Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 719: Xây dựng thành thị mới!





Nhờ có Vị Diện này khai thác Kim Diệu Thạch, bần đạo đã có đầy đủ số lượng vật liệu để kiến tạo Thiên Không Thành. Dù sao cũng không cần thiết phải gom đủ mới có thể bắt đầu động thủ. Vì thế, tại địa phương đã được tiểu Lục lựa chọn, vô số công tượng Địa Tinh bắt đầu tụ họp. Đồng thời một nhóm lớn Tinh Linh từ chỗ nữ thần Nguyên Tố theo cam kết vội vàng chạy tới. Công tượng Địa Tinh tiến hành chỉ điểm và kiểm tra, Tinh Linh dựa vào ma lực cường đại của bản thân tiến hành chế tạo cụ thể.
Kiến tạo thành thị trước tiên bắt đầu từ khung xương, bần đạo nhịn đau lấy cái sàn nhà bằng bạch kim trong bảo khố Da Cáp Đức cũng hiến ra ngoài, để cung ứng vật liệu cần thiết cho nhóm công tượng Địa Tinh. Đồng thời cũng có số ít người chính thức bắt đầu lợi dụng Kim Diệu Thạch luyện chế tài liệu, bọn họ bây giờ là thử tay nghề tổng kết kinh nghiệm, sau này bảo đảm chắc chắn thành công mới sản xuất đại quy mô.
Tiểu Lục thấy ta an bài quá tốt dĩ nhiên không có dị nghị gì, thực tế hắn tự nhiên nguyện ý tận mắt nhìn thấy nhà mình xây dựng lên. Hiện tại hắn đã chính thức xem cái địa phương trống trải này như nhà mình rồi, bất luận kẻ nào có can đảm tới nơi này quấy rối chắc chắn sẽ chọc giận hắn. Khi bần đạo hạ mệnh lệnh không cho người khác đến gần, hắn thi hành dị thường triệt để. Lấy tiểu Lục làm trung tâm, trong bán kính ba nghìn thước là phạm vi cảnh giới của hắn. Đừng nói là người, cho dù là chim thú vô cớ đến gần cũng nhất định bị hắn thi triển pháp thuật oanh thành tro bụi. Trong lúc nhất thời, địa phương này quả thực gà chó không có, ngay cả thỏ, chuột già cũng tìm không được.
Bên này vừa khởi công bần đạo liền bắt đầu chuẩn bị tổ chức buổi đấu giá. Vì hỗ trợ ta một tay, Đại Địa mẫu thần, nữ thần Nguyên Tố, nữ thần Tự Nhiên, Hỏa tổ, Minh thần, Độc Long hoàng ...vân...vân coi như có giao tình với ta đều xuất ra một kiện đồ vật tham gia đấu giá. Bọn họ là người coi trọng mặt mũi, đồ mang ra tự nhiên không phải là đồ bỏ đi, vì thế số lượng vật phẩm đấu giá của ta đạt đến mười ba món. Sợ rằng thần minh bình thường cả đời cũng chưa từng nhìn thấy nhiều thần khí như vậy.
Nếu nói bánh ít đi bánh quy lại, bần đạo tự nhiên không thể bỏ qua phần giao tình này, ta dứt khoát giao bọn họ mỗi người một tòa Thiên Giới đại thành. Dựa theo quy định của ta, tòa thành thị này hoàn toàn thuộc về bọn họ, mọi người có thể tùy tiện quản lý. Ở chỗ này phạm pháp thì phải theo như người quản lý quy định thi hành, quy định là do thành chủ chế định, ta sẽ không can thiệp vào. Bọn họ thậm chí có thể trú đóng quân đội số lượng không hơn năm ngàn người, ngay cả thuế ta cũng không tính. Chỉ cần hàng năm đưa số tiền thuê thành cố định cho ta là được rồi. Nhưng mà người của bọn họ không thể đi ra ngoài thành hơn mười dặm. Nếu không sẽ lấy tội xâm lấn mà xử. Ta có quyền giết chết tại chỗ.
Dĩ nhiên, thuế kim không phải là kim tệ hay mấy thứ tục khí, mà là các loại tài liệu cao đẳng ta cần, Minh thần trả cho ta Cốt long. Hỏa tổ tiền trả ma tinh thạch Hỏa hệ, nữ thần Nguyên Tố cho ta Thủy nguyên tố và nhánh cây Sinh Mệnh (đây là vật phẩm tốt nhất để chế tạo ma trượng), …v... Chúng ta thương nghị mỗi ba năm sẽ thảo luận một lần vấn đề thuế kim, lần đầu tiên ta từ suy nghĩ cần phải báo đáp ân tình, cho nên đưa ra yêu cầu rất thấp, chỉ là tượng trưng mà thôi.
Để cho tiện nối thông giữa các nơi. Ta tiến hành cài đặt Truyện Tống Trận trong các tòa thành, mọi người sẽ dễ dàng qua lại giữa các tòa thành thị. Chỗ này đều là cơ quan quân sự khẩn yếu, phải do chính ta trực tiếp nắm trong tay, bọn họ không có quyền can thiệp. Giá tiền mỗi lần truyền tống cũng do ta xác định.
Làm như vậy để phòng ngừa có người lợi dụng Truyện Tống Trận làm ra các loại hoạt động gian ác. Dù sao giữa các Vị Diện đều có rất nhiều thù hận lẫn nhau, không có ai dám bảo đảm những người kia có bị thù hận làm mờ mắt hay không, rình mò ở sau lưng hạ độc thủ với kẻ thù không phải sẽ gây phiền đến ta sao?
Mà khống chế được Truyện Tống Trận sẽ có thể tránh khỏi những chuyện này tương đối hữu hiệu, một khi có dấu hiệu náo loạn, ta có thể thông qua việc đóng cửa Truyện Tống Trận để ngăn cách địa phương kia lại. Mấy gã như Minh thần tự nhiên không thể phản bác gì ta. Ta dù sao cũng là chủ nhân nơi này, bọn họ cũng phải chừa cho ta một chút lợi ích chứ.
Không nghĩ tới bọn họ đối với chuyện này phi thường nhiệt tâm, hiển nhiên đều cảm thấy chuyện kiến tạo thành thị rất là mới lạ. Cho nên việc xây dựng tiến hành rất nhanh chóng.. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Nữ thần Nguyên Tố thành lập Nguyên Tố thành, nàng trực tiếp chuyển đến mấy cây cây Sinh Mệnh, thành thị của nàng thành lập phi thường diễm lệ, luật pháp của nàng đưa ra chỉ có một, đó là không cho khi dễ tiểu Tinh Linh. Về phần làm sao coi là khi dễ, quyền giải thích ở trên tay Tinh Linh thành chủ trú đóng tại chỗ. Đơn giản nhưng vô cùng hà khắc. Nhưng mà ta có thể khẳng định, cho dù có hà khắc hơn nữa sau này tòa thành Nguyên Tố tuyệt đối là xe ngựa lui tới như nước chảy, phi thường náo nhiệt. Nguyên nhân chỉ có một, đặc sản của Tinh linh tộc là Thủy nguyên tố và cành cây Sinh Mệnh. Mỗi loại đều là vật phẩm có thể khiến cho đám pháp sư nổi điên lên mà.
Nữ thần Tự Nhiên thành lập Thần Mộc thành, cả tòa thành y như một khu hoa viên, cực kỳ mỹ lệ, sợ rằng dù là nơi này không có bất kỳ đặc sản hiếm có nào, chỉ dựa vào phong cảnh cũng có thể hấp dẫn rất nhiều người tới chơi. Nhất là nước trái cây, mật ong, nơi này cực kỳ thơm ngon, lại chứa đại lượng ma pháp nguyên tố, ăn được sẽ hỗ trợ gia tăng tu vi ma pháp. Người tới tham gia náo nhiệt hẳn là không ít.
Đại Địa mẫu thần thành lập Thổ Địa thành, mặc dù bề ngoài không hoa lệ, nhưng chỉ dựa vào nơi này bán ra lượng lớn khoáng thạch quý trọng, có thể biết trong tương lai tòa thành này sẽ phát triển kinh người đến mức nào. Chỉ riêng bần đạo ở chỗ này vừa đổi lấy vài xe khoáng rồi.
Người bán khoáng thạch chính là thủ hạ Đại Địa mẫu thần, đủ các loại sinh vật Thổ hệ hình người, chủ yếu là người đá, còn có người thủy tinh ...vân...vân. Nhìn thấy bọn hắn mặc trang phục đẹp đẽ nhưng thực lực lại phi thường cường hãn. Đặc điểm chính là phòng ngự kinh người, nhất là kháng tính ma pháp quả thực rất cao. Mà công kích ma pháp và công kích vật lý của bọn hắn cũng không kém, cho nên người ta không dám xem thường chút nào. Bọn người kia không cảm thấy hứng thú gì nhiều, nhãn giới cũng rất cao, bần đạo cuối cùng chỉ đành phải cầm ra một vài vũ khí khải giáp thượng đẳng mới đánh động được tâm bọn hắn. Tất cả đều là bảo vật trân quý lấy được từ thành chủ Thiên sứ đó!
Về phần Hỏa tổ, hắn trực tiếp biến thành thị thành cái hồ dung nham, trời ạ, cứ như vậy trừ phi là cường giả của chủng tộc kháng Hỏa cao, người khác căn bản muốn đi vào cũng không được. Thế nhưng, đặc sản của bọn họ là ma tinh Hỏa hệ cao đẳng cũng rất hút khách, ma tinh nơi khác phẩm chất không có bằng một nửa. Tòa thành như thế mà cũng có khả năng hấp dẫn người tới, đúng là hết nói nổi.
Minh thần vừa tán thành đề nghị của ta liền bắt tay vào xây dựng thành thị, hắn làm vô cùng hăng hái. Không có biện pháp, ai bảo Minh giới bọn hắn cực kỳ thiếu thốn tài nguyên chứ? Có thị trường của ta đây, bọn họ ít nhất có thể giảm bớt vấn đề này. Thế nhưng, bọn họ không có nhiều tài nguyên quý trọng, muốn trao đổi cùng người khác tự nhiên là rất khó khăn, cho nên để hấp dẫn người tới, Minh thần dứt khoát gọi thành thị này là Tội Ác thành. Tuyên bố nơi này không có bất kỳ luật pháp nào, sau đó kiến tạo đại lượng sòng bạc và giác đấu
Đấu trường hiển nhiên quá tốt rồi, hắn tính toán biến nơi này thành một nơi cờ bạc cực lớn mà, đúng là xấu xa .
Thế nhưng suy tính một hồi, coi như hắn là kẻ hưởng lợi nhiều nhất, ghê tởm nhất chính là Độc Long hoàng, tên này xây dựng thành thị lại cổ động mở ra thị trường nô lệ, kỹ viện và một vài loại tửu điếm hưởng thụ cao cấp...vân...vân. Kiến trúc thành thị này hắn cơ hồ không động chạm thay đổi, chẳng qua sơn mới hoàn toàn, nhưng mà trong đó toàn bộ đã khác hẳn rồi, vốn là kiến trúc của quân đoàn Thiên Sứ tràn đầy thuộc tính thánh khiết, sau khi đến hắn đây toàn bộ đều thay đổi. Buồn cười nhất là tất cả kiến trúc điêu khắc có hình Thiên sứ đều bị hắn biến thành trần truồng, ta đoán chừng khi Athena nhìn thấy có thể tức chết mà. Hắn gọi tòa thành này là Dục Vọng thành. Ông trời ơi, Thiên sứ thành trực tiếp biến thành kỹ viện rồi.
Mặc dù ta rất bất mãn nhưng không có quyền can thiệp. Ngay cả chen mồm vào cũng không thể, dù sao đây quan hệ đến vấn đề danh dự. Làm mất đi tự do của bọn hắn sẽ không tốt lắm, miễn là đừng làm cho ta dính vào phiền toái là được rồi. Đáng sợ nhất là cái thị trường nô lệ kia, lỡ may bị thân nhân nô lệ nhận ra, thế nào cũng có chuyện náo nhiệt cho coi. Vì thế ta cố ý cảnh cáo bọn họ, đừng có đụng Tinh linh tộc, Thạch nhân tộc và sinh vật Hỏa nguyên tố. Nếu không đám người nữ thần Nguyên Tố, Đại Địa mẫu thần, Hỏa tổ mà nổi giận lên bần đạo sẽ bất kể không lý đến.
Hai vị này coi như thức thời, liên tục gật đầu tỏ vẻ sẽ tuyệt đối không làm chuyện đắc tội đồng minh. Bần đạo cũng đành mở một con mắt, nhắm một con mắt. Không can thiệp hành động của bọn họ nữa. Nhưng mà để phòng ngừa vạn nhất, ta còn cố ý dặn dò tiểu Lục chú ý tình huống nơi đó nhiều hơn một chút.
Buổi đấu giá ngày càng tới gần, bần đạo còn có hai khách hàng lớn không có liên hệ được. Một là Thái Thản thần tộc, thực lực của bọn họ cường hãn như thế nên bần đạo có lòng kết giao, khổ nổi không có cầu tốt đi nghênh đón. Ta tìm kiếm rất nhiều người, vòng qua vòng lại không biết bao nhiêu nơi, cuối cùng mới giao thiệp đến tận tay bọn họ. Nhưng mà bọn hắn vẫn không có trả lời chắc chắn gì cả. Bần đạo cũng không hề biết thái độ chính xác của bọn họ, có thể là còn đang thảo luận? Chỉ mong cây Thiểm Điện Thương mà bần đạo mang ra đấu giá có khả năng hấp dẫn ánh mắt của bọn họ. Chỉ cần bọn họ chịu phái người tới bàn bạc cùng ta, hắc hắc, ta cũng không tin xử không được bọn họ.
Một bên khác là quân đoàn Thiên Sứ, mặc dù ta thông qua con đường chính thức, cho Athena gửi thiếp mời đi. Để tỏ lòng căm hận đối với ta, Athena trực tiếp ném thiếp mời xuống đất rồi không để ý tới, nói rõ là không để cho ta mặt mũi.
Đây thật ra là sách lược chúng ta định ra trước đó, bần đạo giả bộ tức giận, thông qua các loại phương hướng biểu đạt sự bất mãn đối với Athena. Dĩ nhiên, bất luận ta kháng nghị như thế nào, Athena cũng không để ý gì tới ta. Lúc này bần đạo giả bộ lâm vào bối rối.
Dù thế nào đi nữa, nếu như buổi đấu giá này không có quân đoàn Thiên Sứ tham dự, hiển nhiên là ảm đảm đi rất nhiều. Dù sao quân đoàn Thiên Sứ là thế lực cường đại nhất chung quanh đây, rất nhiều thần minh ở Vị Diện nhỏ yếu đều thần phục bọn họ. Một khi Athena không đến tham dự, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến nhiều người không dám tới. Người thật sự có can đảm đắc tội quân đoàn Thiên Sứ cũng không nhiều lắm.
Vì muốn giải quyết vấn đề này, bần đạo thông qua quan hệ tìm được nữ Thiên sứ trưởng Mai Lặc được ta thả đi. Mai Lặc gần đây cuộc sống không tốt gì lắm, chỗ dựa của nàng là Da Cáp Đức đã ngã, mọi người không còn e ngại nàng nữa. Lấy thực lực cùng nhân phẩm của nàng mà nói, lăn lộn trong quân đoàn Thiên Sứ do Athena nắm giữ quả là khó khăn. Mà thực lực của nàng cũng không cao, cho nên nàng bị Athena phái đi trú đóng ở một Vị Diện hoang vu. Hiển nhiên, điều kiện nơi đó dị thường gian khổ, nàng vốn là người yêu thích hưởng thụ làm sao chịu được chứ?
Đáng tiếc Athena không phải là nam nhân nên không bị nàng câu dẫn, Mai Lặc nhất thời nghĩ không ra biện pháp gì tốt. Cho đến có một ngày, nàng đụng phải hai tên Đại thiên sứ trưởng mười cánh do Cáp Mặc sai phái tới. Mai Lặc phát huy đầy đủ sở trường của mình, ngắn ngủn mấy giờ đã thành công bắt giữ một gã trong tay. Mặc dù hai tên Đại thiên sứ trưởng đều bị Athena đuổi đi xa rồi, nhưng mà dù sao cũng từng là cận thần Cáp Mặc, hơn nữa còn là Đại thiên sứ trưởng, còn có quyền bính không nhỏ, cho nên cái tên kia có khả năng điều Mai Lặc về lại bên cạnh.
Athena tự nhiên không thể nào vì điểm chuyện nhỏ này mà trở mặt với hai người, chỉ là không nhẹ không nặng châm chọc hai người mấy câu. Trên thực tế, nàng còn ước gì Mai Lặc sớm quay về nữa kìa.
Mặc dù Athena giữ mặt mũi cho hai người nhưng mà bọn hắn đã ghi hận trong lòng, chuyện lúc trước cũng hận không xử lý được Athena. Nhưng vấn đề là bọn họ thế đơn lực cô, căn bản không thể làm gì Athena nổi, chỉ có thể ở sau lưng mắng thầm hai ba câu mà thôi.
Vừa vặn lúc này, bần đạo xuyên qua quan hệ với Mai Lặc liên lạc với bọn họ. Mai Lặc coi như không tệ, đối với bần đạo không có ra tay hành hạ nàng rất cảm kích. Nàng nói cho hai người bần đạo có thù hận với Athena. Căn cứ ý nghĩ địch nhân với địch nhân chính là bằng hữu. Bọn họ đáp ứng gặp mặt ta một lần.
Bần đạo ở trong một mật thất Thiên Giới nhìn thấy hai người, tại chỗ đó còn có Mai Lặc làm người trung gian. Hai người này đều cao sáu thước, da thịt gồ ghề. Hiển nhiên là chiến sĩ xuất thân. Một người tên là Sử Đan Lợi, thoạt nhìn phóng đãng không kềm chế được, Mai Lặc đang rúc vào trong ngực hắn.
Người gọi tên là Khắc Lạp, bề ngoài âm lãnh đáng sợ. Giống như một tòa điêu khắc vậy, vừa nhìn thì thấy giống một kẻ âm hiểm.
"Vị này là Long lĩnh chủ!" Mai Lặc chỉ vào người ta giới thiệu, sau đó nói với ta: "Hai vị này là cao tầng của quân đoàn Thiên Sứ, Đại thiên sứ trưởng mười cánh Sử Đan Lợi và Khắc Lạp các hạ!"
"Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!" Bần đạo khách khí nói: "Đã sớm nghe nói hai vị là thuộc hạ dòng chính của tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ, hôm nay vừa thấy quả nhiên khí thế phi phàm. So với người đàn bà kia thì mạnh hơn nhiều." Bần đạo cố ý nói xấu Athena trước mặt bọn họ, đối diện bọn hắn khen đại vài câu, sắc mặt hai người quả nhiên tốt lên rất nhiều.
"Quá khen, Long lĩnh chủ còn nhỏ tuổi mà có được thành tích như hôm nay. Thật sự là rất giỏi !" Sử Đan Lợi mở miệng cười nói.
"Không sai, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!" Khắc Lạp cũng gật đầu nói.
"Được rồi, các ngươi đều rất lợi hại!" Mai Lặc tiếp lời: "Mọi người có lời gì thì ngồi xuống trước rồi hãy nói!"
"Ha ha. Là ta chậm trễ!" Bần đạo cười nói: "Mời ngồi, Đây là nước trái cây thượng đẳng do Nguyên Tố thành sản xuất, mời nếm thử!" Vừa nói ta vừa chỉ dĩa trái cây và nước uống ở trên bàn.
"Nước trái cây nguyên tố?" Sử Đan Lợi ngạc nhiên nói: "Phải nếm thử mới được!" Vừa nói hắn liền cầm lấy một quả bỏ vào trong miệng. Hắn chỉ cảm thấy một cảm giác đặc biệt trong trẻo tràn ngập trong miệng hắn thật lâu.
Tư vị quả thực rất sung sướng. Loại quả ma pháp này chỉ có Nguyên tố giới sản xuất ra được, người khác cũng không có nghe nói qua, đúng là trân quý vô cùng.
"Quá ngon!" Không cần phải nói nhiều lắm, Khắc Lạp nhịn không được tán dương: "Thật là quá thơm ngon rồi!"
Về phần Sử Đan Lợi và Mai Lặc căn bản là không có thời gian mở miệng. Dĩa hoa quả và nước trái cây rất nhanh đã bị hai người này ăn sạch. Trời đất ơi, thật sự là thùng cơm không đáy mà, biết bọn họ thân thể to lớn, cho nên ta cố ý chuẩn bị nhiều một chút, đây là hơn ba trăm cân đo? Ta tiêu tốn rất nhiều khí lực mới đổi được từ nhóm Tinh Linh kia.
Sau khi ăn hết toàn bộ, Sử Đan Lợi và Khắc Lạp mới cảm thấy hơi hơi ngượng ngùng, đỏ mặt nói: "Hì hì, chưa từng ăn được món nào như thế này. Tương đối mới mẻ, khiến cho lãnh chủ đại nhân chê cười rồi."
"Không dám!" Bần đạo cười nói: "Vật này là đặc sản của Nguyên tố giới, trước kia ta cũng chưa có ăn qua bao giờ!"
"Vậy thì… còn nữa không?" Da mặt Sử Đan Lợi tương đối dày, trực tiếp nhìn ta hỏi thêm. Tên này hẳn là bên cạnh Cáp Mặc trong thời gian quá dài, nhân tình thế cố không có hiểu biết rõ ràng. Thế nhưng, hắc hắc, như vậy ta mới dễ dàng khống chế.
"Chuyện này!" Bần đạo cười khổ nói: "Hôm nay thì không có, những Tinh Linh kia mỗi lần giao dịch chỉ có giới hạn, một ngày chỉ bán một trăm cân. Lúc nãy đã là khẩu phần cho ba ngày rồi. Muốn ăn phải đợi đến ngày mai !"
"Ha ha!" Khắc Lạp vội vàng nói: "Vô phương, chúng ta chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi." Hắn hiển nhiên già dặn hơn Sử Đan Lợi một chút, đối với câu nói của Sử Đan Lợi quả thực còn khá ngượng ngùng, vừa nói chuyện vừa trợn mắt liếc sang Sử Đan Lợi.
"Hắc hắc!" Sử Đan Lợi rõ ràng e ngại Khắc Lạp, cười vài cái cho qua rồi không dám lắm mồm nữa.
"Ha hả!" Bần đạo mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ không tính toán gì cả. Thế nhưng, hết thảy điều đó đều bị bần đạo nhìn ở trong mắt, ta rõ ràng biết được trong hai người này đầu não thật ra là Khắc Lạp.
"Không biết lãnh chủ đại nhân lần này cần tìm huynh đệ chúng ta muốn gì đây?" Khắc Lạp cười hỏi. Hắn rốt cục đã thiếu kiên nhẫn, bắt đầu hỏi han chính sự.
"Ai dà, một lời khó nói hết!" Bần đạo giả bộ bất đắc dĩ nói: "Nói thật đi vậy, thật ra ta tới để cầu trợ aa..a!"
"Cầu trợ?" Khắc Lạp tò mò hỏi: "Chúng ta có thể giúp lãnh chủ đại nhân chuyện gì sao?"
"Dĩ nhiên, các ngươi chính là cao tầng của quân đoàn Thiên Sứ, vị trí vốn không dưới người đàn bà kia, chỉ cần các ngươi gật đầu một cái, chuyện của ta được giải quyết xong ngay!" Bần đạo nói.
"Rốt cuộc là cần chúng ta hỗ trợ chuyện gì?" Khắc Lạp kỳ quái hỏi.
"Còn không phải là chuyện tình buổi đấu giá sao?" Bần đạo giải thích: "Ban đầu, chúng ta và tổng chỉ huy Cáp Mặc của quân đoàn Thiên Sứ có một hiệp nghị. Chúng ta sẽ cung cấp nhóm lớn quân giới cụ thể để đổi lấy việc quân đoàn Thiên Sứ ủng hộ ta mở thị trường kinh doanh ở Thiên Giới. Bây giờ ta mới đi được một bước, không ngờ nữ nhân mới nhậm chức kia lại không cho ta mặt mũi. Lại vứt thiếp mời của ta đi rồi, ngươi nói ta giận hay không đây?"
"Cái này?" Khắc Lạp và Sử Đan Lợi liếc nhau một cái, chỉ biết nói: "Athena bây giờ là chủ soái, chúng ta cũng không thể can thiệp mà?"
"Nhưng mà chuyện này dù sao cũng đã được Cáp Mặc các hạ đồng ý, chẳng lẽ các ngươi muốn danh dự của lão nhân gia mất sạch sao hả?" Bần đạo giả bộ khó hiểu nói: "Ta cho rằng nhị vị là thân tín Cáp Mặc nhất định sẽ xuất thủ can thiệp, nhưng không ngờ các ngươi lại e ngại người đàn bà kia như vậy!"
"Ai sợ nàng chứ?" Sử Đan Lợi nhất thời giận dữ nói: "Chúng ta chẳng qua là không muốn chấp nhặt với nàng ta mà thôi!"
"Nhưng mà các ngươi chẳng lẽ vì không muốn chấp nhặt với nàng mà bỏ qua danh dự của Cáp Mặc đại nhân sao?" Bần đạo lên tiếng chất vấn.
"Vậy ngươi nói chúng ta nên làm sao bây giờ?" Sử Đan Lợi bất mãn nói.
"Đương nhiên là mời hai vị đại nhân ra tay đốc thúc người đàn bà kia, duy trì danh dự cho Cáp Mặc đại nhân, để cho nàng mau chóng phái người đi tham gia chuyện này!" Bần đạo nói thẳng.
"Chuyện này…" Khắc Lạp khó xử nói: "Lãnh chủ đại nhân, ngài tại sao nhất định phải có quân đoàn Thiên Sứ tham dự chứ?"
"Ai dà, còn không phải bởi vì lực uy hiếp của quân đoàn Thiên Sứ quá mạnh mẽ sao?" Bần đạo cười khổ nói: "Các ngươi không đến rất nhiều người khác sẽ không dám tới. Không ai tới ta buôn bán gì được nữa chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.