Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 551: Cuộc chiến trên biển





Hầu tử đáng thương kia lập tức nhận được đồng tình của tất cả đám nữ nhân. Mọi người bắt đầu cùng nhau chỉ trích Uy Na quá tàn nhẫn, làm Uy Na tức giận đến nỗi không ngừng múa may nắm tay nhỏ hướng tiểu Hầu tử thị uy. Chỉ tiếc Hầu tử nằm ở trong lồng ngực mỹ nữ hưởng thụ cây kẹo mà không thèm quan tâm đến lời đe dọa của Uy Na, làm Uy Na buồn bực không thôi.
Sau một lúc cười đùa, chúng ta lại bắt đầu thảo luận nên xử trí như thế nào mấy chục vạn con khỉ ở trong mảnh rừng rậm này. Vong Ưu đề nghị đầu tiên, nói: "Tác dụng của những Hầu tử này thật sự quá lớn, cũng chỉ chúng ta có mà không thể ai khác, ta đề nghị, sau khi hoàn thành thăm dò toàn bộ Tinh Linh Chi Sâm, mang Thiên Không Chi Thành đến đây, đem tất cả Hầu tử nơi đây một lưới bắt hết"
"Sau khi trở về, ngoại trừ mang đi một đám đám Hầu tử để bổ sung bộ đội ra, ta đề nghị lưu lại một bộ đội Hầu tử mạnh mẽ nhất, đóng giữ Thiên Không Chi Thành, có chúng nó, sức chiến đấu Thiên Không Chi Thành có thể tăng lên ít nhất là gấp đôi" Vong Ưu hưng phấn giải thích.
"Gấp đôi?" Cao Sâm không tin nói: "Có khoa trương như vậy không?"
"Điều này vẫn là ít nhất đó" Bần đạo phi thường khẳng định, nói: "Chỉ cần chúng nó dựa vào huyễn thuật che dấu một số vật ở kiến trúc ở tầng trên cùng, làm cho địch nhân phi hành không rõ chân tướng sẽ bởi vì không biết lộ trình nên sẽ xảy ra sự cố thương vong thảm trọng"
"Hơn nữa, chúng ta ở dọc đường đi này, đã nhìn thấy chúng nó có thể huyễn hóa ra rất nhiều thứ, tỷ như cự Long, địa vực v.v… Ngẫm lại mà xem, nếu địch nhân tại thời điểm tấn công, chúng nó huyễn hóa một một bộ đội Dực Nhân chiến sĩ với số lượng lớn, chắc chắn rằng trong đại quân sẽ xảy ra hỗn loạn, ngươi nói sẽ như thế nào?" Vong Ưu cười hỏi.
"Mặc khác, tinh thần trùng kích của chúng nó cũng không phải ngồi không, tại thời khắc mấu chốc cũng tương đương với pháp thuật chiến đấu cường đại" Bần đạo tràn đầy lĩnh hội nói: "Nếu mười vạn con khỉ tập hợp lại cùng nhau công kích, với tinh thần trùng kích như vậy cho dù là Thiên sứ sáu cánh cũng thừa nhận không nổi, không chuẩn bị tốt sẽ bị đánh cho thành kẻ ngu ngốc. Bởi vì là linh hồn tiếp nhận, vì thế cho dù là trở lại Chuyển Sinh Trì cũng vô pháp cứu vãn vận mệnh của bọn họ"
"Tựa hồ thu hoạch lần này cũng không tệ a" Âu Dương Nhược Lan cười nói: "Đã được tỷ tỷ dẫn dắt, đột nhiên ta có một cái ý tưởng mới mẻ nè"
"Úc, nói nói thử xem" Vong Ưu vội vàng nói. Tất cả chúng ta đều biết nàng từ trước đến này không bao giờ nói đùa, nói có ý tưởng như vậy khẳng định là thâm sâu khó lường, vì thế cùng nhau quẳng ném ánh mắt về phía nàng.
"Tại Thiên Không Chi Thành chúng ta tập hợp Dực Nhân chiến sĩ chiến đấu lại cũng không đủ hai vạn, hơn nữa sức chiến đấu cũng xa xa không bằng những tiền bối trước kia. Nếu chỉ dựa vào bọn họ thôi, sợ là không phát huy được một phần mười của Thiên Không Chi Thành. Nhưng là thành lập một binh chủng phi hành, nghĩ muốn bổ sung những chỗ còn khiếm khuyết" Âu Dương Nhược Lan nháy nháy mắt khẽ cười nói: "Vì thế ta nghĩ, chúng ta nếu như đem ổ Tử Tinh Phong kia vào nuôi dưỡng tại Thiên Không Chi Thành, các ngươi nói sẽ như thế nào a?
"Thành lập đại binh ong (phong)?" Vong Ưu nhãn tình sáng lên, hưng phấn nói: "Ý kiến hay, bộ đội không quân chúng ta cũng có thể dùng ma thú để bổ sung. Tử Tinh Phong vô luận là số lượng hay chất lượng đều là lựa chọn nhất lưu. Ta xem có khả năng đây"
"Ha hả, còn có công dụng phụ nữa là sinh sản ra mật nữa chứ, thứ này Dực Nhân có lộc để ăn" Bần đạo cũng cười phụ họa theo. Chủ ý này thật sự rất không tệ, tuy rằng Tử Tinh Phong đối phó với địch nhân cao cấp không có mấy tác dụng, nhưng đối sinh vật dưới Thiên sứ bốn cánh, đó là tuyệt đối không thành vấn đề.
"Nhưng, Tử Tinh Phong có thể nuôi dưỡng sao?" Ái Liên Na khó hiểu nói: "Như thế nào đảm bảo chúng nó có thể hòa bình sống chung cùng với Dực Nhân chiến sĩ?"
"Chỉ cần thu phục được Phong Hoàng là có thể mời hắn ra mệnh lệnh, tất cả ong trên người có mật không thể công kích được!" Bần đạo cười nói: "Chỉ có như vậy, chúng ta sẽ nghiêm khắc khống chế số mật chảy ra, miễn cho địch nhân thừa cơ hội"
"Đúng, là như thế này đây" Vong Ưu cười nói: "Đem Tử Tinh Phong đặt ở phía dưới tòa thành, lấy số lượng đến biến thái Tử Tinh Phong mà chúng ta đã gặp, hoàn toàn bảo vệ được bên dưới của tòa thành. Cho nên ở phía trên giao cho Dực Nhân cùng với Huyễn Hầu tiến hành phòng ngự, phối hợp với tia chớp kia, có thể vạn vô nhất thất không có sai biệt lắm.
"Tốt nhất là điều phái Ải Nhân chiến sĩ đến trú tại bên trong tòa thành" Âu Dương Nhược Lan bổ sung, nói: "Công kích cận chiến của bọn họ rất lợi hại, hơn nữa dáng người cùng với hoàn cảnh nơi đây rất thích hợp, có thể ngăn cản hữu hiện địch nhân tiến hành đổ bộ tác chiến, miễn cho dẫm vào vết xe đỗ lần trước"
"Ân, chúng ta còn có thể … " Sau đó chính là một trận thảo luận của chúng nữ, nội dung trọng tâm chính là phát huy sức chiến đấu đến tột cùng của Thiên Không Chi Thành. Vô luận là Thiên sứ cũng tốt, mà Ma tộc cũng thế, cũng đều trở thành quân xanh cho bọn họ. Một đám âm hiểm sau khi chọn ra quỷ dị chiến thuật, thì thần tình của Lệ Nhược Nhã và Cao Sâm đều là mồ hôi, thấy vẻ mặt khẩn trương của hai người bọn họ làm bần đạo cảm tấy trong lòng một trận sướng, cạc cạc, thật sự là một đêm tuyệt đẹp.
Ở thời điểm bần đạo đang toàn lực thăm dò Tinh Linh Chi Sâm, thì trên đại lục lại có chút không yên bình. Hải quân của chính bản thân Tam đại đế quốc sau khi bị tổn thất nặng nề, lại kinh ngạc phát hiện, thế lực bọn hải đảo đột nhiên tăng lên thiệt nhiều, bọn họ không chỉ có ra tay đối với thương thuyền Tam đại đế quốc, thậm chí còn lên bờ cướp sạch thôn trấn. Cái loại hành vi kiêu ngạo lộ liễu trắng trợn này hoàn toàn chọc giận cao tầng Tam đại đế quốc.
Hải tặc đều có thể đến đánh cướp mà không coi chủ nhân ra gì, điều này không phải là tát vào mặt Tam đại đế quốc sao? Vì muốn thu hồi mặt mũi, vì bảo hộ thương thuyền và thành trấn vùng duyên hải của chính mình, Tam đại đế quốc đã không ngại cuối cùng lệnh cho Hoàng thất mang những chiến hạm chuyên dụng xuất hải tiên phong đến đả kích quân hải tặc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bọn họ không ngại cùng nhau hợp tác lần nữa, hợp thành một hạm đội liên hợp, định hung hăng giáo huấn một trận bọn hải tặc dám đánh cướp chính mình. Kết quả làm bọn họ tuyệt đối thật không ngờ, hải quân của Tam đại đế quốc không ngờ lại bị đánh thua. Chiến hạm Hoàng gia đế quốc tạo thành hạm độii, lại không nhiều hơn hải tặc liên hợp tạo thành hạm đội, nhưng lại được trang bị tốt hơn. Điều này không phải khiến cho thiên hạ chê cười sao?
Làm cho Tam đại đế quốc mất mặt chính là, bọn họ thậm ngay cả trên chiến thuật cũng bị bại ở tay hải tặc, khiến cho tổn thất cực kỳ thảm thống. Vốn thực lực của hai bên cũng không kém xa nhau lắm, nói như vậy, cho dù có bị đánh thua cũng chỉ là bỏ chạy là được, bất quá tổn thất nhiều nhất cũng chỉ là một hai chiến hạm chủ lực. Tại trên biển rộng mịt mờ, hạm đội lớn như vậy muốn toàn thân trở ra cũng không quá khó khăn.
Song kết quả cuối cùng lại làm cho ánh mắt tất cả mọi người như muốn rớt ra ngoài, vốn hải tặc chỉ là liên hợp lâm thời mà thôi, nhưng không ngờ phối hợp ăn ý đến kinh người. Quả nhiên là trên dưới một lòng một dạ, tướng sĩ phục vụ quên mình, cuối cùng cứng rắn đem chiến đấu hạm chủ lực của Tam đại đế quốc đánh chìm đến tám chiếc, đây chính là một nửa chiến đấu hạm của Tam đại đế quốc không sai biệt lắm. Dạy dỗ một trận cho nhiều tướng quân kinh nghiệm trận mặc, đánh cho đám nguyên soái hận không thể tự sát, trên thực tế thật sự tự sát lại không ít a.
Tam đại đế quốc cũng không phải là kẻ ngu ngốc, trên thực tế cho dù là ngu ngốc đi nữa cũng hiểu được chuyện này có điểm không đúng, bởi vì trên đại lục không có lực lượng hải tặc nào tuyệt đối vượt qua quốc gia, càng không có khả năng vượt qua Tam đại đế quốc lớn nhất trên đại lục. Hiển nhiên, nhất định ở sau lưng có tồn tại một thế lực tương đối khổng lồ chống đỡ, bằng không, sao có khả năng tạo ra nhiều chiến hạm như vậy? Có nhiều cung tiễn như vậy, ai lại còn đi làm hải tặc làm gì chứ? Hơn nữa, thậm chí từ trong cách chỉ huy chiến đấu lần này của Tam đại đế quốc, mà phỏng đoán ra người tổng chỉ huy của đám liên hợp hải tặc này. Bởi vì một người chỉ huy đều có phong cách đặc biệt khác nhau, tỷ như: Ni Cổ Lạp Tư linh hoạt đa biến, Long Thanh Thiên âm hiểm giả dối… cũng tạo thành ấn tượng đặc biệt trong lòng người khác. Cho nên chỉ cần nhìn ra phong cách chiến thuật có thể cơ bản phán định ra vị chỉ huy nguyên soái đó là ai.
Trong hải chiến lần này, bọn liên hợp hải tặc cấp cho các tướng quốc Tam đại đế quốc một ấn tượng sâu sắc chính là – bưu hãn, tất cả bọn hải tặc ở trong một trận chiến đấu, cơ hồ từng người đều trở thành cuồng hóa, tất cả đều phấn đấu quên mình giết địch, không có chút nao núng nào, cho dù đã chết trận cũng muốn kéo theo địch nhân đồng quy vu tận. Chính là dựa vào loại tinh thần gan dạ chém giết này, bọn hải tặc mới đem tám chiếc chiến hạm của Tam đại đế quốc đánh chìm.
Trên thực tế, lúc ấy bọn hải tặc bắt đầu dùng chiến thuật dùng chiến hạm đi va chạm chiến hạm, ngay lập đánh đắm năm chiếc chiến đấu hạm của tam đại đế quốc, đụng thương năm thuyền chiến, đánh đắm những chiếc thuyền chiến nhỏ khác thì lại không biết được bao nhiêu.
Đương nhiên chính bản thân hải tặc cũng trả giá đại giới cự đại, chỉ là bởi vì hải tặc ở thế chủ động, cho nên tổn thất ít hơn một chút, dù vậy cũng bị chìm năm chiếc thuyền chiến chiến đấu hạm, bị thương bảy thuyền chiến. Nhưng là về sau do hải tặc bảo hộ nghiêm mật, cho nên đều là bị thương không có chìm, mà còn đánh chìm thêm ba thuyền chiến của tam đại đế quốc.
Phải biết rằng chiến đấu hạm quý giá đến biến thái, hơn nữa mất đến hai ba năm mới chế tạo ra nó, các quốc gia đều xem nó như là bảo bối, không người nào dám đem va chạm cả? Trừ phi hắn chính là kẻ điên. Mà chỉ huy hải tặc lại cố tình như vậy, vậy hắn chính là kẻ điên, uổng phí điên cuồng như vậy, bưu hãn như thế, nói chung tất cả tướng lãnh trên đại lục, có thể sử dụng được như vậy, chỉ sợ cũng cũng chỉ có Nữ Vũ Thần Thất công chúa mà thôi.
Trên thực tế Thất công chúa làm như vậy một chút cũng không điên, thật sự chính là lựa chọn một loại chiến thuật vô cùng cao minh. Bởi vì chiến hạm trên tay nàng đều là mặt hàng sắp đào thải, chỉ là ta phụ gia thêm thuộc tính ma pháp trận nên chiến hạm chất lượng tốt hơn thôi, thậm chí trang bị cho bộ đội nhiều hơn, đương nhiên không có thiếu Ngõa Nạp cùng Tạp Tây Á, cho nên Thất công chúa căn bản không cần điểm tổn thất ấy.
Mà tam đại đế quốc lại không như thế, chiến hạm của bản thân bọn họ ít đi, hơn nữa trên phương diện sản xuất cũng gặp phải đả kích trầm trọng, cho nên hiện tại chiến đấu hạm của bọn họ chìm đi một chiếc liền thiếu đi một chiếc. Dưới tình huống như vậy, chỉ cần có thể mau chóng phá hủy toàn bộ hải quân của tam đại đế quốc, Thất công chúa cho dù lấy hai thuyền chiến đổi lấy một chiếc cũng đã vui rồi, chứ đừng nói đến lấy năm đổi tám a.
Tam đại đế quốc sau khi quay về lập tức hướng Đại Hán đưa ra kháng nghị nghiêm túc, đáng tiếc bọn họ không có chứng cứ, hai nữa là không có thực lực, dựa vào cái gì khiến cho Đại Hán phản ứng? Cho nên căn bản không dùng được. Rơi vào đường cùng, tam đại đế quốc bắt buộc hợp tác với Giáo đình, bắt đầu điên cuồng chi tiêu cho sản xuất chiến hạm đại quy mô, cần phải nội trong thời gian ngắn nhất thành lập trở lại một hải quân cường đại, chạy đến đối kháng với đám hải tặc càng ngày càng kiêu ngạo.
Giáo đình tự nhiên là toàn lực duy trì rồi, không chỉ có cung cấp rất nhiều công tượng, thậm chí còn xuất ra không ít kim tệ cùng với vật tư trợ giúp tam đại đế quốc. Dưới loại tình huống cùng với bối cảnh này, trên công trường chiến hạm tam đại đế quốc triển khai vận động oanh oanh liệt liệt chế tạo chiến hạm, đến cả cơ quan quốc gia với nhiệm vụ hàng đầu chính là chế tạo chiến hạm, càng không ngừng nghỉ chế tạo chiến hạm.
Tại Hoắc Phúc đế quốc, ở vùng duyên hải một địa phương rất gần Tân Tạp Thành, có một công trường chế tạo chiến hạm lớn nhất đế quốc, nhân số nơi này đạt tới gần năm vạn công nhân đóng thuyền, công trường này này kéo dài khoảng mười dặm thuộc vùng duyên hải, bình quân hàng năm có thể chế tạo ra ba chiến thuyền chiến đấu hạm cùng với hơn mười chiến thuyền chiến hạm cỡ trung. Hiện tại chủ công trường là một vị quý tộc tên là Lâm Đạt, gia thế nhiều năm qua đều là chủ quản phụ trách chế tạo thuyền, mà bản thân hắn cũng đã ngồi trên ghế chủ vị này đã ba mươi năm rồi.
Trước kia, địa vị của công trường này cũng không cao, vẻn vẹn ngang bằng với thành chủ thành thị cỡ trung, ấn theo quân hàm cũng chỉ là một Sư đoàn trưởng mà thôi. Trong Tân Tạp Thành địa vị cao quý so với hắn khoảng hơn trăm, hắn cơ hồ thấy ai cũng đều cúi đầu khom lưng. Nhưng mà hiện tại, địa vị của hắn đã tiến triển tăng lên cực nhanh.
Hoàng đế bệ hạ tự mình đi gặp hắn, hắn tước vị không chỉ tăng lên một bậc, mà đối với gia thế của hắn đời đời được đế quốc tán dương cùng cống hiến, cũng lệnh cho cả nước tiến hành ngợi khen. Khiến cho hắn lập tức trở thành người tâm phúc trong thành thị này, thậm chí bản thân Tổng đốc đại nhân cũng muốn đối đãi với hắn khách khí ba phần. Điều này trước đây hắn muốn nghĩ đến cũng không dám nghĩ đến.
Cho nên, tại thời điểm cao thấp quan viên nhất trí lên án công khai bọn hải tặc, thì trong lòng hắn lại lặng yên cảm kích bọn họ. Bởi vì không có bọn hải tặc thì hắn không có cuộc sống hạnh phúc như hiện tại! Hắn rất rõ ràng, trên đời này không có chuyện vô duyên vô cớ, bản thân mình sở dĩ đột nhiên được Hoàng đế bệ hạ tin tưởng, nguyên nhân chính là hắn có thể sản xuất ra chiến hạm.
Chẳng qua, được Hoàng đế tin dùng, tước vị với phần thưởng đều không phải là cho không. Lần này ở thời điểm bị triệu kiến, Hoàng đế bệ hạ cho hắn một cái nhiệm vụ ngang bằng với phần thưởng này, cũng đã làm cho Lâm Đạt kinh hãi không thôi. Hắn cho đến giờ vẫn nhớ rõ cảnh tưởng lúc đó một cách rõ ràng, trên cả người đều là toàn mồ hôi lạnh.
"Chiến hạm chủ lực ngươi hiện tại mất bao nhiêu thời gian mới có thể chế tạo ra nó?" Hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc lớn tiếng hỏi. Mà lão già này không biết ăn phải thứ gì, hiện tại như long tinh nổ mạnh không có một chút dấu hiệu bệnh btrạng, ngược lại giống như thanh niên mấy chục tuổi vậy.
"Hồi bẩm bệ hạ, nguyên lai mất ba năm rưỡi, nếu như ta muốn đẩy nhanh tốc độ hơn nữa, trong vòng hai năm rưỡi mới có thể hoàn thành" Lâm Đạt thật cẩn thận nói.
Trên thực tế, lời nói này của hắn đã là gài bẫy, hắn nếu thật sự toàn lực ứng phó, phỏng chừng mất một năm rưỡi là có thể hoàn thành chiến hạm, nhưng là phải nói như vậy, phải tính toán chuyện phát sinh ra ngoài ý muốn, nếu, sẽ không hoàn thành nhiệm vụ, mà lại ở thời điểm đặc biệt nóng bỏng này, nếu không hoàn thành nhiệm vụ trong lời nói, không thể nghi ngờ kết cục rất là thê thảm. Cho nên hắn phải khôn khéo vô luận như thế nào cũng muốn vì chính mình tranh thủ có nhiều thời gian hơn để thở dốc. Đáng tiếc, nếu bàn về tâm kế, hắn làm sao lại vượt qua được Hoàng đế.
"Hai năm rưỡi quá dài, mười tháng đi. Ta chỉ cho ngươi mười tháng phải hoàn thành đó! Nói cách khác, lúc này năm sau, lấy hiện tại bắt đầu sản xuất mà tính, ngươi phải cho ta sáu thuyền chiến chiến đấu hạm, một chiếc cũng không thể thiếu" Hoàng đế giận dữ hét: "Ta đối với người kỳ vọng rất cao đó, nên đừng cho ta thất vọng"
"Mười tháng, trời ạ, quá ngắn ngủi đi, bệ hạ. Có thể hay không … " Lâm Đạt còn muốn nói thêm gì đó cũng không được bởi vì đã bị Hoàng đế giận dữ cắt ngang.
"Không được cũng phải được, giao nộp không được cũng phải giao! Bằng không hãy dùng đầu một nhà của ngươi để điền vào" Hoàng đế giận dữ hét: "Nhân dân đế quốc đang bị hải tặc chà đạp, mỗi ngày chúng ta đều có người chết, mấy chuyện này ngươi có biết hay không? Tình cảnh của chúng ta hết sức bất lợi, chúng ta cần một đại lượng chiến hạm đi chiến đấu, đi bảo vệ tổ quốc, ngươi nghe có hiểu được không hả?"
"Ọc … hiểu … hiểu được!" Lâm Đạt run run nói: "Nhưng mà người của ta lại không đủ, thì phải là có thể điều động đến một số công nhân trong dân chúng?"
"Cái gì mà một chút? Điều động toàn bộ đi" Hoàng đế thống khoái nói: "Ngươi muốn ta trả thù lao bao nhiêu, ngươi muốn ta cung cấp bao nhiêu nguyên vật liệu, nhân lực ngươi thiếu thốn ta cũng mang đến cho ngươi, ngươi yêu cầu cái gì ta cũng thỏa mãn tất, nhưng nếu ngươi không thể thỏa mãn được yêu cầu của ta, thì cũng đừng trách ta không khách khí đấy. Trước tiên chỉ nói cho ngươi biết kết cục của việc không hoàn thành nhiệm vụ, tịch thu tài sản gia tộc toàn gia bị giết" Mấy câu nói cuối cùng này, Hoàng đế đều là rít gào mà nói.
Mỗi khi nhớ lại tiếng rít gào lúc đó "tịch thu tài sản gia tộc toàn gia bị giết" Lâm Đạt không lạnh mà run. Cho nên, sau khi trở lại công trường, hắn gần như điên cuồng bắt đầu đốc xúc công tác. Hắn đầu tiên mạo hiểm đắc tội với tất cả các quý tộc tại Tân Tạp Thành, cầm mệnh lệnh quốc vương làm cho toàn bộ công nhân chế tạo thuyền của tư nhân quý tộc hợp nhất lại, sau đó ngày đêm không ngừng đẩy nhanh tốc độ, thậm chí không tiếc mang ra tài sản của bản thân sau bao năm tích góp để tăng thêm tiền lương cho công nhân, lấy cái bảo đảm tích cực của bọn họ.
Mà chính bản thân Lâm Đạt cũng loay hoay tay chân không ngừng nghỉ, ban ngày thì thị sát nơi nơi, buổi tối đến còn nghiên cứu trình tự chế tạo, cố gắng giảm bớt được thời gian. Chiếu cố ngày đêm không ngừng nghỉ một tháng thời gian, trực tiếp làm hắn gầy đi ba cân. Chẳng qua, sự vất vả luôn luôn nhận được hồi báo, nguyên vốn sau nửa năm mới giao hai thuyền chiến chiến đấu hạm, mà hắn tại trong vòng một tháng thời gian đã kết thúc công tác đồng thời hoàn thành luôn.
Nhiệm vụ sáu chiếc thuyền chiến đấu hạm tức khắc xóa đi một phần ba, mà thời gian chỉ vẻn vẹn mới qua một tháng, cảnh tượng này khiến cho trong lòng Lâm Đạt ít nhiều thở ra một hơi nhẹ nhõm, hôm nay là nghi thức hạ thủy của hai chiếc chiến đấu hạm, có vẻ làm Lâm Đạt càng thêm bận rộn, cái nghi thức này rất trọng đại, quan trọng cho tới các nhân viên bình thường, bao gồm Đô đốc hải quân địa phương, thậm chí quốc vương còn phái đến một vài vị đặc sứ, mà những người này là hắn đối một người cũng không dám đắc tội.
Cho nên, sáng sớm Lâm Đạt đã dẫn theo thuộc hạ đứng tại cửa công trường nghênh đón bọn họ. Vì mấy người đến đều là đại nhân vật nên bản thân đối với bọn họ phải tôn kính cùng tôn trọng, Lâm Đạt cũng không tiếc thứ gì, cái gì là thảm, cái gì là hoa tươi đều mang đến để nghênh đón bọn họ, thậm chí cả dàn nhạc hắn cũng đều phái tâm phúc đi an bài, thậm chí trước đó cũng đã diễn tập qua.
Tóm lại, tâm kế của Lâm Đạt không có uổng phí, nghi thức hoan nghênh đó làm cho các đại nhân vật phi thường hài lòng. Sau khi người vào rồi, Lâm Đạt còn tự mình dẫn xuống chỗ tiến hành nghi thức hạ thủy, một đài cao cự đại dã chiến được dựng lên, mà hộ tống các đại nhân vật đó ước tính phải mấy ngàn người, đều là các đại quý tộc cùng phu nhân, tiểu thư hài tử của bọn họ, v.v… đi theo phía sau, mà các đại quý tộc đều là cả nhà cùng lúc xuất động a.
Bởi vì người nhiều lắm, trên đài cao không đủ chứa, cho nên những người quý tộc không chỉ chiếm cứ đài cao mà đồng thời đứng chật ở khoảng đất trống. Đương nhiên, xuất phát từ lo lắng an toàn, chung quanh đài cao bố trí năm ngàn binh lính, để phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn, mấy chiến sĩ này đều là bộ đội phụ trách thủ vệ công trường, cơ hồ chính võ trang tư nhân của gia tộc Lâm Đạt, sức chiến đấu chưa chắc đã mạnh, nhưng cũng rất trung thành đáng tin cậy.
Ai, chiếu theo lệ thường, Đô đốc là người lên tiếng trước nhất, sau đó mới đến tướng lãnh Hải quân, cuối cùng là đặc sứ truyền lại lời của Hoàng đế bệ hạ, mới chính thức khởi động trình tự hạ thủy. Tóm lại, ngày hôm nay tất cả hết thảy thoạt nhìn đều là hoàn mỹ, thẳng cho đến hai chiếc thuyền chiến đấu hạm hạ thủy bình an, cũng không có phát sinh điều gì ngoài ý muốn.
Trên mặt Lâm Đạt dâng lên một trận thoải mái, a, tất cả đều là tốt đẹp. Nhưng, lúc này đột nhiên xảy ra một chuyện rất là quỷ dị làm hắn cả đời khó quên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.