Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 557: Tòa thành thất lạc





Trong truyền thuyết, đám khô lâu pháp sư kia bình thường chỉ có ma lực ở cấp học đồ, pháp sư cao minh một chút mới có thể đạt tới trình độ pháp sư sơ cấp. Đạt đến trình độ này đã là khó khăn lắm rồi. Rồi lượng ma lực của pháp sư sơ cấp có thể làm được chuyện gì đây? Cùng lắm chỉ có thể phát ra vài chục quả Minh Hỏa Đạn mà thôi.
Nếu như muốn luyện thành một lò cương thiết, ta đoán chừng bảo thủ nhất cần phải đạt tới số lượng ma lực của pháp sư cao cấp trở lên mới được, thậm chí phải ngang với Ma Đạo Sĩ mới khả năng. Khô lâu pháp sư có thể đạt tới trình độ này, trong một vạn bộ xương cũng tìm không ra một tên. Thế mà nơi này có tới mấy chục cái lò cao, khô lâu pháp sư ở chung quanh có chừng hơn một ngàn người, nói cách khác, chỉ có một chỗ này thôi đã có hơn một ngàn pháp sư cao cấp. Trời đất ơi, đây là cái khái niệm gì thế?
Rồi lại nói thêm, ở trong phương viên vài ngàn dặm này, địa phương dùng để luyện mỏ như vậy nhất định không chỉ có một chứ? Nếu tính hết thảy vào một chỗ, vậy thì ở đây có bao nhiêu pháp sư cao cấp đây? Dù là tối thiểu cũng phải lấy hàng vạn mà đếm, bọn chúng từ nơi nào biến ra vậy hả? Bần đạo nhìn thấy tình cảnh này hai mắt bắn ra tia lửa, nhóm pháp sư này nếu như có thể tập hợp lại, vậy thì đội hình đó đáng sợ đến mức nào đây? Cho nên bần đạo lại gia tăng cảm giác hứng thú với chủ nhân nơi này, ta thật sự mang tâm tình khẩn cấp muốn biết một chút về lai lịch người này. Hắn thật là tài tình quá đi.
Nơi này là địa phương sản xuất phôi sắt thô, sau khi phôi sắt được làm lạnh tự nhiên có khô lâu tới lấy mang đi, vận chuyển qua nơi khác. Bần đạo bám theo dãy xe hàng vận chuyển, lại bắt đầu theo dõi suốt cả con đường dài. Lần này đường đi quả thật rất xa, đi hơn trăm dặm ta mới đến địa điểm bọn chúng gia công vật liệu.
Ở trên đường, thỉnh thoảng có xe khoáng ở nơi khác xuất hiện gia nhập vào hàng ngũ, trên xe đều là phôi sắt thô. Chuyện này chứng minh suy đoán của ta là đúng, ở chỗ khác cũng có địa phương tương tự để luyện sắt. Hơn nữa, căn cứ số lượng xe khoáng gia nhập để phán đoán, tựa hồ số lượng mỏ quặng đúng là có không ít.
Vẻn vẹn chứng kiến dọc đoạn đường này, ta bội phục cái tên phát minh ra "khô lâu đào quặng pháp" này. Lúc này khô lâu chi phí thật sự quá tiện nghi, rẻ tới mức không cần phải nghĩ đến rồi. Trăm dặm đường, hàng hóa nặng như vậy, nếu là sử dụng con người vận chuyển, không chỉ phải có gia súc phối hợp, còn phải quản ăn ở, lo phát tiền lương. Hơn nữa hiệu suất cũng thấp, vận chuyển hơn trăm dặm đường này phải mất chừng vài ngày, buổi tối còn cần nghỉ ngơi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhưng mà khô lâu thì lại khác, bọn chúng được Tử Vong Thiên Mạc bao phủ cho nên năng lượng tiêu hao có thể được bổ sung nhanh chóng. Cả đám đều có khả năng làm việc không biết mệt mỏi, cũng không cần gia súc kéo xe, nhiều hơn mấy tên khô lâu thì có sao chứ? Dù sao số lượng của bọn chúng rất nhiều. Hơn nữa, lại càng không cần phải phát tiền lương, quản chuyện ăn ở. Hơn trăm dặm đường bọn chúng chỉ đi một ngày rưỡi, bởi vì bọn chúng đi một đường tới nơi luôn, thời gian nghỉ ngơi trực tiếp bỏ qua, khỏi phải lãng phí cho việc ngủ nghỉ. Cho nên, nhóm khô lâu quả thực có thể gọi là sức lao động tốt nhất trên đại lục rồi.
Bần đạo vừa cảm khái tính bền bỉ siêu cường của khô lâu, vừa chuyển mắt sang đánh giá công trường mới xuất hiện ở trước mắt. Địa phương này chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, ước chừng chiếm cứ phương viên vài chục dặm. Khắp nơi toàn là khô lâu bận rộn làm việc, bọn họ ở dã ngoại khởi công, không gian chung quanh không hề có phòng ốc, tựa hồ không hề lo lắng trời mưa trời nắng gì cả.
Bên ngoài nơi này vẫn là lò sắt như cũ, lần này là lò tinh luyện, tạo hình không khác biệt lò sắt kia lắm, cũng có bốn tên Hỏa pháp sư đứng ở bốn hướng, thực lực rõ ràng cao hơn một cấp bậc. Bọn họ lại đổ phôi sắt vào trong lò, chế luyện phôi sắt thêm một lần nữa, luyện đúc thành các loại hình dáng cơ bản. Có khải giáp, có vũ khí, còn có một vài linh kiện kỳ quái khác, tóm lại là thiên kỳ bách quái.
Một việc khiến cho ta chú ý là kích thước những vũ khí và khải giáp này rất lớn, đặc biệt là khải giáp cực kỳ dày nặng, ta đoán chừng chuyên chế tạo cho người thân cao hơn bốn thước sử dụng, hơn nữa lực lượng cơ thể phải mang nổi nghìn cân mới có khả năng sử dụng vũ khí lớn như vậy. Thật sự không thể nào tưởng tượng nổi, bọn hắn đi đâu để tìm Cự Nhân chứ? Cho dù thỉnh thoảng có chút ít bộ lạc Cự Nhân xuất hiện nhưng mà nhất định số lượng có hạn, dựa theo mức độ sản xuất trước mắt, hắc hắc, số lượng khải giáp và vũ khí tuyệt đối hơn vạn.
Những thứ này được đúc tạo ra hình dáng cơ bản xong, bọn họ sau đó đưa ra phía sau tiến hành gia công tinh chế. Nhìn một đoàn khô lâu vây quanh những kiện vũ khí khổng lồ tiến hành mài, chế, đập ...vân...vân gia công, ta cũng cảm thấy buồn cười, lấy lực lượng khô lâu muốn dùng phương pháp này để gia công tốt các loại linh kiện, thật sự là quá khó khăn rồi. Cho dù bọn chúng có thể không ăn không uống làm việc cật lực, ta đoán chừng phải mất vài tháng mới cho ra thành phẩm nổi.
Nơi này sở dĩ chiếm diện tích lớn như vậy, một phần nguyên nhân là do bọn chúng làm việc quá chậm chạp, cho nên khắp nơi đều là khô lâu hì hục mài dũa vũ khí. Thanh âm chói tai vang lên liên tục không nghỉ, lần lượt thay đổi truyền ra thật xa. Bần đạo nhìn thấy tình cảnh như vậy, quả thật chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Ta ở chỗ này tùy tiện đi thăm dò một vòng, phát hiện ra một vài chuyện tình có chút ý tứ, ở nơi này, nhân viên kỹ thuật phụ trách chỉ huy cũng là một vài tiểu khô lâu phi thường thấp bé. Bọn họ không có làm việc, chỉ đứng bên cạnh phụ trách chỉ huy. Hiển nhiên bọn họ đều có trí tuệ cao và năng lực tự chủ, ta nhìn thấy bọn họ đôi khi dừng lại nhìn nhau, tựa hồ đang dùng tinh thần lực trao đổi cái gì đó.
Bần đạo căn cứ vào đó mới bắt đầu suy đoán thân phận của bọn họ, từ vóc người bọn họ thấp bé mà nhìn, nếu như không phải là Ải Nhân, Địa Tinh thì phải thuộc về một loại Á Nhân nào đó…, nhưng mà chủng loại Á Nhân có trí tuệ ká cao lại am hiểu chế tạo, cũng chỉ có Địa Tinh và Ải Nhân mà thôi. Ta cẩn thận quan sát xương cốt của bọn họ thì thấy kích thước rất nhỏ, bộ dạng không giống với loại có lực lượng mạnh mẽ, vậy thì hiển nhiên bọn họ cũng không phải là Ải Nhân cường tráng.
Nghĩ tới đây, bần đạo lập tức kết luận thân phận bọn người kia, tuyệt đối là một đám Vong Linh Địa Tinh. Sau khi đoán được bọn họ là Địa Tinh, bần đạo lại đột nhiên nhớ tới một việc. Ta nhớ lần đầu tiên gặp mặt công chúa vong quốc Phù Nghê Nhã là ở bên ngoài Tinh Linh Sâm Lâm, bọn họ lúc ấy đang tìm kiếm tòa thành Á Đặc Lam đã bị thất lạc từ lâu, đồng thời cũng là thủ đô vương quốc Địa tinh.
Trong những năm này, bần đạo thấy qua không ít Địa Tinh còn sống, Vong Linh Địa Tinh lại là lần đầu tiên phát hiện. Chủng tộc Địa Tinh tạo cho người ta ấn tượng mạnh nhất chính là ở phương diện cơ giới, không tin thần minh. Đa số bọn họ có tinh thần lực rất thấp cho nên có rất ít người tu luyện ma pháp, tỷ lệ bọn họ tự nguyện trở thành Vong Linh quả thực thấp đến mức có thể trực tiếp quên đi.
Dĩ nhiên, nếu như có Vong Linh pháp sư hỗ trợ vậy thì không với lúc trước, bọn họ cũng có thể trở thành binh lính Khô Lâu. Nhưng mà vóc người bọn hắn vô cùng thấp bé, thật sự không thích hợp với quá trình làm việc hao tốn sức lực, bất luận là chiến đấu hay là khuân vác trên căn bản là thuộc về chủng tộc vứt đi, cho nên cơ hồ không có Vong Linh pháp sư nào lại ngu xuẩn trợ giúp tạo ra Địa Tinh khô lâu, quả thực là lãng phí ma lực.
Mà ở trong địa phương bên dưới lại quỷ dị xuất hiện một nhóm lớn Địa Tinh khô lâu, nhìn bộ dáng thì tựa như đều được bảo tồn trí nhớ khi còn sống, hơn nữa còn có thể phụ trách chỉ huy. Hiển nhiên bọn hắn là cao tầng lãnh đạo nơi này. Cho nên ta thoáng cái liền liên tưởng đến vương thành Địa Tinh đã biến mất kia. Có phải hay không là người ở bên trong cũng thay đổi thành Vong Linh nhỉ? Sau đó một đường đào móc thoát ra ngoài, rồi ra sức thành lập Vong Linh thành bảo hiện tại này?
Bần đạo thấy khả năng này tương đối lớn, nghe nói lúc ấy Địa Tinh cùng nhau được mai táng một chỗ, ngoại trừ Địa Tinh còn có vài cường giả nhân loại, khẳng định trong đó có ma pháp sư, khó tránh khỏi bên trong có pháp sư ở thời khắc nguy cơ tuyệt vọng, khẩn cấp biến mình thành Vong Linh pháp sư. Chỉ cần có một người như hắn, như vậy sự tình từ đó về sau cũng dễ đoán. Vong Linh vốn bị vây phong bế không gian linh hồn thoát ra không được, còn không phải cả tòa thành thất lạc biến thành sân nhà hắn sao?
Nghĩ tới đây, bần đạo bắt đầu kiên định tin tưởng vào phán đoán của mình. Thế nhưng, dù sao cũng chỉ là suy đoán, còn cần phải chứng minh sự thật nữa, cho nên bần đạo nhanh chóng đi tìm thông lộ, ta bám theo một đám khô lâu vận chuyển thành phẩm, tiếp tục đi đến gần Vong Linh thành bảo. Khà khà, tòa thành thất lực trong truyền thuyết, ta tới đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.