thái Bình Dương Phùng Chí Viễn đã đích thân gọi điện cho anh và nói rằng sẵn sàng hợp tác với công ty chúng ta.”
“Phụt!”
Một ngụm canh trong miệng Mã Hiểu Lộ trực tiếp phun ra sau khi nghe được tin tức này. Triệu Phi Phi rút ra hai chiếc khăn ăn đưa cho cô.

“Ý cậu là công ty đầu tư đa quốc gia đó? Phùng Chí Viễn, người thường xuyên xuất hiện trên TV?” Mã Hiểu Lộ vừa hỏi vừa lau miệng.
Chu Triết gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là bọn họ.”
“Điều này sao có thể?” Đôi mắt Mã Hiểu Lộ mở to.
Công ty trách nhiệm hữu hạn Xuyên Thái Bình Dương là công ty con của công ty AG nổi tiếng nhất thế giới tại Trung Quốc.
Không nói đến một công ty nhỏ vừa mới đăng ký như Mã Hiểu Lộ, thậm chí nhiều doanh nghiệp nhà nước ở Trung Quốc và các công ty lớn cũng là các tập đoàn đa quốc gia đều mong muốn hợp tác với họ, làm sao chuyện tốt như vậy lại có thể xảy ra với cô?
“Cậu có chắc chắn mình không nhầm không?” Mã Hiểu Lộ vẫn không thể tin được đây là sự thật, nếu cô có thể hợp tác với một công ty như vậy, quả thực giá trị thị trường của công ty Mã Hiểu Lộ sẽ tăng lên gấp mấy chục lần trong nháy mắt.

Nói cách khác, có thể hợp tác với công ty này, cho dù chỉ là đứng phía sau ăn cơm thừa húp canh cặn cũng đã là một điều xa xỉ mà nhiều công ty thậm chí không thể mơ tới.
“Cái này em cũng không rõ lắm, đối phương chỉ nói như vậy thôi. Về vấn đề hợp tác cụ thể, người tên là Phùng Chí Viễn yêu cầu chị đến công ty để bàn bạc chi tiết vào ngày mai nếu chị rảnh.” Chu Triết thành thật nói.
Mặc dù Mã Hiểu Lộ thấy khó tin nhưng cô không nghĩ đó là một trò lừa đảo. Bởi vì đối phương trực tiếp yêu cầu cô đến công ty để nói chuyện, hơn nữa công ty trách nhiệm hữu hạn Xuyên Thái Bình Dương là một thương hiệu lớn như vậy nên chắc chắn không phải là lừa đảo.
Lúc này, Tô Vũ cũng khẽ cau mày. Thành thật mà nói, điều này nằm ngoài dự đoán của anh.
Bởi vì bất kể là Hải Đông Hội hay Thiên Thành Bang, thế lực của bọn họ có lẽ cũng chỉ ở Trung Quốc, thậm chí chỉ bao trùm khu vực Thượng Nhiêu và Tân Hải. Khó có khả năng ngay cả một công ty đa quốc gia lớn như vậy cũng sẽ bị kiểm soát mới đúng.
Vậy thì loại trừ khả năng này, tại sao công ty khổng lồ này lại chọn hợp tác với Mã Hiểu Lộ vào lúc này? Chẳng lẽ tất cả chỉ là may mắn? Tô Vũ không nghĩ như vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.