Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 698: Tái chiến





"Chuyện này là không thể nào!" Nhóm tâm phúc Lôi Vũ ở phía dưới cơ hồ đồng thời la lên, điên cuồng bác bỏ lời Athena nói, dường như đây là việc buồn cười nhất trên đời này vậy.
"Đi bảo khố xem là biết rõ ràng ngay thôi mà?" Athena không thèm quan tâm nói.
"Tốt, cứ làm như thế!" Đám người Da Cáp Khoa lập tức gật đầu đồng ý, những người khác tự nhiên cũng không có ý kiến.
Cho nên nguyên đoàn người cùng nhau đi tới bảo khố, hai tên giữ cửa nhìn thấy thánh kiếm Quang Nha trên tay Athena liền đồng ý mở cửa bảo khố cho mọi người vào. Kết quả khi mà đại môn bảo khố mở ra nhóm tâm phúc Lôi Vũ đi theo phía sau Athena, tập thể bị hù dọa hai chân mềm nhũn. Trong bảo khố hoàn toàn trống rỗng, ngay cả sàn nhà bạch kim cũng bị khoét đi mất chỉ còn lại một cái lỗ sâu hoắm, cảnh tượng này quả thực khiến cho người ta rung động thật sâu.
Athena cười lạnh nói: "Các vị, ta nghĩ chân tướng sự tình đã không cần nói thêm nữa chứ? Không có nội gian tồn tại, nhiều vật phẩm như vậy có thể biến mất sạch sẽ sao?"
Đám người Da Cáp Khoa cũng hai mặt nhìn nhau không biết phải làm sao, hắn tức giận hỏi hai tên giữ cửa: "Nói mau, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta, chúng ta cũng không biết?" Hai người quỳ xuống mặt đất lớn tiếng khóc rống lên.
"Thúi lắm, không có các ngươi cho phép nhóm bảo bối có thể tự bay ra ngoài à? Nói mau, có phải Lôi Vũ cho các ngươi chỗ tốt gì hay không, vì thế các ngươi mới để hắn đi vào trong trộm đồ?" Da Cáp Khoa giận dữ hỏi.
"Không có, chúng ta oan uổng, ngày hôm qua chủ sự Da Cáp Đức trở lại, đột nhiên ra lệnh cho quân đội bao vây bảo khố lại. Nhưng mà sau đó vẫn không có hành động tiếp theo, không có mệnh lệnh chủ sự chúng ta không dám đi vào. Nhưng mà sau nữa, đột nhiên nghe nói chủ sự xuất hiện ở bên ngoài rồi bị buộc phải tự vận. Lúc ấy, quân đội nơi này đều đi ra ngoài cứu viện hết. Chuyện đã xảy ra là như thế, chúng ta thật sự không biết cái gì cả." Hai người vội vàng giải thích.
"Làm sao lại như vậy?" Da Cáp Khoa kỳ quái nói.
"Có lẽ, Lôi Vũ cùng đồng bọn lúc ấy đang ở bên trong. Nhìn thấy sự tình bại lộ cho nên nổi lên sát tâm đối với chủ sự ta, dùng thủ đoạn không biết tên đả thương chủ sự, rồi bức bách chủ sự ra khỏi Thiên đường. Cho nên mới gặp Độc Long hoàng bị ép tự tử chết." Athena giải thích.
"Có thể là thế, xem ra chúng ta trước tiên phải thẩm vấn Lôi Vũ mới rõ ràng được." Da Cáp Khoa gật gật đầu nói.
"Tôn kính chủ thần, ta nghĩ ngài hẳn là hiểu, Lôi Vũ thân là Đại thiên sứ trưởng dưới trướng chủ sự ta, bất luận ta và ngài đều không có tư cách thẩm vấn. Nếu chủ sự ta đã có ý định, sau khi chuyển sinh ngài ấy sẽ tự mình thu thập hắn. Cho nên chúng ta không cần làm lớn thêm chuyện này nữa. Dù sao, chỉ lấy tội danh không làm tròn trách nhiệm cũng đã đủ nhốt hắn một thời gian rồi, không phải sao?" Athena thản nhiên nói.
"Ờ!" Da Cáp Khoa nghiến răng phun ra một câu như vậy. Hắn dĩ nhiên không có hứng thú đối với tội danh của Lôi Vũ, hắn quan tâm là làm như thế nào từ trên tay Lôi Vũ cướp lấy bảo tàng Da Cáp Đức bị trộm kia về làm của riêng. Đây chính là bảo khố Da Cáp Đức sưu tầm vài chục vạn năm, ai nhìn mà không ngắm nghía thèm thuồng chứ? Chỉ tiếc bị Athena khám phá quỷ kế, hắn cũng chỉ có thể lắc đầu bỏ qua.
Đúng lúc đó, đột nhiên có một tên lính liên lạc chạy nhanh vào, lớn tiếng nói: "Báo cáo quan chỉ huy đại nhân. Một nhóm lớn địch nhân đột nhiên xuất hiện ở ngoài thành Thiên đường, xin ngài định đoạt."
"Tới thật là nhanh nhỉ!" Athena làm mặt lạnh lớn tiếng nói: "Hạ mệnh lệnh, toàn thể quân đoàn tiến vào trạng thái chiến đấu. Mỗi người đều có vị trí và trách nhiệm riêng. Bức tường ma pháp mở ra toàn lực. Các vị đại nhân, xin mời. Chúng tướng, theo ta đi lên tường thành nhìn xem!" Vừa nói nàng liền quay đầu đi ra ngoài.
"Vâng." Mọi người đáp ứng một tiếng lập tức cất bước đi theo.
Bọn họ đi ra lần này, đám người Da Cáp Khoa cũng chỉ đành phải đi theo, đoàn người rất nhanh đi lên trên tường thành, vừa nhìn ra bên ngoài người người nhịn không được hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy ở ngoài vài chục dặm đã mở ra bốn tòa Truyền Tống Môn cực to, bốn nhánh đại quân Hỏa nguyên giới, Nguyên tố giới, Tự nhiên giới và Minh giới liên tục từ bên trong xuất hiện. Sau đó dựa theo lãnh thổ trước đó phân chia, tiến hành bao vây toàn bộ phương vị thành Thiên đường.
Nữ thần Tự Nhiên vừa triệu tập ra đại quân Thụ Nhân, bọn họ không thể phi hành nên dứt khoát chiếm cứ toàn bộ mặt đất. Thụ Nhân đại quân từ bốn phương tám hướng vọt tới, trực tiếp vây quanh Thiên đường kín kẽ đến mức nước chảy không lọt. Xa xa nhìn lại tòa thành Thiên đường giống như là một nhụy hoa mà xung quanh là hoa lá màu xanh biếc nở rộ ra. Có thể nghĩ Thụ Nhân đông đến mức nào rồi.
Về phần trên bầu trời thì được phân chia thành ba khu vực chia ra cho quân đội ba giới kia chiếm cứ, một khu vực tất cả đều là hỏa diễm đỏ rực, một khu vực đều là sương khói đen nhánh, còn khu vực còn lại thì có vô số điểm sáng màu sắc rực rỡ hiện lên. Thoạt nhìn thì thấy Thiên đường y như bị ba con quái thú bao vây cực kỳ đáng thương. Tình thế hiện tại ai cũng có thể hiểu được, nếu như không có gì bất ngờ, tòa thành Thiên đường bị công phá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Athena thấy trận thế trước mắt cũng ngẩn người, nhịn không được khẽ nhíu mày, nghĩ không ra tại sao nàng làm quan chỉ huy mà ta còn phải đuổi tận giết tuyệt như thế. Thế nhưng sau đó nàng đột nhiên có điều ngộ ra. Hiển nhiên, lần này tiến công không phải là chuyện bản thân ta có thể khống chế, ai bảo đám người chim gây tội nghiệt nhiều quá chứ? Dĩ nhiên, cho dù ta có thể khống chế cũng sẽ tiếp tục xua quân đánh xuống. Thật ra mục rất đơn giản, đó chính là bức ra người chim lộ ra lá bài tẩy.
Ta không tin tưởng bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua một mảnh đất tốt như vậy, dù sao một Vị Diện giống như Thần Giới rất là hi hữu ích. Hơn nữa đa phần đều đã có những thần minh khác nhau chiếm cứ. Tình huống giống như Da Cáp Đức, một mình hưởng dụng một Vị Diện đẹp đẽ như Thần Giới là phi thường hiếm thấy. Ta đoán chừng nhóm thượng tầng người chim sẽ không dễ dàng buông tha nơi này. Chính là vì như vậy ta mới dốc toàn lực đánh một trận, làm thế sẽ có thể kiểm tra rõ ràng thực lực chân chính mà đám người chim ẩn dấu sau lưng.
Athena hiển nhiên hiểu được điểm này, cho nên nàng phi thường phối hợp nhìn sang Da Cáp Khoa ở bên cạnh hỏi: "Chư vị đại nhân, tình huống trước mắt các ngươi cũng thấy rồi, nếu như chúng ta không có viện quân cơ hồ là bại cục đã định, xin hỏi mấy vị đại nhân còn có kế sách gì phá địch không?"
Mấy người Da Cáp Khoa cũng mặt ủ mày chau, thương thảo với nhau một hồi, Da Cáp Khoa nói: "Chúng ta muốn biết trước ngươi nhiều nhất có thể kiên trì bao lâu mới có thể cho ra quyết định."
"Chỉ thủ không công mà nói ta có thể kiên trì ba tháng." Athena cúi đầu tính toán một lúc mới khẳng định hồi đáp.
"Lâu như vậy?" Đám người Da Cáp Khoa tựa hồ lấy làm kinh hãi. Không tin tưởng hỏi: "Ngươi xác định chứ?"
"Xác định." Athena nói: "Nước nguyên tố trong Chuyển Sinh Trì ở Thiên đường chúng ta phi thường phong phú, hơn nữa trước khi những quân đội khác bại trận rút lui, chúng ta còn cố ý mang toàn bộ nước nguyên tố từ những thành thị khác về đây. Ta đoán chừng, nếu như dốc toàn lực chế tạo Thiên sứ cấp thấp mà nói, chúng ta có thể nhanh chóng thành lập một nhóm quân đội hơn mười tỷ người!"
"Đủ kinh khủng !" Da Cáp Khoa hâm mộ thở dài nói: "Không hỗ là Thần Giới bản thân tự mình hưởng dụng, thực lực mạnh hơn so với chúng ta tưởng tượng nhiều. Không giống như Thần Giới của chúng ta, tài nguyên phải chia xẻ với nhiều thần minh khác, thật là chán ghét mà!"
"Đại nhân, ngài thấy thời gian đủ rồi chứ?" Athena thuận miệng hỏi.
"Đủ rồi, chúng ta sẽ phái người trở về, ước chừng mấy ngày sau có thể mang viện quân tới đây, ngươi chỉ cần kiên trì mấy ngày là tốt rồi." Da Cáp Khoa gật đầu nói.
"Vâng, đại nhân." Athena gật đầu đáp ứng.
Ngay lúc này, chúng thần gồm Hỏa Tổ, nữ thần Nguyên Tố ...vân...vân suất lĩnh quân đội phiêu phiêu bay tới trước mặt tòa thành Thiên đường đối mặt đám người Da Cáp Khoa. Chẳng qua không giống lần trước, bởi vì bên chúng ta rất là tự tin. Hỏa Tổ đầu tiên đỉnh đạc nói: "Đám người chim ở đối diện nghe đây, muốn chết muốn sống nói một câu, các ngươi đầu hàng hay không?"
"Nói nhảm." Da Cáp Khoa cả giận nói: "Chỉ bằng vào các ngươi còn không xứng bảo chúng ta đầu hàng. Ta khuyên các ngươi một câu, không nên khinh người quá đáng, các ngươi đã giết chết Da Cáp Đức chẳng lẽ còn chưa đủ sao?"
"Tiểu tử kia vốn đáng chết !" Hỏa Tổ nghe nhắc tới cái tên nhốt hắn mười vạn năm, tức giận trực tiếp bạo tăng, quát ầm lên: "Mạng nhỏ của hắn còn chưa đủ để bồi bổ lại thời gian ta bị nhốt mười vạn năm. Không phá hủy nơi này lòng ta không cam nổi !"
"Các hạ, ta thừa nhận ngươi bây giờ đang chiếm cứ thượng phong. Nhưng mà như thế còn cách một bước tiêu diệt Thiên đường còn xa lắm, thế lực của chúng ta mạnh mẽ và khổng lồ hơn các ngươi nghĩ nhiều. Ngươi nếu như không muốn chết thì nên mau chóng rời đi thôi." Da Cáp Khoa nghiêm nghị nói: "Nếu không, đợi đến khi đại nhân vật sau lưng chúng ta xuất hiện, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn đó."
"Ha ha, thân ngươi là bại tướng dưới tay còn không biết xấu hổ định dọa ta hả? Bản thân ta muốn nhìn rốt cuộc người nào có thể giết chết ta đây!" Hỏa Tổ cười to nói.
"Hừ, quả thực không biết sống chết." Da Cáp Khoa tức giận mắng.
"Bớt nói nhảm, ngươi không phục thì ra đây đơn đấu với ta, xem ta thu thập ngươi thế nào!" Hỏa Tổ khinh thường nói: "Còn nếu không dám, vậy thì cút qua một bên đi."
"Hừ." Da Cáp Khoa hừ lạnh một tiếng, xanh mặt không nói thêm gì nữa. Hắn cũng không lá gan đâm đầu đi lên chịu chết.
Athena tiếp lời: "Muốn chiến thì chiến thôi, chúng ta có thể chết trận, chuyện đầu hàng là không thể có!"
"Ha hả, cũng là tiểu cô nương này dứt khoát." Hỏa Tổ đối với Athena tự nhiên tốt tính kỳ lạ, hắn cười nói: "Ngươi ngày đó bày ra tám con rồng thật sự không kém, lại có khả năng chém giết khiến cho quân lính đại quân Minh giới tan rã, ha ha, thật là lợi hại !"
Thì ra, Hỏa Tổ vốn là cường nhân luôn thích thú đối với người có bản lãnh. Chẳng qua, Minh thần ở một bên bị hắn nói cho mặt mày xấu hổ chợt đỏ lên. Còn nữ thần Nguyên Tố và nữ thần Tự Nhiên cùng với bần đạo ở một bên vụng trộm cười.
"Ha hả, đa tạ khích lệ." Athena dở khóc dở cười nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ngươi vốn là nhân tài như vậy đi theo đám người chim này thật sự ủy khuất, không bằng đi theo chúng ta, ta có thể đổi ngươi thành sinh vật Hỏa nguyên tố, bảo đảm giúp cho thực lực ngươi tăng lên rất nhiều, còn mạnh hơn chủng loại người chim mạnh nhiều, thấy thế nào?" Hỏa Tổ cười nói. Hắn là cái tên không gan không phổi, ở giữa trận tiền lại lên tiếng đào góc tường nhà người ta, làm cho chúng ta nhịn không được buồn cười rộ lên, làm người không làm ai lại nguyện ý đi làm sinh vật nguyên tố chứ?
Quả nhiên, Athena cười khổ nói: "Ta chỉ nguyện ý làm Thiên sứ, không có hứng thú với chủng loại kia, ngài không cần nhiều lời."
"Ai da, thật là đáng tiếc!" Hỏa Tổ tiếc hận nói: "Vốn ta còn muốn để cho ngươi Thống soái nhóm hài tử của ta, có trận thế của ngươi uy lực của bọn nó nhất định có thể gia tăng không ít. Thế nhưng, nếu như ngươi đã không muốn, ta đây cũng không bắt buộc. Vậy thì đừng trách ta không khách khí !"
"Mời ngài!" Athena tự tin nói: "Ta tin tưởng bất luận địch nhân chúng ta cường đại cỡ nào, thành Thiên đường vĩnh viễn không đổ."
"Khẩu khí thật lớn !" Hỏa Tổ không có kinh sợ mà còn lấy làm mừng, than thở: "Nếu còn có chỗ che dấu, vậy thì hãy để cho ta nhìn xem ngươi có bản lãnh gì, lên hết cho ta !" Vừa nói xong Hỏa Tổ vung tay lên, chính thức mở màn trận chiến công phá Thiên đường.
Theo mệnh lệnh Hỏa Tổ hạ xuống, ba nhóm quân đội như ba đám mây màu sắc rực rỡ ở trên trời bắt đầu triển khai tiến công, bọn họ bây giờ không có thi triển pháp thuật thuấn phát. Những pháp thuật kia mặc dù rất nhanh, nhưng mà uy lực có hạn. Đối phó mục tiêu như thành Thiên đường thì uy lực không đủ, muốn có tác dụng phải sử dụng pháp thuật uy lực càng khổng lồ càng tốt. Cho nên, ba nhánh quân đội không hẹn mà cùng bắt đầu ngâm tụng chú ngữ, sau đó là một đống pháp thuật cường hãn từ trên trời liên tiếp giáng xuống, trường cảnh này quả thực đủ hoành tráng.
Lần này Tứ Giới điều động quân đội đều là tinh duệ trong tinh duệ, kém cỏi nhất cũng là ma thú cấp chín thượng vị, pháp thuật do bọn chúng thi triển ra cực kỳ mạnh mẽ. Ở tại chỗ này cấm chú cấp mười hai không có người dùng, loại này còn quá yếu, phóng ra đúng là ngại ngùng mất mặt. Pháp thuật cấp mười bốn mười lăm mới gọi là bình thường.
Rất nhiều người dứt khoát tự động kiến tạo ma pháp trận, thi triển ra pháp thuật vượt xa cấp mười tám, uy lực khỏi phải bàn luận, đây chính là siêu cấp pháp thuật có thể trực tiếp san bằng một tòa đại thành nhân loại. Chỉ riêng thời gian chuẩn bị đã phải hao tốn mấy giờ, nhưng mà ở nơi này thành Thiên đường giây phút nào cũng có đủ loại pháp thuật lao tới.
Nhất là cấm chú siêu cấp từ quân đoàn Tinh Linh, lấy uy lực mà nói ta đoán chừng phải hơn cấp hai mươi, cho dù là chủ thần đỉnh cấp cũng chịu không nổi. Dù sao đây chính pháp thuật do trăm vạn Tinh Linh cao cấp cùng nhau hợp lực thi triển. Coi như là đại thành của quân đoàn Thiên Sứ có bức tường ma pháp cực kỳ vững chắc bảo vệ, cũng bị loại pháp thuật này nháy mắt phá hủy.
Bọn họ vốn là chủng loại pháp sư có lực phá hoại mạnh nhất, vào lúc này tuyệt đối đáng sợ. Cộng thêm mục tiêu to lớn rõ ràng như vậy đúng là cơ hội hiếm có. Huống chi, bọn họ đều biết cả đời mình chưa hẳn có thêm một lần tùy ý oanh kích Thiên đường như thế này. Phải biết rằng, Thiên đường chính là tượng trưng cho nhóm người chim. Tình cảnh như ngày hôm nay, vừa đạp trên đầu đám người chim vừa thoải mái bắn phá, bọn họ có thể không vui sướng sao?
Cho nên cả đám người này đặc biệt hưng phấn, y như ăn thuốc kích thích vậy, toàn bộ liều mạng thi triển ra pháp thuật cường đại nhất phóng xuống. Không ai quản đến ma lực hao tổn của mình làm gì, dù sao ma lực không còn thì có thể mau chóng trở lại Vị Diện bổ sung. Trên thực tế phía sau mỗi cánh cửa không gian đều có một nhánh đại quân tùy thời đợi lệnh, chỉ cần có một nhóm triệt hạ, nhóm kia sẽ lập tức đi lên bổ sung, thủy chung vẫn duy trì tiến hành oanh tạc Thiên đường với hỏa lực mạnh nhất.
Trên trời pháp thuật ầm vang, dưới mặt đất Thụ Nhân cũng không có nhàn rỗi, một tấm thảm xanh biếc phát động tổng tiến công lan tràn tới thành Thiên đường. Vạn đầu Thụ Nhân khổng lồ cao hơn mười thước cùng nhau chạy như điên, khiến cho mặt đất không ngừng run rẩy. Bọn họ tầng tầng trên dưới cắm đầu lao vào bức tường ma pháp.
Dĩ nhiên va chạm như vậy không đủ để phá vỡ bức tường ma pháp, ngược lại sẽ phản chấn bọn họ choáng váng mắt hoa, da tróc thịt bong. Thế nhưng chuyện này cũng không thành vấn đề, dù sao bọn họ thuộc về tiêu hao phẩm, cái gì không có chứ Thần Mộc chiến sĩ chỉ cần phất tay một cái là có thể hốt trở lại một đống lớn, căn bản không cần lo lắng đến tổn thất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.