Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 617: Phần tử nguy hiểm





"Đúng vậy, tiểu huynh đệ cố gắng lên, vì mục tiêu cứu Hỏa Tổ, ngươi nói gì cũng phải lấy được kiện thần khí đó ra." Gã người lửa khích lệ ta. Đồng thời những tên khác cũng tỏ thái độ như thế.
Bần đạo chắp tay nói: "Các vị yên tâm đi, ta sẽ toàn lực ứng phó, tiểu đệ đi trước một bước, các ngươi ở đây chờ tin tức vậy." Nói xong, thân ta hóa một đạo cầu vồng, đảo mắt cái biến mất trước mặt bọn họ.
Dọc theo con đường này, đủ loại cảnh sắc đặc thù hiện ra khiến cho bần đạo mở rộng tầm mắt. Vốn là mặt đất đầy dung nham nóng chảy, hiện tại bắt đầu hoá khí, tạo thành một loại hỏa diễm màu vàng hình dáng như mây mù, loại hỏa diễm khổng lồ này bay múa thiêu đốt đầy trời, biến ảo ra hình dáng từng dãy núi từng cụm mây lớn. Vươn cao lên trời, ít nhất cũng lên tới hàng nghìn hàng vạn trượng. Cảnh sắc quả thực làm cho người rung động không ngớt.
Vì muốn tiết kiệm thời gian, ta trực tiếp bay xuyên qua màn hỏa diễm này. Khi ta bay ở trong đám mây hỏa diễm này, nhiệt độ chung quanh càng ngày càng cao, ta đã bị ép tới mức không thở nổi, bộ ngực giống như bị một ngọn núi lớn đè lên, ta bắt buộc phải thả ra Huyễn Tật Thiên Hỏa hộ thân mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Còn Nguyên Thần của ta là Tử Hỏa phượng hoàng cũng bị ta điều ra ngoài luôn, cảm xúc nó hoàn toàn ngược lại với ta, tựa hồ nơi này chính là sân nhà nó vậy. Chỉ thấy thân thể nó dài tới mấy trăm mét, khi băng qua một ngọn Hỏa Diệm Sơn liền tham lam hấp thu năng lượng Hỏa hệ nơi này, vui vẻ như một đứa nhỏ vĩnh viễn ăn không đủ no.
Bần đạo xuyên qua vô số tòa Hỏa Diệm Sơn, rốt cuộc đi tới một địa phương đặc thù có nhiệt độ cao nhất, thật ra đây chính là một cái hồ màu trắng bạc, phía trên hồ nước là một mảng trống không, ở chung quanh chỉ có tầng tầng hỏa diễm cao vút trong mây, xa xa nhìn tới tựa hồ những tầng hỏa diễm kia giống như vách tường lửa, còn hồ nước lại tựa như nước giếng vậy, đại khái Hỏa Tỉnh chính là chỗ này rồi, không thể sai được.
Cái hồ nước này không lớn, chỉ có phương viên hơn 10m mà thôi, thế nhưng đều là tinh hoa hỏa nguyên tố áp súc lại. Thoạt nhìn thì rất giống vật chất thủy ngân ở nhiệt độ cao, nhiệt độ thật sự lại cao hơn luồng hỏa diễm màu vàng bên trên rất nhiều, bần đạo đoán chừng ít nhất cũng phải mấy ngàn vạn độ (hàng chục triệu độ, Dg T_T). Không trách được cho dù là sinh vật hỏa nguyên tố cấp bậc Thiên sứ mười cánh cũng không dám nhích tới gần.
Chính giữa mặt hồ đang lơ lững một chiếc nhẫn ngọc nho nhỏ đỏ rực, mặc dù nhìn khá tầm thường, nhưng mà trong vô hình nó tản mát ra năng lượng ba động làm cho người ta không tự chủ được sinh ra một cảm giác giống như nó có thể hủy thiên diệt địa. Ngay khi bần đạo định đi tới gần quan sát, Tử Hỏa phượng hoàng lại vui mừng kêu lên một tiếng, trực tiếp đâm đầu vào trong hồ nước làm cho ta sợ hết hồn.
Bần đạo nhất thời dở khóc dở cười, tên này mặc dù là Nguyên Anh của ta biến thành, tuy nhiên nó đã có một chút ý thức tự chủ, thường xuyên làm ra vài chuyện ngoài dự liệu. Bần đạo không có biện pháp gì để xử lý nó, đánh không được chửi cũng không được, chỉ đành mặc kệ nó, cũng may nó còn biết nghe lời, hoàn toàn nghe ta chỉ huy, vì thế ta cũng không quá nghiêm khắc với nó.
Sau đó, bần đạo bay đến chỗ chiếc nhẫn, đưa tay cầm lấy phát giác nó cũng không có nóng như ta nghĩ, cầm vào tay chỉ thấy ấm áp một chút mà thôi. Ngay sau đó ta dùng thần thức cẩn thận tìm kiếm, phát giác vật này là bộ phận trọng yếu từ tinh hoa Hỏa Nguyên Giới ngưng tụ thành, đã tồn tại không biết mấy trăm triệu năm, sau khi bị Hỏa Tổ phát hiện rồi trải qua tế luyện, thành công tạo thành một chiếc nhẫn như thế này. Nguồn: http://truyenfull.vn
Mặc dù Hỏa Tổ sử dụng thủ pháp luyện chế không cao, nhưng mà năng lượng của nó quá hùng hậu, hơn nữa lai lịch vật này lợi hại vô cùng, cho nên sau khi luyện ra uy lực cực kỳ kinh khủng. Cái loại năng lượng kinh khủng này có khả năng thiêu đốt phá hủy đại đa số thần khí. Nếu như ta có thể dùng Huyễn Tật Thiên Hỏa từ Nguyên Thần tế luyện một lần nữa, nhất định có thể tăng thêm một bậc.
Sau đó bần đạo dời ánh mắt đến mặt hồ, hồ nước luôn có thần quang trong suốt bắn ra bốn phía, hiển nhiên cũng là một loại bảo bối hiếm có, cho dù là ở Thần Giới cũng tuyệt đối ít thấy, nếu như dùng nó chế tạo ra một vài kiện pháp bảo, khà khà, bằng vào nhiệt lượng cao tới mấy ngàn vạn độ kia ai có thể chịu đựng được nó tẩy rửa qua người đây? Đây chính là thứ mà ngay cả sinh vật hỏa nguyên tố cấp bậc Thiên sứ mười cánh cũng không dám đụng đó nha!
Nghĩ đến pháp bảo đỉnh cấp, trong lòng bần đạo đột nhiên hiện lên một mảnh sáng ngời. Loại pháp bảo này nên lấy tài liệu trân quý để chế tạo nhằm có được lực sát thương bạo liệt. Nếu như nói pháp bảo loại phi kiếm bình thường chỉ đả thương nho nhỏ, vậy thì pháp bảo đỉnh cấp này không thể nghi ngờ còn mạnh hơn lựu đạn. Là một thủ đoạn trọng yếu dùng để đối phó địch nhân cường đại, mỗi người luôn thủ sẵn trong người vài quả, cuyên dùng để bảo vệ tánh mạng.
Hiện tại đúng lúc thích hợp với tình huống của ta. Có lẽ sau này ta sẽ bị Thiên Sứ mười hai cánh đuổi giết, nếu như tự mình chạy trốn thì không có vấn đề, vấn đề chính là ta chạy rồi, các nàng thì làm sao bây giờ đây? Cho nên biện pháp tốt nhất là chuẩn bị cho mình vài phương pháp dự phòng mới tốt.". Hơn nữa, uy lực của nó nhất định phải cực mạnh, tốt nhất có thể uy hiếp đến chủ thần đỉnh phong mới được. Đến lúc đó chỉ cần phát ra tâm tư "ôm bom liều mạng" cũng có thể uy hiếp được mấy chủ thần người chim gan nhỏ như chuột kia.
Thật ra trước kia ta đã có ý nghĩ này, nhưng mà khổ nổi không có tài liệu thượng đẳng như vậy, không có bột đố gột nên hồ. Hiện tại vừa đúng với tâm nguyện của ta, hồ chất lỏng nếu như tạt chính diện lên người chủ thần mười hai cánh, sợ rằng cũng có thể trực tiếp lột nguyên tầng da của bọn hắn, sau đó mời bọn họ đi vào Chuyển Sinh Trì tắm rửa một vạn năm. (chủ thần mười hai cánh muốn chuyển sinh thành công trải qua một vạn năm, mười cánh thì cần một ngàn năm. Tám cánh một trăm năm, sáu cánh mười năm, bốn cánh một năm. Hai cánh chỉ cần mấy ngày là được.)
Dĩ nhiên cơ hội như vậy không nhiều lắm, dù sao ma pháp hộ bích của chủ thần vững chắc kinh người, rất khó lòng phá vỡ, hơn nữa bọn họ tinh thông pháp thuật không gian và thời gian, nhìn thấy mớ chất lỏng này giội tới là sử dụng Thuấn Gian Di Động né tránh ngay, hoặc là Thời Gian Tĩnh Chỉ cũng được, dù sao bọn hắn luôn chán ghét bị tát nước vào người.
Nhưng mà chỉ cần bọn họ biết ở trên tay ta có vật này, vậy thì tám thành bọn họ sẽ sẽ tránh ra rất xa. Hoặc là sử dụng âm mưu quỷ kế, hoặc là lợi dụng thủ hạ đi chịu chết, dù sao mấy gã Thiên Sứ mười hai cánh sợ chết kia chắc chắn sẽ không chủ động va chạm với ta.
Hiện tại vấn đề chính là làm sao thu được cái hồ nước này, pháp bảo loại chất lỏng cứ mang kè kè bên người thì không thích hợp cho lắm, hơn nữa cũng không có dễ chế luyện, tốt nhất là bỏ vào trong bình, như vậy sẽ dễ dàng mang đi hơn. Vào thời điểm chiến đấu duỗi tay ra là có thể dội vào toàn thân đối phương. Ta cũng không tin nấu không chết hắn.
Bần đạo tiện tay lấy ra Phật Tổ Kim Liên bắt đầu tìm kiếm, tìm hồi lâu cũng không có tìm được đồ chứa thích hợp, nhiệt độ hồ nước này quá mức biến thái, ta lấy ra một khối Cửu Thiên Huyền Thiết ném vào bên trong, trời đất ơi, nó trực tiếp hoá khí. Ta đây phải làm gì bây giờ chứ?
Vừa lúc đó, bần đạo bỗng nhiên phát hiện của ta nguyên thần của mình dường như tìm được thứ gì đó ở dưới mặt nước, liền ra lệnh cho nó bay lên. Tiếp theo mặt hồ rung động một trận, Tử Hỏa phượng hoàng nắm một tảng đá màu trắng trồi lên. Tảng đá này to chừng lòng bài tay, tính chất và màu sắc gần giống với nước hồ, hẳn là tinh hoa từ hồ nước ngưng tụ mà thành.
Nguyên Thần nói cho ta biết khi nó lặn sâu xuống vài mét, ở trung tâm hồ nước có tồn tại một khối tảng đá kỳ lạ lơ lửng ở giữa hồ. Bần đạo nghe xong lập tức đoán ra nơi này đại khái là địa phương hội tụ năng lượng cả Hỏa Nguyên Giới, cho nên mới có cái hồ như vậy tồn tại.
Sau đó bần đạo đi tới gần tảng đá cẩn thận quan sát, phát hiện quả nhiên là do hồ nước kết tinh. Nhiệt độ chỉ sợ là trên dưới vài trăm triệu độ, bần đạo chỉ là tới gần một chút đã cảm thấy như đang tiến vào trong lửa đỏ. Thế nhưng bần đạo càng nhìn càng vui mừng, đây không phải là cái thứ ta đang cần sao? Khà khà, tài liệu luyện khí tốt nhất chính là nó aa..a?
Nghĩ tới đây bần đạo không có do dự nữa, chính thức bắt tay vào công việc. Ta hiện tại có ba nhiệm vụ, một là luyện chế lại chiếc nhẫn một lần nữa, hai là luyện chế một cái bình có thể chứa nguyên hồ nước kia, ba là thừa cơ hội này cẩn thận tu luyện một vòng. Địa phương này đối với tiên nhân tinh tu Hỏa hệ đạo pháp như ta mà nói, thật sự là một động thiên phúc địa hiếm có, không đi tu luyện thật đúng là lãng phí.
Vì muốn nắm chặc thời gian, ba công việc này cần phải làm nhanh. Cho nên bần đạo lập tức thi triển ra đạo thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh, phân thân thành ba người, tự mình bận rộn cả ba việc. Nói về pháp thuật này ta cũng vừa mới luyện thành không lâu, trước kia do thực lực không đủ, sau lại ăn quả táo vàng để luyện chế đan dược, mới có thể miễn cưỡng thi triển.
Đạo thuật tu luyện bị rất nhiều hạn chế, cần phải kiên trì bền bỉ, mặc dù trước kia ta biết nhiều loại pháp thuật hay ho, nhưng mà sau khi đổi thân thể lại hình người yếu nhược lại càng bị hạn chế hơn nữa. Cho nên cần phải trọng luyện lại thêm một lần mới được, dĩ nhiên nhờ có kinh nghiệm trước kia, hiện tại ta bắt đầu tu luyện rất nhanh. Dù vậy cũng phải hao tốn thời gian hai ba năm mới tạm ổn. Cuối cùng đã có thể sử dụng được rồi, hôm nay là lần đầu tiên ta chính thức sử dụng nó.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh là pháp thuật chiêu bài của sư môn ta, có uy lực cực kỳ cường hãn. Athena vì là người phương Tây, mặc dù đi theo ta nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không có cách nào hoàn toàn lĩnh hội văn hóa Đông Phương bác đại tinh thâm, cho nên nàng pháp thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh nàng chỉ học sơ qua, tối đa chỉ có thể hóa thân thành ba phân thân có thực lực xấp xỉ bản thể thôi, đến chỗ này thì không thể nào tiến thêm tấc nào nữa.
Còn Nhất Khí Hóa Tam Thanh chân chính có thể một hóa ba, ba hóa chín, cho đến vô cùng, các phân thân đều có thực lực y như bản thể. Dĩ nhiên, trên thực tế là không thể nào mấy ngàn vạn phân thân đều giống y chang bản thể, nói như vậy sư phó của ta đúng là vô địch thiên hạ rồi. Thế nhưng cũng có mười mấy phân thân có thực lực gần bằng bản thể. Mấy cái phân thân vừa tu luyện ra tới này, bắt đầu rất nhỏ yếu, vừa đụng liền nát, chỉ có thể từ từ tiến hành tu luyện thêm, tu luyện cho đến khi cường đại bằng bản thể mới thôi.
Ba phân thân của ta trải qua tu luyện mấy năm đã có thực lực bằng tám phần bản thể, hơn nữa còn tiến thêm một bước tu luyện ra chín phân thân, chín thân phân thân sau này đều có ba thành thực lực của bản thể, ta dự định sau khi tu luyện chín phần thân gần bằng tám phần thực lực bản thể sẽ luyện tiếp thành hai mươi bảy phân thân.
Năm đó vào thời kỳ toàn thịnh ta có thể hóa thành chín chín tám mươi mốt cái phân thân, mỗi cái đều có thực lực một thành của bản thể ta. Tương đương với tám người như ta cùng chiến đấu, bất luận quần đấu hay là tranh đơn cũng chiếm hết tiện nghi. Nếu không ta làm sao có thể đánh ngang sức ngang tài với con khỉ thối và Athena đây?
Phân thân ra xong, bần đạo bắt đầu cẩn thận luyện chế bảo bối, nhờ có Tử Hỏa phượng hoàng giúp đỡ phóng ra Thiên Hỏa, ta vừa luyện chế chiếc nhẫn, lại gia tăng các loại trận pháp phụ trợ ở bên trong. Khắc vào đó lạc ấn của chính ta, lại vừa hòa tan tảng đá kia, ngưng kết nó thành hình dáng một cái bình nhỏ. Sau đó phong ấn hỏa khí mặt ngoài của nó, tránh cho có ai lỡ tay chạm vào nó rồi bị đốt biến thành tro bụi, sau đó lại thêm vào pháp trận không gian, khiến cho cái bình nhỏ này có thể dung nạp được nhiều chất lỏng.
Ước chừng ba ngày sau, công việc của ta đã xem như hoàn thành. Trải qua ta tế luyện một vòng, chiếc nhẫn đã biến thành màu tím phát ra quang mang rực rỡ, cao sang quý phái. Uy lực cũng được tăng cường lên đến một cảnh giới kinh khủng, luồng năng lượng Hỏa hệ nó phát ra là vô thanh vô tức, vô ảnh vô hình, nó có sự bá đạo của Huyễn Tật Thiên Hỏa, có thể dễ dàng hủy diệt các loại đồ vật, dù sao ta từng dùng không ít tài liệu quý trọng cứng rắn để làm thử nghiệm, không có một thứ nào chịu nổi một kích.
Về phần cái bình ta cũng vừa hoàn thành, cao ba tấc, tạo hình trang nhã, toàn thân tuyết trắng, bề ngoài mờ ảo, căn bản là một tác phẩm nghệ thuật hiếm có. Sau khi bần đạo hoàn thành lập tức thi triển pháp thuật, trong nháy mắt hút toàn bộ hồ nước vào trong, chỉ có để lại một chút xíu mà thôi, bởi vì ta sợ rằng nếu như hút hết đi, chỉ sợ nơi này cũng bị hủy diệt, lưu lại xuống đất một ít, sau này lại có thể trọng sinh thành một cái hồ như cũ.
Quả nhiên, bần đạo vừa mới thu tay lại, kim sắc hỏa diễm ở chung quanh phương viên vài ngàn dặm giống như bị cái gì đó hấp dẫn, tụ tập vào vùng trung tâm thật nhanh, tình cảnh nhìn mà thấy sợ, mấy ngàn dãy Hỏa Diệm Sơn cao vạn trượng cùng nhau phun lửa áp tới chỗ ta, liên miên bất tận, áp lực cực lớn khó thể nào tưởng tượng nổi, phân thân của ta chịu không nổi nữa, nhanh chóng hợp thành một bản thể, nhờ Phật Tổ Kim Liên giúp đỡ mới miễn cưỡng chống cự được.
Những cơn sóng hỏa diễm kia vọt vào trong giếng lửa, bắt đầu ngưng tụ thành hồ nước màu trắng. Chỉ qua nửa giờ ngắn ngủi, hồ nước lại tụ tập được gần một nửa, cho đến lúc này, chung quanh Hỏa Diệm Sơn mới từ từ khôi phục lại bình tĩnh. Nhưng mà bần đạo thiếu chút nữa bị đè chết, trong lòng ta vẫn còn sợ hãi, quay qua đánh giá hồ nước, phát giác lần này nước trong hồ không chỉ ít đi, mà còn nhạt hơn rất nhiều, Hỏa hệ năng lượng ẩn bên trong tự nhiên đạm bạc hơn so với mới vừa rồi, không biết phải trải qua bao nhiêu năm mới có khả năng khôi phục lại nguyên trạng.
Bần đạo hơi suy tư một lát, cuối cùng quyết định lưu lại một phân thân ở chỗ này tu luyện, không cẩn thận lợi dụng hoàn cảnh nơi này, quả thực là một sự lãng phí đáng xấu hổ, mặc dù cứ như vậy, thực lực bản thể của ta chỉ còn có tám chín thành, nhưng mà có bình nước này trong tay, tên nào không phục ta liền giội vào mặt hắn, bảo đảm sẽ hỏa táng hắn ngay tại chỗ. Khà khà, từ nay về sau ta chính là phần tử khủng bố người gặp người sợ.
Sung sướng một phen, bần đạo sảng khoái trở lại địa phương khi nãy có 7 tên đang chờ, bọn họ quả nhiên còn đang chờ ta. Nhìn thấy ta đi ra ngoài, một đầu Hỏa Long hưng phấn chào đón: "Ai dà, tiểu huynh đệ, ta biết ngươi nhất định làm được mà."
Hỏa phượng hoàng đi theo sau chào đón, nói: "Làm sao ở lại đó tới ba ngày? Mau nói với chúng ta tình huống ở bên trong đi."
"Đúng vậy, mới vừa rồi có tình huống dị thường xuất hiện, đám hỏa diễm kia tựa hồ dồn cả vào bên trong, ngươi biết là tại sao không?" Một gã người lửa hỏi.
Bần đạo khẽ mỉm cười, nói: "Là do ta, hắc hắc, thật ngại quá, gây ra động tĩnh hơi lớn một chút."
"Làm sao thế?" Hỏa phượng hoàng hỏi.
Bần đạo biết bọn họ đều là những người thành thật, kiêng kỵ nhất người khác lừa gạt bọn họ, đối với những người này ta không đành lòng nói dối bọn họ. Cho nên ta không sợ lộ ra gốc gác, mấy chuyện tình thu thập hồ nước ta đều nói hết. Cả đám bọn họ nghe đến trợn mắt hốc mồm, Hỏa phượng hoàng kinh ngạc nói: "Ngươi thế mà thu được cả hồ nước ở trong Hỏa Tỉnh?"
"Đúng vậy !" Bần đạo khó hiểu hỏi: "Chuyện này có chỗ nào không được sao?"
"Trời đất ơi, đây chính là nơi mà hỏa nguyên tố nồng nặc nhất kết tinh trong Hỏa Nguyên Giới. Nhiệt độ lên cao đến trình độ đáng sợ, cho dù là Hỏa Tổ tối đa cũng chỉ tu luyện ở trên mặt nước, chưa bao giờ dám đụng vào hồ nước." Hỏa Long kinh ngạc giải thích.
"Ta cũng không dám đụng mà." Bần đạo cười nói: "Ta dùng một cái bình mang về." Nói xong ta cầm cái bình ra cho bọn hắn xem.
"Không thể nào đâu? Hỏa Tổ nói không thể có bất kỳ vật gì thừa nhận nổi nhiệt độ bên trong hồ nước, cái bình này làm bằng vật liệu gì?" Hỏa phượng hoàng khó hiểu hỏi.
"Ha hả, ở trong Hỏa Tỉnh ta phát hiện một tảng đá kỳ lạ, ta dùng nó chế tạo thành cái bình mới làm trễ nãi thời gian." Bần đạo cười nói.
"Ta có thể cảm nhận được ở bên trong mơ hồ phát ra ba động năng lượng Hỏa hệ tinh khiết và cường đại như vậy, xem ra tuyệt đối là nước ở trong Hỏa Tỉnh rồi, không có sai đâu!" Một gã người lửa trợn to hai mắt nói.
"Ta cũng cảm nhận được." Những tên khác cũng vội vàng phụ họa, ánh mắt thì ngó chừng cái bình, tựa hồ nhìn xem vĩnh viễn không đủ, làm hại ta cũng ngượng ngùng thu tay lại.
Bần đạo cảm giác được bọn họ rất khát vọng nhận được thứ nước này, suy tư một chút ta liền lập tức nhận ra nguyên nhân, cho nên cười hỏi: "Vật này có thể trợ giúp các ngươi tu luyện sao?"
"Dĩ nhiên, năng lượng Hỏa hệ tinh khiết và cường đại như vậy, quả thực là bảo bối mà chúng ta tha thiết ước mơ đó." Hỏa Long nhanh mồm nhanh miệng nói: "Này huynh đệ, có thể cho ta một chút xíu, chừng một cân là đủ rồi..."
"Ta nhổ vào..." Hỏa phượng hoàng hung hăng phun hắn một ngụm, nổi giận mắng: "Ngươi nhìn cái bình này, có thể chứa một cân sao? Ngươi còn không bằng bảo người ta cho ngươi hết luôn đi."
"A ...?" Hỏa Long buồn bực cúi thấp đầu, ngượng ngùng không nói.
"Ha hả, các ngươi chớ có xem thường cái bình này, nó chứa được không ít đâu." Bần đạo cười nói: "Các ngươi to lớn như vậy một cân làm sao đủ, một người một ngàn cân thì không sai biệt lắm."
Vừa nói, ta liền thấy hai con mắt của bọn hắn trừng lên hàm răng rụng cả xuống đất, ta bình tĩnh từ trong bình đổ ra bảy vũng nước tụ tập thành một dãy quả cầu đường kính chừng vài chục thước trôi nổi lơ lửng ở trước mặt bọn họ. Lần này ta thu vào tay tầm vài chục vạn cân Tỉnh Thủy (nước trong giếng), cơ hồ một lưới hốt hết cả rồi, không trải qua vài chục vạn năm thì không thể khôi phục lại như cũ nổi, cho bọn hắn một điểm này thật sự không tính vào đâu.
"Khách khí cái gì, cầm lấy đi. Ta còn có một ít đây mà." Bần đạo cười nói.
"Tiểu huynh đệ, vậy thì chúng ta cám ơn nhiều, ngươi đã có ý tứ như vậy, chúng ta không phải là người không có nghĩa khí, chỉ cần sau này có chỗ dùng được, chúng ta bảo đảm theo ngươi ra trận." Hỏa phượng hoàng nói xong liền thu một quả thủy cầu vào trong không gian riêng.
Có nàng ta dẫn đầu, tất cả những người khác cũng vội vã thu vào, còn tỏ vẻ cảm tạ, hiển nhiên bọn họ vô cùng cảm kích nghĩa cử này của ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.