Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 591: Bất tốc ác địch





Bần đạo xoay người lại, nhìn Ngân Nguyệt Ác Ma mỉm cười, nói: "Ngươi yên tâm, con người của ta luôn luôn không ép buộc ai. Một, ta … không muốn ngươi làm sủng vật hoặc là tọa kỵ của ta, hai là, không cần ngươi ký kết cái gì là khế ước nô lệ. Mà chỉ cần ngươi làm tay đấm cho ta một trăm năm là được rồi, hơn nữa ta còn trông coi chỗ ăn chỗ ở, thế nào?"
"Thật sự chỉ một trăm năm thôi sao?" Ngân Nguyệt Ác Ma hỏi: "Chỉ cần thời gian vừa hết là ta có thể tự do rời đi à, có đúng không?"
"Đương nhiên, ta cứu ngươi một mạng, ngươi giúp ta chiến đấu một trăm năm, điều kiện như thế này tuyệt đối không tính hà khắc lắm?" Bần đạo cười nói.
"Lúc này ta có một cái điều kiện, ngươi phải đáp ứng ta, bằng không không đàm phán cái gì cả" Ngân Nguyệt Ác Ma kiên định nói.
"Điều kiện gì?" Bần đạo cau mày hỏi, lòng thì thầm nói, tên gia hỏa này thật đúng là được voi đòi tiên.
"Ta mặc dù là Cốt Long, nhưng dù sao ta vẫn còn giữ được trí nhớ cùng vinh dự của Long tộc, cho nên, ta không thể chiến đấu cùng với Long tộc" Ngân Nguyệt Ác Ma nói: "Hơn nữa, ngươi cũng không có thể đánh chủ ý tới Long tộc, bằng không ta sẽ trở mặt với ngươi"
"Ha hả, việc này quả thật không có vấn đề gì, trên thực ta cùng với Long tộc là bằng hữu" Bần đạo đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói: "Bọn họ đã từng đưa cho ta một kiện Thần khí, kêu là "Long Tộc Hữu Nghị" a. Không tin ngươi nhìn xem này" Nói xong, ta từ trong nạp giới xuất ra một mai Bạch Long Giác đưa cho Ngân Nguyệt Ác Ma xem.
"Ân, không sai, ta từ trên nó cũng đã nhận được tin tức tộc nhân di lưu lại, ngươi thật sự đã từng trợ giúp bọn họ sao" Ngân Nguyệt Ác Ma yên lòng nói: "Được rồi, nhìn được thứ này, ta có thể đáp ứng ngươi, làm bảo tiêu cho ngươi một trăm năm"
"Chẳng qua, ta cần phải nói lời cảnh cáo trước, địch nhân của ta là Điểu Nhân tại Thiên Giới, bọn họ có rất nhiều tên cưỡi Quang Long, mà Quang Long này dĩ nhiên cũng là địch nhân của ta. Ngươi có thể không cùng động thủ với bọn họ, nhưng ngươi cũng đừng có ngán chân ta, bằng không ta cần phải xem xét lại thôi" Bần đạo uy hiếp nói.
"Những tên gia hỏa phản bội tín ngưỡng Long Thần căn bản không xứng gọi là Long tộc, bọn họ cũng chính là địch nhân của ta" Ngân Nguyệt Ác Ma nói: "Cho nên, ngươi bất tất phải lo lắng về điểm này, đến lúc đó, ta sẽ tự mình xuất thủ, vì Long Thần bệ hạ vĩ đại mà thanh lý môn hộ thôi"
"Ha ha, một khi đã như vậy, chúng ta một lời đã định. Ta tin tưởng rằng ngươi sẽ không lỡ lời buột miệng đó nha?" Bần đạo cười hỏi.
"Đương nhiên, Long tộc vĩ đại cho tới bây giờ chưa bao giờ mở miệng nuốt lời" Ngân Nguyệt Ác Ma ngạo nghễ nói.
"Ha hả, vậy là tốt rồi. Hiện tại để ta giúp ngươi giải trừ đi nỗi thống khổ này nha" Bần đạo nói xong liền muốn động thủ.
Đúng lúc này, đột nhiên từ xa xa truyền đến một trận dao động tinh thần lực, "Dừng tay, không được đụng chạm đến người nàng"
Bần đạo cùng Ngân Nguyệt Ác Ma nghe xong, quay đầu hướng đến chỗ truyền ra đạo tinh thần lực kia nhìn lại, chỉ thấy ở nơi rất xa đột nhiên xuất hiện một đốm ánh lửa lập lòe, trong nháy mắt, đốm ánh sáng cỡ bằng ngọn nến dần dần bành trướng lên. Ngay lúc hắn bay tới trước mặt chúng ta, chúng ta mới kinh ngạc phát hiện, tên gia hỏa vừa mới nói chuyện này chính là một đoàn Minh hỏa cự đại.
Thân thể hắn thế nhưng chính là một đoàn hỏa diễm xanh biếc cao đến mấy trăm thước, tại bên trong hỏa diễm đó mơ hồ một hình dáng thân thể to lớn cùng với ngũ quan. Vừa nhìn thấy hình dáng đặc biệt này của hắn, ta liền đoán ra lai lịch của hắn, đây là một sinh vật kỵ lạ tại Minh Giới, nhưng cũng thuộc vong linh. Tại Minh Giới có một số địa phương tụ tập không ít Minh hỏa vĩnh hằng, trong đó có một ít Minh hỏa đã tu luyện qua hàng ngàn năm đã trở thành sinh mệnh có trí tuệ. Lai lịch như vậy có thể gần giống như Hỏa Chi Tổ.
Bởi vì, bọn họ thường phải trải qua hơn mười vạn năm thời gian mới có thể có được trí tuệ. Nói cách khác, thời gian tu luyện của chúng đặc biệt quá dài, cho nên một khi tu luyện thành công liền có được trí tuệ, kéo theo thực lực cũng đặc biệt biến thái, tối thiểu nhất cũng là cấp bậc Vu Yêu Vương. Mà hiện tại tên gia hỏa ở trước mặt chúng ta đây, hiển nhiên là một cường giả siêu cấp Vu Yêu Hoàng, hơn nữa tới đây không có ý tốt lành gì a. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Hiện tại ta chính thức tuyên bố, con Cốt Long này là của ta, và cả con Đại Địa Hùng Vương này cũng là của ta, ha ha, ngay cả tiểu tử nhà ngươi cũng đồng dạng như vậy! Ha ha" Cái đoàn hỏa diễm kia phi thường kiêu ngạo, cuồng tiếu nói, "Ba người hèn mọn các ngươi đều có thể trở thành thủ hạ, nô lệ của bản đại nhân là vinh hạnh nhất cho các ngươi rồi đó! Ha ha!"
"Thúi lắm, ta chỉ thuộc về chính mình ta mà thôi" Ngân Nguyệt Ác Ma nổi giận mắng: "Ta thà rằng chết đi cũng sẽ không cho ngươi thỏa mãn"
"Ngu ngốc" Cái Thứ than thở nói. Hắn đang quỳ rạp trên mặt đất để khôi phục tinh lực, cũng ngẩng đầu lên, chỉ là hắn đem cái chân trước to đến năm thước dựng thẳng đứng lên, đối với đoàn hỏa diễm kiêu ngạo kia lắc qua lắc lại.
"Uy!" Bần đạo làm bộ kinh ngạc nhìn trái nhìn phải hô lên: "Nhà ai đó sao không đóng cửa lại, để cho một con chó điên chạy loạn ra ngoài thế không biết"
"Ba người các ngươi đều là tên khốn kiếp" Đoàn Minh hỏa kia liền tức giận hướng thiên địa hét lớn: "Chẳng lẽ nói các ngươi không biết sự lợi hại của ta sao hả?Ta là Vu Yêu Hoàng vĩ đại – Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư"
"Hừ!" Ngân Nguyệt Ác Ma khinh thường nói: "Có cái gì đặc biệt hơn người chứ, ngươi trước sau đi tìm ta những ba lần, mà mỗi lần không phải chạy về trối chết sao? Chỉ là một loại chờ ta bị thương mới ló mặt ra"
"Ha ha, đó là ta đấu trí không đấu lực a, đầu óc của loài bò sát như ngươi vĩnh viễn sẽ không thông minh" Đoàn hỏa diễm kia cực kỳ khinh thường nói, "Không quản nói như thế nào, ngươi bây giờ còn không làm gì được ta? Cạc cạc, ta vì ngươi mà chuẩn bị ba lễ vật nho nhỏ đó cũng không tồi đấy chứ? Ha ha!"
"Đáng giận, chẳng lẽ mấy tên ngu ngốc kia đều là ngươi phái tới sao?" Ngân Nguyệt Ác Ma bừng tỉnh đại ngộ nói.
"Hiện tại biết thì cũng đã muộn rồi" Đoàn hỏa diễm cuồng tiếu nói: "Vì muốn chuẩn bị cho ngươi ba thứ đó mà ta đã tiêu phí mất ba trăm năm thời gian, đem vạn tấn Độc thủy tại Địa Ngục cự độc thâm uyên tinh chế mà thành, chính là vì ngày hôm nay đây. Ha ha! Ta muốn rửa sạch sẽ tất cả sỉ nhục mà ngươi đã gây ra cho ta"
"Ngươi đã gây ra cho hắn cái sĩ nhục gì thế?" Bần đạo tò mò hỏi: "Tên này thoạt nhìn thì như ngu ngốc nhưng bộ dáng kia không phải là nhớn nhác a?"
"Kỳ thật cũng không có gì, hắn liên tiếp tìm tới ta phiền toái đến ba lần. Ta dưới cơn giận liền đánh trước cửa nhà hắn suốt một trăm năm thời gian, tất cả Minh hỏa vong linh xuất nhập đều bị ta truy đuổi giết sạch, ngay cả hắn cũng không thể không thành thật nằm tại hang ổ của chính mình, không dám ló ra. Sau được Đại Tôn Vu Yêu ra mặt, ta mới không thể không rút đi" Ngân Nguyệt Ác Ma cười nói.
"Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư vì cái gì mà không tìm người khác tới thu thập ngươi?" Bần đạo kỳ quái hỏi: "Hay là không muốn kinh động đến Đại Tôn? Chẳng lẻ người khác lại yếu kém đến thế sao?"
"Người khác rất là kém cỏi, bất quá cũng không kém đến nỗi không giúp đỡ được. Chỉ có điều, lúc đó Cốt Long Đại Tôn nhìn thấy hắn kiêu ngạo liền truyền lời ra ngoài. Ai dám giúp hắn chính là địch nhân của Đại Tôn Cốt Long" Ngân Nguyệt Ác Ma cười nói tiếp: "Cho nên ta mới có thể đánh tới cửa của hắn một trăm năm. Sau, Đại Tôn Vu Yêu nhìn thấy thủ hạ uất ức như thế thì quá mức dọa người, nhưng lại ngại mặt mũi của Cốt Long Đại Tôn, sợ trực tiếp tìm đến ta phiền toái thì sẽ khiến chiến tranh giữa các Đại Tôn nổ ra. Vì thế cũng chỉ hảo hảo phái người truyền lời đến ta, bảo ta làm có chừng mực thôi"
"Thật sự là dọa người a" Bần đạo lắc đầu nói, "Bị người ta thấp hơn một cái bậc đánh tới tận cửa, hơn nữa đánh đến một trăm năm, cuối cùng phải dựa vào lực lượng của thủ trưởng mới giải vây được, Lạp Tạp Tư ơi là Lạp Tạp Tư, ngươi rất là dọa người đó nha"
"Ta kháo, ta có biện pháp nào sao" Lạp Tạp Tư cả giận nói: "Thuộc tính của nàng là trời sinh khắc chế vong linh chúng ta, ta phải sử dụng vài lần ma lực mới ngăn cản được Quang Minh ma lực chết tiệt kia của nàng. Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là, tốc độ khôi phục ma lực của nàng cực nhanh, ngay cả Đại Tôn cũng thừa nhận là kém hơn nàng. Ta hoài nghi tại trên người nàng có một loại Thần khí gì đó, bằng không nàng không có khả năng lợi hại như vậy! Vượt cấp khiêu chiến cũng không phải dễ dàng gì"
"Không quản ngươi lấy cớ như thế nào cũng đều phí công thôi, dù sao ngươi vẫn thất bại, cái này đủ để giải thích chuyện này a" Bần đạo cười hỏi: "Đã đánh mất một lượng người lớn như vậy, Lạp Tạp Tư sẽ bị không ít sự trừng phạt từ Vu Yêu Đại Tôn a?"
"Đương nhiên là bị rồi" Ngân Nguyệt Ác Ma cười lạnh nói: "Làm ra sự kiện dọa người như vậy, Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư đã bị chủ nhân của hắn mắng cho là cẩu huyết lâm đầu, bị hủy bỏ hạn ngạch tài liệu suốt năm trăm năm"
"Tài liệu là chuyện nhỏ, điểm mấu chốt nhất là mặt mũi. Ngươi là một tên khốn kiếp rất không cho ta một chút mặt mũi nào hết, ngươi đã biến ta trở thành trò cười lớn nhất tại Vu Yêu Hoàng thành" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư nổi giận đùng đùng, nói: "Cho nên, ta lần này tuyệt đối không thể để cho ngươi sống khấm khá được, thứ mà đang nằm ở trên lưng ngươi đó phải là ta tùy tiện luyện chế ra, chỉ cần ta cải biến thêm một chút nữa, liền có thể tùy tâm sở dục khống chế sự phát tán của nó"
"Đến lúc đó, một khi ta phát tán ra một cái mệnh lệnh, nó lập tức sẽ ăn mòn thân thể cùng với linh hồn của ngươi cùng một lúc, tra tấn ngươi, cho ngươi nếm thống khổ" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư với bộ mặt dữ tợn nói: "Ta sẽ trừng phạt ngươi ít nhất là một ngàn năm thời gian, ngươi ở trong sự thống khổ khôn cùng này mà vượt qua được sao! Ha ha"
Ánh mắt của Ngân Nguyệt Ác Ma nháy nháy nhìn chăm chú Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư, đồng thời nghiến răng nghiến lợi mắng lớn, "Tên hỗn đản chết tiệt"
"Ha ha, cứ mắng chửi đi, cứ mắng chửi đi ha, thừa lúc ngươi đang còn khí lực cứ mắng chửi cho mạnh vào, sau một lát nữa ta thu thập ngươi, mà ngươi ngay cả khí lực để mắng chửi cũng không có đâu nha?" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư sau đó thì không để ý tới nàng nữa, liền quay đầu sang nhìn ta nói: "Xú tiểu tử đáng giận, hôm nay ngươi gặp xui xẻo rồi, con gấu của ngươi thì ta chấp nhận, nhưng mà miệng của ngươi rất thúi, thật sự làm cho người ta tức giận không thôi"
"Chẳng qua, nhìn lại một phần ngươi đã giúp ta thu thập Ngân Nguyệt Ác Ma, nên ta đặc biệt khai ân, chấp nhận ngươi trở thành một bộ phận thân thể vĩ đại của ta. Ha ha!" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư kiêu ngạo nói: "Ta ban cho ngươi tại bên trong thân thể ta được tự do suốt đời, ha ha" Nói xong, trên đoàn hỏa diễm kia đột nhiên huyễn hóa ra một bàn tay cự đại, nhắm hướng ta chộp tới.
"Không cần, ta rất sợ đó nhá" Bần đạo liền làm ra một cái điệu bộ, nói. Hơn nữa như bị choáng váng, đứng yên tại chỗ, không một chút phản kháng nào, chấp nhập để bàn tay to tướng kia bắt lấy, sau đó từ từ hướng bên trong thân thể hắn đi tới.
"Cạc cạc, biết sợ rồi sao, đáng tiếc đã muộn rồi" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư rất hưng phấn nhìn ta nói: "Nhanh nhanh khóc lóc lên đi, phải tru lên đó. Ngươi hãy đem những trò hề trước khi chết bày ra cho ta xem đi, điều ta thích nhất là nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của ngươi trước khi chết"
Tên biến thái này, vốn muốn đưa ta từ từ đi vào là vì thỏa mãn niềm ham mê rất biến thái của hắn? Thật sự là một tên hỗn đản khốn kiếp, lúc này bần đạo đã nổi lên sát khí thật rồi.
"Cho ta hỏi một vấn đề nữa a, trên người ta có Vu Yêu huy chương của Đại Tôn, ngươi giết chết ta rồi không phải nhận lấy phiền toái sao?" Bần đạo áp chế lửa giận, không thèm quan tâm cười hỏi.
"Ha ha, cái huy hiệu kia của ngươi chỉ là huy chương xuất nhập thành của Vu Yêu Đại Tôn mà thôi, nên ngươi không có nghĩa là người của Đại Tôn. Nếu là chi trưởng của Đại Tôn, ta tự nhiên không dám giết càn rồi, nhưng mà ngươi là một người đơn thân độc mã từ dị giới đến đây, thì chẳng sao cả?" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư khinh thường nói.
"Thì ra là thế, một khi đã nói như vậy rồi, vậy ngươi đã hạ quyết định quyết tâm giết chết ta bằng được sao?" Bần đạo cười hỏi.
"Đương nhiên, ngươi nếu thành thành thật thật trở thành nô lệ của ta có phải là tốt hơn không?" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư cười lạnh nói: "Ai bảo ngươi mới vừa rồi vũ nhục ta, nên ta không thể không giết ngươi, như thế mới hả cơn giận của ta được"
"Ai nha, ta thật sự sợ rồi đó" Bần đạo buồn cười nói. Ta còn tại trong hỏa diễm trên lòng bàn tay của hắn làm ra cái động tác đưa hai tay lên che ngực. Nhưng trên thực tế, bản thân ta đang ở trong hỏa diễm nhưng lại không một chút dấu vết bị bỏng, thậm chí ngay cả quần áo cũng không việc gì, bởi vì tất cả đều đó đã được ta dùng đạo thuật bảo hộ hoàn toàn.
"Ngươi cứ giả bộ đi" Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư đương nhiên là nhìn ra tình trạng dị thường của ta, hắn phẫn nộ nói: "Đừng tưởng rằng có thể ngăn cản hỏa diễm trên tay của ta mà không việc gì, hỏa diễm kia chỉ là hư hỏa từ thân thể ta đi ra, nhiệt độ của nó chỉ có mấy ngàn mà thôi. Nhưng một khi tiến vào bên trong cơ thể của ta thì nhiệt độ lên tới một trăm triệu, ngươi cứ hưởng thụ cho tốt đi ha" Nói xong, hắn liền đẩy tốc độ nhanh hơn, trực tiếp đem ta tiến vào bên trong cơ thể cự đại của hắn.
Thân thể từ khi được Hỏa Chi Tổ cải tạo qua, cơ thể của ta cơ hồ đã miễn dịch hỏa diễm, một chút ít Huyễn Tật Thiên Hỏa cũng đều không thể tạo thành thương tổn gì cho ta, thì một chút Minh hỏa đó tính là cái gì chứ? Cho nên ta tại bên trong cơ thể hắn cũng không có cảm giác không thoái mái. Ngược lại dưới sự bao vây của liệt hỏa kia, làm ta cảm giác được như đang tắm gội trong hồ nước trong mát, thật sự rất là thoải mái a.
Bần đạo sau khi hưởng thụ cảm giác thoải mái này, liền bắt đầu đi bộ chung quanh, phóng xuất ra thần thức tìm hiểu hoàn cảnh bốn phía, tìm kiếm nhược điểm của hắn - chính là nơi hạ lạc ma hạch. Bởi vì tu vi của Minh Hỏa Đại Thánh rất là hùng hậu, cho nên năng lượng Minh hỏa tại bên trong thân thể hắn vô cùng nồng đặc giống như chất lỏng thủy ngân vậy, khiến cho hành động của ta ở trong này có điều chậm chạp, và cũng ảnh hưởng đến sự tìm kiếm của thần thức, vì thế thời gian cũng đã chậm trễ đi một ít.
Mà lúc này, Minh Hỏa Đại Thánh Lạp Tạp Tư rốt cục cũng cảm giác được có cái gì đó không đúng, vội vàng nói: "Ngươi rốt cục là làm cái gì vậy, vì cái gì tại trong cơ thể ta bị đốt mà không chết. Còn nữa, ngươi chạy loạn chung quanh làm gì thế, ngươi làm như vậy khiến cho ta không được thoải mái cho lắm ngươi có biết không! Quên đi, ngươi hay là nhanh nhanh xuất hiện đi? Nói chung là ta thả ngươi ra là được chứ gì"
"Không được" Bần đạo cười nói: "Trong này thoải mái như thế, nên ta không thể đi ra được, ta muốn sống trường kỳ ở trong này, ít nhất phải là trên một trăm năm" Cạc cạc, hiện tại bần đạo cũng không biết phải nói như thế nào với tên ngu ngốc này, nếu đánh nhau bình thường, ta cũng có thể thắng hắn, nhưng khẳng định là có chút khó khăn, với lại hơn chín thành là ta không lưu thủ hắn.
Nhưng mà hiện tại thì không giống nhau, hắn dám mang ta là người có Huyễn Tật Thiên Hỏa thả vào trong bụng của chính mình. Điều này không phải là ông cụ thắt cổ sao, là chính mình đi tìm chết sao? Ta hôm nay không luyện hóa hắn thành tro bụi, cũng thật sự xin lỗi đến hảo ý mới vừa rồi của hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.